Ai nói Omega thì không thể có tố chất Alpha?
Chapter 14: Mùi hương dễ chịu bất ngờ

Tác giả: Cật Thanh Mai Tương Nha

Editor: Kaw

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lộ Cảnh Ninh cảm nhận được tầm mắt của mọi người, trong lòng âm thầm khinh bỉ.

Lại nhìn cậu, nhìn cậu làm cái quần què gì! Suốt ngày chỉ biết nhìn cậu thôi! Sao? Chưa nhìn thấy Omega có khí chất Alpha bao giờ à?

Kỷ Hàn dường như cũng không cảm nhận được học sinh đang do dự, hay là nói, dù có thấy thì cũng không thèm để ý. Ông nhìn một vòng quanh lớp, hỏi: “Năm người một tổ. Có ai xung phong không?”

Không một tiếng động, hiển nhiên là không ai muốn làm con tốt thí nghiệm đầu tiên.

Kỷ Hàn cầm danh sách lớp tuỳ tiện đọc mấy cái tên: “Miêu Phần, Bộ Anh Hào, Cư Tĩnh, Đỗ Mạn Ngưng, Diêu Khai Vũ.”

Những người bị gọi tên chỉ có thể miễn cưỡng đi lên.

Phòng học ở Đế Hải Quân Đại có chút đặc thù. Ngoại trừ chỗ ngồi của học sinh xếp theo kiểu bậc thang thì sau khi rút một loạt thiết bị ở trên bục giảng đi, ở giữa sẽ xuất hiện một khoảng trống lớn.

Mấy người bị gọi tên đang đứng thành một hàng ở giữa lớp. Quả nhiên là tấm chiếu mới, mắt to trừng mắt nhỏ, không biết phải làm gì tiếp theo.

Kỷ Hàn đành phải lên tiếng nhắc nhớ: “Không cần khống chế, cứ nghĩ mọi người là đối thủ của mình, tập trung tinh thần bùng nổ càng nhiều tin tức tố càng tốt. Bắt đầu đi.”

Đám học sinh trên sân nghe thấy vậy không còn rụt rè nữa, tay nắm chặt thành quyền, biểu tình cũng dần trở nên nghiêm túc hơn.

Trong năm người có hai Alpha nữ và ba Alpha nam. Tuy rằng là lính mới nhưng đều có nền tảng tin tức tố cấp A, nên khi cùng phát ra pheromone vẫn gây ra cho các bạn còn lại cảm giác áp bức mạnh mẽ, dù ở khoảng cách khá xa. Trong phút chốc, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía đó.

Vì để có thể lưu lại ấn tượng tốt ở tiết học đầu tiên, bọn họ đều cố gắng hết sức, một bến chống lại sự sợ hãi khi đối mặt với pheromone của người khác, bên thì tiếp tục phát ra pheromone của bản thân để biểu hiện sức mạnh của chính mình.

Dù sao thể chất của nam và nữ vẫn tồn tại sự khác biệt, hai nữ Alpha Cư Tĩnh và Đỗ Mạn Ngưng không duy trì được nữa, thở hổn hển rút lui khỏi vùng trung tâm chứa đầy tin tức tố.

Ba người còn lại vẫn đang tiếp tục phân cao thấp. Một lúc lâu sau, Miêu Phần và Bộ Anh Hào lần lượt chịu thua, chỉ còn Diêu Khai Vũ ngạo nghễ đứng ở giữa lớp. Lúc này hắn mới thu lại tin tức tố của mình, mồ hôi ướt đẫm cả người, hài lòng nở nụ cười thật tươi.

Kỷ Hàn vẫn luôn đứng ở bên cạnh ghi chép. Khi thấy kết thúc ông mới ngẩng đầu lên, nhận xét: “Cư Tĩnh, tin tức tố của em khi phát ra rất dễ bùng nổ mạnh mẽ nhưng lại không được liên tục lâu dài, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến việc điều khiển cơ giáp trong tương lai. Đỗ Mạn Ngưng thì ngược lại, tuy rằng tương đối ổn định nhưng cường độ bộc phát lại không đủ, dễ khiến em gặp bất lợi khi thực chiến. Miêu Phần, tin tức tố của em dao động quá nhiều, loại bộc phát bị gián đoạn này cần phải khắc phục nếu không em sẽ thiệt thòi hơn rất nhiều so với các bạn. Bộ Anh Hào, các chỉ số của em được phân bố tương đối đều, nhưng đồng đều như vậy cũng chưa chắc đã là chuyện tốt, điều đó có nghĩ là thực lực ở các phương diện khác vẫn còn thiếu sót, cần phải nâng cao thêm. Còn về Diêu Khai Vũ...”

Nói tới đây, ông hơi dừng lại một chút, nở nụ cười tán thưởng: “Năng lực khống chế và khả năng chịu đựng đều rất tốt. Trước mắt thì em là người tốt nhất.”

Sau khi nghe Kỷ Hàn nói xong, mọi người âm thầm nhớ rõ ưu, khuyết điểm của mình.

Có nhóm đầu tiên lên làm mẫu, mọi người ít nhiều đều cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng cảm giác nhiều người cùng bùng nổ tin tức tố vẫn khiến mọi người cảm thấy thật lạ lẫm.

Cũng may những người có mặt ở đây đều có tin tức tố cấp A trở lên, chứ đổi thành học sinh cấp B, cấp C của những viện khác thì dù chỉ ngồi ở xa cũng khó có thể chống đỡ được uy lực tin tức tố cường đại như vậy.

Với tư cách là Omega duy nhất ở đây, mọi người đều cho rằng Lộ Cảnh Ninh sẽ lộ ra biểu cảm muốn rời đi. Ai ngờ sau khi nhóm đầu tiên trở về, cậu vẫn chẳng có biểu cảm gì khác thường.

Không những không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố cường đại của Alpha, cậu còn sắc mặt không đổi tim không đập dựa sát vào Văn Tinh Trần xoi mói đủ điều.

Suy cho cùng thì sự tiếp nhận tin tức tố của Omega khác với Alpha, nên các bạn ngồi ở gần đó luôn nghe thấy những câu kiểu dạng như thế này...

“Mùi của Đỗ Mạn Ngưng không đúng lắm a. Sao lại chua lòm như vậy? Không phải là toàn mùi mồ hôi đấy chứ?”

“Cư Tĩnh thơm hơn nhiều, giống như mùi bánh mì. Ừm, ngửi nhiều còn gây ra cho người ta cảm giác thèm ăn.”

“Văn Tinh Trần, đáng tiếc Alpha các cậu không ngửi thấy được. Bộ Anh Hào có mùi sầu riêng đúng không ta? Chẹp, mùi Miêu Phần cũng không thơm lắm, cảm giác như mùi tỏi ý.”

“Mùi Diêu Khai Vũ dễ ngửi hơn nhiều, đây là...Hình như mì Udon chay. A, tôi thích hương vị này.”

Mọi người nghe xong mí mắt đều giật giật.

Bánh mì, sầu riêng, tỏi, mì Udon chay? Mẹ nó, ngươi xác định là mùi tin tức tố chứ không phải thực đơn bữa trưa của ngươi à? Một Omega vậy mà lại ở trước mặt mọi người nói thích mùi tin tức tố của một Alpha. Có thể rụt rè chút được không?

Nội tâm điên cuồng phun tào, mọi người theo bản năng nhìn về phía Diêu Khai Vũ, trong lòng cực kỳ khinh thường.

Hừ, vậy mà tên này có thể khiến một Omega như Lộ Cảnh Ninh cảm thấy dễ ngửi.

Chờ đi! Nhất định bọn họ sẽ dễ ngửi hơn.

Bởi vì tị nạnh nhau nên lực chú ý của mọi người không đặt trên người Lộ Cảnh Ninh nữa, nhất thời không ai phát hiện ra cậu bỗng cười cười tiến đến gần Văn Tinh Trần ngửi ngửi, không biết suy nghĩ gì mà còn liếm môi: “Khi nào thì cậu lên? Không biết tin tức tố của cậu có mùi gì, liệu có hợp khẩu vị của tôi không?” 

Văn Tinh Trần nhìn cậu, cười thích thú: “Đợi tí là biết rồi.”

Lộ Cảnh Ninh cũng cười: “Đáng để mong chờ nha.”

Dù sao thì Văn Tinh Trần cũng là Alpha mà cậu coi trọng, thích hợp nhất để tổ đội trong tương lai. Đến lúc đó hợp tác trong hoàn cảnh thoải mái tươi mát đương nhiên là dễ chịu hơn nhiều so với việc phải chịu đựng bị hun tới mức nghẹt thở.

Lúc Diêu Khai Vũ trở về cảm giác được ánh mắt không bình thường của những người khác chỉ nghĩ là do mình được thầy khen ngợi nên cũng không nghĩ gì nhiều. Chỉ đến khi nhìn thấy bộ dạng bình thản của Lộ Cảnh Ninh, lông mày hắn mới nhíu chặt lại.

Mặc dù ở khoảng cách khá xa, nhưng dưới tình huống hắn bùng nổ hết sức, từ trước tới nay vẫn chưa từng có Omega có thể tỏ ra ung dung như vậy cả.

Thái độ không sao cả của Lộ Cảnh Ninh không khỏi khiến hắn cảm thấy thất bại, ngay cả cảm giác thành tựu khi được thầy khen ngợi cũng vì vậy mà vơi bớt hẳn đi.

Sau khi nhóm đầu tiên trở về chỗ ngồi, Kỷ Hàn lại hỏi: “Nhóm tiếp theo. Có ai xung phong không?”

Bây giờ khác hẳn lúc nãy, nháy mắt có năm người chạy vọt lên.

Mỗi năm số lượng học sinh trúng tuyển Tứ Viện không nhiều lắm. Nói là học viện nhưng thật ra cũng chỉ có một chuyên ngành, chia làm ba lớp, mỗi lớp hai mươi người. Lúc này mọi người đã tự nhận thức được rằng, dựa theo cách phân nhóm của Kỷ Hàn, cả lớp cũng chỉ có bốn nhóm. Nếu bọn họ vẫn bị động chờ gọi tên có lẽ sẽ phải cùng một nhóm với Lộ Cảnh Ninh mất.

Tuy rằng Alpha bọn họ cũng không cảm thấy tin tức tố của Omega khi chiến đấu có thể có bao nhiêu cảm giác áp bách, nhưng lại không thể không suy xét đến vấn đề tự chủ. Cho dù không ở trong kỳ động dục, bọn họ cũng khó có thể khống chế được các phản ứng sinh lý bình thường khi đối mặt với Omega.

Lộ Cảnh Ninh không thể hiểu được tại sao bọn họ phải tích cực biểu hiện như vậy, nhưng cũng không để trong lòng, quay đầu hỏi Văn Tinh Trần: “Cậu định khi nào lên?”

Văn Tinh Trần nghĩ nghĩ: “Nhóm thứ ba?”

Lộ Cảnh Ninh gật đầu: “OK. Vậy tôi nhóm thứ tư.”

Khương Loan ngồi ở phía sau nghe bọn họ nói chuyện. Bởi vì không thể tranh lên được nhóm thứ hai nên vào khoảnh khắc giao chiến giữa người và thần, cậu ta quyết định sẽ ở nhóm cuối cùng.

Tay già đời đã từng trải qua tình yêu như hắn tiếp xúc với nhiều Omega rồi, nên chắc chắn sẽ không (là không dám) mất trí mà nảy sinh suy nghĩ không đứng đắn với loại Omega như Lộ Cảnh Ninh.

Nhưng nếu gặp phải Văn Tinh Trần thì không giống vậy. Dựa theo hiểu biết trước đó của cậu ta về người này, nếu cùng anh ta đối đầu thì có lẽ chưa kịp bắt đầu đã kết thúc.

Nhóm thứ hai thể hiện tin tức tố vô cùng thuận lợi. Tin tức tố cấp A như bọn họ sẽ dựa theo tin tức tố của bản thân mà phát huy một cách hiệu quả nhất. Trên thực tế khi biểu hiện ra bên ngoài cũng sẽ không có sự khác biệt quá lớn.

Đến lượt nhóm thứ ba, Văn Tinh Trần đứng lên.

Lộ Cảnh Ninh tươi cười phất tay với anh ta: “Cố lên.”

Văn Tinh Trần đáp: “Được.”

Bắt đầu thể hiện...

3s sau...

Kết thúc!!!

Kỷ Hàn: “…”

Diễn ra quá nhanh, căn bản là ông ta không kịp ghi cái gì.

Nhờ đó cũng có thể nhìn ra sự khác biệt cực kỳ to lớn giữa tin tức tố cấp S và cấp A.

Bốn người còn lại trong nhóm này cảm giác cực kỳ uể oải. Nhưng trên thực tế không chỉ bọn họ mà cả những người ngồi ở xa cũng không tránh khỏi mà tái cả mặt. Trước đó bọn họ chưa từng cảm nhận được cảm giác áp bách của tin tức tố cường đại như vậy, giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt lấy yết hầu, không cho bọn họ cơ hội nào để hít thở.

Mạnh đến dọa người!

Hai nhóm trước không khỏi cảm thấy may mắn vì lên trước, nếu không thì bị ảnh hưởng bởi tin tức tố cường đại của Văn Tinh Trần, bọn họ sẽ không thể phát huy được thực lực nữa.

Trong lòng vẫn còn run sợ, bọn họ không khỏi cảm thấy đồng tình với nhóm lên cuối cùng. Có thể nhìn ra được mấy Alpha này đã phải chịu kích thích cực lớn, sắc mặt tái hẳn đi, ngay cả khi đứng cũng có cảm giác lung lay sắp đổ.

Alpha còn như thế thì càng không cần phải nói đến Omega Lộ Cảnh Ninh ha...

Mọi người đều có suy nghĩ như vậy. Kết quả khi quay đầu nhìn Lộ Cảnh Ninh lại phát hiện trên mặt cậu không có nửa điểm khó chịu, ngược lại còn càng phấn chấn hơn trước.

Nhìn vào đôi mắt kia đi, thậm chí là giống như được thắp sáng vậy, cảm giác vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ đều được bộc lộ ra ngoài.

Mọi người: “???”

Thật ra cũng không thể trách Lộ Cảnh Ninh tại sao lại mừng rỡ như vậy.

Sau khi kiểm tra cậu mới phát hiện ra mùi tin tức tố của Văn Tinh Trần không ngờ lại dễ ngửi như vậy, không chỉ không có mùi dầu mỡ như những Alpha khác, mà còn có cảm giác nhẹ nhàng mềm mại, chính là loại mà ngửi hoài không chán.

Nghĩ đến cảnh tượng tương lai hợp tác chắc chắn sẽ rất ấm áp và thoải mái, cậu liền nhịn không được mà cười thành hình trăng non.

Thế này là ngon nghẻ rồi a!

Lúc Văn Tinh Trần trở về còn mang theo mùi vị tin tức tố thoang thoảng, ở đằng xa đánh giá trạng thái của Lộ Cảnh Ninh, sau đó mới yên tâm đi tới, dò hỏi: “Cảm giác thế nào?”

Lộ Cảnh Ninh cũng không khách khí, mạnh mẽ khẳng định: “Yêu rồi!”

Văn Tinh Trần hài lòng: “Vậy thì tốt.”

Hai người giao lưu vài câu đối lấy một trận khiếp sợ của đám quần chúng.

Ý tứ gì, sao đột nhiên lại yêu rồi? Quả nhiên tình yêu giữa AO chỉ ngăn cách bởi một tia tin tức tố thôi sao?!

Kỷ Hàn gõ bút laser lên sổ, ho khan hai tiếng kẻo lại suy nghĩ của mọi người: “Nhóm cuối cùng lên đi.”

Lộ Cảnh Ninh xoa nắn khớp xương, lười biếng đứng lên: “Ha, cuối cùng cũng đến lượt tôi.”

 

 

 

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương