Ai Đã Cùng Em Đi Qua Thanh Xuân?
-
Chương 1
Gặp nhau năm mười sáu tuổi, cùng nhau đi qua chuỗi ngày thanh xuân tươi đẹp nhất của cuộc đời, khi nắm tay đi qua chông gai, sóng gió, em vẫn nghĩ, anh là người hiểu em nhất, yêu thương em nhất, trân trọng em nhất, người khác sẽ không nhưng anh sẽ tha thứ và bao dung cho con người em cả đời này…nhưng, em không hề nghĩ sẽ có một ngày, anh đối xử với người con gái khác, như đã từng với em.
Yêu em từ lúc bản thân chưa có gì, ở bên em vào những ngày tháng gian khổ nhất, khó khăn nhất, mình cùng nhau vượt qua, anh vẫn nghĩ mình là bầu trời của em, sẽ che chở cho em cả cuộc đời…nhưng, anh không hề nghĩ, cho đến một ngày, em không cần sự che chở của anh nữa.
Ngạn Tiếu cuối đầu nhìn ly cà phê, giọng anh trầm ấm “trừ cổ phần của công ty, tấc cả tài sản dưới tên anh đều sẽ thuộc về em”
Ngải Mễ cất bước, gót giày nhọn gõ trên sàn nhà phát ra âm thanh lạnh lẽo “được, ngày mai anh cứ cho người mang đơn đến, em sẽ ký”
Ngải Mễ đứng bên cạnh đài phun nước, cô kéo chiếc áo khoác đắt tiền trên người lại, thẩn thờ nhìn dòng người hối hả trên đường. Có một đôi trai gái lướt qua cô, chàng trai mặc áo phông trắng, quần bò màu xám đã bạc màu, cô gái mặc váy trắng, chân mang đôi hài xanh ngọc đáng yêu, hoàn toàn là những thứ rẻ tiền, nhưng trên môi họ chính là thứ ngọt ngào, hạnh phúc nhất. Ngải Mễ ngơ ngác, bọn họ chính là hồi ức thanh xuân của cô, của riêng cô và Ngạn Tiếu.
Yêu em từ lúc bản thân chưa có gì, ở bên em vào những ngày tháng gian khổ nhất, khó khăn nhất, mình cùng nhau vượt qua, anh vẫn nghĩ mình là bầu trời của em, sẽ che chở cho em cả cuộc đời…nhưng, anh không hề nghĩ, cho đến một ngày, em không cần sự che chở của anh nữa.
Ngạn Tiếu cuối đầu nhìn ly cà phê, giọng anh trầm ấm “trừ cổ phần của công ty, tấc cả tài sản dưới tên anh đều sẽ thuộc về em”
Ngải Mễ cất bước, gót giày nhọn gõ trên sàn nhà phát ra âm thanh lạnh lẽo “được, ngày mai anh cứ cho người mang đơn đến, em sẽ ký”
Ngải Mễ đứng bên cạnh đài phun nước, cô kéo chiếc áo khoác đắt tiền trên người lại, thẩn thờ nhìn dòng người hối hả trên đường. Có một đôi trai gái lướt qua cô, chàng trai mặc áo phông trắng, quần bò màu xám đã bạc màu, cô gái mặc váy trắng, chân mang đôi hài xanh ngọc đáng yêu, hoàn toàn là những thứ rẻ tiền, nhưng trên môi họ chính là thứ ngọt ngào, hạnh phúc nhất. Ngải Mễ ngơ ngác, bọn họ chính là hồi ức thanh xuân của cô, của riêng cô và Ngạn Tiếu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook