'Thần Nhi'

Anh gọi, cô cũng chẳng buồn quay đầu lại, thà nhìn vào bức tường vô tri vẫn hơn nhìn vào khuôn mặt tựa ác quỷ kia. Nhưng người cô vẫn cảm thấy run, người đàn ông này lại có uy lực như vậy, mỗi lần nhìn đều không dám nhòn thẳng.

Anh hơi nhíu mi, biết cô buồn việc tối hôm qua, nên hôm nay mới dành thời gian đến xem cô một chút. Nhưng cô lại cố chấp không hiểu tâm ý của anh, lại làm anh thất vọng. Anh xoay khuôn mặt bé nhỏ của cô để nhìn mình, liền bị cô đẩy ra.

'Tránh xa tôi ra, xin... Ưm--'

Chưa kịp dứt lời, môi cô liền bị chặn lại...

Môi cô vẫn ngọt như vậy, vẫn mềm như vậy. Anh liền đưa lưỡi tách răng cô ra, mạnh mẽ quấn lấy cái lưỡi hồng hào của cô, nhẹ nhàng cắn một cái. Cô liền phát ra một tiếng “ưm” dễ nghe. Chỉ như vậy thôi, cả người anh liền nóng rang như có hàng ngàn con kiến bò trong da thịt, vô cùng ngứa ngáy. Chỉ muốn một lần áp cô dưới thân để được nghe những âm thanh mị hoặc kia nhiều hơn. Nhưng là, cô hiện là bệnh nhân, anh cũng không ti tiện đến mức ức hiếp một người bệnh như cô. Chỉ cần cô ở bên anh, thì nhanh thôi, người phụ nữ này sẽ là của anh.

Cảm nhận hơi thở cửa cô yếu dần anh mới buông tha. Người phụ nữ này có cá tính rất mạnh, khiến anh rất muốn chinh phục, nhưng dường như một chút cũng không ảnh hưởng đến cô.

Anh buông tha cô, cô liền thở hồng hộc, cũng may, chút lí trí cuối cùng vẫn còn giúp được cô trở về với mình.

Anh nhìn vào ống truyền nước, hẳn là còn lâu đi. Anh liền nâng tay kia của cô lên, chậm rãi quan sát. Làn da cô trắng mịn hồng hào như được ngâm trong sữa, những ngón tay thon dài đầy mị hoặc. Lôi cuốn anh đến rơi vào trầm mê. Anh liền đưa tay cô lên lưỡi, nhẹ nhàng mút đầu ngón tay cô, nâng niu từn chút một.

'Bẩn'

Một giây sau cô liền hối hận. Đó chỉ là ý nghĩ của cô, thật không ngờ lại buộc miệng nói ra. Cô liền nhìn sắc mặt của anh, vẫn âm trầm như vậy. Lòng cô bỗng không yên, anh lại im lặng như vậy, rất không ổn.

Một tiếng như vậy liền lọt vào tay anh, anh không nói gì chỉ cười híp mắt. Sau đó....

'Aaaaaaa...'

Tiếng thét chói tai vang lên, mọi người trong bệnh viện không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía phát ra tiếng thét kia.

Máu tươi rơi xuống sàn lạnh lẽo, anh liếm máu trên môi mình. Liền cảm thán:

'Thật ngọt'

Một chữ kia, vì một chữ kia anh cắn cổ tay cô đến chảy máu. Lại còn khen máu ngọt, dù là máu của mình nhưng cô vẫn cảm thấy ghê tởm. Người đàn ông này có phải bị điên rồi không?

Rồi bỗng dưng mắt cô mờ dần, mờ dần rồi hoá thành một mảnh tối.

Mùi máu tanh liền vây quanh khắp căn phòng... Một nụ cười như ma quỷ lại được vẽ lên...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương