***** Mấy tháng sau..... "Răng rắc......"

Lâm Khả Tâm ngồi ở sofa, nghe tiếng khoá cửa truyền đến, không khỏi thở dài, từ sau lần trước chạy trốn, mỗi lần Tư Đồ Viêm rời nhà anh đều khoá cửa bên ngoài để ngăn cô không trốn đi nữa.

Cô cũng từng kím cớ đi siêu thị này nọ muốn để anh phóng cô ra nhưng anh lại nói muốn gì thì nói với Đại Vĩ, sau khi Đại Vĩ mua tối anh sẽ đem về cho cô.

Mà thời điểm tâm tình anh tốt, cũng sẽ đồng ý cho cô ra ngoài một chút nhưng lúc sau liền bỏ hết công việc gắt gao đi theo cô, như vậy lại làm cho cô cảm thấy không thoải mái.

Tuy rằng anh không trách cứ cô chuyện trốn đi nhưng đối với cô mà nói cuộc sống không có tự do là một kiểu trừng phạt.

Bị Tư Đồ Viêm giam lỏng mấy tháng, bụng cô cũng một lúc một lớn hơn, mà

trong lòng sợ hãi cùng bi ai cũng tăng theo, mỗi một giây hô hấp cũng khó.

Có nhiều khi cô nằm mộng cô nằm trên giường bệnh, bên cạnh là một đứa trẻ đáng yêu mới sinh, lúc đó Tư Đồ Viêm bỗng nhiên xuất hiện ôm lấy đứa nhỏ không một lời từ biệt mà rời đi, dù cho cô gào thét cũng không tác dụng, cô muốn tiến lên đem đứa nhỏ về nhưng cả người vô lực rớt xuống mặt đất.....

.Kết cuộc, cô tỉnh lại trong nước mắt giàn dụa.

Cũng có lẽ vì mất tự do quá lâu mà tâm tình của Lâm Khả Tâm cũng trở nên không ởn định, mỗi lần nghĩ đến vấn đề quyền lợi nuôi đứa bé, nghĩ đến sau khi cô sinh cục cưng mà lại đưa cái ác ma Tư Đồ Viêm nuôi lớn thì tương lai có thể cục cưng sẽ trở thành người giống anh, nghĩ vậy thôi cô liền có cảm xúc mãnh liệt, cô muốn bỏ đi đứa nhỏ này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương