Ác Ma Cũng Đi Làm
Chương 105: Giao dịch song phương của Ác ma đại nhân

**

Gọi điện thoại xong, Quân Tư Vũ gọi Tư Đồ Gia Tuấn trở vào. Khôi phục dáng vẻ lạnh lùng tiêu sái, hắn ngạo nghễ nói, “Tư Đồ Gia Tuấn, chúng ta tiện tại xem như đạt thành quan hệ song phương, hy vọng hợp tác vui vẻ.”

“Được! Theo như ước định, anh phải giúp tôi giết Tư Đồ phu nhân!” Tư Đồ Gia Tuấn thời điểm này đã không còn sá gì nữa, cho dù là giao dịch với phần tử khủng bố, gã cũng phải làm cho xong vụ này! Mặc dù bản thân gã hiểu rõ, chống đối với Tư Đồ phu nhân chính là một con đường không thể quay đầu.

“Ha ha, cậu đừng hiểu lầm, tôi chỉ giúp đỡ cậu, còn về phần động thủ ra sao vẫn là việc của các cậu.” Ác ma đại nhân cười nói, “Tôi chỉ đảm bảo tổ chức sau lưng tôi có thể giúp cậu che giấu toàn bộ dấu vết để lại.”

“Anh… Anh đúng là ác ma!” Tư Đồ Gia Tuấn siết chặt nắm tay. Cũng không còn cách nào, hiện tại đã bị đối phương nắm thóp, gã chỉ có thể nghiến răng ẩn nhẫn, “Được rồi! Chờ khi tôi chuẩn bị xong xuôi sẽ báo tới anh để nhờ trợ giúp. Nhưng là nếu anh để lộ chuyện này ra, tôi liền đồng quy vu tận với anh.”

“Yên tâm, uy tín là nền móng cho mọi sự hợp tác.” Ác ma đại nhân thản nhiên nói.

Cùng lúc đó, Liêu Thần đang buồn chán đứng ở một góc hội trường chờ đợi lại bất chợt bị lão Phúc lễ độ mời sang một bên, “Liêu tiên sinh, có một số chuyện muốn thương lượng với cậu, được không?”

“Chuyện gì?” Liêu Thần hỏi.

“Là như vậy, Tư Đồ phu nhân muốn nói chuyện riêng với cậu, hy vọng việc này tạm thời cậu đừng cho đại thiếu gia biết.” Lão Phúc cúi người, “Mời đi bên này.”

Liêu Thần đi theo lão Phúc vào một phòng khách ở phía sau hoa viên. Chỉ thấy giữa phòng khách bày đầy hoa tươi thanh tao ưu nhã, Tư Đồ phu nhân một thân lễ phục Tây Âu đang ngồi trước một chiếc bàn nhỏ, tay nâng tách sứ hoa hồng tinh mỹ mà uống trà. Trước mặt bà bày đủ loại trái cây và bánh ngọt, dường như đang nhàn nhã thưởng thức trà trưa.

“Phu nhân, Liêu tiên sinh tới rồi.” Lão Phúc bẩm báo, sau đó cung kính mà lui về đứng ở phía sau Tư Đồ phu nhân.

Tư Đồ phu nhân buông chén trà, nói với Liêu Thần, “Liêu tiên sinh, mời ngồi, tôi chỉ muốn nói với cậu về việc của Gia Lương, con trai tôi.”

“…A?” Liêu Thần nghi hoặc.

Tư Đồ phu nhân hít sâu một hơi, hồi lâu sau rốt cuộc mới ôm ngực nói, “Tôi biết quan hệ giữa các cậu.” Bà tuy vẫn giữ nét cười thanh nhã trên môi, nhưng lời nói ra nghe vô cùng miễn cưỡng.

“Tôi và Gia Lương thiếu gia chỉ đơn thuần là quan hệ chủ – tớ.” Liêu Thần điềm tĩnh nói.

Sắc mặt Tư Đồ phu nhân dần dần thay đổi, bà gằn từng chữ, “Liêu tiên sinh, đã đến lúc này rồi, xin cậu đừng nói dối một bà già tuổi tác đã cao như tôi. Tôi có bằng chứng xác thực cho thấy quan hệ giữa cậu và Gia Lương là …. lọai quan hệ này!”

Liêu Thần giả vờ kinh hãi, nói, “Vì sao bà biết được?!!!”

“Tôi nghĩ Gia Lương chỉ là không hiểu chuyện đời, cho nên … …” Tư Đồ phu nhân vươn tay đỡ trán, vô cùng đau khổ nói, “Tôi thực sự không thể để mặc thằng bé rơi xuống vực sâu, cho nên, Liêu tiên sinh, xin cậu buông tha cho Gia Lương của tôi, có được không? Xem như tôi cầu xin cậu!!!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương