Lăng Không dẫn Nhất Vô Niệm tới một tòa động phủ nhỏ, chỉ vào đó nói: “Đồ nhi, tòa động phủ này từ nay về sau sẽ là chỗ ở của ngươi.

Sau này có vấn đề gì thì có thể trực tiếp đi tới động phủ của ta, được rồi ta dẫn tới đây thôi.”
Nói xong Lăng Không rời đi, trước khi đi còn không quên nhắc nhở hắn: “Niệm nhi, công pháp mới ta cũng đã đưa cho ngươi rồi, chịu khó tu luyện.

Về phần tài nguyên tu luyện thì tạm thời ngươi cứ dùng trước chỗ sư phụ đưa, đợi sau khi tông chủ trở về ta sẽ bẩm báo chuyện này.

Như vậy thì sau này ngươi không cần đến chỗ ta nhận nữa, mà có thể trực tiếp đến chỗ phó tông chủ mà lấy.

Được rồi lời ta cần nói cũng đã nói hết, tạm thời mấy ngày gần đây cố gắng thích nghi bên trong Trấn U Minh”
Lời cuối cùng vừa dứt thì thân hình Lăng Không cũng biến mất.
Nhìn sư tôn biến mất Nhất Vô Niệm ao ước, thầm nghĩ bản thân lúc nào mới có thể đạt tới cảnh giới này.
Đi vào bên trong tòa động phủ, bên trong phòng cũng khá đơn sơ một cái bồ đoàn chuyên dành để tu luyện, cùng với một cái bàn đá.

Nghĩ tới điều gì Nhất Vô Niệm mới ngớ người ra, hắn vỗ trán một cái.
Trong lòng mặc niệm: Hệ thống!
【 Hệ thống đánh dấu Bất Hủ Kiếm Đạo 】
【 Túc chủ: Nhất Vô Niệm 】
【 Tông môn: Huyền Đan Tông 】
【 Cảnh giới: Trúc Cơ tầng 9 (0/9000)】

【Tuổi thọ: 18/700】
【 Thiên phú kiếm đạo: 1000】
【Thiên phú tu luyện: Tạp linh linh căn】
【 Vũ khí: Ngọc Trúc Kiếm, Băng Nham Kiếm, Hỏa Linh Kiếm, Song Huyết Kiếm 】
【 Pháp bảo: Kim Ti Nhuyễn Giáp, Cửu Biến, Hắc Bào, Nhẫn trữ vật】
【 Thần thông: Địa giai trung phẩm Kim Chung Tráo(0/2000), Địa giai trung phẩm Thiết Bố Sam(0/2000), Đại Điển Thuật Pháp(0/10000), Địa giai trung phẩm Huyễn Ảnh Kiếm Pháp(0/2000)】
【 Điểm số đánh dấu: 350】
【 Số lần đánh dấu: 97】
【 Chú ý: Hệ thống chỉ có một mục đích duy nhất là phụ trợ túc trở thành Bất Hủ Kiếm Đạo!】
【 Trước mắt mỗi ngày túc chủ sẽ nhận được một tấm bản đồ đánh dấu vị trí, mỗi lần đánh dấu đều sẽ có khác biệt ban thưởng, đánh dấu số lần càng nhiều, ban thưởng càng phong phú!】
Chưa đợi hắn xem xét thì một dấu đỏ hiện lên, hắn tò mò bấm vào thì âm thanh hệ thống vang lên.
【Túc chủ đã bỏ lỡ 7 lần điểm danh đánh dấu bản đồ, hệ thống vô cùng thất vọng cho nên đã mở ra công năng khóa điểm danh.


Hắn vội vàng bấm vào danh từ “Khóa điểm danh” liền có một dòng thông tin:【 Khóa điểm danh: Túc chủ không thể điểm danh đánh dấu, thời gian khóa là 7 ngày】
Đọc xong cái ghi chú này làm Nhất Vô Niệm nhức cả trứng, hắn vội vàng đối với hệ thống lên án: “Hệ thống chuyện này là sao? Ngươi chưa từng nhắc cho ta về chuyện này?”
【Túc chủ không hỏi】
Âm thanh không chút cảm xúc của hệ thống vang lên.
Vấn đề này là hỏi hay không hỏi sao?
Hệ thống này có độc đi!
Nhất Vô Niệm nhìn con số bảy ngày cũng hơi thất thần, nói như vậy thì hắn rơi vào trạng thái kia tận một tuần.

Điều này cũng làm cho cảm xúc hắn rất phức tạp không biết nên vui hay nên buồn nữa.
“Thôi được rồi, chẳng phải chi có bảy ngày thôi à.

Không vấn đề!” Lẩm bẩm mấy câu, sau đó Nhất Vô Niệm rời khỏi động phủ.
Trên đường hành tẩu cũng gặp qua một ít đệ tử nhưng dường như cũng không có người nào nhận ra hắn, cho nên cũng không gặp rắc rối gì.

Cảm nhận được điều này cũng làm Nhất Vô Niệm cười khổ, hắn làm như bản thân rất nổi tiếng vậy, vậy mà còn sợ người khác nhận ra.
Đứng trước tòa động phủ của mình Nhất Vô Niệm từng bước đi vào.

Bên trong cũng không thay đổi gì, dạo qua một lượt hắn đi vào bên trong linh dược.

Qua bên đó thì phát hiện hạt giống linh thảo cũng chưa có nảy mầm, điều này làm tâm tình hắn rất phức tạp.
Sau khi đào xong hạt mầm lên thì hắn kiểm tra một lượt nữa phát hiện không còn bỏ xót điều gì mới đi ra bên ngoài, không có người quen cho nên Nhất Vô Niệm trực tiếp trở về động phủ mới của mình.


Trở về tòa động phủ mới cũng mất tận hai giờ, bởi vì Trấn U Minh tương đối bí ẩn cho nên đi không quen rất tốn thời gian.
Nhớ lại cái vực sâu hắc ám kia, rốt cuộc hắn cũng đã biết tại sao đằng sau Huyền Đan Tông có một cái thông đạo Minh giới vậy mà không ai bàn tán.

Hóa ra tất cả Trấn U Minh đều đã bị trận pháp bao phủ, còn về đây là trận pháp gì thì chưa thấy sư tôn nói, hắn đương nhiên cũng không nên loạn hỏi.
Lần trước hắn có thể đi vào bên trong Trấn U Minh là do lần đó Minh giới có chút bạo động, trận pháp bị vô hiệu hóa cho nên hắn mới có thể đi vào được.

Đây cũng là lời sư tôn nói với hắn, kết hợp với lần trước đánh dấu thì hắn cho ra kết luận như vậy.

Mà nhắc tới điều này cũng rất trùng hợp, hôm đó địa điểm đánh dấu là gần thông đạo Minh giới thì… Trấn U Minh lại xảy ra chuyện.
Việc này rốt cuộc là trùng hợp hay do…
Nghĩ tới đáp án sau thì cả người Nhất Vô Niệm có chút ớn lạnh.
Bỏ qua vấn đề này sang một bên, Nhất Vô Niệm bắt tay vào việc khai phá một lối bên trong động phủ.

Khoát tay một cái, một thanh trường kiếm màu tỏa ra chân linh khí màu đỏ rực rất huyền huyễn xuất hiện trong tay của hắn.

Cầm trong tay thanh Hỏa Linh Kiếm Nhất Vô Niệm bắt đầu công việc đục khoét, không biết có phải từ nhỏ ăn không đủ no, ở trong căn phòng dột nát mà chỉ mất một lúc hắn đã khai phá cái động phủ ban đầu rộng gấp mười lần.
Không sai chính là rộng gấp mười lần.
“Hình như mình hơi quá tay thì phải?” Nhìn động phủ rộng mênh mông Nhất Vô Niệm lẩm bẩm một câu.
Một tay khẽ gãi gãi cái mũi, cuối cùng hắn quy kết cho cái thanh pháp khí trong tay, “Chắc chắn là do thanh pháp khí cực phẩm này quá sắc bén!”
Cảm khái một câu rồi hắn lại tiếp tục công việc chỉnh sửa nhan sắc cho cái động phủ mới của mình.
Năm giờ sau, Nhất Vô Niệm một tay lau đi giọt mồ hôi trên trán thở phào nói: “Cuối cùng cũng xong!”
Thành quả cả một sau một thời gian lao động, hắn đã biến cái động phủ bé tí ban đầu thành một cái động phủ bự chà bá.

Bên trong chia làm bốn nơi, được hắn phân chia theo hình chữ T.
Phòng tiếp khách chính là ở bên ngoài cùng, sau đó đi thẳng thì sẽ là cửa phòng chuyên dành cho việc tu luyện.


Bên trái phòng tu luyện chính là phòng chuyên trồng linh dược linh thảo, đại khái là linh điền.

Tiếp đó đến phòng bên phải, nơi này tạm thời bỏ trống, cụ thể sẽ làm gì thì hắn chưa nghĩ ra.
Sau khi hoàn thành được dự kiến ban đầu đề ra, Nhất Vô Niệm cuối cùng nghĩ thoải mái.

Hắn bắt đầu nằm trên giường được đẽo từ đá nguyên chất, một chút cảm giác lành lạnh làm cho đầu óc của hắn thanh tỉnh.

Chợt hắn nhớ ra điều gì lập tức ngồi dậy, nhìn ngón tay bên bàn tay trái đen một chiếc nhẫn màu trắng thì mỉm cười.

Nhẫn trữ vật này chính là quà sư tôn tặng cho hắn, cụ thể bên trong có một chút đan dược yếu phẩm cùng linh thạch tu luyện và ngọc giản công pháp.
Nhất Vô Niệm nhớ lại những lời mà sư tôn trước khi giao nhẫn trữ vật cho hắn.
“Niệm nhi, bình thường đệ tử của Huyền Đan Tông ở giai đoạn Luyện Khì Kỳ tu luyện chính là phổ thông công pháp Luyện Khí Quyết, nhưng hôm nay vi sư truyền cho ngươi thì chính là một cuốn mạnh mẽ công pháp.

Đó chính là Huyền Đan Luyện Khí Quyết, đây công pháp đỉnh cấp bên trong Luyện Khí Kỳ mà tông môn chúng ta sở hữu.

Hôm nay vi sư truyền cho ngươi, ngươi nhớ không được truyền công pháp này cho người khác khi mà chưa có sự đồng ý của tông môn.

Hiểu chưa?”
Cầm trên tay ngọc giản công pháp đỉnh cấp, Nhất Vô Niệm lập tức thả thần thức vào bên trong bắt đầu học tập công pháp mới..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương