2+!
-
Quyển 2 - Chương 22
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Một tuần!
Suốt một tuần!
Nguyệt Thần dù biết hết tất cả nhưng vẫn bào trì sự im lặng.
Chẳng lẽ y đã bị “Dọa ngốc” rồi sao?
── Không có khả năng!
Chẳng lẽ y vì muốn bảo vệ hạnh phúc gia đình mà mặc kệ hết mọi thứ?
── Y không phải loại người này!
Vậy y vì sao không bảo vệ đứa em trai Lịch Ương mà mình yêu quý nhất? Lạnh lùng yên lặng đồng ý cho Nguyệt Diệp tùy ý hung hăng ngang ngược?
── Không!
Đây là chuyện khiến kẻ khác phải thấy hổ thẹn… Tựa như y bây giờ, cảm thấy thúc thủ vô sách*!
* 束手无策 Thúc thủ vô sách: 束手 = thúc thủ = Bó tay + 无策 = vô sách = không có cách nào =>không có cách nào giải quyết được.
Nguyệt Diệp như một con ngựa hoang, một tên điên! Hắn vốn dĩ không thể thuần hóa được! Nếu như y thô lỗ đi bảo vệ Lịch Ương, nói không chừng có thể xảy ra rối loạn, cuối cùng… Cuối cùng thì người bị hại không phải chỉ có Lịch Ương thôi sao?
Ba mẹ nhất định sẽ đuổi Lịch Ương đi! Y sẽ vĩnh viễn mất đi Lịch Ương! Bởi vì y sao có thể không hiểu, trái tim yếu ớt non nớt của Lịch Ương, giờ phút này đang lo sợ y biết mọi chuyện sẽ nhìn em ấy với ánh mắt phỉ nhổ?
… Lịch Ương, em sai rồi!
Nguyệt Thần nhíu chặt lông mày: Lịch Ương, tại sao em lại không hiểu anh? Em chỉ tin anh đến mức này thôi sao? Tại sao ngay từ đầu không hướng anh cầu cứu? Tại sao không? Anh không biết phỉ nhổ em, càng sẽ không khinh bỉ em! Anh chỉ biết…
“!” Nguyệt Thần cảm thấy ngực nóng lên, trước mắt vụt qua tia sáng, tâm của y, thân thể của y, đầu óc của y…
Ngón tay thon dài cố gắng bịt chặt miệng, y vừa thống khổ sợ hãi vừa vui mừng: y dường như đã nhận thấy tất cả sự sa đọa của bản thân! Từ buổi chiều khi y chứng kiến sự dâm loạn kia, tâm, càng ngày càng căng ra… Bị một loại dục vọng không rõ tên thổi phồng lên!
Chẳng lẽ ngay cả mình cũng ──?!
Nguyệt Thần buồn rầu vùi đầu vào giữa hai tay: Y muốn Lịch Ương! Từ khi thấy thân thể nhỏ bé trong lòng ba mình, y đã bắt đầu đợi chờ rồi!
… Thì ra y đối với Lịch Ương quan tâm chăm sóc vượt quá giới hạn không phải vì quá mức yêu thích em ấy! Xé bỏ mặt nạ, phía dưới mối quan hệ thuần khiết dĩ nhiên là ──
Y muốn Lịch Ương!
Y tham lam thân thể của Lịch Ương!
Y càng khát vọng tìm được tâm của Lịch Ương!
… Đúng!
Nguyệt Thần bỗng nhiên buông hai tay đang che mặt xuống, mặt, vặn vẹo bừng sáng lên: đúng vậy!!! Lịch Ương hiện tại khẳng định đang hận Nguyệt Diệp thấu xương, nhưng lại chỉ có thể mặc cho hắn bài bố, bởi vì nó sợ hãi ah, nó không có chỗ nương tựa, ngoại trừ “Nhà”, nó còn có thể đi nơi nào?
Lịch Ương, chính là vì đối với “Ngôi nhà” này lưu giữ “Thân tình” không muốn xa rời, mới khiến cho nó thỏa hiệp?
“… Ha ha ha!” Nguyệt Thần ngồi trong phòng trước cây đàn piano mau đen cười ha hả, tiếng cười kia, quả thực không thua kém gì với mấy trò đùa dai của Nguyệt Diệp về độ tàn ác.
Nguyệt Thần, thủy chung vẫn là anh trai của Nguyệt Diệp ah!
Bọn họ đều là con của Nguyệt Thu Mân, con của người mẹ bất công Tống Tâm Di! Bọn họ, cũng không khác gì nhau!
Nguyệt Thần ngưng cười, mặt, lập tức lạnh băng ──
“!”
Có một vật…
Ngay phía bên trái trên phím đàn Piano đen tuyền…
Có một “Thứ đồ vật” … Y nhìn mà đau đớn!
── tại sao mãi cho tới hôm nay mình mới phát hiện!!!
Nguyệt Thần kinh ngạc hai mắt trừng lớn giữa đêm, yên lặng, như muốn hít thở không thông vươn bàn tay trái vẫn còn ẩn ẩn đau… Nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng vuốt ve vệt chất lỏng khô dính trên phím đàn màu đen…
──!!!
Không thể vãn hồi!
Trong chớp mắt khi ngón tay chạm đến chất lỏng kia ──
Tất cả đều bộc phát ra ngoài!!!
Tâm của Nguyệt Thần, mãnh liệt cổ động cho dục vọng tranh đoạt!!!
—
Tiểu Vân: lâu ra chương mới, bởi vì bản thân lười QAQ một phần nữa ta bắt đầu tham gia vào 1 team sub phim Triangle của jaejoong ý =]]] nên hơi bận tí hì hì
Edit Tiểu Vân + Beta …
Một tuần!
Suốt một tuần!
Nguyệt Thần dù biết hết tất cả nhưng vẫn bào trì sự im lặng.
Chẳng lẽ y đã bị “Dọa ngốc” rồi sao?
── Không có khả năng!
Chẳng lẽ y vì muốn bảo vệ hạnh phúc gia đình mà mặc kệ hết mọi thứ?
── Y không phải loại người này!
Vậy y vì sao không bảo vệ đứa em trai Lịch Ương mà mình yêu quý nhất? Lạnh lùng yên lặng đồng ý cho Nguyệt Diệp tùy ý hung hăng ngang ngược?
── Không!
Đây là chuyện khiến kẻ khác phải thấy hổ thẹn… Tựa như y bây giờ, cảm thấy thúc thủ vô sách*!
* 束手无策 Thúc thủ vô sách: 束手 = thúc thủ = Bó tay + 无策 = vô sách = không có cách nào =>không có cách nào giải quyết được.
Nguyệt Diệp như một con ngựa hoang, một tên điên! Hắn vốn dĩ không thể thuần hóa được! Nếu như y thô lỗ đi bảo vệ Lịch Ương, nói không chừng có thể xảy ra rối loạn, cuối cùng… Cuối cùng thì người bị hại không phải chỉ có Lịch Ương thôi sao?
Ba mẹ nhất định sẽ đuổi Lịch Ương đi! Y sẽ vĩnh viễn mất đi Lịch Ương! Bởi vì y sao có thể không hiểu, trái tim yếu ớt non nớt của Lịch Ương, giờ phút này đang lo sợ y biết mọi chuyện sẽ nhìn em ấy với ánh mắt phỉ nhổ?
… Lịch Ương, em sai rồi!
Nguyệt Thần nhíu chặt lông mày: Lịch Ương, tại sao em lại không hiểu anh? Em chỉ tin anh đến mức này thôi sao? Tại sao ngay từ đầu không hướng anh cầu cứu? Tại sao không? Anh không biết phỉ nhổ em, càng sẽ không khinh bỉ em! Anh chỉ biết…
“!” Nguyệt Thần cảm thấy ngực nóng lên, trước mắt vụt qua tia sáng, tâm của y, thân thể của y, đầu óc của y…
Ngón tay thon dài cố gắng bịt chặt miệng, y vừa thống khổ sợ hãi vừa vui mừng: y dường như đã nhận thấy tất cả sự sa đọa của bản thân! Từ buổi chiều khi y chứng kiến sự dâm loạn kia, tâm, càng ngày càng căng ra… Bị một loại dục vọng không rõ tên thổi phồng lên!
Chẳng lẽ ngay cả mình cũng ──?!
Nguyệt Thần buồn rầu vùi đầu vào giữa hai tay: Y muốn Lịch Ương! Từ khi thấy thân thể nhỏ bé trong lòng ba mình, y đã bắt đầu đợi chờ rồi!
… Thì ra y đối với Lịch Ương quan tâm chăm sóc vượt quá giới hạn không phải vì quá mức yêu thích em ấy! Xé bỏ mặt nạ, phía dưới mối quan hệ thuần khiết dĩ nhiên là ──
Y muốn Lịch Ương!
Y tham lam thân thể của Lịch Ương!
Y càng khát vọng tìm được tâm của Lịch Ương!
… Đúng!
Nguyệt Thần bỗng nhiên buông hai tay đang che mặt xuống, mặt, vặn vẹo bừng sáng lên: đúng vậy!!! Lịch Ương hiện tại khẳng định đang hận Nguyệt Diệp thấu xương, nhưng lại chỉ có thể mặc cho hắn bài bố, bởi vì nó sợ hãi ah, nó không có chỗ nương tựa, ngoại trừ “Nhà”, nó còn có thể đi nơi nào?
Lịch Ương, chính là vì đối với “Ngôi nhà” này lưu giữ “Thân tình” không muốn xa rời, mới khiến cho nó thỏa hiệp?
“… Ha ha ha!” Nguyệt Thần ngồi trong phòng trước cây đàn piano mau đen cười ha hả, tiếng cười kia, quả thực không thua kém gì với mấy trò đùa dai của Nguyệt Diệp về độ tàn ác.
Nguyệt Thần, thủy chung vẫn là anh trai của Nguyệt Diệp ah!
Bọn họ đều là con của Nguyệt Thu Mân, con của người mẹ bất công Tống Tâm Di! Bọn họ, cũng không khác gì nhau!
Nguyệt Thần ngưng cười, mặt, lập tức lạnh băng ──
“!”
Có một vật…
Ngay phía bên trái trên phím đàn Piano đen tuyền…
Có một “Thứ đồ vật” … Y nhìn mà đau đớn!
── tại sao mãi cho tới hôm nay mình mới phát hiện!!!
Nguyệt Thần kinh ngạc hai mắt trừng lớn giữa đêm, yên lặng, như muốn hít thở không thông vươn bàn tay trái vẫn còn ẩn ẩn đau… Nhẹ nhàng, rất nhẹ nhàng vuốt ve vệt chất lỏng khô dính trên phím đàn màu đen…
──!!!
Không thể vãn hồi!
Trong chớp mắt khi ngón tay chạm đến chất lỏng kia ──
Tất cả đều bộc phát ra ngoài!!!
Tâm của Nguyệt Thần, mãnh liệt cổ động cho dục vọng tranh đoạt!!!
—
Tiểu Vân: lâu ra chương mới, bởi vì bản thân lười QAQ một phần nữa ta bắt đầu tham gia vào 1 team sub phim Triangle của jaejoong ý =]]] nên hơi bận tí hì hì
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook