15P, 7H, 6SM Đích Cố Sự Đại Tập
-
Quyển 2 - Chương 4: Hạnh phúc
Vô tình nhìn thấy một bức ảnh trong ví của anh, là tấm chúng ta chụp chung kỷ niệm lần đi Hải Nam quay phim. Em biết vì sao anh lại trân trọng nó đến vậy. Trong tấm ảnh đó chúng ta dựa vào nhau rất gần, hơn nữa, tuy nhìn bề ngoài không thấy, nhưng thật ra tay chúng ta đang lén lút nắm chặt lấy nhau.
Quay một cảnh đuổi bắt cướp trên núi, đạo diễn hô NG (quay hỏng) hết lần này đến lần khác, một cảnh không dài, nhưng quay đi quay lại từ quá trưa đến tận lúc trời tối đen. Ông ấy còn tự dưng nổi hứng, quyết định sửa thành nửa đêm bắt cướp.
Em thật sự là mệt muốn chết, nhất là thắt lưng, đau đến mức đứng lâu cũng là vấn đề lớn. Anh nhận ra, ban lệnh cưỡng chế em không được tiếp tục chạy đông chạy tây theo anh nữa. Vì thế em dựa vào một gốc cây lớn mà ngủ.
Tỉnh lại mở mắt ra, phát hiện khoác trên người là bộ cảnh phục dày, lại nhìn đến anh, hiển nhiên chỉ mặc áo đơn màu xanh biếc đang bị đạo diễn tinh thần phấn chấn chỉ thị đuổi bắt cướp khắp nơi…
…
Xem người chủ trì một chương trình nổi tiếng phỏng vấn con người “tuổi trẻ đầy hứa hẹn” là anh trên TV, tự hào chỉ có em có thể nhìn ra anh đang âm thầm nhàm chán, che dấu rất khéo léo sự thật rằng anh đã không còn kiên nhẫn. Máy quay cận cảnh, một tay anh gõ gõ, tay kia rảnh rỗi vỗ về chơi đùa mặt dây chuyền đeo trên cổ.
Em ngồi trước TV nhịn không được khẽ cười: nhớ rõ lúc em tặng bùa hộ mệnh này cho anh, anh còn làm ra vẻ lạ lẫm mà nói phong cách gì đó của anh là không mang những thứ nho nhỏ như thế này kia mà…
…
Mỗi ngày được sống cùng anh, rất hạnh phúc.
Bởi vì hạnh phúc khi được yêu đối với em mà nói, đã không còn là xa vời như trước nữa.
Quay một cảnh đuổi bắt cướp trên núi, đạo diễn hô NG (quay hỏng) hết lần này đến lần khác, một cảnh không dài, nhưng quay đi quay lại từ quá trưa đến tận lúc trời tối đen. Ông ấy còn tự dưng nổi hứng, quyết định sửa thành nửa đêm bắt cướp.
Em thật sự là mệt muốn chết, nhất là thắt lưng, đau đến mức đứng lâu cũng là vấn đề lớn. Anh nhận ra, ban lệnh cưỡng chế em không được tiếp tục chạy đông chạy tây theo anh nữa. Vì thế em dựa vào một gốc cây lớn mà ngủ.
Tỉnh lại mở mắt ra, phát hiện khoác trên người là bộ cảnh phục dày, lại nhìn đến anh, hiển nhiên chỉ mặc áo đơn màu xanh biếc đang bị đạo diễn tinh thần phấn chấn chỉ thị đuổi bắt cướp khắp nơi…
…
Xem người chủ trì một chương trình nổi tiếng phỏng vấn con người “tuổi trẻ đầy hứa hẹn” là anh trên TV, tự hào chỉ có em có thể nhìn ra anh đang âm thầm nhàm chán, che dấu rất khéo léo sự thật rằng anh đã không còn kiên nhẫn. Máy quay cận cảnh, một tay anh gõ gõ, tay kia rảnh rỗi vỗ về chơi đùa mặt dây chuyền đeo trên cổ.
Em ngồi trước TV nhịn không được khẽ cười: nhớ rõ lúc em tặng bùa hộ mệnh này cho anh, anh còn làm ra vẻ lạ lẫm mà nói phong cách gì đó của anh là không mang những thứ nho nhỏ như thế này kia mà…
…
Mỗi ngày được sống cùng anh, rất hạnh phúc.
Bởi vì hạnh phúc khi được yêu đối với em mà nói, đã không còn là xa vời như trước nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook