Editor: Bắp

Nguồn convert: Vespertine

#13

"Đây, cậu thử giải đề này xem nào."

"Được."

Thẩm Mặc dựa vào vai cô, cổ Hàn An lúc này có chút ngứa vì bị cậu thổi vào.

Giống một cái quạt nhỏ, cào cào khiến cho tâm của Hàn An cũng ngứa ngáy theo. Cuối cùng cô thật sự nhịn không được bèn nằm nhoài lên bàn, muốn tránh khỏi hô hấp của cậu.

Nhưng mà Hàn An không ngờ rằng chính tư thế này lại khiến cho hai chân mở rộng ra, cự vật Thẩm Mặc cách lớp quần áo lại càng thêm áp sát cô.

Chú tâm giải đề trước mặt, thế mà đại điểu dưới thân lại như cố ý nhếch vào trong hơn một chút. Hàn An như đứng đống lửa như ngồi đống than, phía dưới đã bắt đầu ướt.

Quay đầu lại nhìn thiếu niên đằng sau, thấy cậu vô cảm mà ngồi chơi điện thoại, cô không vui nhăn mặt.

Rõ ràng bản thân bị cậu làm cho ngứa ngáy khó nhịn, thế mà nhìn cậu lại chẳng có phản ứng gì cả, càng nghĩ càng khó chịu. Cô cảm thấy có lẽ mình nên trả đũa lại một chút.

Đôi tay mềm mại nhỏ nhắn viết chữ, vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn tương phản với động tác phía dưới.

Cô cố ý nâng cặp mông gợi cảm tròn trịa cọ xát với đại dương v*t. Cô không tin cậu có thể giữ bình tĩnh lâu hơn nữa!

Túm lấy mông cô niết xoa vài cái. Hầu kết Thẩm Mặc lăn lộn, ánh mắt nóng rực, khàn khàn mở miệng:"Đừng đùa nữa."

"Ừm." Miệng tuy đáp ứng, nhưng Hàn An sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy chứ.

Cô hôm nay nhất định phải làm yêu nữ dụ tăng, kéo cậu cùng rơi vào bể sâu dục vọng.

Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, hiện tại cậu ấy không yêu mình cũng không sao, trước tiên cô cứ dùng thân thể để khoá chặt cậu lại bên mình đã.

Dù sao hai người cũng đã trải qua chuyện đáng xấu hổ kia, hiện tại Hàn An vô cùng lớn mật, không gì là không dám làm.

Cúi đầu, che dấu trong mắt một tia giảo hoạt. Cô không cẩn thận làm rơi cục tẩy xuống đất. "Á, cục tẩy rơi mất rồi, để mình nhặt lên."

Cô cúi người xuống nhặt cục tẩy lên, Hàn An nhân lúc Thẩm Mặc không để ý liền giả bộ "vô tình" luồn tay ra sau kéo khoá dây quần của cậu xuống, đại điểu được giải phóng, kiêu ngạo mà đứng thẳng.

4

Vô cùng vui sướng vì thực hiện được kế hoạch, cô không thèm ngoảnh lại phía sau mà vui mừng nói, "Nhặt được rồi!"

Cô mặc kệ cậu. Cậu muốn làm chính nhân quân tử, được thôi, thế thì cứ làm đi!

Làn váy lúc này cũng đã bị d*m thủy làm cho ướt đẫm, quần nhỏ cũng đã bị lột ra lúc nào không hay, tiểu huyệt trần trụi cọ xát cùng vật nam tính nóng bỏng kia.

Tay đang viết chữ nhũn ra, cô khó chịu vặn vẹo eo. Tiểu huyệt chạm nhẹ vào quy đầu, nhẹ nhàng nghiền áp. Cái miệng nhỏ thốt ra tiếng rên rỉ, đôi mắt cô bắt đầu cảm thấy mông lung, mờ ảo.

Lúc này Thẩm Mặc cảm thấy Hàn An thật xa lạ. Cho tới nay cô luôn thể hiện rằng mình là một người nhát gan thẹn thùng, bằng không sao có thể không dám nói chuyện với cậu suốt mấy năm tặng sữa như vậy.

Nhưng cô của trước mắt to gan lớn mật, trông cực kỳ giống một tiểu dâm oa. Có lẽ đây mới chính là bộ mặt thật của cô, chỉ là cậu không hề biết mà thôi.

Cọ xát dương v*t đến lửa nóng toàn thân, thế mà thiếu niên phía sau vẫn tỏ vẻ thờ ơ như không có chuyện gì.

Hàn An không vui ném bút xuống bàn, đứng dậy cởi váy bó sát người ra, đỡ lấy cự vật đối diện với động nhỏ rồi ngồi xuống.

"A......" Vật nam tính của Thẩm Mặc vô cùng to lớn, khi ngồi xuống cô liền cảm thấy trướng đến khó chịu.

Nỗ lực thích ứng với đại gia hỏa, Hàn An lấy tay cởi áo ngực màu hồng nhạt ra luôn. Hai nụ hoa lúc này đã xấu hổ mà cứng lại, ám chỉ cô đã động tình.

Túm lấy tay cậu áp lên ngực mình, Hàn An cảm thấy cậu còn không thèm lung lay. Quay đầu lại hung hăng trừng mắt, ngữ khí hung bạo xưa nay chưa từng có.

"Cậu không xoa mình liền không viết!"

2

Cô bắt đầu hoài nghi về giới tính của cậu, dương v*t đã cương cứng tới không chịu nổi, sắc đẹp cũng ở ngay phía trước, thế mà cậu lại tỏ ra bất động, vô cảm.

Hàn An không hề biết vào lúc này, tay cậu đã nổi đầy gân xanh, trán cậu cũng đổ đầy mồ hôi mỏng, giống như đang cố nhẫn nại cái gì đấy.

"Được." Nghe theo chỉ thị của cô, bàn tay to của Thẩm Mặc bắt đầu dùng sức mà niết hai bên ngực. Cảm nhận được sự xoa bóp của hai bàn tay, trong mắt Hàn An tràn đầy ý cười.

Cô tất nhiên không biết, cậu đã nhịn đến cả người toàn là mồ hôi, phía sau lưng quần áo đều ướt, càng đừng nói giờ phút này đang chôn ở trong nơi mất hồn kia. Cậu đã phải gồng lên hết sức mới có thể kìm giữ được bản thân mình.

Chờ cô làm xong đống đề này, sau đó nhất định phải thao tới khi cô phát khóc thì thôi.

Ngực bị niết khiến cho tâm ngứa ngáy khó nhịn, đã thế phía dưới đại điểu giàu sức sống còn giật giật trong tiểu huyệt. Hàn An khó chịu vừa định nâng mông lên thì Thẩm Mặc liền không động nữa, rõ ràng là đang ám chỉ: Nếu cậu dám động, mình liền không xoa.

Hàn An tức giận bất bình, thân thể đã bị lửa đốt đến không chịu được, lại chỉ có thể vùi đầu làm đề.

Cuối cùng cũng làm xong, cô đem đáp án viết ra giấy đưa Thẩm Mặc kiểm tra. Cậu một tay chống đầu xem, một tay không an phận túm lấy ngực cô thưởng thức. Hàn An cắn ngón tay, nội tâm thầm mắng giả đứng đắn.

Nhìn cậu xem xong tờ cuối cùng, tháo mắt kính xuống xoa huyệt thái dương, không biết là đang nghĩ ngợi điều gì. Giương mắt, ánh mắt tà mị lại lạnh lùng khiến cho nội tâm Hàn An tê dại.

"Sai tận 4 đề, cậu nói xem mình nên trừng phạt cậu thế nào đây, hửm?"

5

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương