Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi
-
Chương 134
Ồ, hóa ra không phải là nữ chính xuyên không bận rộn gây dựng sự nghiệp, mà là Tiên Tôn truy thê hỏa táng tràng?
Đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng bị hắt bát m.á.u chó vào mặt——
"Ta yêu nàng, nàng không yêu ta", "Nàng không yêu ta, ta đi rồi", "Cái gì, chàng nói chàng thật lòng yêu ta? Đi c.h.ế.t đi", "Đừng quỳ nữa, honey, ta cũng yêu chàng, moah moah".
Văn Vũ: Hừ hừ.
Cô thăm dò: "Nini, tuy là tôi đến để cứu người, nhưng lỡ như xem xong cốt truyện, không nhịn được đồng cảm mà nguyền rủa tác giả thì sao?"
Đừng quên cô bị đưa đến tận thế như thế nào, chẳng phải là vì nhảy nhót trong khu vực bình luận sao?
Hệ thống: "..."
"Thật ra, tác giả đã viết xong phần truyện trước khi drop, tự cô ấy chuốc lấy quả báo, xuyên vào chính là thế thân ngốc nghếch c.h.ế.t tiệt kia."
Văn Vũ thương cảm cho tác giả một giây.
Xuyên thành nữ chính trong truyện nữ phụ lật ngược tình thế, chẳng phải là tự tìm đường c.h.ế.t sao.
Cô tò mò hỏi: "Tác giả biết trước cốt truyện, sao không tự cứu mình?"
Hệ thống thở dài: "Cố gắng thì cũng đã cố gắng rồi, nhưng mà cô cũng biết trình độ của cô ấy rồi đấy, vì để bảo toàn tính mạng, cô ấy đã cố lấy lòng Tiên Tôn để chuyển chính thức, tiếc là không đấu lại trà xanh ánh trăng sáng, kết cục đặc biệt thê thảm."
Nghĩ đến việc tác giả vừa khóc lóc vừa cầu cứu mình, còn bị đánh vào cái gì mà vực sâu vô tận, niêm phong tầng tầng lớp lớp, Văn Vũ thương cảm cho cô ấy thêm giây nữa.
"Đúng rồi, nhắc nhở thân thiện, nữ chính lần này được thiết lập là xuyên không, đã có suy nghĩ độc lập của riêng mình, không giống như Từ Hân Di là trọng sinh tại chỗ, cô cẩn thận đấy."
"Được, tôi biết rồi."
Hiếm khi nó nhắc nhở nhiều như vậy, có thể thấy nữ chính ánh trăng sáng rất khó đối phó, Văn Vũ cũng theo đó mà căng thẳng.
Cô từ bỏ thái độ xem thường của một độc giả kỳ cựu, nghiêm túc xem xét lại từ đầu.
**
『Tô Mộng vừa mở mắt ra, không nhịn được mà rùng mình một cái, sau đó mới nhận ra mình đang nằm trong một chiếc quan tài bằng băng trong suốt tỏa ra hơi lạnh, xung quanh quỳ đầy những cô gái trẻ đang khóc lóc thảm thiết.』
『Chuyện gì vậy, bị ảo giác à? Tại sao những người này lại vây quanh mình mà khóc, rõ ràng giây trước mình còn đang tăng ca, thấy mệt nên nằm ngủ một lát...』
『Ba chữ "Chết vì làm việc quá sức" đột nhiên hiện lên, khiến nàng giật mình thon thót, sau đó lại nhìn chiếc quan tài bằng băng này một lần nữa, còn có một người mặc váy áo cổ trang, trong miệng không ngừng gọi "Tiểu thư".』
『Lẳng lặng lắng nghe một lúc, đồng tử của nàng co rút lại——』
『Nàng xuyên sách rồi, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp cẩu huyết đã bị drop, nguyên chủ vừa bị Tiên Tôn từ hôn nên nghĩ quẩn tự tử bằng thuốc độc, những nha hoàn này vì trông coi không nghiêm nên bị đưa vào lăng mộ băng giá chôn theo.』
『Chết là không thể c.h.ế.t được, muốn c.h.ế.t cũng phải là người khác chết——Tô Mộng nghĩ như vậy, chậm rãi ngồi dậy, dọa các nha hoàn giật nảy mình: "Aaaa, xác c.h.ế.t vùng dậy rồi!"』
『...』
『Nhờ kỹ năng trà xanh thượng thừa, Tô Mộng đùa bỡn thế thân trong lòng bàn tay, cuối cùng bức nàng ta tẩu hỏa nhập ma, bị Tiên Tôn thẳng tay đánh xuống vực sâu vô tận.』
Lúc Văn Vũ nhìn thấy nội dung cập nhật cuối cùng, bỗng nhiên cảm thấy cảnh vật xung quanh thay đổi, tinh không rộng lớn biến mất, cung điện nguy nga tráng lệ và rất nhiều tân khách nhanh chóng hiện ra.
Gần như cùng lúc đó, phần mềm viết lách tự động cập nhật nội dung tiếp theo——
『Văn gia là một gia tộc nhỏ phụ thuộc vào Huyền Minh Tông, sao có thể chọc giận Tiên Tôn chí cao vô thượng, sau khi trưởng nữ bị chính tay hắn đánh xuống vực sâu vô tận, vì chuộc tội và lấy lòng hắn, nhân dịp sinh thần 500 tuổi của Tiên Tôn, họ vội vàng đưa tiểu nhi nữ có khuôn mặt na ná trưởng nữ đến.』
『Gia chủ Văn gia chắc chắn Tiên Tôn sẽ không từ chối đại lễ này, phải biết rằng, tuy tiểu nhi nữ chỉ giống trưởng nữ 5 phần, nhưng lại giống ánh trăng sáng mà Tiên Tôn yêu mà không được đến 9 phần, gần như có thể lấy giả tráo thật! Hơn nữa, nàng ta còn là thiên phú Lôi Linh Căn tuyệt vời, quả là một cặp trời sinh với Đơn Thổ Linh Căn của Tiên Tôn!』
『Trong đại điện, trước mắt mọi người, Văn Vũ, nữ nhi của Văn gia nôn nóng bước đến khoảng đất trống ở chính giữa, muốn thông qua màn thể hiện tài nghệ để lại ấn tượng khó quên đầu tiên cho Tiên Tôn.』
『Phải biết rằng, trên thế giới này không ai là không yêu Tiên Tôn, chỉ trách tỷ tỷ quá ngu ngốc, không có bản năng để có được tình yêu của hắn, còn bị ả tiện nhân Tô Mộng giả tạo kia chơi đùa trong lòng bàn tay, đáng đời nhận kết cục như vậy, từ giờ trở đi hãy xem ta đây!』
『Nghĩ tới nghĩ lui, Văn Vũ quyết định múa cho Tiên Tôn xem, nhận ra ánh mắt Tiên Tôn nhìn sang, nàng ta e thẹn mỉm cười: "Điệu múa này có một cái tên rất hay, gọi là: Tương tư."』
Đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng bị hắt bát m.á.u chó vào mặt——
"Ta yêu nàng, nàng không yêu ta", "Nàng không yêu ta, ta đi rồi", "Cái gì, chàng nói chàng thật lòng yêu ta? Đi c.h.ế.t đi", "Đừng quỳ nữa, honey, ta cũng yêu chàng, moah moah".
Văn Vũ: Hừ hừ.
Cô thăm dò: "Nini, tuy là tôi đến để cứu người, nhưng lỡ như xem xong cốt truyện, không nhịn được đồng cảm mà nguyền rủa tác giả thì sao?"
Đừng quên cô bị đưa đến tận thế như thế nào, chẳng phải là vì nhảy nhót trong khu vực bình luận sao?
Hệ thống: "..."
"Thật ra, tác giả đã viết xong phần truyện trước khi drop, tự cô ấy chuốc lấy quả báo, xuyên vào chính là thế thân ngốc nghếch c.h.ế.t tiệt kia."
Văn Vũ thương cảm cho tác giả một giây.
Xuyên thành nữ chính trong truyện nữ phụ lật ngược tình thế, chẳng phải là tự tìm đường c.h.ế.t sao.
Cô tò mò hỏi: "Tác giả biết trước cốt truyện, sao không tự cứu mình?"
Hệ thống thở dài: "Cố gắng thì cũng đã cố gắng rồi, nhưng mà cô cũng biết trình độ của cô ấy rồi đấy, vì để bảo toàn tính mạng, cô ấy đã cố lấy lòng Tiên Tôn để chuyển chính thức, tiếc là không đấu lại trà xanh ánh trăng sáng, kết cục đặc biệt thê thảm."
Nghĩ đến việc tác giả vừa khóc lóc vừa cầu cứu mình, còn bị đánh vào cái gì mà vực sâu vô tận, niêm phong tầng tầng lớp lớp, Văn Vũ thương cảm cho cô ấy thêm giây nữa.
"Đúng rồi, nhắc nhở thân thiện, nữ chính lần này được thiết lập là xuyên không, đã có suy nghĩ độc lập của riêng mình, không giống như Từ Hân Di là trọng sinh tại chỗ, cô cẩn thận đấy."
"Được, tôi biết rồi."
Hiếm khi nó nhắc nhở nhiều như vậy, có thể thấy nữ chính ánh trăng sáng rất khó đối phó, Văn Vũ cũng theo đó mà căng thẳng.
Cô từ bỏ thái độ xem thường của một độc giả kỳ cựu, nghiêm túc xem xét lại từ đầu.
**
『Tô Mộng vừa mở mắt ra, không nhịn được mà rùng mình một cái, sau đó mới nhận ra mình đang nằm trong một chiếc quan tài bằng băng trong suốt tỏa ra hơi lạnh, xung quanh quỳ đầy những cô gái trẻ đang khóc lóc thảm thiết.』
『Chuyện gì vậy, bị ảo giác à? Tại sao những người này lại vây quanh mình mà khóc, rõ ràng giây trước mình còn đang tăng ca, thấy mệt nên nằm ngủ một lát...』
『Ba chữ "Chết vì làm việc quá sức" đột nhiên hiện lên, khiến nàng giật mình thon thót, sau đó lại nhìn chiếc quan tài bằng băng này một lần nữa, còn có một người mặc váy áo cổ trang, trong miệng không ngừng gọi "Tiểu thư".』
『Lẳng lặng lắng nghe một lúc, đồng tử của nàng co rút lại——』
『Nàng xuyên sách rồi, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tiên hiệp cẩu huyết đã bị drop, nguyên chủ vừa bị Tiên Tôn từ hôn nên nghĩ quẩn tự tử bằng thuốc độc, những nha hoàn này vì trông coi không nghiêm nên bị đưa vào lăng mộ băng giá chôn theo.』
『Chết là không thể c.h.ế.t được, muốn c.h.ế.t cũng phải là người khác chết——Tô Mộng nghĩ như vậy, chậm rãi ngồi dậy, dọa các nha hoàn giật nảy mình: "Aaaa, xác c.h.ế.t vùng dậy rồi!"』
『...』
『Nhờ kỹ năng trà xanh thượng thừa, Tô Mộng đùa bỡn thế thân trong lòng bàn tay, cuối cùng bức nàng ta tẩu hỏa nhập ma, bị Tiên Tôn thẳng tay đánh xuống vực sâu vô tận.』
Lúc Văn Vũ nhìn thấy nội dung cập nhật cuối cùng, bỗng nhiên cảm thấy cảnh vật xung quanh thay đổi, tinh không rộng lớn biến mất, cung điện nguy nga tráng lệ và rất nhiều tân khách nhanh chóng hiện ra.
Gần như cùng lúc đó, phần mềm viết lách tự động cập nhật nội dung tiếp theo——
『Văn gia là một gia tộc nhỏ phụ thuộc vào Huyền Minh Tông, sao có thể chọc giận Tiên Tôn chí cao vô thượng, sau khi trưởng nữ bị chính tay hắn đánh xuống vực sâu vô tận, vì chuộc tội và lấy lòng hắn, nhân dịp sinh thần 500 tuổi của Tiên Tôn, họ vội vàng đưa tiểu nhi nữ có khuôn mặt na ná trưởng nữ đến.』
『Gia chủ Văn gia chắc chắn Tiên Tôn sẽ không từ chối đại lễ này, phải biết rằng, tuy tiểu nhi nữ chỉ giống trưởng nữ 5 phần, nhưng lại giống ánh trăng sáng mà Tiên Tôn yêu mà không được đến 9 phần, gần như có thể lấy giả tráo thật! Hơn nữa, nàng ta còn là thiên phú Lôi Linh Căn tuyệt vời, quả là một cặp trời sinh với Đơn Thổ Linh Căn của Tiên Tôn!』
『Trong đại điện, trước mắt mọi người, Văn Vũ, nữ nhi của Văn gia nôn nóng bước đến khoảng đất trống ở chính giữa, muốn thông qua màn thể hiện tài nghệ để lại ấn tượng khó quên đầu tiên cho Tiên Tôn.』
『Phải biết rằng, trên thế giới này không ai là không yêu Tiên Tôn, chỉ trách tỷ tỷ quá ngu ngốc, không có bản năng để có được tình yêu của hắn, còn bị ả tiện nhân Tô Mộng giả tạo kia chơi đùa trong lòng bàn tay, đáng đời nhận kết cục như vậy, từ giờ trở đi hãy xem ta đây!』
『Nghĩ tới nghĩ lui, Văn Vũ quyết định múa cho Tiên Tôn xem, nhận ra ánh mắt Tiên Tôn nhìn sang, nàng ta e thẹn mỉm cười: "Điệu múa này có một cái tên rất hay, gọi là: Tương tư."』
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook