Vô Tận Vũ Trang
-
Chương 31
Ban thưởng thình lình xuất hiện, lại khiến Thẩm Dịch lâm vào trong trạng thái thất thần.
So sánh với những ban thưởng đã từng đạt được, Thẩm Dịch càng cảm thấy hứng thú việc phần ban thưởng này rốt cuộc là làm sao tới đấy.
Trước đây, hắn chưa từng nghe nói nhiệm vụ không tuyên bố nào có được ban thưởng.
Hồng Lãng lúc này vẫn còn lầm bầm: “Ngu xuẩn, ngu ngốc, ngu đần, ta chưa thấy qua đồ đần giống như ngươi vậy, dùng 500 điểm Huyết Tinh tới cứu vớt 20 điểm Huyết Tinh, hơn nữa còn là 20 điểm Huyết Tinh phân cho 20 người! Mua bán này lỗ nặng! Thiệt thòi ta còn vẫn cho ngươi là thiên tài.” Không chỉ là hắn, mà ngay cả Kim Cương cũng dùng ánh mắt đồng tình nhìn Thẩm Dịch: “Đó là thuốc cứu mạng ngươi, ngươi không nên đưa ra vì một binh sĩ bình thường đấy.” Thẩm Dịch nhìn ánh mắt khinh bỉ của một đám mạo hiểm giả, đột nhiên trong lòng khẽ động. “Hồng Lãng, ngươi có nghe nói qua hay không, có một loại ban thưởng không cần tuyên bố nhiệm vụ vẫn có thể lấy được?” “Ngươi nói là ban thưởng thuộc về nội dung kịch bản?” Hồng Lãng trả lời ngay: “Đó chính là ban thưởng trong truyền thuyết, không ai biết nó như thế nào mở ra, cũng không người nào biết hoàn thành như thế nào. Chúng ta chỉ biết rõ một việc: Chính là ban thưởng nội dung kịch bản phi thường đặc thù, chỉ có sau khi thỏa mãn điều kiện ẩn giấu mới xuất hiện, hơn nữa bình thường nó sẽ không ban thưởng ngươi điểm Huyết Tinh hay là vật phẩm, mà sẽ ban thưởng ngươi một ít điều kiện ưu đãi đặc biệt, hoặc là khiến nhiệm vụ của ngươi hoàn thành càng thêm nhẹ nhõm, hoặc là khiến ngươi sau khi hoàn thành nhiệm vụ thành quả càng thêm phong phú. Nhưng những thứ này chỉ là truyền thuyết, dù sao ta cũng không biết có ai đã từng được ban thưởng nội dung kịch bản. Ngươi hỏi cái này để làm gì?” “Truyền thuyết là có thật.” Thẩm Dịch gật đầu rất khẳng định: “Ta vừa rồi mới được ban thưởng, phải là nội dung kịch bản ban thưởng.” Lời này vừa nói ra, tất cả mạo hiểm giả giật nảy mình, nhao nhao lao tới.
Thẩm Dịch đưa Huyết Tinh văn chương ra, trông thấy phần ban thưởng kia, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Đám người mạo hiểm cũng không phải quá để ý đến việc đạt được quyền chỉ huy binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2. Quan chỉ huy hợp cách cũng không phải dễ làm như thế, không chỉ cần thiên phú, quan trọng hơn là kinh nghiệm cùng nhận thức, vừa phải nắm rõ chiến đấu, vừa phải nắm rõ bộ hạ đầy đủ. Bằng không một gã quan chỉ huy không biết như thế nào chiến đấu, hoặc giả không biết năng lực chấp hành của bộ hạ, rất có thể sẽ phạm sai lầm trí mạng.
Vô luận trên phương diện kinh nghiệm chiến đấu hay phương diện lý giải năng lực binh sĩ, đám người mạo hiểm đều khó có khả năng so Frost càng mạnh hơn, thậm chí không thể so với một sĩ binh tùy ý dưới tay ông càng mạnh hơn, cho nên bọn hắn cũng không có hứng thú vượt quyền, nhưng mà vụ phân phối 1% độ cống hiến kia, liền hoàn toàn bất đồng.
Tiểu đoàn lính dù số 2 trước mắt có hơn sáu trăm tên lính, hơn sáu trăm khẩu súng, theo lực sát thương cân nhắc, kỳ thật xa xa cao hơn nhiều 20 kẻ mạo hiểm tổ hợp, chỉ có điều mạo hiểm giả có một ít năng lực phi thường đặc thù, có thể áp dụng đả kích đặc thù với mục tiêu, hoàn thành một ít nhiệm vụ binh lính bình thường không cách nào hoàn thành, nhưng xét thực lực tổng hợp, bọn hắn y nguyên không có khả năng so Tiểu đoàn lính dù số 2 càng mạnh hơn, thậm chí không thể so với một gã binh lính bình thường mạnh hơn bao nhiêu.
1% độ cống hiến của hơn sáu trăm tên lính, liền ý nghĩa có sáu tên lính cống hiến triệt để thuộc sở hữu Thẩm Dịch, phần ban thưởng này muốn nói không hậu đãi, vậy thật sự không còn thiên lý.
Tất cả mọi người cùng nhau ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc đó đồng thời triệt thoát, hiện trường chỉ để lại Thẩm Dịch, Kim Cương cùng Ôn Nhu ba người.
Ôn Nhu tiến đến Thẩm Dịch bên tai: “Sao anh lại hảo tâm đem chuyện này nói ra như vậy? Anh không nói cũng không ai biết mà.” Thẩm Dịch cười cười: “Xem đằng kia.” Ôn Nhu nhìn về phương hướng Thẩm Dịch chỉ, chỉ gặp hơn mười kẻ mạo hiểm kể cả Hồng Lãng ở bên trong, nhao nhao cầm ra dược vật khôi phục bản thân trân tàng. Chung quy có một chút thương binh mà thuật trị liệu của Thẩm Dịch không cách nào cứu trị, vốn chỉ có thể đợi chết. Nhưng là giờ khắc này, nhờ phúc đức hùng hồn của đám người mạo hiểm, rất nhiều binh sĩ tổn thương đã thần kỳ chuyển nguy thành an.
Thậm chí Hồng Lãng cũng lấy ra một lọ thuốc khôi phục cấp thấp, chữa tốt cho một gã thương binh bị tạc đứt bắp chân.
Hành vi “hùng hồn” của đám người mạo hiểm đã lấy được toàn thể binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 nhất trí tôn kính.
Cũng chỉ là tôn kính mà thôi.
Theo thời gian trôi qua, sắc mặt đám người mạo hiểm càng ngày càng khó coi —— bọn hắn chờ không ra được thanh âm nhắc nhở ban thưởng.
Hồng Lãng là kẻ thứ nhất chạy đến cạnh Thẩm Dịch, run rẩy hỏi: “Ngươi xác định lấy được ban thưởng là nhờ lọ nước thuốc kia?” Thẩm Dịch rất nghiêm túc gật đầu: “Vô cùng xác định.” “Vậy tại sao ta không có được ban thưởng!” Nếu như không phải cố kỵ binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 tồn tại, Hồng Lãng đều muốn chửi ầm lên.
Thẩm Dịch sắc mặt rất ngưng trọng: “Hiện tại xem ra, nội dung kịch bản ban thưởng cũng không phải dễ đạt được, ta nghĩ nguyên nhân có quan hệ một loạt với việc ta cứu trị là binh lính trẻ tuổi nhất Tiểu đoàn lính dù số 2, cùng Tiểu đoàn trưởng Frost cầu khẩn, cùng lúc trước thuật trị liệu cứu trị, cùng với ta là người thứ nhất làm như vậy…” “Vậy sao ngươi không nói sớm!” Hồng Lãng run rẩy hô.
Thẩm Dịch vô tội buông tay: “Ta cũng là vừa mới biết xong.” Tất cả mạo hiểm giả nghe xong lời này, nguyên một đám toàn bộ choáng váng.
Cái kia thế mà là thuốc cứu mạng bọn hắn a, cứ như vậy không công không có.
Kỳ thật, đám người mạo hiểm trả giá cũng không phải đều không có thu hoạch. Ít nhất thật sự bọn hắn đã để cho Tiểu đoàn lính dù số 2 tiếp nhận sự hiện hữu của mình.
Chiến đấu là mang sinh tử đại sự, tình hữu nghị giữa chiến hữu, cũng là tình hữu nghị có giá trị nhất. Các binh sĩ lưng tựa lưng tác chiến, phó thác sinh tử lẫn nhau, loại hữu nghị này siêu việt hết thảy, nhưng tương tự không phải lăng không mà đến, cần khảo nghiệm ngày dài tháng rộng.
Tiểu đội mạo hiểm giả ỷ vào chính mình có một thân bản lĩnh đặc thù, ít nhiều đều có chút ít tật xấu coi trời bằng vung, ở chung thời gian dài, tất nhiên sẽ khiến Tiểu đoàn lính dù số 2 mất hứng. Đô thị có thể tiêu trừ thân phận người Châu Á của của bọn hắn, nhưng tiêu trừ không được phẩm chất tính cách bất đồng của bọn họ, loại lý niệm hoàn toàn bất đồng này cuối cùng tất sẽ tạo thành không hợp giữa hai phe. Nhưng là lúc này đây, tiểu đội mạo hiểm giả “vô tư kính dâng” để cho bọn họ chính thức đã tiếp nhận đám người kia, đây là xây xuống nền móng vững chắc cho chiến đấu sau này.
Bất quá với đám người mạo hiểm tham lam mà nói, bọn hắn cũng không quan tâm cái này. Bọn họ có quan tâm cũng chỉ có quan tâm hai dạng đồ vật: điểm Huyết Tinh cùng sinh tồn.
Thẩm Dịch lần này đã khiến bọn hắn lọt hố to, mỗi người đều tâm tang muốn chết.
Nhất là mập mạp, hắn trực tiếp gào khóc lên, khiến cho lão binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 được hắn cứu băn khoăn, càng không ngừng tỏ lòng cảm kích, mập mạp bị hí lộng có chút ngượng ngùng, nước mũi nước mắt nức nở tèm lem, rất chân thành nói với người binh lính kia: “Chốc nữa ông phải bảo vệ tôi đấy.” Chúng nhân hết lời.
Ôn Nhu cố nén cười lại lần nữa nói khẽ với Thẩm Dịch: “Anh cũng thật xấu, tôi nói làm sao anh hào phóng như vậy, anh là muốn lợi dụng bọn hắn đến thăm dò phương pháp đạt được tưởng thưởng nhiệm vụ nội dung chứ gì?” Thẩm Dịch nghiêm mặt nói: “Không thể nói như vậy, cái này gọi là một người muốn đánh một người muốn bị đánh.” Đôi mắt to xinh đẹp của Ôn Nhu quay quay một vòng, nhẹ nói: “Tôi thì cảm thấy, đây gọi đầu tư có phong hiểm, mua bán cần cẩn thận!” Phốc, Thẩm Dịch cùng Kim Cương đồng thời bật cười, Hồng Lãng thì triệt để tê liệt trên mặt đất.
Nhìn xem gương mặt phàn nàn bất mãn của Hồng Lãng, Thẩm Dịch cho hắn một cước: “Ta nói được rồi, đừng khó coi nữa, sau này trở về, ta bồi thường ngươi một lọ.” “Ngươi nói thật chứ?” Hồng Lãng lập tức ngồi dậy. “Lừa đấy.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc trả lời.
Hồng Lãng bị hắn chọc tức đến hận không thể xé hắn ra.
Có chuyện hắn chưa nói, vừa rồi hắn lại nghe thấy thanh âm dặn dò thứ hai, Huyết Tinh văn chương nhắc nhở: Binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 lại lần nữa khắc sâu tình hữu nghị của người, đạt được 50 điểm độ thân thiện, độ thân thiện tổng giá trị 250 điểm, đạt được tư cách mở ra hiển thị độ thân thiện. Trong chiến đấu tiếp theo, ngươi sẽ đạt được tổng cộng 1,25% điểm cống hiến ban thưởng từ binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 tác chiến.
Có vẻ trong mắt của binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2, những mạo hiểm giả khác rộng lượng, toàn bộ là chịu Thẩm Dịch ảnh hưởng. Khi bọn họ cảm kích những mạo hiểm giả khác, cùng lúc lại càng thêm cảm kích Thẩm Dịch. Còn mặt khác mạo hiểm giả, cũng có độ thân thiện gia tăng, chỉ là do chưa tới 250 điểm thân thiện, cho nên sẽ không mở ra hiển thị độ thận thiện. Nói cách khác, chính là đầu tư của bọn hắn cũng không phải không có hiệu quả, chỉ có điều còn chưa đủ tư cách lấy được tưởng thưởng, bởi vậy cũng không có nêu lên.
0,25 tăng lên này với Thẩm Dịch mà nói coi như chút lòng thành, chính thức quan trọng là… hắn rốt cuộc hiểu rõ nội dung kịch bản là chuyện gì xảy ra: Nguyên lai nhiệm vụ nội dung là có thể liên tục thăng cấp, mà những người khác cũng không phải không thể noi theo, chỉ có điều kẻ đến sau làm nhiều công ít mà thôi, đoán chừng đồng dạng làm một chuyện, nếu như Thẩm Dịch có thể được đến 100 điểm thân thiện, như vậy kẻ đến sau cũng chỉ có thể giảm phân nửa lại giảm phân nửa. Mà hắn lúc trước 200 điểm thân thiện, hiển nhiên cũng xác thực không chỉ là một lọ nước thuốc khôi phục trung cấp tác dụng, mà cũng bao gồm thuật trị liệu tác dụng, chỉ là bởi vì trước đó độ thân thiện không đủ, cho nên không lấy được tư cách ban thưởng, thành ra không có nhắc nhở mà thôi.
Nghĩ thông suốt những điểm này, Thẩm Dịch có loại cảm giác muốn ngửa mặt lên trời cười to, chỉ là lúc này đây, hắn sẽ không nói bí mật này ra.
Có chuyện Thẩm Dịch dự đoán cực kỳ chuẩn, chính là mạo hiểm giả gia nhập, hoàn toàn chính xác có tác dụng trọng yếu, cải biến rõ rệt thực lực Tiểu đoàn lính dù số 2. Loại tác dụng trọng yếu này kỳ thật cũng không thể hiện tại trên lực chiến đấu, mặc kệ bọn hắn đại bộ phận đều mang súng ống siêu việt khoa học kỹ thuật thời đại này, lực chiến đấu cao hơn nhiều binh lính bình thường, nhưng trong chiến tranh, nhất là trong chiến tranh cổ đại cùng cận đại, ý nghĩa số lượng thường thường lớn hơn chất lượng, 20 mạo hiểm giả (nói xác thực là 19 mạo hiểm giả, mập mạp là phế vật) chiến lực chân chính kỳ thật có hạn. Nhưng về một phương diện khác, ý nghĩa sĩ khí lại muốn lớn hơn số lượng.
20 mạo hiểm giả đao thương bất nhập, năng lực cổ quái kỳ lạ, còn có những vũ khí siêu việt khoa học kỹ thuật thời đại, cho lính Đức mang tới rung động to lớn.
Bọn hắn không cách nào tưởng tượng đối diện đến cùng là dạng bộ đội gì, làm sao có thể có được thực lực cường hãn như vậy.
Phải biết rằng trong 20 mạo hiểm giả, có bốn gã bắn tỉa, tuy toàn bộ sử dụng là súng ngắm hạng nhẹ thập kỷ 90, nhưng tầm bắn cùng độ chính xác đều viễn siêu súng bắn tỉa người Đức hiện hữu, hai gã hỏa lực trọng liên mặc dù không phải dùng Hỏa Thần Pháo, nhưng cũng là kiểu Gatling 12 ly. Trong toàn bộ đám mạo hiểm giả, liền mập mạp kém cỏi nhất cầm trong tay đều là kiểu AK47, Hồng Lãng cùng Kim Cương dùng là kiểu M17, tùy tiện vũ khí của người nào đều so lính Đức tốt hơn một mảng lớn.
Hơn nữa bạch quang trên người một ít mạo hiểm giả có thể chống đỡ đạn, một ít binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 rõ ràng bị đánh trúng, sau khi ngã xuống đất chỉ bị người đụng một cái, liền lại lần nữa đứng lên nổ súng, thật sự khiến người Đức trông mà sợ vỡ tim vỡ mật.
Binh sĩ không có ý chí chiến đấu, lực chiến đấu sẽ giảm xuống rất nhiều, khi biết viên đạn mình bắn ra không cách nào đả đảo kẻ địch, thậm chí sau khi đánh trúng cũng sẽ lại sống lại, có bao nhiêu người có thể kiên trì tử chiến? Có mấy người có thể kiên trì liên tục nổ súng với những kẻ đánh không chết kia?
Dưới trợ giúp của 20 kẻ mạo hiểm, chiến đấu cướp đoạt cầu lớn dần dần tiến nhập giai đoạn gay cấn.
Lính dù bản thân liền là bộ đội đặc chủng, binh sĩ tác chiến có thể chấp hành nhiệm vụ chặn hậu địch, ai cũng không thể là gà mờ, Tiểu đoàn lính dù số 2 lại là tinh duệ trong tinh duệ, rèn luyện chiến đấu hàng ngày tuyệt đối so với lính Đức mạnh hơn nhiều. Bọn họ thua thiệt chính là khuyết thiếu trọng hỏa lực ủng hộ, mà mạo hiểm giả giải quyết cho bọn họ vấn đề này rất tốt. Bắn tỉa khoảng cách xa cùng ống phóng rốc-két từng bước từng bước diệt đi trọng hỏa lực cùng xe tăng phe Đức, số lớn binh sĩ nhảy dù tức thì thừa cơ khởi xướng công kích —— mạo hiểm giả không cách nào khiến cho Tiểu đoàn nhảy dù có được trọng hỏa lực, nhưng có thể san bằng tiêu chuẩn hỏa lực hai bên.
Năng lực khoa học kỹ thuật của mạo hiểm giả cùng kinh nghiệm chiến đấu của binh sĩ lính dù tạo thành tác dụng bổ sung tốt đẹp, dần dần hình thành ăn ý, càng đánh càng về sau càng thuận tay, thậm chí ngay cả mập mạp cũng tập dần thói quen trong mưa bom bão đạn, thỉnh thoảng cũng dám thả dăm ba phát giết thời gian. Có một lần hắn thoi một viên, vừa vặn quét trúng một gã lính Đức.
Mập mạp mừng rỡ kêu lớn: “Ta bắn trúng! Ta bắn trúng!” Liên tiếp ba phát bay tới, đánh cho bao cát trước người mập mạp tung lên, mập mạp sợ tới mức co lại đến đống cát về sau, trong vòng nửa tiếng đồng hồ không có lộ đầu ra lấy một lần, chỉ chừa cặp mông trắng lớn ở bên ngoài.
Sĩ khí bên này tiêu bên kia trướng, Tiểu đoàn lính dù số 2 dần dần chiếm cứ vị thế chủ động trong chiến đấu cướp đoạt cầu lớn. Đồng thời hấp thụ giáo huấn một cây cầu lớn trước đó, binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 đã sớm khống chế móng cầu, gầm cầu các loại khu vực trọng yếu, quyết không cho người Đức cơ hội tạc cầu. Sau một ngày kịch chiến, lính Đức lại lục tục ném ra trên trăm cỗ thi thể, lại lần nữa lui về phía sau trăm mét, Tiểu đoàn lính dù số 2 chiếm lĩnh cầu lớn hơn phân nửa, vì thế các lính dù Vương quốc Anh hoan hô không thôi.
Chiến đấu đồng thời cũng làm cho rất nhiều mạo hiểm giả phát hiện một sự kiện: Hóa ra tiêu diệt xe tăng là có điểm Huyết Tinh.
Vì vậy rất nhiều người đố kỵ Thẩm Dịch, pháo chống tăng của tiểu tử này không phải lại để cho hắn lợi nhuận hơn một 1000 Huyết Tinh sao? Khó trách thời điểm qua sông hắn chết sống không chịu dùng pháo chống tăng đánh điểm hỏa lực, hóa ra còn có nguyên nhân này.
Thẩm Dịch mới không để ý bọn hắn nghĩ như thế nào đâu rồi, hắn cầm kính viễn vọng hồng ngoại của Ôn Nhu không rời mắt khỏi phòng tuyến quân Đức. “Bờ bên kia còn có ước chừng ba trăm binh lính Đức, trên cầu hơn một trăm tên.” Thẩm Dịch nói: “Xe tăng đã đánh hết, còn thừa một cỗ xe bọc thép, pháo còn có mấy người giữ, bất quá hình thành không được bao nhiêu uy hiếp.” “Thoạt nhìn chúng ta sắp thành công.” Ôn Nhu hỏi. “Đừng cao hứng quá sớm, tôi cảm giác, cảm thấy có chút không đúng ở đâu đó.” Thẩm Dịch trả lời. Hắn dựa vào công sự ngồi xuống, cho mình điếu xi gà, đó là một tên lính dù Vương quốc Anh đưa tới lấy lòng hắn. Trải qua một ngày chiến đấu, người cũng phải kiệt sức, ngựa cũng phải hết hơi, thứ này vừa vặn cho mình nâng tinh thần. “Không đúng chỗ nào?” Ôn Nhu hỏi. “Tôi cảm thấy dường như mình đã bỏ qua cái gì đó.” Thẩm Dịch trả lời: “Cô không thấy là nhiệm vụ tiến hành được quá dễ dàng sao?” “Anh là muốn nhắc nhở chúng ta đây đều là công lao của anh đấy à?” Ôn Nhu cười hỏi. “Không, tôi cũng không phải ý này.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc nói.
Hắn thực sự cảm thấy nhiệm vụ lần này tiến hành quá mức dễ dàng. Mặc dù hắn là lần đầu tiên chính thức tiến vào thế giới nhiệm vụ, nhưng cái này cũng không trở ngại hắn biết rõ thế giới nhiệm vụ hoàn thành có bao nhiêu khó. Theo như Hồng Lãng nói, mặc dù là nhiệm vụ độ khó ban đầu, dĩ vãng lúc đi vào, tỷ lệ nhiệm vụ thất bại cũng cao tới 60% trở lên, chớ nói chi là nhiệm vụ tùy chọn độ khó luôn vượt xa nhiệm vụ chính tuyến.
Cho tới bây giờ, hắn cũng sẽ không quên thời điểm chính mình giết Dracula, bỏ ra tâm huyết cùng một cái giá lớn như thế nào.
Nhìn nhìn lại hiện tại, tất cả mạo hiểm giả đều cao hứng bừng bừng đấy, tràn đầy tự tin, có người thậm chí nói, đây là nhiệm vụ hoàn thành thoải mái nhất của hắn từ trước đến nay. “Không nên là như vậy…” Thẩm Dịch lẩm bẩm nói.
Thẩm Dịch tin tưởng lúc trước mình kéo tất cả mọi người đi tuyến bắc không hề nghi ngờ là gia tăng nắm chắc hoàn thành nhiệm vụ, nhưng là muốn nói bởi vì như vậy có thể khiến người hoàn thành nhiệm vụ cơ hồ không hao tổn chút nào, hắn tự nhận là còn xa xa không đạt được loại trình độ đó.
Vấn đề rốt cuộc ở chỗ nào đâu này?
Thẩm Dịch đang trong mê hoặc, bên tai truyền đến giọng Frost. “Vậy mới tốt chứ, các cậu bé! Buổi tối hôm nay lại thêm chút sức, tranh thủ sớm một chút chiếm lấy cầu lớn!” Frost động viên những binh lính của ông, cho dù chiến đấu gian nan, chết thảm trọng, nhưng là thắng lợi trong tầm mắt, khiến mọi người có thể xem nhẹ hết thảy khó khăn.
Sớm một chút chiếm lấy cầu lớn? Thẩm Dịch hơi chút ngẩn người.
Hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì, kêu to lên: “Hồng Lãng, mau triệu tập tất cả mọi người!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook