Vỏ Bọc Thiên Thần
-
Chương 43: Chương 43: Bữa Tiệc Của Thần Bài (P.2)
-Chán!
Nó nằm ngửa ra sau, vẻ mặt chán chường.
-Hơ, đi bar mà cũng chán sao O.O-Kara mặt rất biểu cảm. Với cô, đi bar là hạnh phúc là niềm vui của cuộc đời (==) mà nó lại kêu chán là chán thế nào.
-Demon có cái casino nào không vậy?
-Ừm, đương nhiên là có.-Kin gật đầu. Hôm nay tâm trạng cậu tốt hẳn ra, chắc là do được ngồi chung xe với Kara đây mà.
-Đi thôi.
Nó đứng dậy. 7 người kia cũng đi theo. Sinh nhật nó nên chiều vậy. Cả đám lái xe đến “Lucas Casino"-nơi vận may cầm quyền.
Bát Vương xuống xe, thu hút mọi ánh nhìn. Đương nhiên nổi nhất vẫn là nó, ăn mặc “hơi" bị hợp với mấy trò đỏ đen này.
Cánh cửa của sòng bài Lucas rộng mở, chào đón bước chân của những kẻ ham vui hay sa đọa tiến vào. Ánh đèn vàng nhấn chìm không gian trong sự cổ điển nhưng không thể át đi sự náo nhiệt nơi đây. Slot machine, blackjack, baccarat, poker,… đều đầy đủ. Nơi đây náo nhiệt nhưng sang trọng, như có một hấp lực quyến rũ những con người muốn thử sự may mắn, những kẻ tuyệt kỹ trong… gian lận. Nhưng điều đó quả hoang đường khi sòng bài Lucas đầy ắp bải vệ 24/24 và mini camera ở khắp mọi nơi.
-Lâu rồi mới đến mấy chỗ như vầy ha.-Mindy vươn vai, đôi mắt hiện lên tia phấn khích.-Oái!…
-Từ từ đã vợ yêu.-Jun ôm ngang eo Mindy làm nhỏ suýt nữa trượt chân ngã. Anh phớt lờ ánh mắt “thân thương" nhỏ tặng ình.
-Nhanh! Nhanh!
Nó vui vẻ chạy vào. Bữa tiệc … giờ mới thực sự bắt đầu.
Cả đám đi vào trong. Kin, Kara, Len, Ren, Jun, Mindy và hắn thì không lạ gì mấy chỗ này. Chỉ có nó là lăng xăng khắp nơi, nhưng toàn nhìn chứ chả chơi. Nó lại chỗ mấy người kia:
-Mấy người không chơi à?
-Mi cứ chơi đi. Mà mới vào thì thử Slot Machine trước đã. -Ren nói. Nhóc cười cười vì cái tính trẻ con của con bạn mình. Ai da, đáng yêu quá đi hà~
Ren chịu không nổi, đưa tay béo béo gò má trắng hồng làm nó la oai oái. Bát Vương bật cười. So cute!
Nó phụng phịu đi qua chỗ khác, sẵn tay thả vào một cái máy đồng xu bạc rồi kéo cần.
“Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! Ding! "
Những người xung quanh trố mắt nhìn 4 hình giống hệt nhau. Sau đó, một giọng máy móc vang lên :
“You are the champion!"
Trời ạ! Kéo một cái mà được 500 ngàn đô la. Are you kiding me?
Nó rất chi là vui vẻ. “Lột" của ông anh mình bảo sao không vui. Nó chuyển trò khác. Thấy một bàn đang chơi rất hăng, nó sà vào.
Người chơi là một chàng trai nào đó và một gã trung niên hai tay hai cô. Họ đang chơi blackjack, hay còn gọi là Xì Dách. Gã trung niên mặt đắc ý còn người kia vẫn rất bình tĩnh. Nó quàng tay qua cổ người con trai khiến mọi người bất ngờ. Nó mỉm cười, một nụ cười pha sự bí ẩn mà Ren, Jun, Mindy, Kara, Kin, Len và hắn chưa thấy bao giờ. Tiếng thì thầm cùng hơi thở lạnh lẽo phả vào tai chàng trai kia:
-Còn đang chơi à?
Anh ta lắc đầu, khóe miệng nhếch lên. “Cô ta cũng ở đây?"
Gã trung niên thấy nó nói gì vào tai đối thủ liền quát:
-Các ngươi ăn gian?
-Hông có đâu mà? Nhỉ?
Nó cười trông thật ngây thơ và hồn nhiên khiến mọi người cảm thấy việc vừa xảy ra chỉ là ảo tưởng. Gã kia thấy nụ cười đó cũng đơ luôn, không chất vấn gì nữa.
Hắn thì có chút tức giận, liền kéo nó đi. Không biết tại sao hắn lại làm vậy nữa, chắc quên uống thuốc roài (hơ hơ, tự nhận kìa). Nhưng bàn tay mạnh mẽ vừa chạm vào da thịt nõn nà đã bị nó hất ra không thể nào phũ phàng hơn.
Ken cứng đơ. Một làn gió thổi qua.
Hiu hiu…
Mấy thằng bạn lần lượt lên vỗ vai tỏ vẻ an ủi làm hắn chỉ biết gào thét trong lòng:
“Mấy người hiểu lầm rồi!!!"
Ken ca à, còn hiểu lầm gì nữa.
Phần nó thì đang quan sát hai người vừa nãy. Chàng trai càng lúc càng lấn tới khiến mặt gã kia dần tái đi. Số tiền lớn mà gã ăn được gần hết luôn rồi, hai cô gái xinh đẹp thấy gã chơi “xuống dốc" liền qua bám vào cổ chàng trai. Mắt gã đầy oán giận, trong bộ não bé hơn quả nho xuất hiện chữ “liều". Bàn tay to bè dần hạ xuống…
-Khoan.
Nó chộp tay gã lại. Tay nhân viên thấy vậy liền lịch sự:
-Xin tiểu thư không làm gián đoạn, nếu không chúng tôi buộc phải dùng vũ lực.
Tay quản lý khẽ chuyển vị trí nhằm cho nó thấy hai tên bảo vệ mặt vest đen. Nhưng nó chỉ cười:
-Tôi chỉ muốn hỏi quý ngài đây một chút ấy mà.
-C… cô… muốn gì?-gã kia lắp bắp. Nếu mà nó phát hiện được là gã ta chết chắc, không chỉ tiền mà gã đã cược mà còn cả gia tài của gã nữa.
Đôi mắt híp lại vì cười khiến khuôn mặt trông thật thánh thiện nhưng theo một kiểu rất đáng sợ. Dám làm tất dám chịu, vậy nó không còn gì để nói đâu. Jen đặt tay gã chống xuống bàn, từ trong ống tay áo vest, những quân bài rơi lả tả.
Gã tái mét:
-Chuyện này… chuyện này…
-Theo luật thứ 3 của sòng bài Lucas, người bị phát hiện gian lận sẽ bị thu toàn bộ sô tiền đặt cược và toàn bộ tài sản.-nhân viên nói đều đều. Chỉ sau một cái búng tay, gã đàn ông đã bị lôi đi với ánh mắt hoảng loạn tột độ. Thật ngu ngốc, nếu không muốn người ta biết thì tốt nhất đừng làm.
Chàng trai kia chép miệng:
-Vẫn nhanh mắt như ngày nào.
-Lộ diện luôn đi chứ Luke. -nó nhướn mày.
-Thôi được.-Luke thở dài, tay từ từ gỡ khuôn-mặt của mình ra. Anh ta vứt xuống đất chiếc mặt nạ silicon trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Luke trông rất được, phải nói là cực-kỳ-đẹp-trai mới đúng. Mắt xám sắc lạnh lại rất phù hợp với đôi mày thanh mảnh và gương mặt bầu bĩnh, trắng hồng. Điều đặc biệt là đôi mắt được viền đậm và một giọt nước được vẽ dưới mắt trái.
-Lâu rồi không gặp th…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook