Vị Gió Praha (Chàng Trai Triệu Đô)
-
Chương 21: The midnight phone call
CHAP 21: The midnight phone call – Cuộc gọi lúc nửa đêm
Mẹ ơi, tinh hoa chợ búa là đây!
” As he came into the window, it was the sound of a crescendo.
He came into her apartment. He left the bloodstains on the carpet. ”
” Lúc hắn nhảy vào cửa sổ, một thanh âm lớn đã phát ra.
Hắn lẻn vào căn hộ của cô ấy, để vệt máu vương trên thảm. ”
Mới thiu thiu tý chút, cô gái nhỏ bỗng nhiên bị hồi chuông báo thức quái dị lôi tuột khỏi giấc ngủ chập chờn. Phía đầu giường, chiếc di động đang rung lên bần bật như con thú nhỏ xíu nằm run cầm cập trên nền tuyết lạnh cóng. Giữa đêm tối tĩnh lặng như tờ, tiết tấu dồn dập lẫn giai điệu mạnh mẽ từ bản ” Smooth criminal ” gây nên cơn rờn rợn sống lưng. Ca từ bí ẩn lẫn giọng hát ấn tượng của ông hoàng Michael Jackson tạo ảo giác có tên sát nhân đang rình rập đâu đây.
” She ran underneath the table, he could see she was unable.
So she ran into the bedroom, she was struck down, it was her doom ”
” Cô ấy chui xuống bàn. Hắn đã thấy, cô ấy không thể. Nên cô chạy vào phòng ghủ, cô đã ngã xuống và đó là số phận của cô ấy. ”
Đang lơ mơ, Thiên Ly lập tức vùng ngay dậy, cuống cuồng tắt rụp chuông báo thức. Cô lia tia nhìn ngái ngủ pha trộn sự hung dữ lên góc màn hình đang hiển thị: 3: 31. Quả nhiên, kẻ lập dị thì tới cái móng tay cũng khác người. Nếu không biết rõ Jay vô tình để quên di động trong túi áo, Thiên Ly sẽ chắc mẩm rằng cô bị anh ta gài bẫy chơi khăm.
Tư duy của Thiên Ly lần bò tới ngay hồi chuông báo thức gàn dở ấy. 3 giờ 30 sáng! Đây là lúc các quý ông mặc quần áo rời khỏi nhà nhân tình, là lúc các anh chàng liêu xiêu rời quán rượu, đổ rạp người trên giường ngủ, là lúc các cô nàng quăng cao gót vào xó nhà, cởi váy nhảy, rửa sạch lớp trang điểm sau một đêm khiêu vũ cuồng nhiệt. Còn Jay, có lẽ anh ta cài báo thức lúc 3 giờ 30 sáng để dậy… thắt dây giày.
Bị mất ngủ giữa chừng, Thiên Ly ngồi lờ đờ, mái tóc dày xõa tung, rối bù như thể treo được cả cái móc áo. Cô bé đưa mắt ngó khung cửa kính đọng những hạt nước tròn xoe, màn đêm còn đặc sệt. Brno sau mưa ướt át, lem nhem. Một cơn lạnh thốc thẳng vào khiến Thiên Ly hắt xì, đóng kín cửa sổ rồi chui lại nằm trong chăn, thả mình trôi theo dòng chảy suy nghĩ.
Bỏ dở buổi nhạc Rock, Thiên Ly theo Tomas về nhà trong tâm trạng nặng nề tựa vầng mây đen xịt. Người cô nặng nề không phải do ướt sũng mưa, mà do ôm đồm quá nhiều cảm xúc. Một mặt, cô tức tối khi đột ngột bị bỏ rơi, thấy như mình không có được chút xíu tôn trọng nào. Mặt khác, ruột gan cô như lộn ngược khi luôn thấy bất an, lo lắng. Người phương đông quan niệm, mí mắt trái co giật là điềm xui đang tới, người phương tây quan niệm, khi tai trái nóng bừng như bị hơ lửa là tin dữ đang tới. Còn Thiên Ly, mỗi khi cô có linh cảm xấu thì đâm ra cáu bẳn, bứt rứt. Cô đoán bà Sussan đã xảy ra chuyện gì đó… và trúng phóc!
” Bà Sussan ngã cầu thang! Bọn anh gấp quá, đã không nhắn gì với Lily nhóc cả. Xin lỗi nhé.
Good night, sleep tight.
Borys ”
Tin nhắn của Borys tạt tới đúng lúc kim ngắn đồng hồ chếch hơn số 12, có lẽ tám người bọn họ mới về tới Praha. Chỉ một chốc, bao nhiêu giận dữ của Thiên Ly đã bị tống khứ sạch, chỉ còn những âu lo cứ âm ỉ bám lấy. Từ lúc ngâm mình trong bồn tắm đến lúc cuộn tròn trong chăn, đầu óc Thiên Ly luôn đầy nhóc những trằn trọc. Cô lo cho bà Sussan, cho Pink của cô. Anh là tuýp người thích giấu nhẹm tâm tư, vui cũng chẳng nhướn môi mà buồn cũng chẳng ủ rũ. Anh là bầu trời bí hiểm mà Thiên Ly luôn thích ngước nhìn, khám phá. Thiên Ly còn lo cho cả Boo Boo, cún con lóc chóc đó tuy chỉ biết ăn một bụng to kềnh rồi lăn ra ngủ nhưng thực chất rất thông minh. Biết bà Sussan có chuyện, cục bộng sẽ buồn hiu cả tối. Rồi cô lo cho Tomas, sợ anh hụt hẫng, cô đơn khi hai mẹ con rời Brno.
Có lúc, tưởng như đầu Thiên Ly sắp nổ tung hệt quả bóng nhựa bị sút mạnh vào tường. Cơ thể cô rệu rã, dính bẹp dí trên nệm đến cái ngón tay cũng chẳng thèm nhúc nhích, thế nhưng thùy não thì luôn căng ra hết cỡ. Chẳng một ngụm cà phê hay lon nước tăng lực nào, Thiên Ly cũng thức thâu đêm, đến tận hồi nãy mới mới chợp mắt chút xíu, lại đùng một cái bị chiếc di động đáng nguyền rủa nắm tóc lôi dậy. Cô cay cú lườm nó thì nó bỗng rung lên, báo có cuộc gọi tới. Là Pink.
– Anh đây, Lily.
Một giọng nam chậm rãi lan qua loa điện thoại, ấm tựa đốm lửa nhỏ. Nỗi thân thiết lạ lùng bỗng bùng lên khiến Thiên Ly đâm ra lúng túng, nhưng cô che giấu. Cô im lặng một lúc, rồi đáp lại bằng giọng lạnh băng như xô nước đá của phong trào ” Ice bucket challenge ” đang rầm rộ khắp thế giới.
– Anh nào?
– Anh nào mà hồi đêm em cứ nhìn chân anh ấy suốt đấy. – Jay khuyến mại thêm điệu cười giễu cợt rất ư là đểu.
Bị nắm thóp, Thiên Ly im thít. Khi một người đàn ông lướt qua, thứ đầu tiên Thiên Ly để ý tới là chiều cao anh ta rồi mới quét mắt lên gương mặt. Cô dễ tự động có cảm tình với những anh chàng cao lớn, dáng dấp săn chắc. Mà nhóm bạn của Pink rặt toàn trai giỏi thể thao, họ dù mặc áo phông, quần jeans cũng đủ hớp hồn phái nữ. Cô ngắm tới ngắm lui, thế nào quay quẩn lại cứ dán mắt tới Jay, nhất là đôi chân hấp dẫn khủng khiếp của anh ta. Cô thấp bé đứng lọt thỏm phía sau, rõ ràng liếc thấy anh ta chỉ dõi mắt lên sân khấu nhưng hóa ra, trò nhìn ngắm, nhẩm tính chiều dài của chân bị anh ta biết tỏng.
– Đêm hôm vực người khác dậy. Anh lịch sự quá nhỉ? – Thiên Ly đá ngay sang chủ đề khác.
– Cũng thấy thế là hơi quá. Cơ mà người ta lịch sự từ bé quen mất rồi. – Jay cực kỳ chuyên nghiệp trong trò giả bộ hồn nhiên, lại còn buông thêm tiếng thở khe khẽ.
Thiên Ly bắt chước, cũng thở một cái dài thượt:
– Tôi lại thấy anh bệnh từ bé cơ!
– Cảm ơn thông tin mới mẻ của em. Giờ anh mới biết đẹp trai cũng là căn bệnh hơi bị tai quái! Đúng là anh mắc nó từ bé, càng lớn càng nặng. – Lại cái thở có độ dài thượt gấp đôi cái ban nãy của Thiên Ly.
– Khổ thân! – Thiên Ly chơi sang trò thở hắt, rồi bỗng tỉnh khô độp ra một câu – Chuyển giới là khỏi.
– Muahahaha…
Jay bỗng phá lên cười một cách mất hình tượng, không chỉ khiến mỗi Thiên Ly phải né tai khỏi di động mà còn làm tội Boo Boo đang thiu thiu trên ngực anh cũng giật bắn mình. Đôi tai bé xíu vểnh lên, đôi mắt tròn vo như bi vé he hé. Jay chiều chuộng xoa đầu Boo Boo, túm bổng cục bông đến nằm sát cạnh mặt mình, anh thì thầm:
– Nào, Daddy xin lỗi con.
Sau cái hôn cưng chiều của Daddy rơi trên chóp mũi ươn ướt, Boo Boo lại díp mắt, rúc sâu đầu trong cổ Jay, bốn chân duỗi ra mềm xèo. Độ đáng yêu quá mức làm Jay lại nổi máu thương chiều, anh há miệng ngậm hẳn mõm Boo Boo làm cục bông nức lên một tiếng, ngón bé xíu giơ lên cào cào loạn xạ lên mặt Jay. Anh ghé môi hôn Boo Boo thêm mấy phát tới tấp rồi mới chịu để cục cưng ngủ.
– Lily!
– Hm?
– Lily!
– Huh?
– Lily!
– …
Một khoảng im lặng kỳ quặc. Jay bỗng à lên một tiếng:
– Ta đang nói tới chuyện em ăn chặn của anh chục phút nhỉ!
– Như nào cơ?
– Rất rõ ràng, Lily dậy từ 3 giờ 30. Nhưng lại đổ cho người ta đánh thức em dậy!
Thiên Ly câng mặt hỏi:
– Hey đằng ấy, bằng chứng đâu?
– Ngay đây, quý cô! Hôm qua Pink lấy máy tôi xem hoạt hình cả chiều. Pin còn có chút, chắc cũng tắt ngúm sau khi tôi gọi điện cho bạn tôi ở Rock camp. Bây giờ, quý cô lại đang dùng nó để nói chuyện với tôi, thế nghĩa là quý cô đã nạp pin cho nó! Mà di động tôi gài báo thức lúc 3 giờ 30 phút sáng, chuông điện thoại đủ đánh thức cả heo rừng dậy, thì không lý nào quý cô lại ngủ được cả. – Chốt xong mớ lý lẽ, giọng Jay rất sảng khoái – Thế nào, đằng ấy?
Thiên Ly tỏ ra thích thú màn suy luận nho nhỏ của Jay:
– Đằng ấy cũng khá đấy!
– Đằng này phản đối kiểu khen như khen con nít thế nhé! – Có sự hậm hực pha trong chất giọng hơi buồn ngủ.
– Rồi sao? Làm gì nhau không? – Thiên Ly xõa.
Một tích tắc im lặng sau câu nói đầy hổ báo của cô bé, Jay bật ra câu cảm thán một cách ngây-thơ-đầy-cố-tình:
– Mẹ ơi, tinh hoa chợ búa là đây!
– Hahaha…
Đến lượt Thiên Ly phá lên cười, nhưng cô tự làm cho chính mình giật tột. Cả buổi nói chuyện, Jay không hề đề cập tới bà Sussan mà Thiên Ly cũng chẳng hỏi, dù rất sốt suột. Jay chỉ dặn cô tháo sim ra hộ anh, rồi nhờ cô chơi hộ anh trò đoán chữ 4 pictures 1 word, nó có ô chữ thử thách mỗi ngày, Jay không muốn bỏ qua bất cứ một ngày nào cả. Lúc Thiên Ly xùy một cái, chê trò đó dễ ợt thì Jay bĩu môi, nói anh từ lúc chơi đến giờ chưa tiêu tốn đồng xu nào cho mục gợi ý. Anh còn cấm cô bé không được đụng tới đống xu khủng mà anh góp nhặt.
– Ngủ ngon.
Thiên Ly khẽ thì thầm khi tắt di động. Cô nhắm mắt, đắm mình trong tiếng gọi ” Lily ” kỳ lạ như bị thôi miên của Jay. Không có sự chọc ghẹo nào trong đó cả, mà pha theo chút buồn man mác như thể Jay đang gọi… cô em gái đã chết cách đây nhiều năm.
——
Chap này đất của hai bạn đó nhiều thế. Mà Boo ưng mỗi cục bông Boo Boo thôi, nhớ Boo từng nói cún con này là mấu chốt sau này đó :3 Xem đi, người ta mỗi một nhúm thịt mà người ta là Vip trong truyện đó!
Mẹ ơi, tinh hoa chợ búa là đây!
” As he came into the window, it was the sound of a crescendo.
He came into her apartment. He left the bloodstains on the carpet. ”
” Lúc hắn nhảy vào cửa sổ, một thanh âm lớn đã phát ra.
Hắn lẻn vào căn hộ của cô ấy, để vệt máu vương trên thảm. ”
Mới thiu thiu tý chút, cô gái nhỏ bỗng nhiên bị hồi chuông báo thức quái dị lôi tuột khỏi giấc ngủ chập chờn. Phía đầu giường, chiếc di động đang rung lên bần bật như con thú nhỏ xíu nằm run cầm cập trên nền tuyết lạnh cóng. Giữa đêm tối tĩnh lặng như tờ, tiết tấu dồn dập lẫn giai điệu mạnh mẽ từ bản ” Smooth criminal ” gây nên cơn rờn rợn sống lưng. Ca từ bí ẩn lẫn giọng hát ấn tượng của ông hoàng Michael Jackson tạo ảo giác có tên sát nhân đang rình rập đâu đây.
” She ran underneath the table, he could see she was unable.
So she ran into the bedroom, she was struck down, it was her doom ”
” Cô ấy chui xuống bàn. Hắn đã thấy, cô ấy không thể. Nên cô chạy vào phòng ghủ, cô đã ngã xuống và đó là số phận của cô ấy. ”
Đang lơ mơ, Thiên Ly lập tức vùng ngay dậy, cuống cuồng tắt rụp chuông báo thức. Cô lia tia nhìn ngái ngủ pha trộn sự hung dữ lên góc màn hình đang hiển thị: 3: 31. Quả nhiên, kẻ lập dị thì tới cái móng tay cũng khác người. Nếu không biết rõ Jay vô tình để quên di động trong túi áo, Thiên Ly sẽ chắc mẩm rằng cô bị anh ta gài bẫy chơi khăm.
Tư duy của Thiên Ly lần bò tới ngay hồi chuông báo thức gàn dở ấy. 3 giờ 30 sáng! Đây là lúc các quý ông mặc quần áo rời khỏi nhà nhân tình, là lúc các anh chàng liêu xiêu rời quán rượu, đổ rạp người trên giường ngủ, là lúc các cô nàng quăng cao gót vào xó nhà, cởi váy nhảy, rửa sạch lớp trang điểm sau một đêm khiêu vũ cuồng nhiệt. Còn Jay, có lẽ anh ta cài báo thức lúc 3 giờ 30 sáng để dậy… thắt dây giày.
Bị mất ngủ giữa chừng, Thiên Ly ngồi lờ đờ, mái tóc dày xõa tung, rối bù như thể treo được cả cái móc áo. Cô bé đưa mắt ngó khung cửa kính đọng những hạt nước tròn xoe, màn đêm còn đặc sệt. Brno sau mưa ướt át, lem nhem. Một cơn lạnh thốc thẳng vào khiến Thiên Ly hắt xì, đóng kín cửa sổ rồi chui lại nằm trong chăn, thả mình trôi theo dòng chảy suy nghĩ.
Bỏ dở buổi nhạc Rock, Thiên Ly theo Tomas về nhà trong tâm trạng nặng nề tựa vầng mây đen xịt. Người cô nặng nề không phải do ướt sũng mưa, mà do ôm đồm quá nhiều cảm xúc. Một mặt, cô tức tối khi đột ngột bị bỏ rơi, thấy như mình không có được chút xíu tôn trọng nào. Mặt khác, ruột gan cô như lộn ngược khi luôn thấy bất an, lo lắng. Người phương đông quan niệm, mí mắt trái co giật là điềm xui đang tới, người phương tây quan niệm, khi tai trái nóng bừng như bị hơ lửa là tin dữ đang tới. Còn Thiên Ly, mỗi khi cô có linh cảm xấu thì đâm ra cáu bẳn, bứt rứt. Cô đoán bà Sussan đã xảy ra chuyện gì đó… và trúng phóc!
” Bà Sussan ngã cầu thang! Bọn anh gấp quá, đã không nhắn gì với Lily nhóc cả. Xin lỗi nhé.
Good night, sleep tight.
Borys ”
Tin nhắn của Borys tạt tới đúng lúc kim ngắn đồng hồ chếch hơn số 12, có lẽ tám người bọn họ mới về tới Praha. Chỉ một chốc, bao nhiêu giận dữ của Thiên Ly đã bị tống khứ sạch, chỉ còn những âu lo cứ âm ỉ bám lấy. Từ lúc ngâm mình trong bồn tắm đến lúc cuộn tròn trong chăn, đầu óc Thiên Ly luôn đầy nhóc những trằn trọc. Cô lo cho bà Sussan, cho Pink của cô. Anh là tuýp người thích giấu nhẹm tâm tư, vui cũng chẳng nhướn môi mà buồn cũng chẳng ủ rũ. Anh là bầu trời bí hiểm mà Thiên Ly luôn thích ngước nhìn, khám phá. Thiên Ly còn lo cho cả Boo Boo, cún con lóc chóc đó tuy chỉ biết ăn một bụng to kềnh rồi lăn ra ngủ nhưng thực chất rất thông minh. Biết bà Sussan có chuyện, cục bộng sẽ buồn hiu cả tối. Rồi cô lo cho Tomas, sợ anh hụt hẫng, cô đơn khi hai mẹ con rời Brno.
Có lúc, tưởng như đầu Thiên Ly sắp nổ tung hệt quả bóng nhựa bị sút mạnh vào tường. Cơ thể cô rệu rã, dính bẹp dí trên nệm đến cái ngón tay cũng chẳng thèm nhúc nhích, thế nhưng thùy não thì luôn căng ra hết cỡ. Chẳng một ngụm cà phê hay lon nước tăng lực nào, Thiên Ly cũng thức thâu đêm, đến tận hồi nãy mới mới chợp mắt chút xíu, lại đùng một cái bị chiếc di động đáng nguyền rủa nắm tóc lôi dậy. Cô cay cú lườm nó thì nó bỗng rung lên, báo có cuộc gọi tới. Là Pink.
– Anh đây, Lily.
Một giọng nam chậm rãi lan qua loa điện thoại, ấm tựa đốm lửa nhỏ. Nỗi thân thiết lạ lùng bỗng bùng lên khiến Thiên Ly đâm ra lúng túng, nhưng cô che giấu. Cô im lặng một lúc, rồi đáp lại bằng giọng lạnh băng như xô nước đá của phong trào ” Ice bucket challenge ” đang rầm rộ khắp thế giới.
– Anh nào?
– Anh nào mà hồi đêm em cứ nhìn chân anh ấy suốt đấy. – Jay khuyến mại thêm điệu cười giễu cợt rất ư là đểu.
Bị nắm thóp, Thiên Ly im thít. Khi một người đàn ông lướt qua, thứ đầu tiên Thiên Ly để ý tới là chiều cao anh ta rồi mới quét mắt lên gương mặt. Cô dễ tự động có cảm tình với những anh chàng cao lớn, dáng dấp săn chắc. Mà nhóm bạn của Pink rặt toàn trai giỏi thể thao, họ dù mặc áo phông, quần jeans cũng đủ hớp hồn phái nữ. Cô ngắm tới ngắm lui, thế nào quay quẩn lại cứ dán mắt tới Jay, nhất là đôi chân hấp dẫn khủng khiếp của anh ta. Cô thấp bé đứng lọt thỏm phía sau, rõ ràng liếc thấy anh ta chỉ dõi mắt lên sân khấu nhưng hóa ra, trò nhìn ngắm, nhẩm tính chiều dài của chân bị anh ta biết tỏng.
– Đêm hôm vực người khác dậy. Anh lịch sự quá nhỉ? – Thiên Ly đá ngay sang chủ đề khác.
– Cũng thấy thế là hơi quá. Cơ mà người ta lịch sự từ bé quen mất rồi. – Jay cực kỳ chuyên nghiệp trong trò giả bộ hồn nhiên, lại còn buông thêm tiếng thở khe khẽ.
Thiên Ly bắt chước, cũng thở một cái dài thượt:
– Tôi lại thấy anh bệnh từ bé cơ!
– Cảm ơn thông tin mới mẻ của em. Giờ anh mới biết đẹp trai cũng là căn bệnh hơi bị tai quái! Đúng là anh mắc nó từ bé, càng lớn càng nặng. – Lại cái thở có độ dài thượt gấp đôi cái ban nãy của Thiên Ly.
– Khổ thân! – Thiên Ly chơi sang trò thở hắt, rồi bỗng tỉnh khô độp ra một câu – Chuyển giới là khỏi.
– Muahahaha…
Jay bỗng phá lên cười một cách mất hình tượng, không chỉ khiến mỗi Thiên Ly phải né tai khỏi di động mà còn làm tội Boo Boo đang thiu thiu trên ngực anh cũng giật bắn mình. Đôi tai bé xíu vểnh lên, đôi mắt tròn vo như bi vé he hé. Jay chiều chuộng xoa đầu Boo Boo, túm bổng cục bông đến nằm sát cạnh mặt mình, anh thì thầm:
– Nào, Daddy xin lỗi con.
Sau cái hôn cưng chiều của Daddy rơi trên chóp mũi ươn ướt, Boo Boo lại díp mắt, rúc sâu đầu trong cổ Jay, bốn chân duỗi ra mềm xèo. Độ đáng yêu quá mức làm Jay lại nổi máu thương chiều, anh há miệng ngậm hẳn mõm Boo Boo làm cục bông nức lên một tiếng, ngón bé xíu giơ lên cào cào loạn xạ lên mặt Jay. Anh ghé môi hôn Boo Boo thêm mấy phát tới tấp rồi mới chịu để cục cưng ngủ.
– Lily!
– Hm?
– Lily!
– Huh?
– Lily!
– …
Một khoảng im lặng kỳ quặc. Jay bỗng à lên một tiếng:
– Ta đang nói tới chuyện em ăn chặn của anh chục phút nhỉ!
– Như nào cơ?
– Rất rõ ràng, Lily dậy từ 3 giờ 30. Nhưng lại đổ cho người ta đánh thức em dậy!
Thiên Ly câng mặt hỏi:
– Hey đằng ấy, bằng chứng đâu?
– Ngay đây, quý cô! Hôm qua Pink lấy máy tôi xem hoạt hình cả chiều. Pin còn có chút, chắc cũng tắt ngúm sau khi tôi gọi điện cho bạn tôi ở Rock camp. Bây giờ, quý cô lại đang dùng nó để nói chuyện với tôi, thế nghĩa là quý cô đã nạp pin cho nó! Mà di động tôi gài báo thức lúc 3 giờ 30 phút sáng, chuông điện thoại đủ đánh thức cả heo rừng dậy, thì không lý nào quý cô lại ngủ được cả. – Chốt xong mớ lý lẽ, giọng Jay rất sảng khoái – Thế nào, đằng ấy?
Thiên Ly tỏ ra thích thú màn suy luận nho nhỏ của Jay:
– Đằng ấy cũng khá đấy!
– Đằng này phản đối kiểu khen như khen con nít thế nhé! – Có sự hậm hực pha trong chất giọng hơi buồn ngủ.
– Rồi sao? Làm gì nhau không? – Thiên Ly xõa.
Một tích tắc im lặng sau câu nói đầy hổ báo của cô bé, Jay bật ra câu cảm thán một cách ngây-thơ-đầy-cố-tình:
– Mẹ ơi, tinh hoa chợ búa là đây!
– Hahaha…
Đến lượt Thiên Ly phá lên cười, nhưng cô tự làm cho chính mình giật tột. Cả buổi nói chuyện, Jay không hề đề cập tới bà Sussan mà Thiên Ly cũng chẳng hỏi, dù rất sốt suột. Jay chỉ dặn cô tháo sim ra hộ anh, rồi nhờ cô chơi hộ anh trò đoán chữ 4 pictures 1 word, nó có ô chữ thử thách mỗi ngày, Jay không muốn bỏ qua bất cứ một ngày nào cả. Lúc Thiên Ly xùy một cái, chê trò đó dễ ợt thì Jay bĩu môi, nói anh từ lúc chơi đến giờ chưa tiêu tốn đồng xu nào cho mục gợi ý. Anh còn cấm cô bé không được đụng tới đống xu khủng mà anh góp nhặt.
– Ngủ ngon.
Thiên Ly khẽ thì thầm khi tắt di động. Cô nhắm mắt, đắm mình trong tiếng gọi ” Lily ” kỳ lạ như bị thôi miên của Jay. Không có sự chọc ghẹo nào trong đó cả, mà pha theo chút buồn man mác như thể Jay đang gọi… cô em gái đã chết cách đây nhiều năm.
——
Chap này đất của hai bạn đó nhiều thế. Mà Boo ưng mỗi cục bông Boo Boo thôi, nhớ Boo từng nói cún con này là mấu chốt sau này đó :3 Xem đi, người ta mỗi một nhúm thịt mà người ta là Vip trong truyện đó!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook