Tuyệt Thế Sắc Hệ Thống
-
12: Thổ Lộ Liền Bị Tính Kế
Là Vương Hạo hắn đang ngồi nhâm nhi thưởng thức trà, sau khi thu gom 6 túi trữ vật đều đưa cho hệ thống xử lý thống kê số lượng bảo vật ra là được.
Hắn vì không có y phục vì mấy tên sát thủ này chỉ mang theo ám khí hoặc các pháp bảo đồ nên bất đắc dĩ Vương Hạo đành mặc đồ này bên trong phòng sau khi tỉnh lại hắn cũng không hiểu vì gì mà căn phòng trống không, mới đầu hắn còn nghĩ là mấy tên sát thủ này đều không tha đồ trong phòng, nhưng được Thiến Thiến đạo lại một hắn cũng thấu hiểu mọi chuyện thì ra nàng lại cứu hắn lần nữa nhưng lần này hắn còn mang trên mình một khoản nợ.
“Thiến Thiến tỷ, ta nói có cách nào thăng tiến cảnh giới nhanh hơn không, như vậy có một chút lâu a” Vương Hạo tâm tình thiếu kiên nhẫn lầm bầm, bưng tách trà nóng hổi bóc khói ngây ngút tùy tiện thổi một cái rồi nhâm nhi rót vào miệng.
Khi Thiến Thiến cảm nhận được sự đến gần hai nữ thận trọng rón rén đi tới thì khẽ cười mỉm mở lời:“Có một biện pháp, hơn nữa còn rất nhanh”Vương Hạo đặt tách trà xuống bàn thạch “ Cạch ” một cái khiến hai nữ ở đằng xa giật mình dừng bước, còn tưởng rằng mình bị phát hiện ra nhưng cử chỉ tên hắc y nhân chỉ đứng đó liền không có động tác mới khiến hai nàng thở phào.
- Là cách gì Thiến tỷ mau nói cho ta biết!- Thật sự ngươi muốn biết?- Thật! ta muốn nhanh chóng tấn thăng cảnh giới diệt sạch Vương gia ta muốn đòi lại công đạo cho chính ta- Ta hỏi ngươi một cái vấn đề ngươi phải thành thật trả lời, mà phải nói thật lớn nếu không ta cũng sẽ không nói biện pháp đó cho ngươi.
Vương Hạo nghe đến đây cảm thấy giọng nói Thiến Thiến hình như có chút là lạ nhưng không biết lạ chỗ nào, hắn cắn răng nói:- Hảo, mời Thiến tỷ ra câu hỏi- Được, ngươi thấy mẫu nữ Vương Kỳ Kỳ, Vương Tố Tố đẹp không?Thiến Thiến nhìn hai nữ phía sau ngày càng đến gần thì nụ cười trên môi càng đậm.
- Hả, đây cũng là câu hỏiVương Hạo gãi đầu nghi hoặc cùng nhớ lại cảnh tượng trước đây không lâu khi thấy hai trái đào trắng nõn của a di Vương Tố Tố thật là tròn trịa a, Vương Kỳ Kỳ biểu tỷ hắn lúc nhỏ đều là thanh mai trúc mã tắm chung ngủ chung chỉ đến khi hắn 14 tuổi thì liền bị Vương Tố Tố nàng tách ra, nghĩ đến phía dưới giữa hạ thân thứ đồ vật hắn liền biến hoá độn lên thành cái lều nhỏ.
- Mau trả lời, ngươi là ai tên gì còn nữa mẫu nữ họ có đẹp không?Thiến Thiến mở miệng thúc dục Vương Hạo.
- A… có rất đẹp.
- Sai rồi mau nói tên ngươi cùng lúc đó la thật lớn cho ta.
Vương Hạo nghi hoặc nhưng vì cảnh giới thăng tiến vả lại chẳng có ai tại đây hắn thở ra một hơi mở miệng thật lớn gầm lên như tên điên:“Ta tên Vương Hạo!!!! a di Vương Tố Tố biểu tỷ Vương Kỳ Kỳ đều rất đẹp!!! là nữ tử đẹp nhất trần gian.
Hai nữ phía sau nghe được giọng nói thì không lẫn đi đâu được hai người nhìn nhau nức nở Vương Kỳ Kỳ run giọng nói:“Là hắn, giọng này… bóng lưng này chính là hắn Vương Hạo a mẫu thân”- Không thể nào, là tên này dùng huyễn thuật che mắt chúng ta, vẫn là để mẫu thân bắt hắn, Vương Hạo bị phế làm sao có thể.
Vương Tố Tố nhận ra điểm khác thường ở hắc y nhân, thì nhắc nhở nữ nhi mình, bước chân tiếp tục bước lên khi đủ gần nàng sẽ dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai tóm gọn y.
Thiến Thiến thấy chưa đủ liền châm dầu vào lửa:- Ngươi có yêu mẫu nữ hai người họ không?Lúc này thì Vương Hạo khẽ chau mày thật sự chỉ mới một ngày mà có tình cảm thì hoang đường.
Nhưng hắn lại cảm giác được thân thể này đang run lẩy bẩy, tim hắn thắt chặt lại như bị ai thao túng khi Thiến Thiến đưa ra câu hỏi vì chính tiền kiếp tên Vương Hạo kia ưa thích lấy cả hai mẫu nữ nhưng vẫn không thổ lộ, ôm ấp ý định khi kế vị tộc trưởng sẽ cầu thân hai nàng cùng lúc làm thiếp nhưng nào có ngờ thế sự vô thường Vương Hạo tiền kiếp hắn bị ám toán mà thân tử đạo tiêu.
Bây giờ người kế thừa y bát của Vương Hạo là Lâm Tiêu Vân hắn do dự nắm chặt tay rồi lại thả lỏng.
Cuối cùng hắn vẫn lựa chọn là la lớn lên:- Ta Vương Hạo!!! rất yêu a di Vương Tố Tố, biểu tỷ Vương Kỳ Kỳ!!! muốn hai nàng gả cho Vương Hạo ta làm thê tử.
Vương Kỳ Kỳ, Vương Tố Tố đều ngây người ra đứng im bất động tại chỗ khi nghe hắc y nhân kia kêu gào lần nữa cả hai không hẹn cùng lúc hồng nhuận má đào.
Vương Tố Tố cũng không rõ mình thế nào lại mặt nàng nóng đến lợi hại như phát sốt vậy, trái tim nàng càng là đập phanh phanh như muốn lao khỏi ngực nàng.
Vương Tố Tố vội áp chế xuống, lắc đầu trùng điệp thầm nhủ trong đầu “huyễn thuật, tất cả đều là huyễn thật” nàng ánh mắt trở nên sáng suốt nàng thề bắt tên hắc y nhân này sẽ xé rách miệng hắn vì dám dễu cợt mẫu nữ hai nàng.
Vương Tố Tố nàng xoay qua nhìn bên cạnh nữ nhi mình thì thấy Vương Kỳ Kỳ đã nước mặt lưng tròng liền nhảy dựng gấp gáp cùng lo lắng truyền âm:“Kỳ Kỳ đây không phải Vương Hạo đây là huyễn thuật mau tỉnh lại”Vương Kỳ Kỳ đang xúc động thiếu chút nữa là khóc thành tiếng may là Vương Tố Tố nàng đã đưa nhanh tay chắn trước đôi môi Vương Kỳ Kỳ.
“Đáng chết!, tên súc sinh xem lão nương có hay không đem miệng ngươi xé ra, ép chết tươi ngươi”Nhìn tên hắc y nhân hồ ngôn loạn ngữ khiến nàng không thể nào bình tâm Vương Tố Tố nàng thầm nghiến răng nghiến lợi.
- Được rồi còn một câu hỏi cuối cùng, dễ thôi ngươi chỉ cần lập lại câu lúc nãyVương Hạo gật đầu cái này dễ nếu có thể dùng cách này tăng tu vi hắn không ngại cùng Thiến Thiến chơi.
Thiến Thiến lại nói bồi thêm một câu:- Nhưng lần này ngươi phải cởi bộ hắc y phục này ra cho ta, khi la lớn liền xoay người lại không được chần chờ.
Vương Hạo sắc mặt liền đen như đít nồi hắn cảm giác như mình bị đem ra làm trò tiêu khiển cho Thiến Thiến thì phải.
Cứ nghĩ cái yêu cầu cuối cùng này cứ âm dương quái gở, mắc gì hắn phải cởi đồ không phải là khoả thân sao, trong đầu Vương Hạo cấp tốc xoay chuyển suy nghĩ đủ loại, cuối cùng hắn kết định không lẽ nào Thiến Thiến tỷ muốn nhìn mình trần như nhộng a.
Vương Hạo do dự đôi chút hắn cũng không vội đáp ứng mà hỏi ngược lại:- Tại sao phải là cởi đồ này không lẽ Thiến Thiến tỷ muốn nhìn ta khoả thân a? Không ngờ Thiến Thiến tỷ còn có sở thích quái dị như vậy.
Câu hỏi này khiến Thiến Thiến ẩn nấp tại một không gian khác liền nôn ra oẹ ra từng đám thất thải cầu vòng.
Nàng sau khi vuốt cổ trắng ngần không tì vết thì tức giận nói:- Nam nhân các ngươi thật không biết xấu hổ, không phải ngươi nói muốn diện kiến dung mạo ta sao, cứ làm theo lời ta nói, thật ra còn có công pháp, nếu đáp ứng ta liền giao cho ngươi tu luyện có nó ngươi sẽ thắng tiến tu vi như nước lũ dâng cao.
- Hả, thật sao Thiến Thiến tỷ.
Vương Hạo bất ngờ nghi kị hỏi, vì hắn sơ lược đọc qua tiểu thuyết không ít các hệ thống dường như đều có cho mình một khí linh mà cách gọi khác tại địa cầu là trí tuệ nhân tạo A.
I, hắn cũng nhiều lần nghi hoặc sao hệ thống của hắn chỉ có giọng nói không hề có thứ gọi là khí linh kia, có hỏi thì Thiến Thiến chỉ qua loa đáp “ chúng ta không giống nhau họ có thể dẫn hình đều là từ hệ thống tự dẫn tạo còn ta chỉ có thể mô phỏng âm thanh vì không cao cấp như bọn họ”, nguyên lai ra là nàng đều nối dối rõ ràng là nàng không muốn hắn nhìn thấy nàng, nhưng lý do?Nhiều điều kiện mê người hiến hắn hơi động dung, tựa như mỹ nữ mặc lấy hồng phấn sa y mỏng tanh đứng trước mặt hắn không ngừng khuynh vũ thi triển mị thuật dùng ánh mắt ma mị nhìn hắn chằm chằm, nhằm lôi hắn sa đoạ huống hồ mấu chốt thứ công pháp kia giúp hắn đề thăng tu vi.
- Thành giao!Chỉ liền lúc đó Vương Hạo hắn thật sự sa đoạ tin lời Thiến Thiến mà miệng đáp ứng sợ nàng thay đổi.
- Làm đi Thiến Thiến mắt thấy hai nữ đã tiến gần hắn nàng mỉm cười một nụ cười đầy mưu mô, ngay lúc đó Vương Tố Tố phóng to đại ấn che bao phủ toàn diện thân thể hắc y nhân.
“Chịu chết đi tặc tử”- Ta Vương Hạo!!! Yêu hai nàng Vương Tố Tố, Vương Kỳ Kỳ muốn cưới hai nàng làm thê tử.
Cùng lúc đó đột nhiên Vương Hạo dùng một tay kéo phăng hắc y hoàn toàn trần như nhộng thứ gì cần khoe đều triển lộ ra sạch sẽ không chừa lấy một điểm quay đầu lại đối mặt với hai nữ.
- Á … tặc tử ngươi… ngươi vô sỉ! Đi chết cho lão nươngRõ Vương Hạo nghe một câu như vầy liền bị dấu ấn trên đầu kia nghiền ép “ Ầm ” khói bụi mịt mù trong sau khu tử trúc.
- Mẫu thân hắn là Vương Hạo… Vương Hạo mau đem thứ này thu về.
Vương Kỳ Kỳ đã thấy rõ chân dung Vương Hạo trước khi đại ấn kia hạ xuống nàng nhanh chóng run lấy cánh tay Vương Tố Tố nói với nàng, Vương Tố Tố liền nhanh tay thu hồi Thanh Liên ấn, phía dưới liền hiện ra một thiếu niên toàn thân nhướm đầy máu, Vương Kỳ Kỳ liên chạy tới khóc rống lên nàng lấy từ nhẫn trữ vật bay ra một cái váy che lại thân thể như nhộng của Vương Hạo bên kia Vương Tố Tố đứng như trời tròng một lúc sau Vương Tố Tố mới thốt lên:- Con nói là Hạo nhi sao - Không đệ ấy còn ai vào đây mẫu thân đến đây cứu đệ ấy, sinh cơ đệ ấy đều thiếu chút nữa bị mẫu thân ngài giết chết.
Vương Tố Tố chậm rãi đi tới rồi ngồi xuống ngắm nhìn thiếu niên gương mặt nhướm máu miệng không ngừng lẩm bẩm cái gì mà “Thiến Thiến tỷ chết tiệt tỷ… tỷ vậy mà tính kế ta”.
- Hạo nhi, ta, ta không cố ý.
Vương Tố Tố nàng hai mắt lệ rơi nhìn Vương Hạo bị Thanh Liên ấn đánh cho một cái liền sùi bọt mép.
- Mẫu thân ngài mau đến, mau trị thương cho hắn trước.
Vương Kỳ Kỳ lo lắng quay sang nhìn mẫu thân mình nói, Vương Tố Tố liền gật đầu, bắt đầu cầm cánh tay hắn lên từng đợt linh lực quán dời sang người Vương Hạo.
Chỉ một lát sau Vương Hạo hắn mở mắt ra chớp chớp mắt nhìn hai nữ thì thào:“Ô đây là bồng lai tiên cảnh, tiên nữ ngươi thật hảo đẹp mau đến để Vương Hạo ta hôn lấy một cái.
Trong mơ màng hắn đưa hai tay kéo mạnh Vương Tố Tố xuống hôn nhẹ lên trán nàng, khiến nàng đang tâm tình phức tạp bừng tỉnh khi bất thình hắn tập kích nàng vì phát hiện khác thường từ thân thể Vương Hạo.
Vương Tố Tố gương mặt đỏ lên như gấc gạc tay Vương Hạo ra nàng đứng lên quay đầu chạy đi bỏ lại hai người, chính Vương Hạo sau khi hôn thì thấy có chút lạ hắn lại mở mắt lần nữa thì kinh ngạc há hốc mồm.
- Đây… còn chưa chết… haha hôn là thật cảm giác này thật là thoải mái.
Vương Hạo cười to bật dậy liền đụng phải đầu Vương Kỳ Kỳ nàng “ ui ” một tiếng rồi nhìn hắn hai ánh mắt va chạm nhau ánh mắt Vương Kỳ Kỳ đỏ hoe vì nàng khóc hơi nhiều, Vương Hạo hắn còn lầm tưởng mình là đụng làm đau Vương Kỳ Kỳ vội rời khỏi vòng tay nàng rối rít nói “xin lỗi”.
- Không sao, tỷ chỉ là gió ở đây thổi lớn cay mắt một chút.
- Thật vậy sao không phải do đệ?Vương Hạo hồ nghi hỏi, hắn ngồi xếp bằng một bên nhìn Vương Kỳ Kỳ đang dụi mắt cùng lúc đó nàng nở nụ cười rạng ngời để chứng minh mình không khóc, hắn còn muốn nói gì đó Vương Kỳ Kỳ liền cắt ngang lời:- Thật, chúng ta về nhà đi.
Vương Kỳ Kỳ đứng lên phủi sơ qua cái váy y phục đỏ rực còn dính đầy đất cát, Vương Hạo gật đầu đứng lên đi phía sau Vương Kỳ Kỳ, bỗng nhiên nàng quay đầu bất ngờ hắn thì đang ngu ngơ hai người liền dụng vào nhau Vương Kỳ Kỳ mất đà liền ngả về phía sau, nàng muốn níu kéo liền nắm lấy chân váy nàng phủ lên lúc nãy cho Vương Hạo “ Roẹt ” Vương Hạo không để ý nhiều như vậy liền phóng nhanh vòng ra phía sau đỡ tấm lưng nàng đứng lên nhưng hắn thì trần như nhộng lần nữa.
- Đệ… đệ thế nào mà đi lại được rồi?Vương Kỳ Kỳ xoay qua mặt đối mặt Vương Hạo nắm lấy hai cánh tay hắn nhảy cẩn lên kinh hỉ hỏi.
- Nào chỉ là đi lại, đệ còn khôi phục đan điền có thể tu luyện.
Vương Hạo làm một tràng dài nói, không giấu diếm Vương Kỳ Kỳ nàng mà nói thành thật, cảm giác ấm áp mềm mại từ bàn tay trắng không tỳ vết Vương Kỳ Kỳ truyền qua như chăn bông này khiến Vương Hạo tâm thần có chút mê muội phiêu bồng, thứ đồ dưới hạ thân kia phản chủ mà ngốc đầu như đại bác vì tư thế hai người đối mặt nên thứ kia liền chọc vào ngay hạ thân Vương Kỳ Kỳ chính nàng không nhận ra điều kỳ lạ từ hắn.
- Này… này Vương Hạo đệ… sờ gì ở đó thật hư mau lấy tay ra.
Vương Kỳ Kỳ thật ra cũng không phải gỗ đá cảm nhận nhột nhạt truyền từ hạ thân nàng truyền lên đại não khiến nàng như bị điện kích giật nàng cảm thụ thân thể mình hơi có chút nóng nực nàng đưa tay xuống muốn gạt thứ nàng gọi là “ tay ” Vương Hạo đi, nhưng nàng cầm lấy liền thấy lạ chỉ một tay nàng liền nắm trọn nó lại không giống tay, mà là có chút mềm có chút cứng nàng vẫn không nhìn xuống mà gạt sang một bên thế nào nó lại bật về vị trí cũ.
“Ây ui, biểu tỷ thật đau… đừng mạnh tay…”Vương Hạo cũng cảm thụ được cơn đau từ phía dưới hạ thân liền lui vài bước thoát ly khỏi cái nắm tay của Vương Kỳ Kỳ.
Lúc này Vương Kỳ Kỳ mới nhìn xuống thật kỹ lại thì thấy cây côn thịt Vương Hạo đang dựng đứng chống lênh cột cờ không ngừng co giật đánh lên xuống thì nàng mới hiểu đây… đây thứ nàng cầm lại là.
Vương Kỳ Kỳ hô “biến thái” cũng ngại ngùng mặt đỏ như cà chua vội chạy thật nhanh bỏ Vương Hạo ngơ ngác tại chỗ gãi đầu không hiểu cái quái gì diễn ra, hắn gãi đầu cười trừ lượm cái váy kia dưới đất phủ lên người nhón chân rón rén đi về khuôn viên phòng mình.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook