Tự Thử Tinh Thần Phi Tạc Dạ
-
Chương 9
Đỡ Diêu Phong, chậm rãi đi một vòng. Ban đầu mặc dù chính y muốn xuống giường đi lại một chút, nhưng sau một nén nhang, Diêu Phong cơ hồ không chống đỡ nổi nữa, cả người đều dựa vào Lan U. Hoàn toàn là để hắn kéo y, “Ư —— Lan U, ta, ta không chịu được nữa. A —— đi không nổi, a —— dừng, dừng lại… Bụng, bụng vỡ ra mất, a ——” Cái bụng lớn vừa động, Diêu Phong đã đau đến mức không thở nổi, nhưng ngay sau đó, một dòng nước ấm áp chảy ra từ hậu huyệt, rốt cục Diêu Phong cũng vỡ ối.
Nước ối vừa vỡ, sản trình thực sự cũng bắt đầu. Áo lót tơ tằm ướt đẫm dán trên đùi, hạ thể Diêu Phong ẩm ướt trơn nhẵn. Có chút ngượng ngùng tựa vào Lan U, thân là nam tử, cảnh ngộ thế này thật sự khiến người ta khó xử. Nhưng không kịp nghĩ nhiều, thai nhi trong bụng kịch liệt va chạm khiến cho Diêu Phong ngay cả thở cũng không kịp, đau đến mức ngồi sụp xuống.”Lan U… Đỡ ta, về giường đi, nhanh lên… Ô, ta không chịu nổi… Đứa nhỏ, muốn đi ra, a ——!”
Ôm lấy thân mình mảnh khảnh của Diêu Phong, bước nhanh đến giường, dìu y nằm xuống, “Diêu, chúng ta cùng đón đứa nhỏ chào đời, hãy nhớ, ta yêu ngươi.” Bình thản ung dung nói ra lời tâm tình buồn nôn, lại thân mật hôn lên môi y.
“Giúp ta nhìn xem… hiện tại, mở bao nhiêu?” Bị cơn đau sinh sản lấy đi một nửa sức lực, Diêu Phong lúc này đến cả sức để nói cũng không có.
Tách ra hai chân y ra, nhìn hậu huyệt vẫn không có chút biến hóa nào, cố kìm nén để khóe miệng không cong lên, nói với y, “Không tệ… Mở tám ngón rồi…”
Diêu Phong nghe xong, rốt cục thở phào nhẹ nhõm, nước ối đã vỡ, hậu huyệt cũng mở rộng, chỉ cần y cố gắng, thì sẽ nhất định sinh đứa nhỏ bình an.
Nhìn vẻ mặt lo lắng lo lắng của Lan U, cười cười an ủi hắn, “Ta… không có việc gì… đứa nhỏ, cũng sẽ bình an… Ngươi yên tâm … Ư ——” Đột nhiên cơn đau lại kéo tới.
“Phù, phù, ha… đứa nhỏ, muốn đi ra, ư —— mau, giúp ta nhìn xem.. Ô ——” Y theo bản năng mà rặn xuống theo từng đợt co thắt, cái bụng lớn ngọ nguậy không ngừng, Diêu Phong một lần lại một lần gào khóc trong đau đớn kịch liệt, liều mạng dùng sức, hậu huyệt như rách toạc, ôm bụng kêu rên.”A, a ——! Lan U, Lan U!!!” Gọi tên Lan U, dường như có thể mượn nó để cổ vũ cho mình.
“Diêu… Dùng sức, chính là như vậy… Đúng rồi, tiếp tục dùng sức!” Nói xong hai tay đặt lên cái bụng to tròn, gắng sức ấn mạnh.
“Aha… a ——! Đừng, đau quá, đau quá! A ——” hai tay gắt gao túm lấy gối đầu, nín thở rặn mạnh, mặt cũng đỏ lên.”A… ư ——! Ha, a ——!”
“Dùng sức! Diêu, lấy hơi rồi rặn mạnh! Mau… mau rặn xuống!” Lan U vội vàng thúc giục, hai tay đè bụng y thật mạnh!
“Ô… Từ bỏ, không muốn… Đau chết mất, Lan U… A ——!!!” Bị đau đớn tra tấn đến phát điên, Diêu Phong bắt đầu theo bản năng mà tránh né hai tay hắn.
“Diêu, ta biết ngươi đau… Nhưng mà, ngươi hãy nghĩ đến con của chúng ta, nếu không sinh ra, đứa nhỏ sẽ gặp nguy hiểm!” Hắn biết tính Diêu Phong, chỉ cần liên quan đến đứa nhỏ, y sẽ gắng sức đến cùng.
Dường như lời Lan U nói thật sự có tác dụng, Diêu Phong kéo cái gối bên cạnh lên miệng cắn, liều mạng mà dùng sức. Đứa nhỏ ở bên trong nhờ ngoại lực và sức rặn đã trượt xuống hậu huyệt, nhưng nơi đó vẫn khép chặt, vô luận như thế nào cũng không thể sinh được.
“Ô —— Ô —— ư ——!” Hạ thể đau đến chết lặng, đột nhiên y cảm thấy một chất lỏng ấm áp chảy xuống, máu tươi nhiễm ướt giường, lại giống như một mồi lửa châm lên mối hận của Lan U.
“Dùng sức! Tiếp tục dùng sức!! Ngươi dùng sức sinh cho ta, sinh mau!!!” Thái độ khác thường của Lan U khiến Diêu Phong kinh ngạc, nhưng cũng chỉ trong giây lát, y lại bị đau đớn chôn vùi.
“Ư… Ư… Ha, a, a a a a ——!!” Hai mắt trừng trừng, Diêu Phong cảm thấy có lẽ mình sẽ chết. Thai nhi trong bụng không ngừng quẫy đạp mà chui xuống, bụng co rút khiến y đau đến mê muội. Lan U không chút lưu tình ấn lên bụng, mỗi lần đều mạnh điên cuồng như những nhát bùa đòi mạng y.”Đừng ——! Ô…” Cuối cùng thể lực không chống đỡ nổi, y ngã xuống giường, ngất lịm đi.
Nước ối vừa vỡ, sản trình thực sự cũng bắt đầu. Áo lót tơ tằm ướt đẫm dán trên đùi, hạ thể Diêu Phong ẩm ướt trơn nhẵn. Có chút ngượng ngùng tựa vào Lan U, thân là nam tử, cảnh ngộ thế này thật sự khiến người ta khó xử. Nhưng không kịp nghĩ nhiều, thai nhi trong bụng kịch liệt va chạm khiến cho Diêu Phong ngay cả thở cũng không kịp, đau đến mức ngồi sụp xuống.”Lan U… Đỡ ta, về giường đi, nhanh lên… Ô, ta không chịu nổi… Đứa nhỏ, muốn đi ra, a ——!”
Ôm lấy thân mình mảnh khảnh của Diêu Phong, bước nhanh đến giường, dìu y nằm xuống, “Diêu, chúng ta cùng đón đứa nhỏ chào đời, hãy nhớ, ta yêu ngươi.” Bình thản ung dung nói ra lời tâm tình buồn nôn, lại thân mật hôn lên môi y.
“Giúp ta nhìn xem… hiện tại, mở bao nhiêu?” Bị cơn đau sinh sản lấy đi một nửa sức lực, Diêu Phong lúc này đến cả sức để nói cũng không có.
Tách ra hai chân y ra, nhìn hậu huyệt vẫn không có chút biến hóa nào, cố kìm nén để khóe miệng không cong lên, nói với y, “Không tệ… Mở tám ngón rồi…”
Diêu Phong nghe xong, rốt cục thở phào nhẹ nhõm, nước ối đã vỡ, hậu huyệt cũng mở rộng, chỉ cần y cố gắng, thì sẽ nhất định sinh đứa nhỏ bình an.
Nhìn vẻ mặt lo lắng lo lắng của Lan U, cười cười an ủi hắn, “Ta… không có việc gì… đứa nhỏ, cũng sẽ bình an… Ngươi yên tâm … Ư ——” Đột nhiên cơn đau lại kéo tới.
“Phù, phù, ha… đứa nhỏ, muốn đi ra, ư —— mau, giúp ta nhìn xem.. Ô ——” Y theo bản năng mà rặn xuống theo từng đợt co thắt, cái bụng lớn ngọ nguậy không ngừng, Diêu Phong một lần lại một lần gào khóc trong đau đớn kịch liệt, liều mạng dùng sức, hậu huyệt như rách toạc, ôm bụng kêu rên.”A, a ——! Lan U, Lan U!!!” Gọi tên Lan U, dường như có thể mượn nó để cổ vũ cho mình.
“Diêu… Dùng sức, chính là như vậy… Đúng rồi, tiếp tục dùng sức!” Nói xong hai tay đặt lên cái bụng to tròn, gắng sức ấn mạnh.
“Aha… a ——! Đừng, đau quá, đau quá! A ——” hai tay gắt gao túm lấy gối đầu, nín thở rặn mạnh, mặt cũng đỏ lên.”A… ư ——! Ha, a ——!”
“Dùng sức! Diêu, lấy hơi rồi rặn mạnh! Mau… mau rặn xuống!” Lan U vội vàng thúc giục, hai tay đè bụng y thật mạnh!
“Ô… Từ bỏ, không muốn… Đau chết mất, Lan U… A ——!!!” Bị đau đớn tra tấn đến phát điên, Diêu Phong bắt đầu theo bản năng mà tránh né hai tay hắn.
“Diêu, ta biết ngươi đau… Nhưng mà, ngươi hãy nghĩ đến con của chúng ta, nếu không sinh ra, đứa nhỏ sẽ gặp nguy hiểm!” Hắn biết tính Diêu Phong, chỉ cần liên quan đến đứa nhỏ, y sẽ gắng sức đến cùng.
Dường như lời Lan U nói thật sự có tác dụng, Diêu Phong kéo cái gối bên cạnh lên miệng cắn, liều mạng mà dùng sức. Đứa nhỏ ở bên trong nhờ ngoại lực và sức rặn đã trượt xuống hậu huyệt, nhưng nơi đó vẫn khép chặt, vô luận như thế nào cũng không thể sinh được.
“Ô —— Ô —— ư ——!” Hạ thể đau đến chết lặng, đột nhiên y cảm thấy một chất lỏng ấm áp chảy xuống, máu tươi nhiễm ướt giường, lại giống như một mồi lửa châm lên mối hận của Lan U.
“Dùng sức! Tiếp tục dùng sức!! Ngươi dùng sức sinh cho ta, sinh mau!!!” Thái độ khác thường của Lan U khiến Diêu Phong kinh ngạc, nhưng cũng chỉ trong giây lát, y lại bị đau đớn chôn vùi.
“Ư… Ư… Ha, a, a a a a ——!!” Hai mắt trừng trừng, Diêu Phong cảm thấy có lẽ mình sẽ chết. Thai nhi trong bụng không ngừng quẫy đạp mà chui xuống, bụng co rút khiến y đau đến mê muội. Lan U không chút lưu tình ấn lên bụng, mỗi lần đều mạnh điên cuồng như những nhát bùa đòi mạng y.”Đừng ——! Ô…” Cuối cùng thể lực không chống đỡ nổi, y ngã xuống giường, ngất lịm đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook