Trọng Sinh Chi Thú Hồn
-
Chương 12
“Ngải Tố, cậu ta nói thật sao? Cậu thật là anh trai cậu ta?” Hải Nhân Tư là người đầu tiên ồn ào.
La Tố không trả lời, nhưng Ngải Lộ lại hướng gương mặt tươi cười của mình về phía Hải Nhân Tư nói: “Cậu là bằng hữu của anh trai tôi?”
“Đúng đúng, đúng vậy, tiểu tử Milan cũng vậy!” Hải Nhân Tư không hề nhận ra mục đích bên dưới nụ cười của Ngại Lộ, vì thế cậu phấn chấn ôm vai Milan, kích động không thôi: “Chúng ta chẳng những là bạn thân nhất của Ngải Tố, còn là xá hữu [bạn cùng phòng kí túc xá], mỹ nhân, nể mặt anh trai cậu, hẳn là nên cho bằng hữu tốt của anh trai có cơ hội đi?”
Hải Nhân Tư nói xong liền chớp mắt nhìn nhìn Milan, ý bảo là tên si tình này theo đuổi ngươi lâu như vậy, cũng nên đáp lễ một chút đi.
Chỉ số thông minh của Ngải Lộ đương nhiên không thấp, cậu lập tức hiểu ý Hải Nhân Tư, không chỉ hắn, đám giống cái bên người Ngải Lộ cũng bật cười khanh khách, trong khoảng thời gian này Milan tấn công mãnh liệt thế nào bọn họ đều thấy cả, tuy đối phương chỉ là á thú, bất quá có kim đản thú cũng đủ làm bọn họ phải suy tư, ít nhất ở cùng Milan thì đời này không cần quan tâm vấn đề đại phú đại quý.
“Ngải Lộ, thế nào? Nếu là bằng hữu của anh trai, cậu có cần suy nghĩ chút không?” Hồn thú giống cái Hưu Tư đứng bên cạnh Ngải Địch mỉm cười, Hưu Tư có mái tóc dài màu xanh biển, ánh mắt cũng màu lam, tuy diện mạo không bì kịp Ngải Lộ, bất quá trong số giống cái cũng có thể xem là nổi bật.
“Suy nghĩ?” Ngải Lộ nhếch môi lộ ra nụ cười trào phúng: “Quả thật nên hảo hảo suy nghĩ một chút.”
“Thật sao? Ngải Lộ, mình thật sự có thể cùng cậu…..” Milan không nghe được ý sâu xa trong lời Ngải Lộ, giờ phút nay hắn đang đắm chìm trong hạnh phúc, nói chuyện có chút lắp bắp.
“Ha hả.” Ngải Lộ nhìn thoáng qua bộ dáng ngu xuẩn của Milan, nhịn không được phát ra tiếng cười từ cổ họng: “Đúng vậy, tôi hẳn là suy nghĩ xem nên làm thế nào để đuổi tên ngu xuẩn nhà ngươi!”
Im lặng, yên lặng toàn bộ, thú nhân xung quanh nhìn chuyển biến kinh người này cảm thấy có chút không thể thích ứng, Milan cũng không ngoại lệ, sắc mặt trở nên tái nhợt, cả người lung lay như sắp đổ, cậu như muốn túm lấy cọng rơm cứu mạng mà hét lớn: “Mình làm sai điều gì sao? A, mình biết rồi, có phải mình quá gấp rút? Không sao, mình có thể chờ…. bao lâu mình cũng có thể chờ!”
La Tố giành lời trước khi Ngải Lộ kịp mở miệng: “Hải Nhân Tư, Phân Địch, các cậu mang Milan về kí túc xá.”
“Ngải Tố, cậu……rốt cuộc sao lại thế này?” Hải Nhân Tư lúc này cũng thấy có chút quái dị, vị hoa khôi học viện 1 trước mắt dường như không thích anh trai của mình cho lắm?
Hải Nhân Tư cùng Phân Địch vẫn chậm một bước, bởi vì Ngải Lộ chặn đường bọn họ, Ngải Lộ vươn ngón tay mảnh khảnh, nhẹ nhàng mơn trớn gò má Milan, đôi mắt bạc như yêu ma hút hồn người ta: “Cậu không phải hỏi tôi cậu làm sai cái gì sao? Điều duy nhất cậu sai chính là trở thành bằng hữu với anh trai tôi, nếu bây giờ cậu đổi ý, tuyệt giao với anh trai, tôi có thể sẽ suy nghĩ lại có nên cho cậu một cơ hội theo đuổi không, thế nào?”
Ngải Lộ nói tới đây, nụ cười bên môi trở nên sâu hơn: “Tôi và anh trai, cậu chọn ai?”
Xung quanh vang lên tiếng ồn ào bàn luận, không ít thú nhân giống đực cảm thấy kinh ngạc cùng nghi hoặc về chuyện trước mắt.
“Trời ạ, thú nhân Milan kia cũng quá may mắn đi, cư nhiên được Ngải Lộ đại nhân sờ mặt! Mình cũng muốn được sờ!”
“Ngu xuẩn, vấn đề chính không phải cái này, Ngải Lộ đại nhân sao lại ghét anh trai mình đến vậy?”
“Này còn phải hỏi? Nhất định tên kia đã làm chuyện có lỗi với Ngải Lộ đại nhân, nhất định là thế!”
Biểu tình Milan trở nên mê mang, La Tố không lên tiếng, cậu không thể chen vào sự lựa chọn của Milan, cho dù Milan quyết định từ bỏ làm bằng hữu với cậu, cậu cũng không trách cứ, bởi vì bọn họ vốn đã không có ràng buộc sâu sắc gì.
“Milan, tên khốn này, thanh tỉnh lại cho lão tử!” Hải Nhân Tư phẫn nộ rống lên: “Nếu cậu dám tuyệt giao với Ngải Tố, mình cùng Phân Địch sẽ không nhận tên anh em như cậu! Giống cái tuy quan trọng, nhưng làm sao bằng tình nghĩa anh em chúng ta hả? Loại giống cái tùy hứng lại ích kỉ thế này cần làm gì!”
Lời nói Hải Nhân Tư vừa dứt, nhóm giống đực chung quanh lập tức hút khí lạnh, tiểu tử này cũng quá anh dũng đi, cư nhiên dám nói vậy trước mặt giống cái, chẳng lẽ phát điên rồi sao?
Sắc mặt Ngải Lộ có chút khó coi, bất quá hắn vẫn cười lạnh: “Chỉ biết dùng võ mồm, Milan, tôi tin tưởng cậu không ngốc như bằng hữu của cậu đi?”
La Tố cũng có chút ngoài ý muốn khi nghe Hải Nhân Tư nói vậy, cậu biết từ hôm nay cậu sẽ trở thành người nổi danh trong trường này, bất quá cho dù vậy, cậu cũng không có hứng thú diễn trò cho người ta vây xem, vì thế cậu nhanh chóng quyết định: “Hải Nhân Tư, Phân Địch, còn có Milan, chúng ta về kí túc xá trước.”
“Ngải Tố, mình……” Biểu tình Milan có chút thống khổ, cậu không muốn từ bỏ giống cái mình muốn theo đuổi, nhưng cậu cũng không muốn mất đi người bằng hữu là Ngải Tố, không thể chọn lựa làm cậu do dự không thôi.
“Không cần nói nữa, rời đi trước đã.” Tiếp tục ở lại đây tuyệt đối là hành vi ngu xuẩn nhất, giống cái ở thế giới này địa vị rất cao, bọn họ còn tiếp tục cãi với Ngải Lộ tuyệt đối không có phần thắng, hơn nữa cho dù cãi thắng thì có ý nghĩa gì, mục đích của Ngải Lộ là đả kích cậu, vì thế cậu chỉ cần tận lực không xuất hiện trước mặt Ngải Lộ là được.
La Tố không e ngại Ngải Lộ, trải qua ngày tận thế cậu đã sớm không quan tâm hết thảy, đứa nhỏ bốc đồng như Ngải Lộ đối với cậu căn bản không có chút uy hiếp nào, cậu không muốn tăng thêm phiền toái, mở rộng số mâu thuẫn bé xíu không phải sự lựa chọn lí trí, cậu bây giờ không có ước nguyện gì cả, chỉ muốn im lặng cùng nhóm khế ước thú ở chung, vì thế cậu không muốn phá vỡ sự yên tĩnh hiện tại.
“Anh muốn trốn?” Ngải Lộ chăm chú nhìn bóng dáng La Tố, ánh mắt có chút tối sầm: “Tôi chính là chán ghét biểu tình này của anh, rõ ràng ba ba tốt với anh như vậy, anh cứ làm ra biểu tình như tất cả mọi người đều mắc nợ anh!”
“Thao!” Hải Nhân Tư rốt cuộc vẫn nhịn không được mà chửi bậy: “Con mẹ nó nếu cậu không phải giống cái, lão tử đã sớm đập cậu một trận!”
“Tên giống đực thô lỗ này! Có biết mình đang nói chuyện với ai không?” Ngải Lộ cau mày.
Hải Nhân Tư vừa gào lên đã có không ít giống đực bị t*ng trùng thượng não nghĩ rằng đây là cơ hội cho mình biểu hiện, lập tức hướng Ngải Lộ chủ động xung phong giết giặc, tính toán thu thập tên miệng mồm không sạch sẽ Hải Nhân Tư này, sau đó chiếm được trái tim mỹ nhân.
Chỉ giây lát đám giống đực đã vây quanh nhóm La Tố, La Tố nhíu mày, không thể rời đi sao? Nếu có thể không động thủ là tốt nhất…… bởi vì cậu không thể xác định thú nhân nơi này rốt cuộc có thể phát huy sức mạnh tới cỡ nào.
“Thu~ thu~” Tiểu Hoàng chui đầu ra khỏi túi áo La Tố, như đang cố tiếp sức lực mà quơ quơ tiểu trảo màu vàng của mình.
“Cám ơn mày, Tiểu Hoàng.” Ánh mắt La Tố thoáng nhu hòa, tuy rằng thực đáng ăn mừng vì bên người hắn có con khế ước thú Tiểu Hoàng này, bất quá đây cũng là lá bài úp duy nhất của cậu, nếu dùng bây giờ…. chỉ sợ sau này không còn ngày tháng bình ổn nữa.
Đám người Hải Nhân Tư cũng không thể trông cậy bao nhiêu, hai trong số bọn họ không có khế ước thú, còn tên có khế ước thú lại không có năng lực chiến đấu, vì thế…. chỉ còn một con đường cuối cùng sao? Bị đánh hoặc thuyết phục Ngải Lộ thả bọn họ đi.
La Tố đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, từng là một người trải qua vô số chiến đấu tàn khốc như cậu cư liên lưu lạc tới mức phải cùng một đứa con nít chơi đùa, bất quá cậu cũng đành chịu.
La Tố xoay người, gương mặt vẫn không có nhiều biểu tình như trước chăm chú nhìn Ngải Lộ: “Nếu tôi bị đánh, tôi sẽ gọi về nhà cáo trạng.” La Tố không nói rõ là muốn cáo trạng với ai, bất quá cậu tin rằng Ngải Lộ hiểu được.
Ngải Lộ lần đầu tiên xuất hiện tình tự kích động: “Anh là tiểu quỷ sao? Gọi điện cho ba ba không cảm thấy xấu hổ à?”
Thành công sao? La Tố bất động thanh sắc tiếp tục nói: “Đây là phương thức giải quyết có lợi nhất trước mắt, tôi không nghĩ mình lựa chọn sai, hoặc là cậu có thể bảo đám thú nhân này giết tôi, sau đó cậu có thể giả nai để thoát tội, dù sao cậu cũng là giống cái, làm vậy cũng không khó, như vậy thì không những tôi mất đi cơ hội cáo trạng, cậu cũng giải quyết được cái đinh trong mắt, thực có lời, đúng không?”
“Này! Bạn thân, cậu điên à?” Hải Nhân Tư không thể tin nổi nhìn La Tố, cậu hiển nhiên không hiểu vì sao La Tố lại cho người ta loại đề nghị thua thiệt như vậy, bất quá cậu rất nhanh liền hiểu được, bởi vì đám giống đực xung quanh đang xoay tay chuẩn bị thu thập bọn họ nghe vậy, lập tức hút một ngụm lãnh khí, lui về sau vài bước, sợ cái tội danh giết người kia đẩy lên đầu mình.
Sắc mặt Ngải Lộ không ngừng biến đổi, cậu thực không ngờ anh hai lại có thể nói ra những lời sắc bén đến vậy, hiện tại thế cục không có lợi, cậu không thể để đám giống đực này giết Ngải Tố, cửa bên phụ thân cùng ba ba không thể qua được, vốn hắn chỉ muốn đánh Ngải Tố một trận cho hết giận, chính là nếu Ngải Tố thực sự cáo trạng, như vậy cậu về nhà cũng không tốt đẹp gì, chính yếu là…. cậu không muốn thấy ánh mắt đau lòng của ba ba nhìn Ngải Tố, rõ ràng hắn mới là đứa con nhỏ nhất, vì cái gì tất cả sự yêu thương của ba ba đều dành cho anh hai vô dụng?
“Ngải Lộ, nếu không thì bỏ qua đi?” Hưu Tư là bằng hữu của Ngải Lộ, đương nhiên nhìn ra Ngải Lộ đâm lao phải theo lao, vì thế cố gắng để Ngải Lộ một đường thoát.
“Câm miệng.” Tâm tình Ngải Lộ có chút buồn bực, vì thế đối với bằng hữu cũng không hòa nhã gì, Hưu Tư không muốn bị mất mặt vì thế không mở miệng nữa.
“Nếu hôm nay tôi nhất quyết muốn giáo huấn anh thì sao? Cùng lắm chỉ bị ba ba la một chút, không sao cả!” Ngải Lộ không thèm đếm xỉa tới, dù sao ánh mắt ba ba chưa bao giờ tập trung lên người hắn, cậu bị ghét thêm một chút thì có sao?
“Các người không phải muốn làm tôi vui sao? Vậy lên đi!” Ngải Lộ nheo lại đôi ngươi bạc, nghiêm mặt nói.
“Này……”Nhóm giống đực chung quanh có chút do dự, bọn họ quả thực có chút lo lắng vấn đề Ngải Tố nói khi nãy, lỡ như người này chết ai phụ trách đây?
Ngải Lộ thấy không ai tiến lên, lửa giận trong lòng lại càng sâu: “Quả nhiên là một đám phế vật không giúp được gì, không bằng tự mình động thủ.”
Ngọn lửa màu đỏ bùng cháy trong lòng bàn tay Ngải Lộ, La Tố lập tức đề phòng, Hải Nhân Tư là đại ca (cậu ta tự phong) lách người chắn phía trước, la lớn: “Cẩn thận, hồn thú của cậu ta là phượng hoàng, hệ hỏa cấp A thuần chủng, các cậu mau chạy đi, mình chỉ có thể ngăn một chút!”
La Tố đã triển khai thần lực, cậu không có hứng thú để người ta chết vì mình, Ngải Lộ không có khả năng muốn giết cậu, vì thế ngọn lửa phát công không có khả năng là không thể ngăn cản, hắn nên may mắn là có Tiểu Hoàng bên người sao? Theo mặt nào đó thì hệ thổ có thể khắc chế hỏa a.
“Chỉ có thể phiền mày, Tiểu Hoàng.”
“Thu~ thu~” Tiểu Hoàng nhận được nhiệm vụ lúc nguy cấp lập tức nhảy lên đầu vai La Tố, thần lực khổng lồ như một sợi dây nhỏ không ngừng kích thích đại não La Tố, một đầu khác liên kết với Tiểu Hoàng, đây là sợi dây mắt thường không thể nhìn thấy, theo chỉ dẫn tinh thần, Tiểu Hoàng giơ lên móng vuốt bé xíu, hạt cát trên mặt đất chậm rãi dựng lên.
Ngay lúc ngọn lửa của Ngải Lộ sắp bắn ra, một bàn tay túm chặt cổ tay Ngải Lộ, ngọn lửa vốn đang hừng hực thiêu đốt hoàn toàn tan biến trong khoảnh khắc.
“Dừng tay.” Đó là một âm thanh không có chút âm điệu nào, lạnh băng như máy móc, chỉ cần nghe qua một lần tuyệt đối sẽ không quên.
“Anh cả?” Ngải Lộ không tin nổi ngẩng đầu, sao đại ca lại ở đây? Chẳng lẽ những gì cậu làm nãy giờ đều bị thấy cả?
La Tố không trả lời, nhưng Ngải Lộ lại hướng gương mặt tươi cười của mình về phía Hải Nhân Tư nói: “Cậu là bằng hữu của anh trai tôi?”
“Đúng đúng, đúng vậy, tiểu tử Milan cũng vậy!” Hải Nhân Tư không hề nhận ra mục đích bên dưới nụ cười của Ngại Lộ, vì thế cậu phấn chấn ôm vai Milan, kích động không thôi: “Chúng ta chẳng những là bạn thân nhất của Ngải Tố, còn là xá hữu [bạn cùng phòng kí túc xá], mỹ nhân, nể mặt anh trai cậu, hẳn là nên cho bằng hữu tốt của anh trai có cơ hội đi?”
Hải Nhân Tư nói xong liền chớp mắt nhìn nhìn Milan, ý bảo là tên si tình này theo đuổi ngươi lâu như vậy, cũng nên đáp lễ một chút đi.
Chỉ số thông minh của Ngải Lộ đương nhiên không thấp, cậu lập tức hiểu ý Hải Nhân Tư, không chỉ hắn, đám giống cái bên người Ngải Lộ cũng bật cười khanh khách, trong khoảng thời gian này Milan tấn công mãnh liệt thế nào bọn họ đều thấy cả, tuy đối phương chỉ là á thú, bất quá có kim đản thú cũng đủ làm bọn họ phải suy tư, ít nhất ở cùng Milan thì đời này không cần quan tâm vấn đề đại phú đại quý.
“Ngải Lộ, thế nào? Nếu là bằng hữu của anh trai, cậu có cần suy nghĩ chút không?” Hồn thú giống cái Hưu Tư đứng bên cạnh Ngải Địch mỉm cười, Hưu Tư có mái tóc dài màu xanh biển, ánh mắt cũng màu lam, tuy diện mạo không bì kịp Ngải Lộ, bất quá trong số giống cái cũng có thể xem là nổi bật.
“Suy nghĩ?” Ngải Lộ nhếch môi lộ ra nụ cười trào phúng: “Quả thật nên hảo hảo suy nghĩ một chút.”
“Thật sao? Ngải Lộ, mình thật sự có thể cùng cậu…..” Milan không nghe được ý sâu xa trong lời Ngải Lộ, giờ phút nay hắn đang đắm chìm trong hạnh phúc, nói chuyện có chút lắp bắp.
“Ha hả.” Ngải Lộ nhìn thoáng qua bộ dáng ngu xuẩn của Milan, nhịn không được phát ra tiếng cười từ cổ họng: “Đúng vậy, tôi hẳn là suy nghĩ xem nên làm thế nào để đuổi tên ngu xuẩn nhà ngươi!”
Im lặng, yên lặng toàn bộ, thú nhân xung quanh nhìn chuyển biến kinh người này cảm thấy có chút không thể thích ứng, Milan cũng không ngoại lệ, sắc mặt trở nên tái nhợt, cả người lung lay như sắp đổ, cậu như muốn túm lấy cọng rơm cứu mạng mà hét lớn: “Mình làm sai điều gì sao? A, mình biết rồi, có phải mình quá gấp rút? Không sao, mình có thể chờ…. bao lâu mình cũng có thể chờ!”
La Tố giành lời trước khi Ngải Lộ kịp mở miệng: “Hải Nhân Tư, Phân Địch, các cậu mang Milan về kí túc xá.”
“Ngải Tố, cậu……rốt cuộc sao lại thế này?” Hải Nhân Tư lúc này cũng thấy có chút quái dị, vị hoa khôi học viện 1 trước mắt dường như không thích anh trai của mình cho lắm?
Hải Nhân Tư cùng Phân Địch vẫn chậm một bước, bởi vì Ngải Lộ chặn đường bọn họ, Ngải Lộ vươn ngón tay mảnh khảnh, nhẹ nhàng mơn trớn gò má Milan, đôi mắt bạc như yêu ma hút hồn người ta: “Cậu không phải hỏi tôi cậu làm sai cái gì sao? Điều duy nhất cậu sai chính là trở thành bằng hữu với anh trai tôi, nếu bây giờ cậu đổi ý, tuyệt giao với anh trai, tôi có thể sẽ suy nghĩ lại có nên cho cậu một cơ hội theo đuổi không, thế nào?”
Ngải Lộ nói tới đây, nụ cười bên môi trở nên sâu hơn: “Tôi và anh trai, cậu chọn ai?”
Xung quanh vang lên tiếng ồn ào bàn luận, không ít thú nhân giống đực cảm thấy kinh ngạc cùng nghi hoặc về chuyện trước mắt.
“Trời ạ, thú nhân Milan kia cũng quá may mắn đi, cư nhiên được Ngải Lộ đại nhân sờ mặt! Mình cũng muốn được sờ!”
“Ngu xuẩn, vấn đề chính không phải cái này, Ngải Lộ đại nhân sao lại ghét anh trai mình đến vậy?”
“Này còn phải hỏi? Nhất định tên kia đã làm chuyện có lỗi với Ngải Lộ đại nhân, nhất định là thế!”
Biểu tình Milan trở nên mê mang, La Tố không lên tiếng, cậu không thể chen vào sự lựa chọn của Milan, cho dù Milan quyết định từ bỏ làm bằng hữu với cậu, cậu cũng không trách cứ, bởi vì bọn họ vốn đã không có ràng buộc sâu sắc gì.
“Milan, tên khốn này, thanh tỉnh lại cho lão tử!” Hải Nhân Tư phẫn nộ rống lên: “Nếu cậu dám tuyệt giao với Ngải Tố, mình cùng Phân Địch sẽ không nhận tên anh em như cậu! Giống cái tuy quan trọng, nhưng làm sao bằng tình nghĩa anh em chúng ta hả? Loại giống cái tùy hứng lại ích kỉ thế này cần làm gì!”
Lời nói Hải Nhân Tư vừa dứt, nhóm giống đực chung quanh lập tức hút khí lạnh, tiểu tử này cũng quá anh dũng đi, cư nhiên dám nói vậy trước mặt giống cái, chẳng lẽ phát điên rồi sao?
Sắc mặt Ngải Lộ có chút khó coi, bất quá hắn vẫn cười lạnh: “Chỉ biết dùng võ mồm, Milan, tôi tin tưởng cậu không ngốc như bằng hữu của cậu đi?”
La Tố cũng có chút ngoài ý muốn khi nghe Hải Nhân Tư nói vậy, cậu biết từ hôm nay cậu sẽ trở thành người nổi danh trong trường này, bất quá cho dù vậy, cậu cũng không có hứng thú diễn trò cho người ta vây xem, vì thế cậu nhanh chóng quyết định: “Hải Nhân Tư, Phân Địch, còn có Milan, chúng ta về kí túc xá trước.”
“Ngải Tố, mình……” Biểu tình Milan có chút thống khổ, cậu không muốn từ bỏ giống cái mình muốn theo đuổi, nhưng cậu cũng không muốn mất đi người bằng hữu là Ngải Tố, không thể chọn lựa làm cậu do dự không thôi.
“Không cần nói nữa, rời đi trước đã.” Tiếp tục ở lại đây tuyệt đối là hành vi ngu xuẩn nhất, giống cái ở thế giới này địa vị rất cao, bọn họ còn tiếp tục cãi với Ngải Lộ tuyệt đối không có phần thắng, hơn nữa cho dù cãi thắng thì có ý nghĩa gì, mục đích của Ngải Lộ là đả kích cậu, vì thế cậu chỉ cần tận lực không xuất hiện trước mặt Ngải Lộ là được.
La Tố không e ngại Ngải Lộ, trải qua ngày tận thế cậu đã sớm không quan tâm hết thảy, đứa nhỏ bốc đồng như Ngải Lộ đối với cậu căn bản không có chút uy hiếp nào, cậu không muốn tăng thêm phiền toái, mở rộng số mâu thuẫn bé xíu không phải sự lựa chọn lí trí, cậu bây giờ không có ước nguyện gì cả, chỉ muốn im lặng cùng nhóm khế ước thú ở chung, vì thế cậu không muốn phá vỡ sự yên tĩnh hiện tại.
“Anh muốn trốn?” Ngải Lộ chăm chú nhìn bóng dáng La Tố, ánh mắt có chút tối sầm: “Tôi chính là chán ghét biểu tình này của anh, rõ ràng ba ba tốt với anh như vậy, anh cứ làm ra biểu tình như tất cả mọi người đều mắc nợ anh!”
“Thao!” Hải Nhân Tư rốt cuộc vẫn nhịn không được mà chửi bậy: “Con mẹ nó nếu cậu không phải giống cái, lão tử đã sớm đập cậu một trận!”
“Tên giống đực thô lỗ này! Có biết mình đang nói chuyện với ai không?” Ngải Lộ cau mày.
Hải Nhân Tư vừa gào lên đã có không ít giống đực bị t*ng trùng thượng não nghĩ rằng đây là cơ hội cho mình biểu hiện, lập tức hướng Ngải Lộ chủ động xung phong giết giặc, tính toán thu thập tên miệng mồm không sạch sẽ Hải Nhân Tư này, sau đó chiếm được trái tim mỹ nhân.
Chỉ giây lát đám giống đực đã vây quanh nhóm La Tố, La Tố nhíu mày, không thể rời đi sao? Nếu có thể không động thủ là tốt nhất…… bởi vì cậu không thể xác định thú nhân nơi này rốt cuộc có thể phát huy sức mạnh tới cỡ nào.
“Thu~ thu~” Tiểu Hoàng chui đầu ra khỏi túi áo La Tố, như đang cố tiếp sức lực mà quơ quơ tiểu trảo màu vàng của mình.
“Cám ơn mày, Tiểu Hoàng.” Ánh mắt La Tố thoáng nhu hòa, tuy rằng thực đáng ăn mừng vì bên người hắn có con khế ước thú Tiểu Hoàng này, bất quá đây cũng là lá bài úp duy nhất của cậu, nếu dùng bây giờ…. chỉ sợ sau này không còn ngày tháng bình ổn nữa.
Đám người Hải Nhân Tư cũng không thể trông cậy bao nhiêu, hai trong số bọn họ không có khế ước thú, còn tên có khế ước thú lại không có năng lực chiến đấu, vì thế…. chỉ còn một con đường cuối cùng sao? Bị đánh hoặc thuyết phục Ngải Lộ thả bọn họ đi.
La Tố đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, từng là một người trải qua vô số chiến đấu tàn khốc như cậu cư liên lưu lạc tới mức phải cùng một đứa con nít chơi đùa, bất quá cậu cũng đành chịu.
La Tố xoay người, gương mặt vẫn không có nhiều biểu tình như trước chăm chú nhìn Ngải Lộ: “Nếu tôi bị đánh, tôi sẽ gọi về nhà cáo trạng.” La Tố không nói rõ là muốn cáo trạng với ai, bất quá cậu tin rằng Ngải Lộ hiểu được.
Ngải Lộ lần đầu tiên xuất hiện tình tự kích động: “Anh là tiểu quỷ sao? Gọi điện cho ba ba không cảm thấy xấu hổ à?”
Thành công sao? La Tố bất động thanh sắc tiếp tục nói: “Đây là phương thức giải quyết có lợi nhất trước mắt, tôi không nghĩ mình lựa chọn sai, hoặc là cậu có thể bảo đám thú nhân này giết tôi, sau đó cậu có thể giả nai để thoát tội, dù sao cậu cũng là giống cái, làm vậy cũng không khó, như vậy thì không những tôi mất đi cơ hội cáo trạng, cậu cũng giải quyết được cái đinh trong mắt, thực có lời, đúng không?”
“Này! Bạn thân, cậu điên à?” Hải Nhân Tư không thể tin nổi nhìn La Tố, cậu hiển nhiên không hiểu vì sao La Tố lại cho người ta loại đề nghị thua thiệt như vậy, bất quá cậu rất nhanh liền hiểu được, bởi vì đám giống đực xung quanh đang xoay tay chuẩn bị thu thập bọn họ nghe vậy, lập tức hút một ngụm lãnh khí, lui về sau vài bước, sợ cái tội danh giết người kia đẩy lên đầu mình.
Sắc mặt Ngải Lộ không ngừng biến đổi, cậu thực không ngờ anh hai lại có thể nói ra những lời sắc bén đến vậy, hiện tại thế cục không có lợi, cậu không thể để đám giống đực này giết Ngải Tố, cửa bên phụ thân cùng ba ba không thể qua được, vốn hắn chỉ muốn đánh Ngải Tố một trận cho hết giận, chính là nếu Ngải Tố thực sự cáo trạng, như vậy cậu về nhà cũng không tốt đẹp gì, chính yếu là…. cậu không muốn thấy ánh mắt đau lòng của ba ba nhìn Ngải Tố, rõ ràng hắn mới là đứa con nhỏ nhất, vì cái gì tất cả sự yêu thương của ba ba đều dành cho anh hai vô dụng?
“Ngải Lộ, nếu không thì bỏ qua đi?” Hưu Tư là bằng hữu của Ngải Lộ, đương nhiên nhìn ra Ngải Lộ đâm lao phải theo lao, vì thế cố gắng để Ngải Lộ một đường thoát.
“Câm miệng.” Tâm tình Ngải Lộ có chút buồn bực, vì thế đối với bằng hữu cũng không hòa nhã gì, Hưu Tư không muốn bị mất mặt vì thế không mở miệng nữa.
“Nếu hôm nay tôi nhất quyết muốn giáo huấn anh thì sao? Cùng lắm chỉ bị ba ba la một chút, không sao cả!” Ngải Lộ không thèm đếm xỉa tới, dù sao ánh mắt ba ba chưa bao giờ tập trung lên người hắn, cậu bị ghét thêm một chút thì có sao?
“Các người không phải muốn làm tôi vui sao? Vậy lên đi!” Ngải Lộ nheo lại đôi ngươi bạc, nghiêm mặt nói.
“Này……”Nhóm giống đực chung quanh có chút do dự, bọn họ quả thực có chút lo lắng vấn đề Ngải Tố nói khi nãy, lỡ như người này chết ai phụ trách đây?
Ngải Lộ thấy không ai tiến lên, lửa giận trong lòng lại càng sâu: “Quả nhiên là một đám phế vật không giúp được gì, không bằng tự mình động thủ.”
Ngọn lửa màu đỏ bùng cháy trong lòng bàn tay Ngải Lộ, La Tố lập tức đề phòng, Hải Nhân Tư là đại ca (cậu ta tự phong) lách người chắn phía trước, la lớn: “Cẩn thận, hồn thú của cậu ta là phượng hoàng, hệ hỏa cấp A thuần chủng, các cậu mau chạy đi, mình chỉ có thể ngăn một chút!”
La Tố đã triển khai thần lực, cậu không có hứng thú để người ta chết vì mình, Ngải Lộ không có khả năng muốn giết cậu, vì thế ngọn lửa phát công không có khả năng là không thể ngăn cản, hắn nên may mắn là có Tiểu Hoàng bên người sao? Theo mặt nào đó thì hệ thổ có thể khắc chế hỏa a.
“Chỉ có thể phiền mày, Tiểu Hoàng.”
“Thu~ thu~” Tiểu Hoàng nhận được nhiệm vụ lúc nguy cấp lập tức nhảy lên đầu vai La Tố, thần lực khổng lồ như một sợi dây nhỏ không ngừng kích thích đại não La Tố, một đầu khác liên kết với Tiểu Hoàng, đây là sợi dây mắt thường không thể nhìn thấy, theo chỉ dẫn tinh thần, Tiểu Hoàng giơ lên móng vuốt bé xíu, hạt cát trên mặt đất chậm rãi dựng lên.
Ngay lúc ngọn lửa của Ngải Lộ sắp bắn ra, một bàn tay túm chặt cổ tay Ngải Lộ, ngọn lửa vốn đang hừng hực thiêu đốt hoàn toàn tan biến trong khoảnh khắc.
“Dừng tay.” Đó là một âm thanh không có chút âm điệu nào, lạnh băng như máy móc, chỉ cần nghe qua một lần tuyệt đối sẽ không quên.
“Anh cả?” Ngải Lộ không tin nổi ngẩng đầu, sao đại ca lại ở đây? Chẳng lẽ những gì cậu làm nãy giờ đều bị thấy cả?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook