Trở Lại Một Năm Trước Mạt Thế
-
10: Hoàn Thiện Nhà Cửa
Ý tứ này chính là nếu bác cả Lâm đồng ý trước, vậy thì một năm sau phòng ở sẽ thuộc về ông ta, hoàn toàn không liên quan gì đến nhà chú nhỏ Lâm hết.
—— như vậy sao được?Giờ khắc này, trong đầu mấy người bọn họ đều là những lời này.
Lâm Lạc mỉm cười: “Bây giờ mấy người có thể đi rồi.
”Kỳ lạ, vậy mà bốn người này cứ như thế rời đi, chờ bọn họ lấy lại tinh thần đã thấy mình ở dưới tòa nhà rồi, còn nghi hoặc sao mình lại nghe lời như vậy?“Anh cả, chúng ta cũng không thể bị con nhóc này chơi, khẳng định là nó muốn nhìn chúng ta chê cười, chuyện này mọi người nên đồng lòng cùng nhau nghĩ lại.
”Bác cả Lâm gật đầu, “Đúng vậy, đúng vậy.
” Ông ta liên thanh đáp ứng, nhưng thực tế trong lòng mấy người này nghĩ cái gì thì ai mà biết được?Mười vạn một tháng, nếu thật sự đập nồi bán sắt cũng không phải không lấy ra được, đến khi đó sẽ được hồi báo gấp mấy lần, loại chuyện tốt này cần gì muốn thêm một người đến chia với mình chứ.
Lâm Lạc quan sát bốn người kia rời đi qua cửa sổ, trên mặt không chút tươi cười, mặc kệ bọn họ là một người hay hai người chi ra số tiền này, với cô mà nói cũng không có gì khác nhau.
Nếu muốn phòng ở, phải trả giá đại giới.
Trên đời này làm gì có bữa cơm nào miễn phí.
Ngày hôm sau, Lâm Lạc chờ bốn người họ tới, không biết hôm qua bọn họ đã thương lượng với nhau thế nào, dù sao cuối cùng vẫn là hai nhà cùng nhau chi trả cũng như ký hợp đồng.
“Mỗi tháng 10 vạn, chuyển khoản vào mùng một hàng tháng, quá ngày không chuyển hoặc là chuyển thiếu số tiền thì hợp đồng sẽ không còn hiệu lực, sau một năm phòng ở sẽ thuộc về bọn họ.
”Không muốn nhìn bộ dạng hả hê cười tươi đầy mặt của mấy người này, cùng ngày Lâm Lạc đóng gói gần hết đồ vật còn lại trong nhà chuyển đến căn phòng cô đang thuê.
Chờ đến khi hoàn thiện nhà mới rồi dọn vào luôn một thể là được.
*“Lâm tiểu thư, cô nhìn bức tường này xem, chúng tôi chuyên môn dùng……”Ngày 11 tháng 9, nhờ ơn ông trời gần đây ban cho thời tiết không tệ, căn nhà xây xong còn sớm hơn dự tính mấy ngày.
Lâm Lạc yêu cầu xây tường bao hai mét năm, nhà cao hai tầng cộng với nửa tầng làm phòng tắm nắng, còn có một tầng ngầm.
Trừ bỏ một ít chi tiết nhỏ, còn lại không khác với mong muốn của Lâm Lạc nhiều lắm, tiếp theo có thể tiến hành trang trí nhà rồi.
Lớn như chọn gạch ốp, cửa chính, cửa sổ, nhỏ đến bàn ghế, TV …, Lâm Lạc đã sớm tính toán xong, cô có tiền “Tài trợ” của mấy người bác cả Lâm, nên khi chọn đồ trang hoàng nhà cửa có thể xông xênh hơn rồi.
Hơn nữa nhân cơ hội ra ra vào vào này, có thể trộn lẫn mấy đồ vật vào mà không sợ làm người chú ý.
Ở đây muốn nhận hàng chuyển phát nhanh phải lên tận cửa hàng trên thị trấn, rất nhiều đồ phải tự mình đi lấy, Lâm Lạc cũng không muốn phải giải thích tại sao lại có nhiều đồ vật chuyển về như vậy, tốt nhất là nhân lúc trang hoàng mua một ít, còn những thứ không vội thì cứ để từ từ rồi tính sau.
Lại mất thời gian gần một tháng mới coi như là xong, Lâm Lạc không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Cô không bao giờ muốn nghe những nhân viên bán hàng đó giảng giải gạch vuông khác gạch dài thế nào cùng với câu “Hiện tại đều lưu hành như vậy” nữa.
“Lạc nha đầu! Ai u, nhà này xây thật là tốt.
” Diêu a bà vui mừng nhìn nhà mới được trang hoàng rực rỡ hẳn lên, tuy rằng nhà này không được rộng rãi so với những căn nhà khác ở nông thôn, nhìn từ bên ngoài xem ra cũng có vẻ bình thường, nhưng chỉ cần có thể xây lên nhanh như vậy là tốt rồi.
Hơn hai tháng nay, không nói Lâm Lạc, Diêu a bà cũng bỏ ra không ít tâm sức.
“A bà, nhà cháu vẫn còn dư lại một ít ngói và xi măng, ngày mai đúng lúc đội thi công còn cần quay lại một chuyến, cháu sẽ bảo bọn họ gia cố lại nóc nhà một chút cho bà nhé.
”“Ai nha, sao thế được, mấy thứ này đắt tiền như vậy, còn có thể lại……” Phản ứng đầu tiên của Diêu a bà chính là cự tuyệt.
Nhà bà còn cũ hơn so với nhà ông ngoại Lạc rất nhiều.
Nóc nhà sớm đã có vài chỗ bị dột, lúc trước bởi vì Diêu a bà trèo lên nóc nhà để tu bổ mấy chỗ bị dột đó nên mới không cẩn thận ngã gãy chân trái.
Còn chuyện mời thợ đến làm, vì thôn Chu gia hẻo lánh nên tiền nhân công cùng tiền vật liệu phải bỏ ra cũng là một số tiền lớn, bà thật sự là tiếc tiền.
Lại nói tiếp, Diêu a bà cũng là người mệnh khổ, thời trẻ chồng mắc bệnh qua đời sớm, thật vất vả nuôi lớn được thằng con trai duy nhất, đến khi nó lấy vợ sinh con rồi chuyển vào thành phố, vốn dĩ bà đã đến tuổi được hưởng phúc.
Nhưng cô con dâu lại là người lợi hại, không ưa cái tính tiết kiệm của Diêu a bà cùng với chê bà lúc nào cũng bẩn hề hề, nên hai người luôn cãi nhau.
Con trai lại là đứa ba phải, thấy bà cùng con dâu cãi nhau trước nay đều là coi như không biết, cũng không mở miệng khuyên bảo.
Cứ như vậy Diêu a bà dưới cơn tức giận đã một mình trở lại quê quán sinh sống, đứa con này cũng chỉ có thời điểm ăn tết là tới liếc nhìn bà một cái.
“Cháu đã tính rồi, giá cả để vận chuyển vật liệu còn thừa này ra ngoài còn gần bằng với giá bán đi, mấy túi xi măng đều là dùng dở rồi không thể bán lại được, vừa vặn để sửa nhà cho bà.
”“Mấy tháng qua bà bận lên bận xuống vì cháu, nếu bà không nhận, buổi tối cháu đều ngủ không yên.
”“Sao có thể giống nhau được, năm đó ông ngoại cháu đã cứu mạng bà, bà……”“A bà!”Cuối cùng, vì Lâm Lạc quyết tâm bằng được nên Diêu a bà vẫn phải đồng ý, bà vốn còn đang định đưa tiền, tự nhiên là bị Lâm Lạc cự tuyệt.
“Lạc nha đầu, con là người tốt.
”Diêu a bà tính tình gấp gáp, ngữ khí nói chuyện có hơi thẳng thắn quá, có đôi khi rõ ràng là có lòng tốt, nhưng lại cứ như là muốn cãi nhau, bởi vậy mà đã không ít lần cãi nhau cùng con dâu.
Lần này khi xây nhà cũng có rất nhiều lần thiếu chút nữa là cãi nhau to với mấy người trong đội thi công, vẫn là Lâm Lạc phải đứng giữa làm hòa.
Bà vốn tưởng rằng cái tính tình này của mình là không ai chịu được, rốt cuộc ngay cả con trai ruột thịt còn ghét bỏ, không nghĩ tới……Khi rời đi trong mắt của Diêu a bà còn có vệt nước, Lạc nha đầu là đứa nhỏ tốt như vậy mà…… Ông trời thật đúng là không công bằng!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook