Trò Chơi Đối Kháng
C161: Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu

Edit: Kazuo

"Lý Hàn Uy... anh... ngô... buông tôi ra... đồ khốn nạn..." Cố Phi vừa thoát khỏi vòng tay của Lý Hàn Uy, thì lại bị ghì chặt vào tường.

“Cậu muốn cho người bên ngoài nghe thấy sao?” Lý Hàn Uy thấp giọng uy hiếp, “Tôi không ngại để người khác phát hiện chúng ta đang quan hệ.”

Quả nhiên Cố Phi im lặng, trong nhà kho tối om, Cố Phi có thể cảm giác rõ ràng khí nóng từ trong người Lý Hàn Uy tỏa ra, phả vào cổ cậu, ký ức đêm đó lại hiện về trong đầu. Thân thể Cố Phi cứng đờ tại chỗ, Lý Hàn Uy thấy Cố Phi ngưng dãy giụa, cười tà tà vén vạt áo Cố Phi lên, nóng lòng muốn cởi bộ âu phục màu trắng của Cố Phi ra.

“Vừa rồi hình như nam nhân kia ôm eo của cậu.” Lý Hàn Uy ôn nhu nói, một tay nhéo eo Cố Phi, “Cậu cùng hắn ở trong nhà vệ sinh làm gì?”

Cố Phi đau đến nghiến răng nghiến lợi, tiếng rên trầm thấp lọt vào tai Lý Hàn Uy nghe cực kỳ mỹ lệ.

“Lý Hàn Uy, buông tôi ra, ở đây sẽ bị người phát hiện.” Cố Phi đẩy Lý Hàn Uy, trong lòng cảm thấy sợ hãi đến cực điểm.

“Không cần?” Lý Hàm nghiêm thanh nói: “Tôi hỏi cậu, có phải cậu phái sát thủ đến giết tôi?” Thấy Cố Phi trầm mặc, Lý Hàn Uy vô cùng tức giận, nhày thứ ba sau khi trở về Mỹ, chính mình suýt chút nữa chết thảm. Vốn tưởng là do kẻ thù của Thượng Nguyệt Bang cử đến giết hắn, không ngờ lại là do nam nhân này, "Cậu muốn tôi chết đến mức đó?"


"Tôi hận không thể tự tay giết chết anh."

Tiếng nghiến răng nghiến lợi của Cố Phi khiến trong lòng Lý Hán Uy chấn động, để che đậy sự tuyệt vọng trong mắt, Lý Hàn Uy giơ tay bóp quai hàm Cố Phi, cười lạnh nói: "Giết tôi? Cậu cho rằng cậu là cái gì? Chỉ là một người tự nguyện leo lên giường của tôi, đồ kỹ nam, cậu còn thật sự cho rằng mình là của hiếm sao, tôi nói cho cậu biết, cho dù cậu là con trai của Cố Bắc Thanh, tôi cũng muốn thượng cậu.”

Lời nói của Lý Hàn Uy từ trước đến nay vẫn luôn độc ác, mỗi lần đều có thể chuẩn xác nhắm vào điểm yếu của Cố Phi, Cố Phi nghe xong, lại trở nên kích động, liều mạng vùng vẫy đánh Lý Hàn Uy.

Móng tay xẹt qua mặt Lý Hàn Uy để lại một đường máu, Lý Hàn Uy vô cùng tức giận, dưới sự giãy giụa của Cố Phi, hắn đem bàn tay của mình ra phía sau Cố Phi, cúi người ngậm lấy chỗ nhô ra trên ngực cậu, dùng sức cắn một cái, ngón tay phía dưới cũng đồng thời động. Thân thể Cố Phi mềm nhũn, ngã vào trong ngực Lý Hàn Uy, Lý Hàn Uy không nói một lời đem Cố Phi đè đống nệm cao su ở phía sau.

"Lý Hàn Uy, dừng lại, tôi thật sự không muốn, anh đi tìm người khác đi!" Cố Phi tuyệt vọng cầu xin, cậu biết mình không chọc giận người đàn ông này nữa, chỉ có thể nhỏ giọng nói, nhưng dù vậy, Cố Phi vẫn cảm thấy Lý Hàn Uy không có ý định để cậu đi.

Từ khi đến Mỹ, Cố Phi sợ Lý Hàn Uy lại tìm mình, cho nên vẫn luôn ở trong Hồng Viêm Đường không ra ngoài, cho dù ra ngoài cũng mang theo vệ sĩ bên người. Cố Phi thậm chí còn đổi số điện thoại, không dùng máy tính, cậu sợ Lý Hàn Uy dùng cái gì uy hiếp hắn.

"Dừng lại? Chừng làm chúng ta làm xong chuyện cái đã?" Lý Hàn Uy kéo quần lót của Cố Phi xuống, nâng hai chân Cố Phi lên, cúi xuống hôn lên môi Cố Phi, mút lấy hương vị ngọt ngào trong miệng cậu. Giống như say mê sự ngọt ngào trong đó, động tác của Lý Hàn Uy dần trở nên ôn nhu. Nhưng trong mắt Cố Phi, cùng Lý Hàn Uy quan hệ như vậy khiến Cố Phi cảm thấy buồn nôn.

Dọc theo chiếc cổ nhẵn nhụi của Cố Phi, Lý Hàn Uy không bỏ sót một điểm nào, nhẹ nhàng liếm láp, cảm nhận nhiệt độ cơ thể như lửa của Cố Phi.


"Thật tốt quá, có phản ứng rồi, xem ra thân thể của cậu còn thích tôi vuốt ve."Lý Hàn Uy cười vuốt ve gò má Cố Phi, nhưng vừa chạm đến chất lỏng ẩm ướt trên gương mặt liền giật mình, người dưới thân rơi lệ.

Cố Phi cắn môi, dưới sự sỉ nhục của Lý Hàn Uy, cậu không nhịn được rơi nước mắt, cậu biết một khi có cơ hội Lý Hàn Uy tuyệt đối không bỏ qua cậu. Giờ phút này cậu chỉ muốn kết thúc thật nhanh, sau đó chạy đi tìm Chu Lẫm nhìn một cái, rồi sáng sớm mai trở về V thị.

Ngoài ra, vì bọn họ thực chất là đang giao dịch, cho nên cậu cũng phải nhận lại thứ gì đó xứng đáng.

Lý Hàn Uy vừa muốn nói, lại bị Cố Phi cắt ngang, trong bóng tối, Cố Phi nhìn chằm chằm Lý Hàn Uy, mặt không cảm xúc nói: “Tôi đã thực hiện lời hứa, vì vậy anh nhất định phải cho tôi một liều V70 khác.” Chu Lẫm đang ở đây, Cố Phi muốn nhân cơ hội này để tiêm thêm một liều khác cho Chu Lẫm, nếu Lý Hàn Uy không hề tiết chế đòi hỏi cậu quá đáng, cậu cảm thấy chính mình cũng nên kiếm lời một chút từ hắn.

“Cậu không giãy dụa chống cự chính là vì cái này?” Trong lòng Lý Hàn Uy sôi trào, nghe Cố Phi bình tĩnh nói ra lời như vậy, trong lòng càng thêm khó chịu, nhưng lại không biết nên phát tiết như thế nào. Bởi vì không thể bắt bẻ lời nói của Cố Phi, mối quan hệ của bọn họ chính là một cuộc giao dịch, người đàn ông này vì người mình yêu mà sẵn sàng để hắn lạm dụng. Lý Hàn Uy đột nhiên phát hiện ra, trong giao dịch này, người bị động nhất thực sự chính là hắn.

Chỉ đơn giản mở rộng, Lý Hàn Uy liền mạnh mẽ thâm nhập, mặc kệ thân thể Cố Phi kịch liệt run rẩy, mạnh mẽ di chuyển, động tác thô bạo khiến thân thể gầy gò của Cố Phi run rẩy như một con chim đơn độc trong gió lạnh.

Lúc đầu Lý Hàn Uy muốn nhẹ nhàng, lúc trở về Mỹ, Lý Hàn Uy liền nghĩ dùng cách gì làm sao thay đổi được mối quan hệ giữa hắn và Cố Phi, hắn đã nghĩ ra rất nhiều phương thức khác nhau, trong lòng cũng tưởng tượng ra vô số tình huống hẹn hò lãng mạn. Nghĩ sau khi gặp lại nhau, nhất định phải trở thành người đàn ông ôn nhu ôn thuận, coi cậu như bảo bối trên giường, chăm sóc cậu thật tốt. Tuy nhiên, sau khi đến Mỹ, Cố Phi cố tình phớt lờ mọi lời mời của hắn, trong khoảng thời gian đó cậu chỏ nhờ người khác chuyển lời đồng ý gặp mặt. Trong khi bản thân đang hưng phấn ngồi ở địa điểm hẹn hò chờ đợi, thì cậu lại phái sát thủ đến, suýt nữa thì hắn đã bỏ mạng tại đó.


Lý Hàn Uy tâm khí cao ngạo, tính tình nóng nảy, hắn không bình tĩnh và điềm tĩnh xử lý mọi chuyện như Lý Hàn Phong, nhưng đây là lần đầu tiên hắn mong đợi điều đó, bởi vì hắn biết, Cố Phi sẽ đến tiệc sinh nhật Cố Bắc Thanh. Cho nên hắn cố tình đến sớm vài tiếng, chỉ vì muốn nói chuyện với Cố Phi vài câu, nhưng điều cuối cùng hắn nhìn thấy lại là việc Cố Phi tươi cười nói chuyện với một người đàn ông khác. Nụ cười chân thành của cậu dành cho Chu Lẫm, Lý Hàn Uy cũng chưa bao giờ được có.

Lý Hàn Uy càng nghĩ càng tức giận, mà càng tức giận, động tác của hắn càng trở nên thô bạo, như muốn đâm thủng hạ bộ của cậu. Cố Phi cắn cánh tay của cậu, đau đớn rên rỉ, âm thanh khóc ngày càng rõ ràng, cuối cùng cậu không thể nhịn được nữa.

"Không..... Tôi không thể... thả... thả tôi... Lý Hàn Uy... đừng..." Thanh âm ngắt quãng bở vì mỗi lần va chạm mà nghẹn ngào, Lý Hàn Uy hôn lên lông mi Cố Phi, "Sao lại khóc? Không phải nói muốn dùng thân đổi lấy mạng của nam nhân kia sao?" Mãnh lực húc một cái, đem toàn bộ phóng thích bên trong Cố Phi.

Cố Phi nức nở, không nói nữa, thẳng đến khi Lý Hàn Uy đột nhiên một lần nữa nâng chân tiếp tục, cậu mới kinh hoảng mất mặt.

"Không... Cầu xin anh... lần sau được không... tôi sẽ không trốn nữa..." Cố Phi vứt bỏ thanh cao, khuôn mặt đẫm nước mắt nhìn về phía Lý Hàn Uy.

"Lần trước không phải cậu kiên trì rất lâu sao? Lần này sao lại đạt tới cực hạn nhanh như vậy?" Lý Hàn Uy dừng động tác, nhưng hai tay lại bao lấy thân thể mỏng manh của Cố Phi, nhẹ nhàng xoa nắn.

Lý Hàn Uy biết Cố Phi kiên trì cho đến bây giờ, bởi vì lần này hắn thực sự quá thô lỗ và điên cuồng. Nhưng chính sự nhẫn nhịn của Cố Phi khiến Lý Hàn Uy cảm thấy không cam lòng, bởi vì Cố Phi làm tất cả những điều này dành cho người khác.

Lý Hàn Uy không hối hận, Cố Phi trước mặt hắn luôn tỏ vẻ thanh cao, đối với hắn ngoài khinh thường cũng chỉ là khinh thường, tốt xấu hì hắn cũng là thủ lĩnh của Thượng Nguyệt Bang, cho dù chỉ là trên giường, hắn cũng muốn nam nhân này buông bỏ lòng tự tôn khóc lóc cầu xin hắn.


“Đêm nay đến chỗ của tôi mà ngủ.” Lý Hàn Uy nhẹ giọng thì thầm bên tai Cố Phi, bàn tay lại chui vào nơi nào đó xoa nắn.

Thân thể Cố Phi run lên, cuối cùng không cam lòng nói: "Tôi sẽ đi."

Lý Hàn Uy hài lòng cười, đứng dậy mặc quần áo, bật đèn lên, khắp người Cố Phi đầy những dấu hôn dữ tợn, giữa đùi lại càng kinh hơn.

Cố Phi cúi đầu, lông mi thật dài che đi đôi mắt đen láy, bởi vì thân thể đau nhức, động tác mặc quần áo rất chậm chạp, vì thế Lý Hàn Uy ngồi xổm xuống, giúp Cố Phi ăn mặc chỉnh tề.

"Trên lầu còn có phòng, tôi dẫn cậu đi tắm." Lý Hàn Uy nói.

"Tôi tự đi, không cần anh giúp."

"Ngoại trừ tầng này, những tầng khác đều không có người, cậu không cần lo lắng bị người nhìn thấy, trên hành lang còn có vệ sĩ của tôi, tạm thời sẽ không có người đi qua nơi này."

Cố Phi lạnh lùng nhìn Lý Hàn Uy, run rẩy đứng dậy đi về phía trước, mỗi bước đi đều vô cùng khó chịu.

Lý Hàn Uy không nói hai lời, ôm Cố Phi đi ra ngoài, nghiêm mặt nói: "Là tôi làm cậu thành như vậy, cho nên tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương