Trò Chơi Đối Kháng
-
C155: Câu trả lời của lý hàn phong
Edit: Kazuo
Trước khi đi vào bên trong, Lý Hàn Phong đã bố trí tay súng bắn tỉa bên ngoài, thông qua cửa kính lớn theo dõi mọi thứ ở bên trong phòng, đây là thói quen khát máu nửa đời người của Lý Hàn Phong, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép mình bị người khác ám sát.
Jason chạy vào, theo sau là một người đàn ông ăn mặc như bác sĩ, đối với vết thương trên cánh tay của Lý Hàn Phong khẩn cấp xử lý một cách đơn giản nhất, đồng thời cũng tiêm vào người Lý Hàn Phong một loại thuốc kích thích để giảm bớt tác dụng của dược thuốc. Cuối cùng Lý Hàn Phong ra lệnh cho bọn họ âm thầm giải quyết hậu quả, không được để Cố Thâm Mục hoặc thuộc hạ của hắn ta biết chuyện gì đã xảy ra trong nhà vệ sinh.
Lý Hàn Phong thay đổi một bộ quần áo, bí mật ra lệnh cho thuộc hạ kiểm tra lại toàn bộ suối nước nóng. Bất kỳ kẻ khả nghi nào cũng không được thả ra. Về phần Cố Thâm Mục, Lý Hàn Phong tạm thời lựa chọn không bứt dây động rừng. Hắn tin nếu kẻ giết người vừa rồi là đến từ Hồng Viêm Đường, Cố Thâm Mục nhất định sẽ ra tay hành động một lần nữa.
Bây giờ tên sát thủ đã chết, không có bất kỳ bằng chứng nào để Lý Hàn Phong dồn Cố Thâm Mục vào chỗ chết.
Hơn nữa, Chu Lẫm đối với Cố Thâm Mục phi thường tín nhiệm.
Căn phòng mà Chu Lẫm và Cố Thâm Mục ngồi ăn cách nơi này khá xa, cho nên tình huống ở đây bọn họ không hề hay biết, hơn nữa, thuộc hạ của Lý Hàn Phong còn dùng súng giảm thanh, vì thế lúc bắn mới không thu hút bất kỳ kẻ nào.
Lý Hàn Phong gương mặt lạnh lùng, một lần nữa trở lại bàn, Chu Lẫm cái gì cũng không biết, oán giận than thở: "Như thế nào mà đi lâu như vậy a? Tôi ăn no cả bụng rồi đây này."
Lý Hàn Phong không để ý đến Chu Lẫm, tầm mắt dừng trên người Cố Thâm Mục, đạm nhiên nói: "Không biết con mèo hoang từ đâu chui ra, làm bẩn cả quần áo, cho nên mới mất thời gian quay về thay quần áo, làm Cố thiếu gia phải đợi lâu."
Cố Thâm Mục khách sáo đáp lại vài câu, không để lộ bất kỳ sự bất an nào trong cử chỉ và lời nói của hắn, làm nam nhân đã qua bao nhiêu sóng gió, Cố Thâm Mục dễ dàng thản nhiên nói chuyện để che giấu nội tâm đang bất ổn.
"Chu Lẫm, hình như tôi để quên điện thoại ở nhà vệ sinh mất rồi, em đi tìm giúp tôi được không?" Lý Hàn Phong đột nhiên quay đầu Chu Lẫm, nở nụ cười mê hoặc nhân tâm, câu cuối cùng cường điệu lên: "Có thể chứ?"
Chu Lẫm ngây người nhìn biểu tình của Lý Hàn Phong năm giây, thật vất vả mới nuốt được đồ ăn trong miệng, vội vàng từ trên ghế đứng lên, "mục ca, tôi lập tức trở lại ngay." Cười nói xong, trong miệng thầm mắng vài câu, sau đó hướng về phía nhà vệ sinh.
Chu Lẫm vừa rời đi, Cố Thâm Mục liền cười đùa nói: "Tiểu Lẫm rất nghe lời Lý tổng a."
Lý Hàn Phong uống một ngụm rượu, cười như không cười nhàn nhạt nói: "Cố thiếu gia có hay không nên thay đổi xưng hô, Chu Lẫm là người của Lý Hàn Phong tôi, ngài cứ một câu Tiểu Lẫm, hai câu Tiểu Lẫm, sợ là không hợp đi." Một tiếng Tiểu Lẫm, đem cấp bậc của Lý Hàn Phong hắn hạ thấp, huống chi xưng hô thân mật như vậy làm hắn rất bực bội.
"Lý tổng, ngài nói vậy là có ý gì? Tôi và Tiểu Lẫm vốn là huynh đệ, cái gọi là xưng hô đương nhiên là do ngươi tình ta nguyện. Nếu Lý tổng cảm thấy không ổn, có thể thảo luận cùng Chu Lẫm, nếu không có tiếng gọi là Mục ca, tôi tự nhiên sẽ không đáp lại Tiểu Lẫm." Cố Thâm Mục cau mày, Lý Hàn Phong không cố kỵ nói thẳng, hiển nhiên là không chừa cho hắn một chút mặt mũi nào. Nhưng hắn biết, Chu Lẫm thực sự xem hắn là đại ca, cho dù Lý Hàn Phong cod ép buộc như thế nào, Chu Lẫm cũng sẽ không thay đổi xưng hô.
Việc Cố Thâm Mục xác định quan hệ với Chu Lẫm khiến Lý Hàn Phong rất khó chịu. Cố Thâm Mục khác với Cố Phi, ít ra Cố Phi còn là người lương thiện, Lý Hàn Phong từ đầu đã không để và mắt. Mà Cố Thâm Mục lại như con cáo già, càng là do Cố Bắc Thanh bồi dưỡng, tâm cơ càng khó lường.
"Xem ra tình cảm của Cố thiếu gia dành cho Chu Lẫm không phải dừng lại tình huynh đệ." Lý Hàn Phong nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng lại vô cùng tức giận, hắn hối hận vì ngày hôm qua đã để Chu Lẫm ở cùng với Cố Thâm Mục.
Chuyện đã đến nước này, Cố Thâm Mục không thèm che giấu tình cảm của mình đối với Chu Lẫm nữa, "Lý tổng nói đúng, tôi đã thích Chu Lẫm ngay lần đầu tiên gặp mặt mấy năm trước."
"Cố thiếu gia nói như thế là có ý nghĩa gì?" Lý Hàn Phong thản nhiên nói, "Cố thiếu gia chưa từng nghĩ tới, bản thân sẽ bình an rời khỏi nơi này sao."
"Lời này của Lý tổng tôi nghe không hiểu lắm." Cố Thâm Mục cố ý nhíu mày, không có bất kỳ lo lắng nào.
Lý Hàn Phong cười nói: "Ngài có thể lừa Chu Lẫm, nhưng ngài đừng nghĩ qua mắt được Lý Hàn Phong tôi. Chúng ta đều là cùng một loại người, cũng đều là thương nhân vì mưu lợi mà không từ thủ đoạn, cũng đều cũng vì lợi ích lâu dài mà hóa liều, đây mới là cách làm việc của chúng ta, ngài nghĩ sao, Cố Thâm Mục?"
Thần sắc Cố Thâm Mục trở nên nghiêm nghị lên, khác hẳn với lúc trước phong thái quý tộc, rất nghiêm túc nhìn Lý Hàn Phong cười lạnh một tiếng, "Xem ra chúng ta nên vào vấn đề chính."
Lý Hàn Phong cười nhạt, sau đó trên mặt tràn đầy hàn ý, "Ai muốn lấy đi đồ vật của Chu Lẫm, trước tiên phải thông qua Lý Hàn Phong tôi!"
"Xem ra Tiểu Lẫm đã nói hết với anh rồi." Cố Thâm Mục rất bình tĩnh, không có một chút hoảng sợ bị nhìn thấu.
Lý Hàn Phong nhếch khóe miệng, Chu Lẫm tín nhiệm hắn tất cả mọi thứ, tự nhiên đều đem tất cả mọi chuyện kể cho hắn biết.
Sau cơn điên cuồng đêm hôm qua, Chu Lẫm đã không ngần ngại kể cho Lý Hàn Phong nghe tất cả những xảy ra khi cậu cùng Cố Thâm Mục ở cùng nhau hôm qua.
Thực ra, cũng là do một phần Lý Hàn Phong 'ép hỏi' bằng cách nào đó.
Việc Cố Thâm Mục thay mặt Cố Bắc Thanh nói chuyện cùng Lý Hàn Phong về việc hợp tác chỉ là thứ yếu, âm thầm lén lút sau lưng mới mà mục đích chính, chẳng hạn như giả vờ hỏi Chu Lẫm về dữ liệu bản thiết kế.
______________________
Năm đó lúc Cố Phi còn sinh hoạt cùng Chu Lẫm, Cố Bắc Thanh liền lấy sinh mạng của Chu Lẫm để ép Cố Phi tra cho ra bản thiết kế đó, Cố Phi vì muốn giữ mạng của Chu Lẫm mới đành phải nghe mệnh lệnh của cha mình.
Cố Phi biết, vào ngày giỗ của cha mẹ mình, Chu Lẫm sẽ viết lại toàn bộ số liệu trên giấy, sau đó ở trước mộ đốt cho cha mẹ mình, Cố Phi cũng nhân cơ hội này lén chuyển đi bản thiết kế vốn bị đốt đi.
Nhưng Cố Phi đã tính sai, Chu Lẫm luôn có một thói quen, đó chính là cố tình ghi thêm một bản sai trộn lẫn vào trong, vốn chỉ là để phòng ngừa sự cố ngoài ý muốn, nhưng Chu Lẫm không ngờ chiêu này lại ngăn chặn được thủ đoạn của nam nhân mà hắn tin tưởng nhất.
Cố Phi đưa bản thiết kế cho Cố Bắc Thanh, và như đã hứa, Cố Bắc Thanh phải triệu hồi tên sát thủ đang phục kích gần Chu Lẫm, đồng thời bí mật sử dụng thế lực Hồng Viêm Đường để bảo vệ thân phận thực sự của Chu Lẫm khỏi bị tiết lộ.
Bản thiết kế vốn định bán cho một số tổ chức khủng bố bên Đông Âu để lấy lợi nhuận kếch xù, nhưng Cố Bắc Thanh đã quyết định tận dụng bản thiết kế để tự mình chế tạo ra vũ khí, làm cho giá trị của nó càng ngày càng to lớn hơn. Do chỉ có dữ liệu vac còn thiếu kinh nghiệm, tổ đội của Cố Bắc Thanh nghiên cứu mấy năm, hao phí một số tiền khổng lồ mới nghiên cứu đến giai đoạn cuối cùng, sau đó phải tốn thêm một năm nữa, tổ đội mới phát hiện bản thiết kế có vấn đề, mấy năm làm việc chăm chỉ, Cố Bắc Thanh không muốn thất bại trong gang tấc, định dùng chính con trai mình là Cố Phi ăn cắp dữ liệu trên tờ giấy thứ năm, nhưng Cố Phi lại trực tiếp từ chối, vì cậu biết ở bên cạnh Lý Hàn Phong, Chu Lẫm rất khó bị Hồng Viêm Đường tập kích. Tuy rằng Cố Phi không muốn chấp nhận hiện thực, nhưng chỉ như vậy mới có thể an ủi mình.
Cố Thâm Mục biết Chu Lẫm là một người rất coi trọng tình cảm, cho nên hắn mới quyết định lợi dụng tình cảm huynh đệ của hai người để lấy bám thiết kế cuối cùng. Khi hai người ngồi nói chuyện với nhau hôm qua, Cố Thâm Mục cũng nhẹ nhàng đưa ra yêu cầu, nhưng phản ứng của Chu Lẫm rất cường liệt, đây cũng là lần đầu tiên Chu Lẫm lạnh lùng nói chuyện với hắn như vậy. Mặc dù sau đó Chu Lẫm coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng Cố Thâm Mục biết, nếu muốn xuất thủ với Chu Lẫm là vô dụng, ít nhất là không được mềm lòng.
Cố Thâm Mục hạ quyết tâm bắt Chu Lẫm trở về Hồng Viêm Đường, nghiên cứu đã đi đến hồi kết, không nhất thiết phải lấy được bản thiết kế cuối cùng, chỉ cần Chu Lẫm đưa ra một chút gợi ý, nghiên cứu có thể thành công trọn vẹn.
Nhưng nếu muốn mang Chu Lẫm đi, Lý Hàn Phong chính là chướng ngại vật lớn nhất. Cố Thâm Mục cũng từng đề nghị Chu Lẫm đến Hồng Viêm Đường với tư cách là khách mời, nhưng Chu Lẫm lại trả lời dứt khoát, dạo gần đây hơi mệt, không muốn rời xa Lý Hàn Phong...
Cố Thâm Mục muốn cưỡng bức Chu Lẫm đi, cho nên hôm nay mới trọn suối nước nóng, mặc dù tai mắt của Lý Hàn Phong trên đảo XX có ở khắp mọi nơi, thậm chí Lý Hàn Phong cũng phái vệ sĩ đi theo bảo hộ Chu Lẫm mọi lúc, nhưng Cố Thâm Mục đã sớm nghĩ đến phương thức đánh tráo người để bắt Chu Lẫm.
Nhưng ngàn vạn tính thì Cố Thâm Mục không nghĩ đến, người phiền toái nhất Lý Hàn Phong lại cùng đến với Chu Lẫm, còn đồ uống được bỏ thuốc ban đầu đưa cho Chu Lẫm thì lại chuyển qua cho Lý Hàn Phong. Cố Thâm Mục không còn lựa chọn nào khác, đành phải phái sát thủ trừ bỏ Lý Hàn Phong đang trúng dược, nhưng khi thấy Lý Hàn Phong không bị sứt mẻ gì đi vào, chính hắn lúc này mới phát giác được mình đã đánh giá thấp người đàn ông này.
Cố Thâm Mục biết bây giờ Lý Hàn Phong đang nghi ngờ hắn, chỉ là đang cố kỵ với thế lực Hồng Viêm Đường mới không xuống tay với hắn.
Mà giờ phút này, Cố Thâm Mục quyết định ngả bài với Lý Hàn Phong, bởi vì hắn biết, ở trong địa bàn của người khác, hắn không có cơ hội giở trò thủ đoạn, thậm chí là ở trước mặt.
Cố Thâm Mục quyết định đàm phán, Lý Hàn Phong cũng là một doanh nhân khôn khéo, chỉ quan tâm đến lợi nhuận. Cố Thâm Mục tin chắc Lý Hàn Phong sẽ không từ bỏ lợi ích to lớn chỉ vì một người như Chu Lẫm. Trong giới Mafia, Lý Hàn Phong được gọi là kẻ lãnh khốc vô tình, sẽ không vì một đoạn tình cảm mà trói buộc bản thân lại, lúc trước không dùng lấy thế lực của mình để đổi lấy sinh mạng của Chu Lẫm đã chứng minh điểm này.
_________________________
Cố Thâm Mục thay Hồng Viêm Đường đưa ra một số điều kiện, chính xác là rất hấp dẫn, ít nhất sau khi Lý Hàn Phong chấp nhận, không chỉ có thể nhanh chóng cướp lấy Thượng Nguyệt Bang, thậm chí còn có thể theo kịp Hồng Viêm Đường, trở thành thủ lĩnh trong truyền thuyết ở giới Mafia.
"Thế nào, Lý tổng? Tôi tin điều kiện mà Hồng Viêm Đường đưa ra rất phù hợp với ngài." Cố Thâm Mục nhìn Lý Hàn Phong, quan sát từng thay đổi nhỏ nhất của Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Phong hơi nhướng mày, cười lạnh một tiếng, "Nghe cũng không tồi."
Cố Thâm Mục còn cho rằng Lý Hàn Phong đã động tâm, vừa định mở miệng nói thêm gì đó, đột nhiên nhìn thấy Chu Lẫm đi về phía bên này, liền kiên quyết bảo trì trầm mặc.
"Lý Hàn Phong, anh là kẻ lừa đảo, trong nhà vệ sinh làm gì có điện thoại của anh, làm hại lão tử xém lật tung ống nước để tìm." Chu Lẫm một đường kêu ca oán trách, cuối cùng tức giận đặt mông ngồi xuống bàn.
"Xin lỗi! Cố thiếu gia." Lý Hàn Phong mặt không chút thay đổi đứng lên, quay sang nhìn Chu Lẫm, khóe miệng hơi nhếch lên, nói tiếp: "Bà xã của tôi đang giận, tôi nhất định phải dẫn hắn trở về để dỗ hắn, hôm nay không thể chăm sóc ngài chu đáo được rồi."
Lý Hàn Phong vừa dứt, trước mặt Cố Thâm Mục làm trò bế Chu Lẫm lên, trong lúc Chu Lẫm còn đang ngây người, Lý Hàn Phong, tà cười nói: "Bảo bối, chúng ta về nhà thôi."
Đi được mấy bước, Chu Lẫm mới bừng tỉnh hoàn hồn, không màng hình tượng rống lên: "Lý Hàn Phong, anh thả tôi xuống, còn có người ở đây..."
Cố Thâm Mục nhìn thân ảnh Lý Hàn Phong bế Chu Lẫm dần biến mất, thô bạo lật đổ bàn ăn, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng oán giận nghĩ, Lý Hàn Phong, đây là đáp án của ngươi sao?
Trước khi đi vào bên trong, Lý Hàn Phong đã bố trí tay súng bắn tỉa bên ngoài, thông qua cửa kính lớn theo dõi mọi thứ ở bên trong phòng, đây là thói quen khát máu nửa đời người của Lý Hàn Phong, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép mình bị người khác ám sát.
Jason chạy vào, theo sau là một người đàn ông ăn mặc như bác sĩ, đối với vết thương trên cánh tay của Lý Hàn Phong khẩn cấp xử lý một cách đơn giản nhất, đồng thời cũng tiêm vào người Lý Hàn Phong một loại thuốc kích thích để giảm bớt tác dụng của dược thuốc. Cuối cùng Lý Hàn Phong ra lệnh cho bọn họ âm thầm giải quyết hậu quả, không được để Cố Thâm Mục hoặc thuộc hạ của hắn ta biết chuyện gì đã xảy ra trong nhà vệ sinh.
Lý Hàn Phong thay đổi một bộ quần áo, bí mật ra lệnh cho thuộc hạ kiểm tra lại toàn bộ suối nước nóng. Bất kỳ kẻ khả nghi nào cũng không được thả ra. Về phần Cố Thâm Mục, Lý Hàn Phong tạm thời lựa chọn không bứt dây động rừng. Hắn tin nếu kẻ giết người vừa rồi là đến từ Hồng Viêm Đường, Cố Thâm Mục nhất định sẽ ra tay hành động một lần nữa.
Bây giờ tên sát thủ đã chết, không có bất kỳ bằng chứng nào để Lý Hàn Phong dồn Cố Thâm Mục vào chỗ chết.
Hơn nữa, Chu Lẫm đối với Cố Thâm Mục phi thường tín nhiệm.
Căn phòng mà Chu Lẫm và Cố Thâm Mục ngồi ăn cách nơi này khá xa, cho nên tình huống ở đây bọn họ không hề hay biết, hơn nữa, thuộc hạ của Lý Hàn Phong còn dùng súng giảm thanh, vì thế lúc bắn mới không thu hút bất kỳ kẻ nào.
Lý Hàn Phong gương mặt lạnh lùng, một lần nữa trở lại bàn, Chu Lẫm cái gì cũng không biết, oán giận than thở: "Như thế nào mà đi lâu như vậy a? Tôi ăn no cả bụng rồi đây này."
Lý Hàn Phong không để ý đến Chu Lẫm, tầm mắt dừng trên người Cố Thâm Mục, đạm nhiên nói: "Không biết con mèo hoang từ đâu chui ra, làm bẩn cả quần áo, cho nên mới mất thời gian quay về thay quần áo, làm Cố thiếu gia phải đợi lâu."
Cố Thâm Mục khách sáo đáp lại vài câu, không để lộ bất kỳ sự bất an nào trong cử chỉ và lời nói của hắn, làm nam nhân đã qua bao nhiêu sóng gió, Cố Thâm Mục dễ dàng thản nhiên nói chuyện để che giấu nội tâm đang bất ổn.
"Chu Lẫm, hình như tôi để quên điện thoại ở nhà vệ sinh mất rồi, em đi tìm giúp tôi được không?" Lý Hàn Phong đột nhiên quay đầu Chu Lẫm, nở nụ cười mê hoặc nhân tâm, câu cuối cùng cường điệu lên: "Có thể chứ?"
Chu Lẫm ngây người nhìn biểu tình của Lý Hàn Phong năm giây, thật vất vả mới nuốt được đồ ăn trong miệng, vội vàng từ trên ghế đứng lên, "mục ca, tôi lập tức trở lại ngay." Cười nói xong, trong miệng thầm mắng vài câu, sau đó hướng về phía nhà vệ sinh.
Chu Lẫm vừa rời đi, Cố Thâm Mục liền cười đùa nói: "Tiểu Lẫm rất nghe lời Lý tổng a."
Lý Hàn Phong uống một ngụm rượu, cười như không cười nhàn nhạt nói: "Cố thiếu gia có hay không nên thay đổi xưng hô, Chu Lẫm là người của Lý Hàn Phong tôi, ngài cứ một câu Tiểu Lẫm, hai câu Tiểu Lẫm, sợ là không hợp đi." Một tiếng Tiểu Lẫm, đem cấp bậc của Lý Hàn Phong hắn hạ thấp, huống chi xưng hô thân mật như vậy làm hắn rất bực bội.
"Lý tổng, ngài nói vậy là có ý gì? Tôi và Tiểu Lẫm vốn là huynh đệ, cái gọi là xưng hô đương nhiên là do ngươi tình ta nguyện. Nếu Lý tổng cảm thấy không ổn, có thể thảo luận cùng Chu Lẫm, nếu không có tiếng gọi là Mục ca, tôi tự nhiên sẽ không đáp lại Tiểu Lẫm." Cố Thâm Mục cau mày, Lý Hàn Phong không cố kỵ nói thẳng, hiển nhiên là không chừa cho hắn một chút mặt mũi nào. Nhưng hắn biết, Chu Lẫm thực sự xem hắn là đại ca, cho dù Lý Hàn Phong cod ép buộc như thế nào, Chu Lẫm cũng sẽ không thay đổi xưng hô.
Việc Cố Thâm Mục xác định quan hệ với Chu Lẫm khiến Lý Hàn Phong rất khó chịu. Cố Thâm Mục khác với Cố Phi, ít ra Cố Phi còn là người lương thiện, Lý Hàn Phong từ đầu đã không để và mắt. Mà Cố Thâm Mục lại như con cáo già, càng là do Cố Bắc Thanh bồi dưỡng, tâm cơ càng khó lường.
"Xem ra tình cảm của Cố thiếu gia dành cho Chu Lẫm không phải dừng lại tình huynh đệ." Lý Hàn Phong nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng lại vô cùng tức giận, hắn hối hận vì ngày hôm qua đã để Chu Lẫm ở cùng với Cố Thâm Mục.
Chuyện đã đến nước này, Cố Thâm Mục không thèm che giấu tình cảm của mình đối với Chu Lẫm nữa, "Lý tổng nói đúng, tôi đã thích Chu Lẫm ngay lần đầu tiên gặp mặt mấy năm trước."
"Cố thiếu gia nói như thế là có ý nghĩa gì?" Lý Hàn Phong thản nhiên nói, "Cố thiếu gia chưa từng nghĩ tới, bản thân sẽ bình an rời khỏi nơi này sao."
"Lời này của Lý tổng tôi nghe không hiểu lắm." Cố Thâm Mục cố ý nhíu mày, không có bất kỳ lo lắng nào.
Lý Hàn Phong cười nói: "Ngài có thể lừa Chu Lẫm, nhưng ngài đừng nghĩ qua mắt được Lý Hàn Phong tôi. Chúng ta đều là cùng một loại người, cũng đều là thương nhân vì mưu lợi mà không từ thủ đoạn, cũng đều cũng vì lợi ích lâu dài mà hóa liều, đây mới là cách làm việc của chúng ta, ngài nghĩ sao, Cố Thâm Mục?"
Thần sắc Cố Thâm Mục trở nên nghiêm nghị lên, khác hẳn với lúc trước phong thái quý tộc, rất nghiêm túc nhìn Lý Hàn Phong cười lạnh một tiếng, "Xem ra chúng ta nên vào vấn đề chính."
Lý Hàn Phong cười nhạt, sau đó trên mặt tràn đầy hàn ý, "Ai muốn lấy đi đồ vật của Chu Lẫm, trước tiên phải thông qua Lý Hàn Phong tôi!"
"Xem ra Tiểu Lẫm đã nói hết với anh rồi." Cố Thâm Mục rất bình tĩnh, không có một chút hoảng sợ bị nhìn thấu.
Lý Hàn Phong nhếch khóe miệng, Chu Lẫm tín nhiệm hắn tất cả mọi thứ, tự nhiên đều đem tất cả mọi chuyện kể cho hắn biết.
Sau cơn điên cuồng đêm hôm qua, Chu Lẫm đã không ngần ngại kể cho Lý Hàn Phong nghe tất cả những xảy ra khi cậu cùng Cố Thâm Mục ở cùng nhau hôm qua.
Thực ra, cũng là do một phần Lý Hàn Phong 'ép hỏi' bằng cách nào đó.
Việc Cố Thâm Mục thay mặt Cố Bắc Thanh nói chuyện cùng Lý Hàn Phong về việc hợp tác chỉ là thứ yếu, âm thầm lén lút sau lưng mới mà mục đích chính, chẳng hạn như giả vờ hỏi Chu Lẫm về dữ liệu bản thiết kế.
______________________
Năm đó lúc Cố Phi còn sinh hoạt cùng Chu Lẫm, Cố Bắc Thanh liền lấy sinh mạng của Chu Lẫm để ép Cố Phi tra cho ra bản thiết kế đó, Cố Phi vì muốn giữ mạng của Chu Lẫm mới đành phải nghe mệnh lệnh của cha mình.
Cố Phi biết, vào ngày giỗ của cha mẹ mình, Chu Lẫm sẽ viết lại toàn bộ số liệu trên giấy, sau đó ở trước mộ đốt cho cha mẹ mình, Cố Phi cũng nhân cơ hội này lén chuyển đi bản thiết kế vốn bị đốt đi.
Nhưng Cố Phi đã tính sai, Chu Lẫm luôn có một thói quen, đó chính là cố tình ghi thêm một bản sai trộn lẫn vào trong, vốn chỉ là để phòng ngừa sự cố ngoài ý muốn, nhưng Chu Lẫm không ngờ chiêu này lại ngăn chặn được thủ đoạn của nam nhân mà hắn tin tưởng nhất.
Cố Phi đưa bản thiết kế cho Cố Bắc Thanh, và như đã hứa, Cố Bắc Thanh phải triệu hồi tên sát thủ đang phục kích gần Chu Lẫm, đồng thời bí mật sử dụng thế lực Hồng Viêm Đường để bảo vệ thân phận thực sự của Chu Lẫm khỏi bị tiết lộ.
Bản thiết kế vốn định bán cho một số tổ chức khủng bố bên Đông Âu để lấy lợi nhuận kếch xù, nhưng Cố Bắc Thanh đã quyết định tận dụng bản thiết kế để tự mình chế tạo ra vũ khí, làm cho giá trị của nó càng ngày càng to lớn hơn. Do chỉ có dữ liệu vac còn thiếu kinh nghiệm, tổ đội của Cố Bắc Thanh nghiên cứu mấy năm, hao phí một số tiền khổng lồ mới nghiên cứu đến giai đoạn cuối cùng, sau đó phải tốn thêm một năm nữa, tổ đội mới phát hiện bản thiết kế có vấn đề, mấy năm làm việc chăm chỉ, Cố Bắc Thanh không muốn thất bại trong gang tấc, định dùng chính con trai mình là Cố Phi ăn cắp dữ liệu trên tờ giấy thứ năm, nhưng Cố Phi lại trực tiếp từ chối, vì cậu biết ở bên cạnh Lý Hàn Phong, Chu Lẫm rất khó bị Hồng Viêm Đường tập kích. Tuy rằng Cố Phi không muốn chấp nhận hiện thực, nhưng chỉ như vậy mới có thể an ủi mình.
Cố Thâm Mục biết Chu Lẫm là một người rất coi trọng tình cảm, cho nên hắn mới quyết định lợi dụng tình cảm huynh đệ của hai người để lấy bám thiết kế cuối cùng. Khi hai người ngồi nói chuyện với nhau hôm qua, Cố Thâm Mục cũng nhẹ nhàng đưa ra yêu cầu, nhưng phản ứng của Chu Lẫm rất cường liệt, đây cũng là lần đầu tiên Chu Lẫm lạnh lùng nói chuyện với hắn như vậy. Mặc dù sau đó Chu Lẫm coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng Cố Thâm Mục biết, nếu muốn xuất thủ với Chu Lẫm là vô dụng, ít nhất là không được mềm lòng.
Cố Thâm Mục hạ quyết tâm bắt Chu Lẫm trở về Hồng Viêm Đường, nghiên cứu đã đi đến hồi kết, không nhất thiết phải lấy được bản thiết kế cuối cùng, chỉ cần Chu Lẫm đưa ra một chút gợi ý, nghiên cứu có thể thành công trọn vẹn.
Nhưng nếu muốn mang Chu Lẫm đi, Lý Hàn Phong chính là chướng ngại vật lớn nhất. Cố Thâm Mục cũng từng đề nghị Chu Lẫm đến Hồng Viêm Đường với tư cách là khách mời, nhưng Chu Lẫm lại trả lời dứt khoát, dạo gần đây hơi mệt, không muốn rời xa Lý Hàn Phong...
Cố Thâm Mục muốn cưỡng bức Chu Lẫm đi, cho nên hôm nay mới trọn suối nước nóng, mặc dù tai mắt của Lý Hàn Phong trên đảo XX có ở khắp mọi nơi, thậm chí Lý Hàn Phong cũng phái vệ sĩ đi theo bảo hộ Chu Lẫm mọi lúc, nhưng Cố Thâm Mục đã sớm nghĩ đến phương thức đánh tráo người để bắt Chu Lẫm.
Nhưng ngàn vạn tính thì Cố Thâm Mục không nghĩ đến, người phiền toái nhất Lý Hàn Phong lại cùng đến với Chu Lẫm, còn đồ uống được bỏ thuốc ban đầu đưa cho Chu Lẫm thì lại chuyển qua cho Lý Hàn Phong. Cố Thâm Mục không còn lựa chọn nào khác, đành phải phái sát thủ trừ bỏ Lý Hàn Phong đang trúng dược, nhưng khi thấy Lý Hàn Phong không bị sứt mẻ gì đi vào, chính hắn lúc này mới phát giác được mình đã đánh giá thấp người đàn ông này.
Cố Thâm Mục biết bây giờ Lý Hàn Phong đang nghi ngờ hắn, chỉ là đang cố kỵ với thế lực Hồng Viêm Đường mới không xuống tay với hắn.
Mà giờ phút này, Cố Thâm Mục quyết định ngả bài với Lý Hàn Phong, bởi vì hắn biết, ở trong địa bàn của người khác, hắn không có cơ hội giở trò thủ đoạn, thậm chí là ở trước mặt.
Cố Thâm Mục quyết định đàm phán, Lý Hàn Phong cũng là một doanh nhân khôn khéo, chỉ quan tâm đến lợi nhuận. Cố Thâm Mục tin chắc Lý Hàn Phong sẽ không từ bỏ lợi ích to lớn chỉ vì một người như Chu Lẫm. Trong giới Mafia, Lý Hàn Phong được gọi là kẻ lãnh khốc vô tình, sẽ không vì một đoạn tình cảm mà trói buộc bản thân lại, lúc trước không dùng lấy thế lực của mình để đổi lấy sinh mạng của Chu Lẫm đã chứng minh điểm này.
_________________________
Cố Thâm Mục thay Hồng Viêm Đường đưa ra một số điều kiện, chính xác là rất hấp dẫn, ít nhất sau khi Lý Hàn Phong chấp nhận, không chỉ có thể nhanh chóng cướp lấy Thượng Nguyệt Bang, thậm chí còn có thể theo kịp Hồng Viêm Đường, trở thành thủ lĩnh trong truyền thuyết ở giới Mafia.
"Thế nào, Lý tổng? Tôi tin điều kiện mà Hồng Viêm Đường đưa ra rất phù hợp với ngài." Cố Thâm Mục nhìn Lý Hàn Phong, quan sát từng thay đổi nhỏ nhất của Lý Hàn Phong.
Lý Hàn Phong hơi nhướng mày, cười lạnh một tiếng, "Nghe cũng không tồi."
Cố Thâm Mục còn cho rằng Lý Hàn Phong đã động tâm, vừa định mở miệng nói thêm gì đó, đột nhiên nhìn thấy Chu Lẫm đi về phía bên này, liền kiên quyết bảo trì trầm mặc.
"Lý Hàn Phong, anh là kẻ lừa đảo, trong nhà vệ sinh làm gì có điện thoại của anh, làm hại lão tử xém lật tung ống nước để tìm." Chu Lẫm một đường kêu ca oán trách, cuối cùng tức giận đặt mông ngồi xuống bàn.
"Xin lỗi! Cố thiếu gia." Lý Hàn Phong mặt không chút thay đổi đứng lên, quay sang nhìn Chu Lẫm, khóe miệng hơi nhếch lên, nói tiếp: "Bà xã của tôi đang giận, tôi nhất định phải dẫn hắn trở về để dỗ hắn, hôm nay không thể chăm sóc ngài chu đáo được rồi."
Lý Hàn Phong vừa dứt, trước mặt Cố Thâm Mục làm trò bế Chu Lẫm lên, trong lúc Chu Lẫm còn đang ngây người, Lý Hàn Phong, tà cười nói: "Bảo bối, chúng ta về nhà thôi."
Đi được mấy bước, Chu Lẫm mới bừng tỉnh hoàn hồn, không màng hình tượng rống lên: "Lý Hàn Phong, anh thả tôi xuống, còn có người ở đây..."
Cố Thâm Mục nhìn thân ảnh Lý Hàn Phong bế Chu Lẫm dần biến mất, thô bạo lật đổ bàn ăn, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng oán giận nghĩ, Lý Hàn Phong, đây là đáp án của ngươi sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook