Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ
-
Chương 31
Đế Kim cảm thấy trong lòng bất an mà đứng ngồi không yên đi qua đi lại.
Thế Hào đó giờ chưa thấy lão đại của anh lo lắng như vậy đó giờ Đế Kim rất bình tĩnh để sử lí mọi chuyện
" lão đại à anh lo lắng cho Lưu Yên muội muội như vậy tại sao không vô đi đứng ở đây làm gì?"
Đế Kim ngồi xuống bên cạnh Thế Hào
" không phải không muốn vào mà là bị đuổi ra ngoài"
Thế Hào muốn cười nhưng không dám lão đại anh từ khi nào lại nghe lời như vậy
" lão đại từ khi nào anh nghe lời như vậy người con gái đuổi mình đi là họ mong mình ở lại thôi anh vào lẹ đi"
Thế Hào vừa nói vừa khoát tay
Đế Kim nghe xong cũng thấy có lí mà đi thẳng lên phòng không thèm quay đầu lại nhìn Thế Hào dù một cái.
Lúc tới cửa phòng anh thấy yên tĩnh rất lạ anh thầm nghĩ là do cô ngủ. Nhưng lúc anh mở cửa bước vào ập vào mặt anh là hình ảnh của cô ngất trên giường tay có rất nhiều máu.
Anh lại giường lây cô dậy
" Lưu Yên cô tỉnh lại cho tôi. Tôi không cho cô ngủ cô không được phép"
Đế Kim bây giờ không biết nên làm gì mà lớn giọng kêu
" Thế Hào cậu lên đây"
Thế Hào ngồi ở dưới nghe anh kêu mà giật mình đó giờ chưa bao giờ lão đại kêu anh như vậy nhưng anh vẫn chạy lên
" lão đại anh kêu tôi lớn như vậy để làm gì?"
Thế Hào lên tới phòng thì gặp Lưu Yên nằm trên giường mặt không chút huyết sắc máu trong lòng bàn tay cô chảy ướt ra giường. Còn lão đại anh thì khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng
" muội muội..."
Chưa nói xong thì Đế Kim đứng dậy chen ngang lời anh
" giao cho cậu cầm máu cho Lưu Yên đi nếu cô ấy bị gì thì cậu cũng đi theo cô ấy"
Thế Hào nghe xong thì chết sửng anh có phải là bác sĩ đâu chứ cầm máu thì anh biết sơ sơ còn Lưu Yên bị gì sao anh biết
Anh định nói gì nhưng mà nhìn lại Đế Kim đã đi ra anh đành thở dài đi lại giường Lưu Yên mở hộp tủ ra có băng gạt và cả thuốc đỏ. Anh bất đầu cầm máu cho cô
________________
Thành Quốc từ cổng chạy vào anh vừa thở vừa nhìn Đế Kim
" lão....đại...anh bị...sao?"
Đế Kim bây giờ đưa bộ mặt lạnh lùng không còn vẻ mặt lo lắng hồi nãy nửa
" lên phòng của Lưu Yên đi"
Thành Quốc nghe vậy thở dài rồi bước lên phòng của Lưu Yên.
Lúc mở cửa vào thì thấy Thế Hào đang dẹp gì đó vô tủ Thành Quốc đi lại khoát tay kêu anh tránh chỗ khác.
Thế Hào biết mà lui ra sau.
Đế Kim vẫn ngồi xuống ghế kế Lưu Yên ung dung rót cho mình ly rượu vang đỏ mà uống.
Thành Quốc khám xong thì lắc đầu nhìn Đế Kim
" lão đại Lưu Yên là do mới hư thai nên sức khỏe còn yếu cần phải bồi bổ thêm không được kích động mạnh sẽ xỉu còn nữa lão đại tử cung của Lưu Yên bị thương nặng sợ sau này muốn có con sẽ rất khó"
Đế Kim trả lời rất lạnh nhạt như mọi chuyện không phải anh gây ra
" ừm được đi ra ngoài hết đi"
______________
Mọi người bỏ phiếu cho Bun đi.
tác giả cũng thấy tội nu9 thật
Thế Hào đó giờ chưa thấy lão đại của anh lo lắng như vậy đó giờ Đế Kim rất bình tĩnh để sử lí mọi chuyện
" lão đại à anh lo lắng cho Lưu Yên muội muội như vậy tại sao không vô đi đứng ở đây làm gì?"
Đế Kim ngồi xuống bên cạnh Thế Hào
" không phải không muốn vào mà là bị đuổi ra ngoài"
Thế Hào muốn cười nhưng không dám lão đại anh từ khi nào lại nghe lời như vậy
" lão đại từ khi nào anh nghe lời như vậy người con gái đuổi mình đi là họ mong mình ở lại thôi anh vào lẹ đi"
Thế Hào vừa nói vừa khoát tay
Đế Kim nghe xong cũng thấy có lí mà đi thẳng lên phòng không thèm quay đầu lại nhìn Thế Hào dù một cái.
Lúc tới cửa phòng anh thấy yên tĩnh rất lạ anh thầm nghĩ là do cô ngủ. Nhưng lúc anh mở cửa bước vào ập vào mặt anh là hình ảnh của cô ngất trên giường tay có rất nhiều máu.
Anh lại giường lây cô dậy
" Lưu Yên cô tỉnh lại cho tôi. Tôi không cho cô ngủ cô không được phép"
Đế Kim bây giờ không biết nên làm gì mà lớn giọng kêu
" Thế Hào cậu lên đây"
Thế Hào ngồi ở dưới nghe anh kêu mà giật mình đó giờ chưa bao giờ lão đại kêu anh như vậy nhưng anh vẫn chạy lên
" lão đại anh kêu tôi lớn như vậy để làm gì?"
Thế Hào lên tới phòng thì gặp Lưu Yên nằm trên giường mặt không chút huyết sắc máu trong lòng bàn tay cô chảy ướt ra giường. Còn lão đại anh thì khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng
" muội muội..."
Chưa nói xong thì Đế Kim đứng dậy chen ngang lời anh
" giao cho cậu cầm máu cho Lưu Yên đi nếu cô ấy bị gì thì cậu cũng đi theo cô ấy"
Thế Hào nghe xong thì chết sửng anh có phải là bác sĩ đâu chứ cầm máu thì anh biết sơ sơ còn Lưu Yên bị gì sao anh biết
Anh định nói gì nhưng mà nhìn lại Đế Kim đã đi ra anh đành thở dài đi lại giường Lưu Yên mở hộp tủ ra có băng gạt và cả thuốc đỏ. Anh bất đầu cầm máu cho cô
________________
Thành Quốc từ cổng chạy vào anh vừa thở vừa nhìn Đế Kim
" lão....đại...anh bị...sao?"
Đế Kim bây giờ đưa bộ mặt lạnh lùng không còn vẻ mặt lo lắng hồi nãy nửa
" lên phòng của Lưu Yên đi"
Thành Quốc nghe vậy thở dài rồi bước lên phòng của Lưu Yên.
Lúc mở cửa vào thì thấy Thế Hào đang dẹp gì đó vô tủ Thành Quốc đi lại khoát tay kêu anh tránh chỗ khác.
Thế Hào biết mà lui ra sau.
Đế Kim vẫn ngồi xuống ghế kế Lưu Yên ung dung rót cho mình ly rượu vang đỏ mà uống.
Thành Quốc khám xong thì lắc đầu nhìn Đế Kim
" lão đại Lưu Yên là do mới hư thai nên sức khỏe còn yếu cần phải bồi bổ thêm không được kích động mạnh sẽ xỉu còn nữa lão đại tử cung của Lưu Yên bị thương nặng sợ sau này muốn có con sẽ rất khó"
Đế Kim trả lời rất lạnh nhạt như mọi chuyện không phải anh gây ra
" ừm được đi ra ngoài hết đi"
______________
Mọi người bỏ phiếu cho Bun đi.
tác giả cũng thấy tội nu9 thật
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook