Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1709: Chủ động

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Trao đổi, lại là trao đổi.

Pha trao đổi trị liệu đầu game rất ác liệt khiến người xem thổn thức không ngớt, còn lần này thì nhẹ nhàng hơn. Tuy nhiên, cái người ta thấy được là một vụ giao dịch không cần thiết khi Luân Hồi đang chiếm ưu thế.

Nhìn hai cây máu 6% và hơn 50%, ai mà ngờ chúng có thể cạn khô cùng lúc?

Khi Ngô Khải dùng đại chiêu đánh Kiều Nhất Phàm, mọi người đều cho rằng Luân Hồi trên cơ chắc rồi. Ấy thế mà, tình thế lại xoay chuyển chỉ sau sáu giây.

Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bị Khiêu Khích lôi đi, Một Tấc Tro phóng Đao Trận rồi chạy, Nhất Diệp Chi Thu và Nhất Thương Xuyên Vân đuổi theo, còn Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu thì chĩa mũi dùi sang Ngô Sương Câu Nguyệt. Đó chính là lúc ý đồ trao đổi của Hưng Hân lộ ra, nhưng mấy ai tin rằng họ sẽ thành công?

Lạ lùng thay, họ đã thành công.

Ngẫm lại cũng thật giống pha trao đổi trị liệu đầu game: Tay Nhỏ Lạnh Giá liều mình ôm chân Nhất Thương Xuyên Vân, bất chấp HP trượt dốc không phanh, trong khi Tiếu Ca Tự Nhược thì Hưng Hân vất vả đủ đường, nào là phối hợp cao độ, nào là trốn tránh truy sát. Người ta cho rằng, khả năng cao là Tay Nhỏ Lạnh Giá sẽ chết còn Tiếu Ca Tự Nhược được cứu.

Sự thật là?

Tay Nhỏ Lạnh Giá ngã gục như dự đoán, Luân Hồi cũng lao lên, suýt cứu được Tiếu Ca Tự Nhược.

Vâng, suýt.

Nếu chiến trường không bị đẩy đến khu vực thay người, nếu Bánh Bao Xâm Lấn chân ngắn hơn chút, nếu cậu ta không chơi cái trò Ném Cát vớ vẩn... Vô số trường hợp có thể dẫn đến một vụ giao dịch thất bại cho Hưng Hân, nhưng chúng cứ không thèm xảy ra. Kết quả là Tiếu Ca Tự Nhược tử trận, đôi bên cùng mất trị liệu.

"Suýt" là từ để nói về lần trước, còn lần này? Không khác.

Nếu Quân Mạc Tiếu không kịp thời sử dụng Khiêu Khích, nếu Bánh Bao Xâm Lấn không lập tức chuyển sang đánh Ngô Sương Câu Nguyệt, nếu vòng vây có chút kẽ hở, nếu Một Tấc Tro buông tay lìa đời sớm một hai giây...

Người ta có thứ cảm giác rằng suốt chiều dài game đấu, Luân Hồi luôn sải bước chạy phía trước, Hưng Hân lon ton đuổi theo sau, né đông tránh tây bò lê bò càng, nhưng từ đầu đến cuối không hề bị bỏ lại mà luôn bám sát gót Luân Hồi.

Luân Hồi chiếm ưu thế thật đấy chứ. Tình cảnh khốn khó như bốn tướng đều dính debuff mù mà họ cũng vượt qua được. Họ có tận hai cơ hội dẫn trước khá xa. Vậy vì sao ai cũng cảm thấy Hưng Hân mới là người thắng?

Vì Luân Hồi đã không tận dụng hai cơ hội ấy, để Hưng Hân đuổi kịp bằng những bước chạy gập ghềnh và gian nan.

Lần thứ hai trao đổi, cục diện trở thành 4v4.

So sánh tổng HP, Hưng Hân kém Luân Hồi một chút. Hai lần tìm đường sống giữa đất chết, họ dĩ nhiên phải một cái giá nào đó. Cơ mà đừng quên, Hưng Hân có một ưu thế rất vững chắc.

Lôi đài.

Hưng Hân là kẻ chiến thắng lôi đài đêm nay, trong tay cầm sẵn 1 điểm đầu người. Bởi thế cho nên, tình huống ngang quân số trong đoàn đội thực tế là Hưng Hân dẫn trước. Nếu cứ tiếp tục trao đổi đến tàn quân, Hưng Hân sẽ có lợi.

Chẳng lẽ đấy chính là chiến lược, là âm mưu của Hưng Hân?

Ý nghĩ này rất hợp logic, nhất là khi Hưng Hân quá kiên quyết với việc giao dịch đầu người. Tướng bị thí chẳng màng cầu cứu, các tướng khác thì bỏ mặc đồng đội rất dứt khoát và gọn gàng.

Vậy sắp tới, Hưng Hân định trao đổi với ai?

Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc chăng?

Vì lao lên cứu viện Ngô Sương Câu Nguyệt, hắn đang là tướng Luân Hồi gần với Hưng Hân nhất.

Quả nhiên, khi Ngô Sương Câu Nguyệt cạn máu và còn chưa kịp ngã xuống hẳn, ba tướng Hưng Hân đã lập tức chuyển mục tiêu, bao vây Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và xả chiêu!

Dính sát thương, cơ thể Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vỡ nát như bọt xà phòng.

Thuật Phân Thân!

Người bị vây đánh chỉ là một cái bóng. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã cảnh giác từ trước, mắt thấy Ngô Sương Câu Nguyệt không sống nổi liền biết đối tượng tiếp theo sẽ là mình. Hiệu suất focus của Hưng Hân thế nào không cần bàn cãi, thích khách như hắn lại máu giấy nên không dám ở lâu, vội vàng tách bóng.

Nguy hiểm quá...

Ngô Khải thở phào khi chứng kiến cái bóng để lại bị đánh tơi tả. Nếu hắn chủ quan hơn, không dùng Thuật Phân Thân mà chỉ co giò chạy thì e rằng đã rớt một rổ máu.

"Sau lưng"

Chợt thấy lời cảnh báo trên kênh chat, hắn phát hiện Hàn Yên Nhu bỗng vụt tan thành những tia sóng ma pháp, Quân Mạc Tiếu cũng bị Nhất Thương Xuyên Vân bắn nát hệt như cái bóng kia.

Blink và Thuật Phân Thân!

Hai tuyển thủ Hưng Hân phản ứng quá nhanh, thoắt cái đã đuổi theo Ngô Khải.

Sau lưng!

Được nhắc nhở, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc không dám quay đầu mà lộn mèo tới phía trước. Sau lưng là cái gì hắn không kịp nhìn, nhưng trước mặt có Bánh Bao Xâm Lấn một tay cầm gạch, một tay siết thành nắm đấm. Chẳng biết ku cậu định ra chiêu thế nào, nhưng nếu cục gạch xuất hiện trên tay nghĩa là Tập Kích Gạch đã phát động. Chỉ sợ ku cậu phởn lên ngắt chiêu, bàn tay bên kia lại ném tới một nắm cát thì...

Đấu Phá Sơn Hà!

May sao Nhất Diệp Chi Thu đã có mặt. Hưng Hân coi như bao vây Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc rồi, hắn chọn ai để tấn công cũng chẳng cứu được đồng đội, bèn dùng luôn đại chiêu. Đánh trúng ai không quan trọng, quan trọng là Hưng Hân buộc phải tránh kỹ năng AoE này nếu không muốn thiệt hại như Luân Hồi từng chịu với Quỷ Trận.

Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc hiểu ý, lập tức di chuyển về phía Đấu Phá Sơn Hà.

Đấu khí ma pháp cuốn lấy những tàn dư phế tích, ba người Hưng Hân không dám không né. Cho dù muốn bao vây tiếp sau cú né chiêu, Hưng Hân sẽ phải đối mặt với hai tướng Luân Hồi chứ chẳng phải một mình Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nữa.

Phá đội hình Hưng Hân bằng một đại chiêu, Luân Hồi thuận thế phản kích.

"Vây!" Kênh Luân Hồi xuất hiện dòng chat.

Mộc Vũ Tranh Phong ở quá xa, Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu thì đi chung, xét ra vị trí ở giữa của Bánh Bao Xâm Lấn tuy có thể trợ giúp nhiều đầu nhưng lại dễ bị cô lập. Vì thế Giang Ba Đào truyền tin đến đồng đội, chọn Bánh Bao làm điểm đột phá.

Dòng chat vừa nhảy lên, hắn bất ngờ nhìn thấy Bánh Bao lao về phía mình.

Lại chơi liều à?

Giang Ba Đào vừa suy nghĩ vừa khiển Vô Lãng lên đón, nhưng chỉ mới sải bước, hắn chợt phát hiện không chỉ Bánh Bao Xâm Lấn mà Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu cũng đang băng băng chạy tới.

Hưng Hân chuyển mục tiêu: Vô Lãng!

Giang Ba Đào không ngạc nhiên. Tình trạng hai đội khá tương đương, chưa thấy rõ ai ưu ai khuyết, mỗi đội tự tìm cách giành chủ động là điều dễ hiểu. Hắn bình tĩnh quan sát tuyến đường ba tướng Hưng Hân chọn, đồng thời lưu ý khoảng cách giữa mình và Tô Mộc Tranh.

Vô Lãng lùi về, xuất kiếm.

Kiếm Sóng Xoáy!

Kiếm Sóng Toái Phong!

Kiếm Sóng Điện Quang!

Đoản kiếm Thiên Liên vun vút chém một lần ba nhát. Điện Quang và Toái Phong là hai chiêu thiên về tốc độ, dù ra sau mà vẫn đuổi kịp chiêu kiếm đầu tiên. Hai luồng sáng đan xen lóa mắt phủ lên Kiếm Sóng Xoáy, che khuất quỹ tích di chuyển của nó. Ra tay vừa nhanh vừa độc, ba nhát chém của Vô Lãng chứa đựng đầy mưu toan.

Bản thân Vô Lãng dĩ nhiên biết rõ Kiếm Sóng Xoáy sẽ quét đến ai, nhưng khi đang sắp xếp combo, hắn đột nhiên bị một bóng người từ đâu tiếp cận. Set ba chiêu Kiếm Sóng vừa rồi rất hiểm, song vẫn chậm nếu so với người này.

Quân Mạc Tiếu.

Quá nhanh quá dứt khoát.

Vô Lãng có tính toán cẩn thận hay ra tay đẹp mắt đến mức nào đi nữa, cũng không sánh bằng pha đua tranh tốc độ kinh hoàng của Quân Mạc Tiếu.

Giang Ba Đào biến thứ đơn giản thành phức tạp, Diệp Tu lại hóa phức tạp thành giản đơn. Giang Ba Đào bày mưu tính kế tầng tầng lớp lớp, Diệp Tu chỉ một chữ "nhanh" phá tan tất cả.

Lúc này Giang Ba Đào mới biết hoảng hồn. Chém một mạch ba nhát, ai ngờ đối thủ còn phản ứng trước cả khi hắn tung chiêu. Cây kỹ năng thiếu thốn lỗ chỗ, combo mà hắn dự định vẫn còn cooldown, làm sao đây?

Kiếm Sóng Phá Đất!

Bất đắc dĩ, Vô Lãng vừa lùi về vừa sử dụng kỹ năng cấp thấp ngáng đường Quân Mạc Tiếu. Quân Mạc Tiếu nhẹ nhàng lách qua với tốc độ di chuyển gấp bội Kiếm Sóng, né khỏi đòn đánh và tiếp tục áp sát Vô Lãng.

Rút Đao Trảm!

Vô Lãng chưa kịp làm gì, Quân Mạc Tiếu đã vung đao chém vào đoản kiếm Thiên Liên đang định giương lên. Bằng cách chủ động đỡ đòn, Diệp Tu bóp chết Kiếm Sóng của Giang Ba Đào ngay từ trong trứng nước.

Chém Vỡ Núi!

Quân Mạc Tiếu nhảy lên, Ô Thiên Cơ biến thành một vật trông như lưỡi búa bổ xuống đầu Vô Lãng.

Hơi bị gấp rồi ông anh ạ!

Giang Ba Đào thầm mỉm cười. Quá vội vã trong việc tấn công, Diệp Tu khó tránh phạm sai lầm. Chớp lấy cơ hội, Vô Lãng lách mình né và vung kiếm.

Liệt Ba Trảm!

Mạnh đến mức có thể phá Bá Thể, dùng kỹ năng này vừa gây sát thương vừa hủy chiêu là chuyện quá dễ dàng.

Nhưng khi sóng năng lượng xé toạc thời không của Liệt Ba Trảm rướn tới, Quân Mạc Tiếu đột ngột ngắt bỏ Chém Vỡ Núi.

Ngân Quang Lạc Nhẫn!

Giữa không trung, Quân Mạc Tiếu bẻ hướng.

Trúng kế!

Giang Ba Đào nhận ra mình đã bị dắt mũi. Liệt Ba Trảm có sức đè quá lớn, chắc chắn là một chướng ngại. Diệp Tu cố ý đánh thật gấp gáp để dẫn dụ Giang Ba Đào xài chiêu này trước cho hắn né, sau đó tiếp tục tấn công áp sát thì Giang Ba Đào sẽ hết chiêu phá.

Chưa kể, kỹ năng bá đạo như Liệt Ba Trảm có thời gian thu chiêu khá dài. Một cơ hội quá tốt cho Quân Mạc Tiếu tóm cổ Vô Lãng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương