Tiên Sở
Chương 132: quyển 9 Xi Vưu môn hạ 2

Tô Mạn Như " A" lên một tiếng thất thanh, lập tức tỉnh lại, gọi thất thanh:

-"Sở vương gia!"

Chính lúc muốn tiến lên, lại thấy đầu óc ù đi, chỉ nghe một âm thanh sắc nhọn không ngừng vang vọng trong đầu:

-"Giết hắn đi, giết hắn đi, giết hắn đi!"

Thần trí nàng lập tức trở nên hỗn loạn, mê mê hồ hồ khua phất trần, đánh mạnh xuống nam tử trên đất.

Sở Dịch vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, nhịn đau xoay mình né tránh, khóe mắt liếc sang, thấy Lý Tư Tư đang cười khúc khích đứng một bên, môi anh đào lẩm bẩm, như đang niệm gì đó, lòng lập tức hiểu ra, quát nói:

-"Yêu nữ, ngươi hạ cho nàng loại cổ trùng gì rồi?"

Lý Tư Tư thản nhiên cười, nhu thanh đáp:

-"năm đó khi ta ở Nam Cương, vì đối phó Phục Hi lão tổ, bắt chín trăm chín mươi chín loại độc trùng, dưỡng thành "lục thần cổ!",bất đắc dĩ lắm mới sử dụng.Hôm nay vì bọn người, đành phải đem bảo bối ấy ra sử dụng.Sở lang, ngươi thấy ta đối đãi với ngươi có tốt không?"

Sở Dịch giận quá hóa cười:

-"Tốt lắm, tốt lắm, ơn một giọt nữa, ta nhất định sẽ đem cả dòng suối báo đáp!"

Nói rồi hắn cúi người xuống, luồn qua nách Tô Mạn Như,lật tay nắm lấy mạch môn nàng, định chế trụ kinh mạch nàng lần nữa.

Lý Tư Tư "a" lên một tiếng, cười nói:

-"Đúng rồi, sém chút nữa quên không cảnh cáo ngươi.Lục thần cổ trừ có khả khống chế thần thức ra, còn có thể nhanh chóng theo khí huyết toàn thân lưu chuyển.Nếu như phong trụ kinh mạch cô ta, chỉ một lúc thôi, người trong mộng của ngưỡi sẽ khí huyết bạo loạn, ngọc nát hương tan."

Sở Dịch lạnh người, bán tín bán nghi,Tô Man Như lại chuyển mình phản công, khiến hắn đành thả tay ra, phiên thân thoái lui.

Lý Tư Tư khanh khách cười lớn, nói không hết hoan hỉ khoái trá đến mức nào, vừa vũ động quạt ba tiêu, tăng thêm hỏa lực cho thiên địa hồng lô, vừa niệm ngự cổ pháp quyết.

Trong động ánh lửa lấp láp, bóng người xuyên qua lượn lại.Tô Mạn Như tấn công càng lúc càng nhanh, mỗi chiêu đều tập trung toàn lực, muốn đặt hắn vào chỗ chết nhanh chóng.

Sở Dịch không dám chế phục, cũng không thể làm tổn hại nàng, chỉ có thể né tránh, bị động cùng cực.Tâm mạch hắn lại đang bị thương, chân khí không thông, bị nàng công đến như cuồng phong bạo vũ, né tránh cật lực, môt lúc sau đã thụ vài vết thương, máu tươi loang lổ.

Huyền Vũ thần thú ngửi thấy mùi máu, hung tính đại tác, tròng mắt huyết hồng lăm le nhìn trừng trừng Tô Mạn Như, thấp giọng hống lên,chỉ trực vồ đến.

Sở Dịch thầm hô không hay, nếu quái thú này quan tâm bảo vệ chủ, tự mình tấn công lén Tô Mạn Như, chỉ sợ đến cả hắn cũng khó mà cứu được.Lại nghĩ:

-"đêm họa dẫn đi nơi khác, cắt nguồn tiệt lưu.Chỉ cần mượn lực Huyền vũ, giết yêu nữ này, cổ trùng vô chủ, tư nhiên không thể làm loạn nữa!"

Nói rồi hắn hú dài một tiếng, chiếu theo ngư thú quyết khắc trên kiếm, quát:"Bắc cực tinh chuyển, Huyền vũ duy chiêm, Ngộ hải điền hải, ngộ san bình san!"(Sao bắc cực chuyển động, chỉ bằng một cái liếc mắt của Huyền vũ, gặp biển lấp biển, gặp núi san phẳng núi)

Tam kiếm rin rít phá không, xoay tròn nộ chuyển, bắn mạnh về phía Lý Tư Tư

Huyền Vũ thần thú quay đầu hống lên, theo kiếm chồm đến, bị Chu tước vươn cánh chặn lại, lập tức hai con loạn đấu, khó mà phân giải.

Hai đại hung thú này đều liệt trong Tứ linh, ngũ hành tương khắc,sức lực tương đượng, nay gặp gỡ trong đường hẹp, lập tức như thiên lôi câu động địa hỏa, liên tiếp hống lên giận dữ, chấn tai muốn điếc. Mỗi làm chạm kích, khí lãng tỏa ra bốn phía không có cái nào không cuồn cuộn mãnh liệt, tường đá đổ sụp, cự thạnh như mưa rơi xuống.

Sở Dịch ba người như bị đặt trong mặt biển nổi sóng giận dữ, lảo đảo phiêu hốt,vừa xuyên qua lách lại tránh làn khí lãng cùng phi thạch,vừa đi vòng quanh thiên địa hồng lô đấu nhau không ngừng, kinh hiểm vô cùng.

Chu tước cuồng tính đại phát, hót lên môt tiếng sắc nhọn, hỏa đạn phun ra, liên tiếp không ngừng bắn lên thân huyền vũ, hỏa quang xông lên, khiến tứ phía lập tức biến thành biển lửa đầy trời.

Lớp đất đá trong thạch động vị vỡ tan, để lộ thịt của cá côn, bị liệt hỏa thiêu cháy, tức thời bốc lên mùi khét.

Thân rùa của Huyền vũ bị nó oanh tạc như thế, cũng vị nứt ra vài đường nhỏ, đau đớn hống lên, từ trong miệng phun ra những cột nước lớn, chạm vào hỏa cầu, lập tức khiến nó đông kết thành băng,rơi xuống đất vỡ tan.

Sở Dịch nảy ra một ý, ha ha cười nói:

-"Đa tạ huyền vũ huynh chỉ điểm!"

Chân đạp vũ bộ, chuyển thân lướt quanh Tô Mạn Như, khẩn cấp niết quyết quát nói:

-"Thiên thủy địa khía, tụ kết thành băng!"

Băng hàn chân khí xông ra từ tay, rin rít kịch hưởng, lập tức biến nàng thành người băng.

Ngưng băng quyết này thượng cổ thủy tộc pháp thuật, có thể khiến nhiệt độ cơ thể nhanh chóng hạ xuống, đông kết thành băng, nhưng không làm tổn thương đến kịch mạch.Như thế có thể trấn trụ được Tô Mạn Như, lại có thể bảo vệ nàng chu toàn, có thể nói là một cách viên mãn.

Chính lúc này, hỏa lãng chu tước phun ra ngày càng kịch liệt hơn, hỏa diễm trong hồng lô càng lúc càng mạnh, lưỡi lửa xanh tím cuồng loạn quấn lấy thái ất nguyên chân đỉnh, khiến nó từ thanh đồng bị bung thành màu đỏ chói phát quang.

Quả trứng trong đỉnh vù vù loạn chuyển, hào quang rực rỡ, nhân ảnh trong đó theo đó chuyển động càng lúc càng mau,bốc lên từng tia khói xanh.

Lý Tư Tư vừa kinh ngạc vừa vui mừng, không thèm để ý tới Sở Dịch nữa, toàn lực quạt lửa, vừa niệm tụng "tam muội dung kim quyết!".Tử Vi tinh bàn dán chặt lên quả trứng, kêu đinh đinh những tiếng giòn tan, từng chút từng chút một khảm lên trên đó.

Sở Dịch thấy thế lạnh người, quát nói:

-"Muốn chuyển thế sống lại, đợi một vạn năm nữa đi!"

Nói rồi hắn cố hết sức, đẩy ba thánh kiếm đập mạnh lên đáy thiên địa hồng lô.

"đang" một tiếng lớn, đồng lô đổ nghiêng, quả trứng cùng Tử vi tinh bàn lăn ra ngoài,hỏa diễm phun trào lan tỏa.

Lý Tư Tư vừa kinh ngạc vừa giận dữ,lăng người vọt đến.

Sở Dịch chính lúc định phi thân đến đoạt lại, thì liếc thấy xung quanh Tô Mạn Như hỏa diễm phừng phừng, băng quyết nhanh chóng bị tan ra, linh quang lóe lên, lấy cái thanh đồng đỉnh lấy được từ trong thân thể Hỗn độn thú ra, niệm:

-" lãng lãng kiền khôn, hạo hạo kỳ nhân, tứ thiên xuân thu, thập vạn anh hồn. Ngũ tộc thần thú, tam giới chi môn " Bạn đang xem truyện được sao chép tại: qtruyen.net chấm c.o.m

Hắn định đợi nó biến to, sẽ úp lên thân thể Tô Mạn Như, dùng nó bảo hộ nàng.

Không ngờ pháp quyết vừa mới niệm xong, đồng đỉnh nọ đột nhiên vù vù cuồng chấn, hổ khẩu tê tần, vuột khỏi tay hắn bay về phía quả

trứng.

"đang" một tiếng,nó áp lên trên quả trứng nọ,bích quang tỏa ra chói lòa, khiến hắn không mở mắt ra được.

"Lách cách cách"

Những tiếng giòn tan vang lên, quả trứng lập tức nứt ra vài trăm khe nứt nhỏ, bích quang khẽ cổ động, rồi oang một tiếng vỡ tan ra. Đồng đỉnh bay vọt lên trời, có tiếng một người cất tiếng hú lớn,như sấm động bên tai.

Hai người Sở Dịch hô hấp như nghẹn lại, khí huyết nhộn nhạo, như bị cuồng phong cuộn qua, sóng lớn bài kích, không tự chủ được cùng ngã bay ra phía sau, rơi mạnh xuống đất, toàn thân tê rần.

Trong bụi đất cuồn cuộn, hỏa quang phừng phừng, chung quanh một màu tím hồng rạng rỡ,cái gì cũng nhìn không thấy, nghe không rõ.Lờ mờ có thể nghe thấy Chu Tước, Huyền Vũ hống lên kinh hô,giống như đang kinh hoàng sợ hãi khó tả xiết.

Không biết qua bao nhiêu lâu, bụt đất dần lắng xuống, hỏa diễm cũng nhỏ hơn,bọn hắn thấy một người đàn ông hùng vĩ thân cao chính thước ngẩng đầu đứng ở chính giữa, cả người không mạnh vải, cơ bắp cuồn cuộn, làn da màu cổ đồng dưới ánh lửa chiếu lấp loáng vầng sáng mờ mờ.

Chỉ là hắn đứng xoay lưng lại bọn họ, nhất thời không biết khuôn mặt thế nào.

Người nọ, không lẽ chính là Thái cổ ma đế trong truyền thuyết sao?

Trong động im phăng phắc, trừ tiếng lửa lách tách nổi lên, ba người Sở Dịch không tử chủ được đều nín thở, tim dường như cũng như ngừng đập, bàn tay đầy mồ hôi lạnh.

Ngay đến lưỡng đại thần thú Huyền Vũ, Chu tước mới vừa rồi hung bạo là thế, giờ cũng như mất đi thần khí.

Một con nằm phủ phục trên đất, lưỡi dài thè thụt, cổ họng phát ra những tiếng ô ô thấp trầm như bợ đỡ,con còn lại đến phát ra tiếng cũng không dám, thu đôi cánh lại, cụp đầu đứng đó, như con bồ câu lúc sợ hãi.

Người nọ đứng sừng sững như ngọn núi, không hề động đậy, mắt nhìn chằm chằm đồng đỉnh trong tay, dường như đang xuất thần nghĩ ngợi đều gì,qua một lúc, mới từ từ xoay người lại.

Ánh lửa sáng rực rỡ chiếu trên thân hình hắn, soi rõ từng chút một.

Ba người Sở Dịch hít một hơi lương khí,đó là hình dạng một khuôn mặt sao.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương