Thiết Huyết Cẩu Kiếm Sĩ Báo Thù
Chapter 76: Chó Săn Bóng Đêm (2)

Chap 76: Chó Săn Bóng Đêm (2)

Thành phố St.Mecca, có dân số khoảng 160.000 người, là một thành phố nghỉ dưỡng với rừng rậm và nước sạch. Một trong những thành phố trung tâm trực thuộc sự kiểm soát của nhà Quarvadis.

Người dân bước đi trang nghiêm và cung kính dọc theo những con đường lát đá cẩm thạch trắng. 

Bất cứ khi nào có tiếng chuông vang lên từ chiếc tháp đồng hồ, mọi người đều dừng bước và cầu nguyện trước tấm bia thánh trên nóc dinh thự của Quavadis ở phía xa. 

Nếu một đồng tiền vàng rơi xuống đất thì không được nhặt lên, an ninh trật tự được giữ rất nghiêm ngặt theo tín ngưỡng riêng của người dân. 

“……mình sẽ phải sống thế nào ở cái nơi ngột ngạt này đây?” 

Vikir đứng trên nóc một tòa tháp cao và nhìn xuống. 

Phụ nữ đi lại với tấm vải trắng quấn quanh người, chỉ để lộ đôi mắt. Những người đàn ông cũng làm như vậy.

Vì lý do tôn giáo, dục vọng và lòng tham của con người bị kiểm soát chặt chẽ. 

Không khỏa thân, không thời trang, tất cả đều là màu trắng và đơn sắc. 

Đó là một bầu không khí khác xa so với làng Balak, một bộ lạc sống tự do trong rừng rậm với phần lớn cơ thể được để lộ ra ngoài. 

Sống ở trong rừng được hai năm, Vikir nhận thấy bầu không khí ở St. Mecca thật ngột ngạt và khó chịu. 

Sau khi đợi màn đêm buông xuống, anh tiến đến một khu ổ chuột ở ngoại ô thành phố, cách xa trung tâm. 

Những cửa sổ vỡ, bức tường nứt, những nơi trũng, đọng nước, cầu thang dốc. 

Cảnh khu ổ chuột ở đâu cũng giống nhau. Điều này cũng tương tự ở các thành phố dưới quyền của gia tộc Tín hữu Quavadis.

Người dân ở đây đặc biệt khắc nghiệt, vì Quavadis sẽ trục xuất những tội nhân ra khỏi trung tâm thành phố và đưa họ ra vùng ngoại ô. 

Những người không phạm trọng tội đáng phải ngồi tù thì sẽ không được phép vào trung tâm thành phố. 

Họ sẽ bị ngăn cản bởi các trạm kiểm soát và các hiệp sĩ tuần tra rải rác trên các con đường trong thành phố. 

Vikir leo lên một cầu thang dốc và đi vào khu ổ chuột trên một khu đất cao hơn. 

Đó là nơi xa xôi và tối tăm nhất trong khu ổ chuột.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Sau đó, từ trong bóng tối, tiếng chuông vang lên mười hai lần, báo hiệu nửa đêm. Lúc này, rất ít người qua lại, nhưng những người còn lại trên đường đều cúi đầu để thể hiện sự tôn trọng với Quavadis.

Trong khi họ đang thành kính cúi đầu, thì duy chỉ có Chó Săn Bóng Đêm là không. 

Di chuyển giữa tiếng ồn ào của màn đêm, Vikir đi đến giếng và lấy ra một chiếc lọ. Đó là Cái chết Đỏ, nguyên nhân của bệnh dịch, được lấy từ máu, mồ hôi và nước mắt của Ahul. 

Vikir đổ chất lỏng vào giếng. 

Anh đã đưa Cái chết Đỏ vào trung tâm của Quarvadis. 

“Đây là một bệnh dịch cực kỳ dễ lây lan, sớm muộn thôi nó sẽ có phản ứng.” 

Cái chết đỏ có thời gian ủ bệnh lên tới mười ngày và tối thiểu là một ngày.

Khi xâm nhập vào cơ thể, có thể mất ít nhất một ngày để phát triển, ba ngày nếu tiếp xúc với màng nhầy và thường là một tuần nếu lây lan qua đường hô hấp hoặc tiếp xúc qua da. 

“Đây là vương quốc của những người mộ đạo, vì vậy hy vọng họ có thể tìm ra thuốc chữa trước khi có ai chết.” 

Vikir suy nghĩ một lúc về thời điểm chuyển sang bước tiếp theo của kế hoạch. 

Bất ngờ. 

“……!” 

Vikir chạm mắt với một nhóm trẻ em đang tiến đến từ phía bên kia cái giếng. 

Chúng đang trên đường đi bắt côn trùng và mang theo xô, bẫy chuồn chuồn và cả nước đường.

Đứa lớn nhất, đứa đứng trước mặt anh, nhìn sang và hỏi. 

“Có ai ở đó không?”

Bọn trẻ dừng lại trước giếng và hét lên. 

Bọn trẻ hầu như không thể nhìn thấy Vikir, người đang hòa mình vào bóng tối. 

Đó là một đêm không trăng và Vikir bịt mặt. 

Anh sẽ không bao giờ có thể bị nhận ra, nhưng anh vẫn phải cẩn thận. 

Tiếp sau đó, đôi mắt của Vikir sáng lên đầy sức sống. 

Một ánh sáng đỏ thẫm xuyên qua kính của chiếc mặt nạ phòng độc. 

[Ta sẽ nguyền rủa cái giếng này] 

Những đứa trẻ rùng mình trước lời nói của Vikir và ngã xuống đất thành. 

Chúng thậm chí còn bực mình. Vikir nghiêm khắc cảnh báo bọn trẻ. 

[Ai uống nước giếng này chắc chắn sẽ chết]. 

Nó không cần thiết, nhưng cũng là một điều đáng cân nhắc. 

Anh không muốn bọn trẻ bị cuốn vào chuyện này. 

“Áaaaaa! Là ma! Đó là ma! 

“Cái giếng đã bị nguyền rủa!”

“Eww! Tớ sẽ không bao giờ uống nó nữa!” 

Bọn trẻ chạy tán loạn.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Sau khi Vikir kiểm tra nhiều lần để chắc chắn rằng tất cả những kẻ theo dõi đã biến mất, anh chôn một thứ gì đó xuống đất gần cái giếng. 

Đó là dấu vết của những kẻ xâm nhập đã tiến vào khu rừng cách đây một thời gian để lại.

Đó là dấu hiệu của Kẻ cực đoan - gia tộc Leviathan. 

Vikir biết rằng Leviathan chịu trách nhiệm giải phóng Cái chết Đỏ trong khu rừng. 

“Để xem các người chiến đấu đến chết ra sao.” 

Gia tộc tín hữu Quavadis và Kẻ cực đoan - Leviathan đã xung đột trong nhiều thế hệ. 

Điều gì sẽ xảy ra nếu Cái chết Đỏ lan đến căn cứ quê hương của Quavadisgar? 

Vì đây là lãnh địa của Quavadisgar nên việc giải quyết nó sẽ nhanh chóng, nhưng sau đó sẽ là vấn đề. 

“Mình cần phải hành động nhanh chóng.”

Mình có thể thấy một vài người đang đến múc nước từ giếng. 

Mình cần phải cho gia tộc Quarvadis hành động trước khi có bất kỳ thương vong dân sự vô tội nào. 

Vậy thì mình càng sớm thực hiện được lời hứa với Aiyen. 

Chó săn bóng đêm không một phút lơ là, tiến tới nơi ở của Nhà tiên tri Thánh Quavadis ở trung tâm thành phố St.Mecca. 

Mặc dù đã muộn nhưng vẫn có vài chiếc xe ngựa đậu trước khu nhà. 

Người ta nói đúng, bệnh đêm không ngủ. 

Thậm chí, vào thời điểm này,vẫn có rất nhiều người muốn đến viếng thánh nhân để chữa lành bệnh tật của mình.

Hầu hết họ đều là quý tộc và những người giàu có đến trên những chiếc xe ngựa sang trọng, và họ đều đến gõ cửa thánh đường, bộ quần áo chỉnh tề tương phản với khuôn mặt ốm yếu của họ.

“Chúng tôi nghe nói rằng người đang nghỉ chân ở đây! Xin hãy mở cửa cho chúng tôi, chúng tôi muốn chào đón ngài!” 

“Ôi thánh nhân, tôi biết ngài ở đây, tôi đến để xin ngài xem bệnh của tôi chỉ một lần thôi!” 

“Xin hãy cho tôi gặp ngài, thánh nhân!” 

Có vẻ như tin đồn đó đã lan truyền rằng Thánh Dolores, hậu duệ trực tiếp của Quavadis và là gia chủ một gia tộc nhỏ, hiện đang ở St.Mecca. 

Thánh Dolores, niềm tự hào của gia tộc Quavadis, hiện đang là sinh viên năm thứ hai tại Học viện Hoàng gia, nơi cô là Phó Chủ tịch Hội học sinh.

Có tin đồn rằng cô ấy đang nghỉ ngơi ở đây trong kỳ nghỉ của học viện và tin đồn ấy đã thu hút các quý tộc và thương nhân từ xa đến. 

Họ đều là những quý tộc cao quý, những người đàn ông giàu có và có rất nhiều tiền. Trong tiếng gõ cửa và la hét, một giọng nói phát ra từ bên trong cánh cửa. 

“……các người là ai và vì sao các người đến gặp ta vào lúc muộn thế này?” 

Giọng nói nhẹ nhàng và nữ tính nhưng lại có chút uy lực. 

Có lẽ là giọng nói của một vị thánh. 

Các quý tộc và người giàu đều vui mừng khi nghe giọng nói của chính Thánh Dolores nổi tiếng. 

Nhưng nó không kéo dài lâu và họ nhanh chóng trả lời.

“Tôi là con rể của gia tộc Alpons, con trai cả của gia tộc Jonathan, nơi đã sản sinh ra những hiệp sĩ xuất sắc từ thế hệ này sang thế hệ khác, và là con rể của gia tộc Dortmund, và tôi có gia tộc Dotte bảo hộ, và gia tộc Franz là gia tộc phụ thuộc……!” 

“Tôi là tổng giám đốc của Liên minh Hiệp hội Ipsen, một nhà thầu phụ của gia tộc Bourgeois, và tôi đang làm chủ tịch Hội đồng Thị trấn Ipsen năm thứ năm, đồng thời tôi cũng là một hiệp sĩ danh dự, vừa được phong tước hiệp sĩ bởi Đế chế và đã phục vụ hai năm với tư cách là cận vệ cho Bá tước Les Baskervilles danh tiếng, một con chó săn Boston……!”

“Tôi xin tự giới thiệu, tôi là con trai thứ hai của nhà Childs, và nếu ngài có thể chữa khỏi bệnh cho tôi, tôi có thể tặng ngài toàn bộ vùng đất màu mỡ cách xa ngôi nhà chính của Quavadi, một biệt thự trên bờ biển ấm áp phía nam và một đội xe ngựa riêng……!” 

Nhưng.

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Không một người đàn ông nào, dù mạnh mẽ đến đâu, dù giàu có đến đâu, có thể mở được cánh cổng của Quavadisgar. 

Thánh Dolores đóng chặt cửa và không chịu mở cho bất kỳ ai. 

“Ta không hiểu địa vị và sự giàu có của mọi người có nghĩa lý gì để ta mở cánh cửa cho những suy nghĩ đầy tham vọng của các người.” 

Không phải quý tộc, không phải người giàu có. 

Tất cả họ đều trở về nhà, kiệt sức sau khi tuyên bố tới tận hơi thở cuối cùng rằng họ tuyệt vời như thế nào và họ có thể trả bao nhiêu tiền để chữa bệnh. 

Và sau đó, khi màn đêm buông xuống. 

Hàng người đã biến mất và Vikir là người cuối cùng đứng trước cửa văn phòng chính phủ. 

Im lặng đến nỗi không ai có thể biết được có người ở đằng sau cánh cửa hay không. Đứng trước cánh cửa, Vikir lịch sự gõ cửa. 

Quả nhiên lần này anh lại nghe được thanh âm của thánh nhân ấy.

“Ngươi là ai và điều gì mang ngươi đến gặp ta vào giờ muộn thế này?” 

Vikir suy nghĩ một lúc. 

Những người đàn ông vừa khoe khoang về danh tính của họ chỉ trong chốc lát trước đó đều đã trở về tay trắng. 

“Đó không phải là sở thích của một vị thánh.” 

Vikir biết Thánh Dolores là ai.

Anh đã nhìn thấy cô trên tiền tuyến, trên chiến trường đẫm máu nhất, trước khi anh hồi quy. 

Vẻ mặt mãnh liệt của việc chữa trị cho những người bị thương người đầy máu. 

Chiếc áo choàng trắng của cô vấy máu, sức mạnh thần thánh màu trắng bùng phát từ cô. 

Cảnh tượng dù nhìn từ xa vẫn rất thiêng liêng và cao cả. 

Cuối cùng, Vikir nói ngắn gọn. 

“……Tôi chỉ là một con chiên đi lạc mà thôi.” 

Trong chốc lát, ngoài cửa im lặng. 

Vikir chờ đợi. 

Và sau đó.

Một tiếng nắm cửa. 

Cánh cửa dẫn đến Quavadis của Tín hữu, vốn bị đóng chặt và không mở cho bất kỳ ai, đã mở ra.


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương