Thiết Huyết Cẩu Kiếm Sĩ Báo Thù
-
Chapter 75: Chó Săn Bóng Đêm (1)
Chương 75: Chó Săn Bóng Đêm (1)
Ở phía tây nam của Đế chế, giữa những tòa nhà sạch sẽ và trang nhã là thành phố
St. Mecca, trung tâm lãnh địa của gia tộc Quavadis của các vị thánh nhân.
Những đại lộ lát đá trắng, những cỗ xe ngựa chậm rãi và những bước chân thong thả của người đi bộ mang đến cho thành phố một bầu không khí thư thái và nhẹ nhàng.
Ở lối vào thành phố, có các hiệp sĩ mặc áo giáp trắng và áo choàng đứng gác.
Sau đó.
Đinh, đinh, đinh, đinh, đinh.
Một cỗ xe do ba con ngựa kéo tiến đến trạm kiểm soát.
Các hiệp sĩ gác ở lối vào thành phố cho dừng chiếc xe ngựa.
“Chúng tôi sẽ kiểm tra nhanh thôi.”
Sau đó, những thương nhân trên xe đưa cho các hiệp sĩ thẻ thông hành và thẻ căn cước của họ.
Các hiệp sĩ cầm chúng và xem xét kỹ lưỡng.
“Chắc hẳn ông là ông Joseph Josta của Cửa hàng Dầu mỏ, 108 Phố Dortmund, tầng một. Trong xe của ông có gì vậy?”
“Dầu, như được ghi trên giấy phép nhập khẩu….”
Người lái buôn vuốt ria mép và nhìn lại.
Khỏi nói cũng biết bên trong xe chứa toàn những thùng thiếc lớn.
Các hiệp sĩ liếc nhìn vào bên trong.
“Ông có phiền nếu chúng tôi kiểm tra bên trong không?”
"Tất nhiên là được rồi."
Người thương gia gật đầu, và các hiệp sĩ rút kiếm và leo lên xe.
Chiếc xe hơi chao đảo khi ba bốn hiệp sĩ được vũ trang đầy đủ bước vào.
Các hiệp sĩ cẩn thận kiểm tra những chiếc thùng bên trong xe.
Chúng rất nặng, mỗi cái đều có nắp đậy kín.
Các hiệp sĩ cùng nhau đập một thùng.
…Bùm!
Họ có thể cảm thấy rằng bản thân đã bị dầu phủ khắp người.
Tất cả các thùng đều như vậy.
“Cái này không tính được không?”
"Dĩ nhiên là được. Đâu phải chỉ có nhiêu đây dầu đâu mà.”
Các hiệp sĩ gật đù trước lời nói của người thương gia.
"Cho qua!"
Và với điều đó, chiếc xe đã đi qua cổng và vào thành phố.
Một lúc sau đó.
Xe ngựa rẽ vào ven một con phố vắng, đi sâu vào một con hẻm vắng vẻ.
Người lái buôn kiểm tra xung quanh vài lần trước khi nhấc nắp thùng dầu lên.
…Phốc! Phốc!
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Anh ta lấy một chiếc xà beng khổng lồ và vặn nắp, và với một tiếng nổ lớn, cái thùng bật mở.
Chiếc nắp sắt vốn được đậy kín, bây giờ đã uốn cong và mở ra, lộ ra lớp dầu bên trong.
Người thương gia gọi với giọng lo lắng.
“……, ra ngoài đi, nhanh lên.”
Có dáng người bước ra khỏi thùng dầu. Và rồi một điều kỳ diệu đã xuất hiện.
Phù!
Bề mặt của lớp dầu đen nứt ra, lộ ra một hình người bên trong.
Đó là một người đàn ông đội mũ đen giống như thuyền trưởng cướp biển, đeo mặt nạ phòng độc mỏ cò như một bác sĩ bệnh truyền nhiễm và mặc áo khoác dày.
Anh ta bước ra khỏi thùng, người phủ đầy dầu đen và đứng trên sàn xe.
Người lái buôn bắt đầu rùng mình trước cảnh tượng kỳ quặc.
Sau đó, người đàn ông đeo mặt nạ phòng độc con cò thò tay vào túi và đưa cho người lái buôn một thứ gì đó.
Đó là một bộ răng phủ đầy dầu, những chiếc răng nanh của con Ngưu Hùng quý giá.
“Đi đi, cảm ơn.”
Đó là cái giá mà anh đã đồng ý để trốn trong xe và đi qua cổng.
Người lái buôn cúi chào rồi lấy chiếc răng của con Ngưu Hùng bỏ vào túi.
Sau đó, với cơ thể đầy dầu, người đàn ông bắt đầu bước đi về phía con hẻm phía sau. Theo sau anh ta, người thương gia lắp bắp, “Anh là ai? "
“ ……, nhưng anh là ai?"
Người đàn ông búng mỏ cò và trả lời bằng một giọng ngắn gọn và sắc bén.
“Chó Săn Bóng Đêm.”
Nói xong, anh ta hòa vào bóng tối của con hẻm và biến mất.
Người lái buôn bị bỏ lại một mình nhìn chằm chằm vào lớp dầu sủi bọt trong hộp thiếc và lẩm bẩm trong tuyệt vọng.
“……Làm sao một người có thể ngâm mình trong dầu hơn hai tiếng đồng hồ được cơ chứ?”
* * *
Chó Săn Bóng Đêm quay lại phía sau con hẻm tối và tháo mặt nạ ra.
“Phù!”
Vikir kêu lên. Anh rũ dầu ra khỏi cơ thể và thở một cách nặng nhọc.
Anh chưa bao giờ ở dưới nước lâu như vậy kể từ khi anh lặn được bảy phút trên sông Styx khi mới được một tuổi.
Hôm nay, anh ta đã lẻn vào dinh thự của gia đình Quavadis, một gia tộc thánh thiện. “……Chó Săn Bóng Đêm.”
Nó ám chỉ đến biệt hiệu thủ lĩnh Balak Aquila, “Con cáo bóng đêm”, nhưng nó nghe có vẻ không đúng lắm.
Nhưng như vậy vẫn tốt hơn nhiều so với việc bị gọi là Chó săn của Baskerville hồi trước khi hồi quy, Vikir nghĩ.
“…….”
Vikir mất một lúc để hồi tưởng.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Họ đã mất đúng bốn ngày để đến được đây.
Hai ngày để ra khỏi rừng sâu, một ngày để khám phá lãnh địa của nhà Baskerville và một ngày nữa để xâm nhập vào lãnh thổ của Faithful Quavadis.
Rừng sâu của dãy núi Đỏ Đen rộng lớn nhưng lũ lụt đã giúp chúng tôi thoát thân.
Những thác ghềnh khắp nơi cùng những xác chết và khúc gỗ trôi nổi phía trên khiến việc di chuyển nhanh hơn gấp nhiều lần.
Hầu hết các tuyến đường thủy đều được bao phủ bởi dây leo và cành cây rậm rạp, nên ngay cả những con sông và hồ không có nơi nào để đi cũng có thể dễ dàng vượt qua bằng cách trèo qua những tán cây.
Tất nhiên, vẫn có những sinh vật đói khát trên đường đi, nhưng chúng không thể sánh được với Vikir đã phục hồi hoàn toàn.
Cá da trơn khổng lồ, thằn lằn già, gấu hung dữ, bầy chó hoang hung hãn và dơi có nọc độc…… không là gì với Vikir, người đã thích nghi hoàn hảo với hệ sinh thái của rừng sâu trong hai năm qua.
“……Không, đã có lần nguy hiểm.”
“Tôi không biết những người khác thế nào, nhưng loài muỗi hút xương, chúng thực sự nguy hiểm.”
Không nản lòng trước cơn mưa dữ dội, chúng đuổi theo Vikir thành từng đàn, và anh đã dành gần nửa ngày để cố gắng giữ chân chúng.
Pomeranian suy yếu vì bị cảm lạnh và phải vật lộn với căn bệnh một lúc.
Việc đầu tiên Vikir làm khi ngoi lên khỏi mặt nước lũ là đưa Pomerian đến thành phố Underdog.
Ông Chihuahua đang thở dài ngắm trăng tròn trên bầu trời đêm liền ngất đi tận ba lần liền khi nhìn thấy Vikir lao qua cửa sổ căn hộ nhỏ của mình.
Vikir đến Tòa thị chính vì anh ta là một trong số ít người ở Baskerville đáng tin cậy với tính cách có phần trái ngược với vẻ ngoài gầy gò của mình.
“……, Phó chánh án, người là ma sao? Không, ý tôi là, làm thế nào ngài đến được đây? “
'Tại sao ta lại không biết cách bố trí nơi ta đến làm việc hàng ngày?
Lúc này, Chihuahua đã tỉnh lại và khi Vikir kể lại chuyện đã xảy ra, ông đã thốt lên đầy ngưỡng mộ.
“Ngài thực sự là một người đàn ông tuyệt vời, Phó chánh án. Chỉ có ngài mới có một lối suy nghĩ khác biệt. Ngài đã sống chung với bộ lạc man rợ nào suốt hai năm vậy......”
“Ta sẽ sớm trở lại đầy đủ lực lượng nên hãy sẵn sàng. Và giữ bí mật mọi chuyện xảy ra hôm nay.”
“Tôi hiểu rồi, nhưng đứa trẻ này là ai, trông rất giống anh, Phó chánh án……? Đây có phải là con của ngài không, người đã có quan hệ tình cảm với một kẻ man rợ sao…….”
“Về huyết thống, thì đúng vậy, nhưng không phải theo cách ông tưởng tượng, vì vậy đừng có tưởng tượng lung tung.”
Vikir tin tưởng giao Pomeranian cho Chihuahua.
“Cô ấy là một người quan trọng, vì vậy đừng đòi hỏi cô bé bất cứ điều gì cho đến khi tôi trở về, sau đó hãy chăm sóc cô bé thật tốt và cho cô bé một nền tảng giáo dục cơ bản.”
Câu chuyện diễn ra nhanh chóng, Chihuahua vẫn chưa quên Vikir, Phó chánh án, đôi mắt vẫn đỏ hoe vì thỉnh thoảng uống ly rượu.
Chihuahua nhanh chóng triệu tập một bác sĩ từ tòa thị chính đến khám cho Pomerian và mang thuốc và thức ăn cho cô bé.
“Tôi sẽ chăm sóc cô bé bằng cả mạng sống của mình cho đến khi cấp Phó chánh án trở về.”
Chihuahua nói với vẻ quyết tâm.
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Sau hai năm, trông ông vẫn gầy gò nhưng Vikir biết ông là người biết giữ lời hứa.
Xét thấy mức lương của Chihuahua vẫn còn thấp, Vikir đã giao bộ da và sừng của Ngưu Hùng cho ông để đổi lấy tiền cấp dưỡng nuôi Pomerian.
"Hi hi! Ngài đưa tôi tất cả những thứ này chỉ để nuôi con sao ạ?
“Cứ bán theo ý của ông đi.”
“Chà, đó là rất nhiều da và sừng đối với một người lớn, và nếu tôi có thể bán chúng một cách hợp lý, chúng sẽ có giá trị bằng hơn mười năm tiền lương của tôi.”
“Hãy đảm bảo rằng Pomerian được cung cấp đầy đủ.”
“Ngài rất quan tâm bảo vệ con gái mình. Ngài đúng là một người cha tốt. Tôi có ba cô con gái nên tôi hiểu cảm giác của ngài.”
Chihuahua nở với anh nụ cười của một người cha và cái gật đầu đầy hiểu biết.
Có một chút hiểu lầm nhưng Vikir không buồn giải thích.
Sau đó.
'À! Phó chánh án, đây là……!'
Như ra hiệu, Chihuahua nhanh chóng mở tủ ở góc văn phòng và lấy ra một chồng giấy tờ cũ.
Mắt Vikir sáng lên khi nhìn thấy nó.
Đó là một tập tin gồm những mẩu báo được cắt ra trong hai năm qua, mô tả chi tiết những mối tương tác giữa Baskerville và Morg, những sự kiện hiện tại và những số báo gần đây.
“Tôi đã chuẩn bị sẵn đề phòng trường hợp Phó chánh án có thể quay lại!”
Chihuahua gãi gãi gáy vì xấu hổ.
Vikir rất biết ơn vì Chihuahua đã không quên anh, ngay cả trong tình huống này.
Vì vậy, Vikir đã đồng ý giúp giải quyết một số vấn đề ở thành phố Underdog, nơi hiện đang trải qua sự trỗi dậy của hoạt động tội phạm do không có thẩm phán.
“Nếu điều đó cản trở công việc của ông, ông có thể tìm Sindhiwendi ở Messinadnaro. Cô ấy vẫn còn nợ tôi.”
Vikir nói với Chihuahua bằng giọng trầm lặng.
Đôi mắt của Chihuahua mở to.
Messinadnaro Sindiwendi là một tên tội phạm mà Vikir đã trả tự do trong một phiên tòa hai năm trước đó.
“Làm sao tôi tìm được cô ấy?”
“Anh có nhớ cô gái mà tôi đã đưa 10 tỷ khi còn là phó chánh án không?”
"Tôi nhớ. Tên cô ấy là Judy.”
“Chắc tôi sẽ đi tìm cô ấy, vì kiếm được 10 tỷ đã khó, giữ được còn khó hơn. Cô ấy không có nơi nào để đi và không có người hỗ trợ nên rất dễ tiếp cận cô ấy.”
Chihuahua im lặng gật đầu trước lời nói của Vikir.
Mới ra tù và không một xu dính túi, việc kiếm tiền sẽ là ưu tiên hàng đầu của cô ta.
Cô ấy đã từng đến gặp Gambino, một nam tước nghèo ở địa phương và trở thành cố vấn đầu tư của ông ta.
“Nhưng nếu tôi tìm thấy cô ấy, liệu cô ấy có tiếp tục giúp tôi không? Cô ấy chắc chắn có tư tưởng chống lại chính quyền địa phương ”.
“Hãy nói với cô ấy rằng ông sẽ kiếm được cho cô ấy một công việc kinh doanh tốt.”
“Và nói về việc kinh doanh tốt, ý ngài là……?”
Vikir rất từ tốn khi trả lời các câu hỏi của Chihuahua.
'Tôi sẽ cho ông độc quyền buôn bán với các bộ tộc man rợ.”
Các bộ lạc man rợ ở sông Sioux đã cắt đứt giao thương với Đế quốc kể từ cuộc xung đột với các thương nhân nhà Bourgeois hai năm trước.
Nếu Vikir, anh hùng hiện tại của Balak, bước tới, hoạt động buôn bán đó có thể được mở lại và thương gia có thể sẽ kiếm được khối tài sản lớn.
Thêm vào đó là thực tế là tỷ lệ tội phạm của thành phố Underdog đã gia tăng trở lại kể từ cái chết của Vikir, và lời khuyên của cô ấy sẽ rất có giá trị trong việc giải quyết nhiều vấn đề và tệ nạn của thành phố.
Nghe thế, Chihuahua gật đầu.
Quả thực, chưa đầy vài giờ sau khi Bikir trở về, những vấn đề trong hai năm qua đã có dấu hiệu được giải quyết.
Chihuahua lại kinh ngạc lần nữa.
…Whoo!
Vikir phóng mình trở lại bệ cửa sổ.
Chó Săn Bóng Đêm lẻn ra khỏi thành phố Underdog.
“Phó thẩm phán! Ngài đi đâu vậy?”
Với tiếng kêu tha thiết của Chihuahua phía sau, Vikir hướng đến vùng đất để thực hiện lời hứa với Aiyen.
Nơi có thể nhanh chóng chữa khỏi 'cái chết đỏ' của Ahul.
“……Căn bệnh đó có thể dễ dàng được chữa khỏi chỉ với một giọt nước thánh của gia đình đó.”
Quarvadis, một trong Bảy Gia tộc của Đế chế, một gia đình gồm những vị thánh trung thành.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook