Vào ngày hôm sau đi học, đã thấy Tử Viêm cụp mi rũ mắt ngoan ngoãn canh giữ trước bàn Trọng Trạch.

"Thiếu gia, ngài đến rồi." Tử Viêm nhìn Trọng Trạch vừa tới, nhẹ giọng nói một câu.

Bạn học bên cạnh một nửa nhìn Tử Viêm, một nửa nhìn Trọng Trạch, hoang mang không biết nên đặt ánh mắt mình vào nơi nào? Này cũng thật thú vị, Tử Viêm đường đường là Đại tiểu thư Tiên tộc, vậy mà sẵn sàng chịu thua, thực hiện ước hẹn làm tùy tùng cho Trọng Trạch?

Trọng Trạch thản nhiên đáp ứng, dưới con mắt của Tử Viêm ung dung ngồi vào chỗ của mình.

"Đợi một lát nữa sẽ vào học, hôm nay ngươi thay ta đi ước chiến mấy học viên lợi hại một chút." Trọng Trạch thuận miệng phân phó vài câu, "Ngươi muốn chọn loại người nào thì chọn, bọn họ có thể thoải mái ra điều kiện thắng, chỉ là nếu thua, thì cũng giống như ngươi, trở thành tùy tùng của ta. Nhưng lần này sẽ không dừng lại ở ba tháng mà là hết những ngày họ còn ở học viện này."

Trọng Trạch không ngốc.

Chỉ bằng một lần quyết đấu mà có thể lừa được lòng trung thành của bọn họ căn bản không có khả năng. Nhưng nếu đặt giới hạn thời gian, thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ cần đặt bọn họ bên người, cho bọn họ chân chính thấy được sự lợi hại của mình, hắn còn sợ bọn họ sẽ rời đi hay sao?

Trọng Trạch đương nhiên rất tự tin, cũng có thực lực để tự tin.


Tử Viêm liếc mắt nhìn Trọng Trạch một cái thật sâu, đáp, "Vâng"

Trước khi đến học viện, nàng đã cùng huynh trưởng Hồng Thủy bàn bạc thật kỹ về Trọng Trạch. Huynh trưởng kiến nghị trước hết nàng cứ thực hiện ước hẹn của mình, tạo thời cơ tiếp cận quan sát Trọng Trạch rốt cuộc có lai lịch gì rồi nói sau.

Sau khi Hồng Thủy thấy thương thế của Tử Viêm gần như hồi phục, hắn cuối cùng cũng ý thức được muội muội mình đã trưởng thành, hơn nữa cố sự lần này phần nhiều là do hắn gây ra, vì thế hắn quyết định nói chuyện đàng hoàng với muội muội một lần. Còn về phần Tửu Nhi kia dám ở sau lưng tính kế Tử Viêm, hắn cũng sẽ cẩn thận dạy dỗ một phen.

"Tử Viêm, muội có biết vì sao lần này ta phải trở lại Vô Sát đại thế giới không?" Hồng Thủy ngồi ở trước giường Tử Viêm, thở dài nói.

"Cái này.....Chẳng lẽ không phải chủ nhân của huynh bế quan sao?" Tử Viêm không khỏi thắc mắc.

"Đồ ngốc, đấy chỉ là lý do thoái thác ta dùng để lừa người khác mà thôi." Hồng Thủy cười khổ nói, "Tu sĩ bình thường một lần bế quan dài mấy trăm năm, nếu mỗi lần hắn bế quan ta đều quay về, vậy ta cơ hồ có thể ở luôn trong Vô Sát đại thế giới khỏi cần đi luôn rồi."

"Vậy ý của huynh đến tột cùng là.....?"

"Lần này ta trở về là để tìm hiểu một ít tin tức." Hồng Thủy hơi híp mắt lại, con ngươi cũng dần trở nên lạnh lẽo, không còn sự độ lượng như trước, "Ngày ta vẫn còn ở Vô Sát đại thế giới, cảm thấy thế giới bên ngoài dù có hỗn loạn bao nhiêu cũng không bằng chúng ta ở trong này, ba ngày thì hai ngày xảy ra tranh chấp. Nhưng nào có ngờ được, thế giới bên ngoài kia, họ đâu cần dùng binh khí để giết người."


"Không cần binh khí giết người?" Tử Viêm càng hiếu kỳ, lập tức hỏi, "Vậy bọn họ dùng tay sao?"

Hồng Thủy khoát tay, "Muội nghĩ cái gì thế? Tuy rằng bọn họ không cần binh khí giết người, nhưng so với binh khí, bọn họ dùng thủ đoạn giết người còn lợi hại hơn. So sánh với thế giới bên ngoài, Vô Sát đại thế giới của chúng ta có thể xứng với chốn bồng lai tiên cảnh rồi."

"Ca, huynh có thể nói rõ ràng hơn được không?" Tử Viêm gãi gãi đầu mình, cười ngây ngô hỏi, "Huynh nói như vậy, ta căn bản nghe không hiểu."

"Hiện giờ Tu Chân Giới, loạn!"

Thanh âm Hồng Thủy lạnh lẽo tựa như hàn băng, "Chẳng những Ma đạo loạn, Chính đạo cũng loạn. Mấy ngàn năm trước, số lượng tiên nhân Tu Chân giới phi thăng tăng lên nhanh chóng, một số lời đồn về tình trạng trên Tiên giới cũng vì thế nổi lên. Nếu phi thăng lên Tiên giới sẽ phải làm lại từ đầu, hết thảy các đặc quyền đặc lợi đều có thể biến mất. Nhưng ở Tu Chân giới thì khác, chỉ cần ngươi sống đủ lâu, thực lực siêu việt, cuộc sống của ngươi so với tiên nhân còn tốt hơn! Thậm chí, ở Tu Chân giới có những thứ mà Tiên giới không có được. Những đồ vật chúng ta vứt bỏ, nhưng tiên, ma lại coi như bảo vật. Bọn họ không thể đi xuống, không có nghĩa là chúng ta không thể tiến lên."

"Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, đám đại năng ấy đều bắt đầu nỗ lực vì địa vị của mình sau khi phi thăng, không ngừng bành trướng thế lực. Thời điểm trước kia, nhân quả tâm ma còn có thể kìm hãm bọn họ một hai, nhưng hiện tại, hai giới tiên ma không ngừng truyền ra không ít phương pháp lẩn tránh nhân quả tâm ma, thậm chí còn có một số bí pháp vượt qua thiên kiếp, bọn họ sao còn có thể giữ vững bản tâm."

"A muội, muội có biết, chủ nhân ta là đệ tử của Vân Thừa Tiên Tông, chính là tông môn lớn nhất trong Cổ Ngọc đại thế giới, lúc ta theo chủ nhân hồi môn, tu sĩ Nguyên Anh trong tông môn không sai lắm thì có ba ngàn chín trăm người, tu sĩ Kim Đan có đến mấy vạn. Nhưng chỉ ngắn ngủi mấy trăm năm qua đi, tu sĩ Nguyên Anh giảm mạnh xuống còn hơn hai ngàn người, tu sĩ Kim Đan thì chưa đến một vạn. Bọn họ không phải chết trong nội đấu tông môn, thì cũng là chết trên đường tranh đoạt tài nguyên với Ma tộc, Yêu tộc. Ban đầu Vân Thừa Tiên Tông chỉ tuyển chọn đệ tử từ chi nhánh trong trung thế giới, nhưng hiện giờ cũng đã lan rộng đến tất cả các tông môn phụ thuộc. Đại thế giới như thế, trung thế giới lại càng thế!"

Hiện giờ ở Tu Chân giới, nếu ngươi vì đấu pháp mà chết, cũng có biện pháp để ngươi đầu thai lại lần nữa, đến thời điểm thích hợp điểm hóa một phen, chờ ngươi khôi phục trí nhớ liền quay trở về tông môn. Nếu ngươi sinh ra tâm ma, thì chỉ cần rót cho ngươi đan dược, thêm trận pháp phù trợ, vẫn có thể cho ngươi an an ổn ổn tiếp tục tu tiên.


Cho dù ngươi có căn cốt tốt, ngộ tính cao, cũng chẳng bằng việc ngươi ở tông môn có một sư phụ lợi hại. Ngươi không cần tu hành, cũng không cần cố gắng, chẳng sợ ngươi cả ngày ăn chơi trác táng, cũng có thể cho ngươi tu vi vượt xa người khác. Tiên môn, Ma môn cũng vì các loại tài nguyên có thể lấy lòng đám đại năng mà tranh đoạt ngươi chết ta sống.

Tu Chân Giới như vậy, so với thế giới thời kỳ còn Chúng Quân Thương tung hoành còn thối nát hơn.

Năm đó, vị sư tổ sáng lập Nho đạo chí lớn chưa thành, thân tử đạo tiêu, cái chết của hắn đã mang đến cho Tu Chân giới một đoạn thời gian yên bình an ổn, nhưng sau khi hắn mất, đã nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng không xuất hiện người nào có đủ năng lực ngăn chặn cơn sóng ngầm sắp sửa nổi dậy, xoay chuyển tình thế nhiễu nhương của Tu Chân giới.

"Nếu thế giới bên ngoài đã loạn như vậy, huynh trưởng nên dứt khoát trở về." Tuy Tử Viêm chưa thể hoàn toàn lý giải loạn thế trong lời huynh trưởng, nhưng nàng biết chỉ cần vẫn ở trong Vô Sát đại thế giới, sẽ chẳng có ai dám làm hại bọn họ.

"Vô Sát đại thế giới chúng ta, nếu rút lui, chẳng phải làm trò cười cho người khác hay sao?" Hồng Thủy bật cười, "Hơn nữa, Vô Sát đại thế giới vốn đặc thù, miếng bánh ngon như bậy, bọn họ sẽ không buông tay. Năm ấy Thiên Vấn thần kiếm xuất thế, đổi lại vạn năm an bình cho Vô Sát đại thế giới, hiện giờ loạn thế tái khởi, chúng ta không thể còn như lúc trước thân ai nấy lo, để lộ sơ hở cho những chủng tộc khác chui vào lợi dụng."

"Cho nên, lần này huynh trở về là....."

"Không chỉ có ta, còn có không ít các huynh đệ của mười tám gia khác, phỏng chừng hôm nay sẽ lục tục trở về báo cáo. Lúc này đây, chúng ta trăm triệu lần không thể giẫm lên vết xe đổ, giống như vạn năm trước trở thành công cụ chém giết cho những tộc khác tranh quyền đoạt lợi." Hồng Thủy ánh mắt nghiêm nghị, "Lời ngày hôm nay, muội tuyệt đối không được nói với người khác. Trưởng lão trong tộc sẽ tự có quyết định của mình, muội hiểu chưa?"

"Huynh trưởng yên tâm." Tử Viêm gật gật đầu.

"Trọng Trạch kia rất lợi hại, cũng không biết hắn có thân phận gì, hắn sinh ra xinh đẹp như vậy, cố tình lại chọn lúc này gây khó dễ, chỉ sợ có mưu đồ không nhỏ." Hồng Thủy trầm giọng quát, "Trong ba ngàn thế giới này, chắc chắn không chỉ có binh khí Vô Sát đại thế giới biết huyễn hóa hình người, có được linh trí. Những linh bảo, chân bảo trong tay đám đại năng Tiên đạo, Ma đạo trải qua vô số thiên kiếp, lại thêm đủ thứ tài liệu tăng cường, cũng có thể trở thành giống như chúng ta, lại tuyệt đối trung thành với bọn họ. Hơn nữa có không thiếu Ma tộc, Yêu tộc có thuật pháp lấy bộ phận thân thể mình luyện thành pháp bảo, uy lực nhân đôi."


"Ý của huynh trưởng là Trọng Trạch này rất có khả năng là người ngoại lai?" Hiện giờ Tử Viêm đã tỉnh táo lại, cảm thấy thân phận Trọng Trạch thực sự kì quái. Hắn có thực lực cường đại như vậy, tại sao lại không hiển lộ từ sớm, che che giấu giấu để làm gì?

"Không sai." Hồng Thủy gật gật đầu, "Lúc trước ta trở về, tình cờ nhìn thấy hắn một lần, liền cảm thấy có gì đó không đúng lắm, lần này muốn cẩn thận tra xét một phen. Không ngờ nha đầu ngốc nhà muội, nghe lời tiểu nhân xúi giục, đã vội vội vàng vàng xông lên, tính tình này muội cần phải thay đổi ngay."

Tử Viêm bị huynh trưởng dạy dỗ, xấu hổ đỏ mặt, nhất thời cúi đấu không nói.

"Trọng Trạch này lai lịch cổ quái, thực lực phi phàm, nếu hắn bảo muội làm tùy tùng, còn nói muốn tranh bá học viện, rất có thể người sau lưng hắn không phải người bình thường. Ta đoán, hắn hoặc là tâm phúc của một lão tổ thế lực lớn nào đó, hoặc là người của Yêu tộc, Ma tộc, cố ý đến Vô Sát đại thế giới chúng ta, vì chủ nhân chiêu binh mãi mã(1), ý đồ muốn biến chúng ta thành binh khí cho bọn họ sử dụng." Hồng Thủy cẩn thận phân tích, "Tiếp cận hắn thập phần nguy hiểm, nhưng Tiên tộc chúng ta là một trong Thập Bát Gia, cũng đến lúc phái gánh vác trọng trách. Chúng ta chịu nhiều ân tình của gia tộc như vậy, thời điểm mấu chốt cũng nên chuẩn bị tinh thần hi sinh."

(1) Chiêu binh mãi mã: Chuẩn bị, tăng cường lực lượng chiến đấu, giống như trước đây người ta chiêu tập binh sĩ, mua tậu ngựa chiến để chuẩn bị cho trận đánh

"Huynh trưởng yên tâm, ta nguyện hướng Lăng Tiêu đạo tổ thề, tuyệt không cô phụ kỳ vọng của huynh trưởng. Trọng Trạch kia đến tột cùng là loại người gì, muội nhất định sẽ tra xét rõ ràng. Nếu hắn thật sự là người có lòng dạ bất chính, tâm địa hiểm độc, tiểu muội cho dù có phải liều cái mạng nhỏ này, cũng kéo hắn đồng quy vu tận." Tử Viêm kiên định nói.

"Tốt!" Hồng Thủy vui mừng khôn xiết, "Vô Sát đại thế giới ta tuyệt không mềm yếu dễ khi dễ như vậy. Nhân tộc cũng tốt, Yêu tộc cũng được, quyết không giống như năm vạn năm trước, hủy hoại thế giới của chúng ta."

Tử Viêm nhớ tới lời dặn của huynh trưởng, nhìn Trọng Trạch nhàn nhã tiến vào giấc ngủ, âm thầm cắn môi, vẫn là hạ chiến thư với các học trưởng năm ba kia đi.

Nàng cũng rất muốn biết, Trọng Trạch có thể lợi hại đến mức nào!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương