Thiên Tài Triệu Hồi Sư
Quyển 1 - Chương 14: Tiến vào giữa Mê Vụ Rừng Rậm

Trong rất nhiều luồng sáng nguyên tố lực khác nhau mà Vân Phong cảm ứng được, màu vàng là chính, còn lại là màu lam và màu xanh, rất ít màu đỏ, không có màu tím.

Vân Phong nhìn nửa ngày, không biết nên lựa chọn thế nào, khế ước một ma thú, hay là thu phục hết tất cả các ma thú mình có thể khế ước?

“Tiểu gia hỏa, năng lực Triệu hồi sư cường đại, nhưng không được tham lam, chất lượng quan trọng, tuy năng lực của con trác tuyệt, nhưng thực tế phải học bò trước thì mới đi được.”

Vân Phong nghe xong, lập tức kìm nén kích động, đúng như vậy, mọi việc phải lấy căn bản làm gốc, nếu không có cơ bản thì có nhiều năng lực đến đâu cũng chỉ vô dụng, đến cuối cũng không thể đi đến đỉnh cao, chỉ có thể ở trạng thái không cao không thấp, nàng không thể biến thành như vậy, thân là người Vân Gia, tự nhiên phải làm được tốt nhất!

Cảm nhận được hơi thở hỗn loạn của Vân Phong đã ổn định, tổ tiên vừa lòng nở nụ cười, nhận tính và nhẫn lực của tiểu gia hỏa này cũng không tồi, nếu đổi thành người khác, có được năng lực siêu phàm như thế đều kiêu ngạo tự mãn, từng bước đi phải cẩn thận mới có thể phát triển mạnh nhất trong tương lai!

“Hiện tại, nguyên tố lực mà mắt con nhìn thấy, cấp cao nhất là bao nhiêu?”

Vân Phong cẩn thận phân rõ, tinh thần lực cẩn thận dò xét dao động của vầng sáng nguyên tố, tra xét hơn trăm luồng sáng tốn không ít tinh thần lực, nhưng với Vân Phong mà nói không hề ảnh hưởng.

“Cao nhất là ngũ cấp, là hỏa nguyên tố.”

“Hỏa nguyên tố có nguyên tố lực thế nào trong mắt con?”

Nghe lời tổ tiên, Vân Phong dùng tất cả tinh thần lực rời khỏi các nguyên tố lực khác, tập trung vào nguyên tố lực của hỏa nguyên tố cấp bậc cao nhất, cảm ứng một hồi, Vân Phong mở miệng, “Màu đỏ rất nhạt, giống như…… hơi yếu.”

Vân Phong khiến tổ tiên vui vẻ bật cười, Vân Phong ngẩn ra, không biết lời mình vừa nói có chỗ nào khiến lão nhân gia vui như thế.

“Ha ha ha, ta đã nói rồi mà, tiểu gia hỏa con làm sao có thể là ngũ cấp, ma thú này quá yếu, không thích hợp với con.”

Hả! Ma thú ngũ cấp quá yếu! Vân Phong kinh ngạc dị thường, từ khi được tổ tiên chỉ điểm, chuyện làm Vân Phong kinh ngạc rất nhiều, ma thú ngũ cấp là khái niệm gì, đó là trung cấp rồi! Đối với võ giả nhân loại mà nói, cho dù hai chiến sĩ lục cấp liên thủ cũng không tránh khỏi thất bại, huống chi là hỏa nguyên tố nổi tiếng cuồng bạo này, thực lực còn khủng bố hơn, nhưng ma thú như thế, tổ mắt lại cho là quá yếu!

Không thích hợp với mình, như vậy cấp bậc của mình là bao nhiêu?

“Triệu hồi sư phân rõ cấp bậc ma thú là y dựa theo cấp bậc của mình, nếu cấp bậc ma thú ngang hàng với Triệu hồi sư, như vậy màu nguyên tố lực trên người ma thú sẽ rực rỡ nhất, nếu cấp bậc thấp hơn Triệu hồi sư, màu sắc sẽ ảm đạm, nếu cao hơn Triệu hồi sư, sẽ không cảm ứng được nguyên tố lực của ma thú, chính xác là, Triệu hồi sư chỉ có thể khế ước ma thú cùng cấp hoặc thấp hơn mình.”

Vân Phong vừa nghe, khẽ sửng sốt, hỏa nguyên tố ngũ cấp mà mình cảm ứng được có vẻ ảm đạm, vậy nói cách khác cấp bậc của mình đã cao hơn ngũ cấp sao!

“Được rồi tiểu gia hỏa, có cái gì mà khiếp sợ, thiên phú của con nhất định sẽ đưa con bước cao hơn người khác, ta chưa nói à, cho dù thiên tài của thiên tài đứng trước mặt con cũng chẳng ngóc nổi đầu dậy đâu.”

Tổ tiên kiêu ngạo khiến Vân Phong cong khóe miệng, thực lực của mình có thể rất mạnh, tuy không ngờ lại mạnh đến thế, nghĩ đến phụ thân Vân Cảnh cũng gần là chiến sĩ ngũ cấp, trong lòng Vân Phong không khỏi có một tia nực cười, nếu phụ thân biết thực lực chân thật của mình không hiểu sẽ có biểu tình thế nào.

“Ma thú ngoài Mê Vụ Sâm Lâm không được, xem ra tiểu gia hỏa cần ma thú ở bên trong……”

Ánh mắt Vân Phong xuyên qua màu xanh rực hướng đến sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm, lời tổ tiên cũng khiến Vân Phong khẽ nhíu mày, Mê Vụ Sâm Lâm liền và thông với sườn núi ma thú, bên ngoài đã là phạm vi hoạt động lớn nhất của nhân loại, về phần xâm nhập, cũng chỉ có người ngoài thất cấp mới dám xâm nhập, ma thú ngủ đông trong đó thế nào không thể hiểu hết, có nhiều nguy hiểm chỉ tưởng tượng thôi cũng không đủ.

Tổ tiên trầm mặc trong chốc lát, Vân Phong cũng yên lặng không nói, nàng chỉ biết là không có gì có thể ngăn cản nàng trở thành Triệu hồi sư, Mê Vụ Sâm Lâm, sườn núi ma thú, thế thì sao! Nếu bởi vì sợ hãi mà dừng lại không bước, vậy mình sẽ chẳng thể tiến bộ, đôi khi, dũng cảm bước ra từng bước, thành quả sẽ là trời cao biển rộng!

“Tổ tiên, con là Người Vân Gia, Người Vân Gia sẽ không khuất phục trước khó khăn!” Vân Phong nắm chặt tay, ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng vào Mê Vụ Sâm Lâm, nơi đó, có rất nhiều ma thú lợi hại, đối với người khác đây là tự chọn cái chết, nhưng đối với Vân Phong nàng, nàng nhất định làm được!

“Được! Ha ha, hậu bối của Vân Lan sao có thể là kẻ nhát gan được!”

Vân Phong cười cười, cước bộ kiên định rảo bước tiến lên trước, động tác của nàng phải nhanh, nếu màn đêm buông xuống, cho dù thiên phú của nàng cao tới đâu, mạnh mẽ như thế nào, nàng cũng sẽ vào được mà không ra được Mê Vụ Sâm Lâm.

Nếu đã hạ quyết tâm, thì dũng cảm đi tới, mặc kệ phía trước có chông gai thế nào, chỉ cần bước qua, cho dù máu chảy, cũng không ngại ngần gì!

Mê Vụ Sâm Lâm, nơi giáp trực tiếp giữa Đông Đại Lục và sườn núi ma thú, nơi này có số lượng ma thú chưa rõ, mà Mê Vụ Sâm Lâm cũng bởi vì ma thú nhiều cấp bậc cùng sống ở một khu vực nên chia thành ba bộ phận.

Bên ngoài là tầng thấp nhất của Mê Vụ Sâm Lâm, từ ma thú đến tứ cấp, ma thú này cũng thường xuyên bị con người bắt giết, năng lực tứ cấp của chúng có chút kém cỏi, rất ít ma thú sống ngoài Mê Vụ có thực lực tới ngũ cấp, ở vòng ngoài này chúng có thể coi như trùm, nhưng ở sâu trong rừng, tất cả đều ẩn mình, đến thở cũng không dám thở mạnh.

Trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm là ma thú ngũ cấp đến thất cấp, thực lực ma thú này đối với nhân loại mà nói trừ phi là có thực lực cao cấp, bằng không con người thấp hơn cao cấp chỉ có thể trở thành món ngon trong bụng ma thú.

Ma thú tuy tính tình hung tàn, nhưng lại không dễ xâm chiếm nhân loại, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bằng không lấy năng lực của ma thú nhân loại không có khả năng trở thành chủ nhân trên Hạo Hãn Đại Lục.

Ma thú ngũ cấp ngoài Mê Vụ Sâm Lâm cũng muốn đến Xuân Phong Trấn tàn sát một phen, nhưng có gan nghĩ mà không có gan làm, nghe nói trước kia Mê Vụ Sâm Lâm có một ma thú lục cấp tự tiện tập kích nhân loại, cuối cùng lại bị nghiêm trị, từ đó về sau, không còn có ma thú nào dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Ma thú hành động như vậy cũng không có nghĩa chúng sống hòa bình với con người, hai bên thường xuyên giao chiến, mà khát vọng của con người với sức mạnh của ma thú cũng chưa bao giờ biến mất.

Chỗ sâu nhất Mê Vụ Sâm Lâm đều là ma thú cường đại, chưa ai đi qua đó, cũng không ai dám đi vào trong đó, đại đa số nhân loại đều hoạt động ngoài Mê Vụ Sâm Lâm, tiến vào trong chỉ có nhân tài thực lực cao mới dám xâm nhập, mà chỗ sâu nhất Mê Vụ Sâm Lâm, ngay cả nghĩ cũng chả dám, không chỉ có nhân loại, cho dù là ma thú chỉ cần nghĩ đến mấy vị sống ở chỗ sâu nhất, đều đã sắc mặt đại biến, cả người run rẩy.

Một thân ảnh nhỏ như gió xuyên qua trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm, tốc độ xuyên qua kinh hách đến một số ma thú ăn cỏ bậc thấp, ngay cả Vân Lộc tốc độ nhanh nhất cũng không thể thấy rõ bóng đen này là gì, chỉ “Vút!” một tiếng đã lướt qua mình.

Bóng đen này là Vân Phong, xuyên qua Mê Vụ Sâm Lâm, Tinh thần lực của Vân Phong vẫn trào ra như thủy triều, tinh thần lực theo bản năng tiến hành tiếp nối với nguyên tố trong không khí, bất tri bất giác, Vân Phong lại lĩnh ngộ thêm một tầng về nguyên tố.

Ngay vừa rồi, nàng thử trực tiếp lợi dụng tinh thần lực tiếp nối với phong nguyên tố (nguyên tố gió/phong), không ngờ thật sự thành công, phong nguyên tố trực tiếp bị dung hợp vào bên trong tinh thần lực, mà thân hình Vân Phong dưới sự trợ giúp của gió, lại nhanh hơn đến mức nàng phải kinh ngạc.

“Tiểu gia hỏa, lĩnh ngộ phong nguyên tố con đã học xong.” Tổ tiên nói xong, Vân Phong mới hiểu, hóa ra động tác vừa rồi của mình đã khiến mình lĩnh ngộ được phong nguyên tố, nói cách khác, ma pháp phong nguyên tố đã tồn tại trong Tinh thần lực của Vân Phong.

Tốc độ của Vân Phong lại tăng thêm, gần như có thể vượt qua ma thú ngũ cấp Tử Điện Báo, thân hình như vậy không khỏi làm ma thú cấp thấp hơn cảm thấy sợ hãi, lại thu hút chú ý của mấy ma thú ngũ cấp ngoài Mê Vụ Sâm Lâm.

Ngoài Mê Vụ Sâm Lâm là địa bàn của ma thú ngũ cấp, tuy không ngừng có nhân loại xâm nhập nhưng mấy ma thú ngũ cấp này cũng không thèm để ý, bởi vì loài người chỉ lướt qua lướt lại bên ngoài Mê Vụ Sâm Lâm mà thôi, nhưng sau khi Vân Phong xuất hiện, chúng đột nhiên cảnh giác, chưa nói đến thực lực của Vân Phong, chỉ cần mục đích Vân Phong đi tới khiến cho chúng chẳng dám động đến nàng, nơi nàng đi đến chẳng phải đâu xa lạ, chính là trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương