[ Thập Niên 80 ], Tái Giá Ma Ốm, Mẹ Chồng Cho Ta 10 Tỷ
-
Chương 3: Đêm Thứ Nhất Gặp Ác Mộng
Cố Thiêm Hành thuận lợi cướp được dao sắt, trừng mắt nhìn Lý Tiểu Nguyệt, “ Người nào cho tôi trước mặt nhìn thấy máu, đó chính là tìm chết!”
Cho dù anh hơi thở cực kỳ mỏng manh, nhưng mắt lộ ra tia hung ác, nhìn về phía Lý Tiểu Nguyệt trong mắt toàn là lạnh băng.
Lý Tiểu Nguyệt môi run run hai cái, nhìn Cố Thiêm Hành trước mắt, “Thiêm Hành ca, anh sợ hãi em làm người khác bị thương, bị bắt đi sao? Anh là quan tâm em đúng hay không?”
Cố Thiêm Hành lãnh đạm liếc mắt nhìn Lý Tiểu Nguyệt, ngay sau đó xoay người muốn đi.
Lý Tiểu Nguyệt bỗng nhiên chạy tới, ôm chặt Cố Thiêm Hành, “Thiêm Hành ca, anh nhất định là quan tâm em…… Em thiệt tình thích anh a, nếu không ai nguyện ý gả cho anh một người sắp chết, còn có bệnh kín.”
Bệnh kín?
Khương Ninh sửng sốt một chút, đột nhiên nghĩ tới.
Cô hình như có nghe nói anh bị vô sinh, chỉ là…… Không nghĩ tới là thật sự!
Khương Ninh nhìn Lý Tiểu Nguyệt ngồi trên mặt đất si tâm, lại nhìn Cố Thiêm Hành lạnh nhạt vô tình.
Ở khoảng cách gần, cô mới thấy rõ mặt anh.
Trong đầu cô gương mặt tuấn mỹ của anh có chút mơ hồ.
Hoặc là nói cô trước nay đều không có quan tâm đến anh.
Hiện tại nhìn……
Dù chỉ liếc mắt một cái, hình ảnh anh liền khắc sâu vào trong xương cốt.
Bất quá chỉ trầm luân một giây, cô liền thực mau thức tỉnh.
Mà bên này Cố Thiêm Hành một chân vô tình đem Lý Tiểu Nguyệt đá văng, lạnh nhạt từ Lý gia đại viện đi ra ngoài.
Đặng Lan trợn trắng mắt, tàn nhẫn trừng mắt nhìn Lý Tiểu Nguyệt muốn đuổi theo người, nhỏ giọng nói thầm, "Con cái đồ không có tiền đồ! con không biết xấu hổ, mẹ còn muốn mặt a!”
Lý Tiểu Nguyệt khóc hoa lê đái vũ, khóc đến thương tâm muốn chết.
Lúc này Cố Thiêm Hành cùng người đời trước Khương Ninh tiếp xúc giống nhau, chưa bao giờ liếc mắt nhìn phụ nữ, là người không dễ thân cận.
Cho nên trước nay ấn tượng cô đối với anh là cực lãnh đạm.
Lúc anh cứu cô mà bị thương, cô cho rằng anh vì tiền, nên lấy gấp đôi tiền để bồi thường.
Hiện giờ nghĩ lại……
Anh chắc cảm thấy rất khó chịu khi cô lấy tiền bồi thường cho anh, hơn nữa còn phải nhận lấy những đồng tiền đó.
Cố Thiêm Hành, anh rốt cuộc chịu đựng như thế nào. Mấy chục năm…… Đến lúc sắp chết, anh đều không nói ra lời trong lòng.
Trò khôi hài kết thúc.
Đặng Lan đầu tiên không phải hống con gái mình, mà là hống Khương Ninh, “Tiểu Ninh a, cùng mẹ đi nhà bếp, bánh canh đã làm tốt. Con không cần cùng tiểu Nguyệt so đo, tiểu Nguyệt tuổi còn nhỏ.
Con vừa đến nhà chúng ta, em ấy có chút không quen, sau này quen thuộc sẽ tốt thôi.”
Nhìn Đặng Lan trong lòng rõ ràng hận đến nghiến răng nghiến lợi, mặt ngoài lại không ngừng lấy lòng cô, cô nhìn mà trong lòng vui sướng!
Khương Ninh hờ hững đẩy tay Đặng Lan ra, “Không so đo? Mẹ, vậy mẹ nói em ấy quỳ xuống xin lỗi con đi! Em ấy vừa rồi muốn chém chết con, nếu không phải nhờ đồng chí cách vách, có lẽ con đã bị chém chết?”
Đặng Lan nghe lời này, tức giận đến cơ mặt run run, “Quỳ…… Quỳ xuống cho cô xin lỗi…… Khương Ninh…… Cô đừng làm quá mức! Cô dâu mới vào cửa mà nháo quá mức, nháo đến phụ nữ chủ nhiệm bên kia, cô không sợ làm mất hết thể diện của ba cô, để cho người ta nói Khương gia nhà cô không biết dạy con sao ?”
“Mẹ, chính là ngài nói…… Trưởng tẩu như mẹ, em ấy đều có tâm muốn chém chết con, cho em ấy quỳ gối xin lỗi, đã là con đối với em ấy khoan dung. Nếu không thích, vậy nhà này con thật không sống nổi nữa…… Con dọn dẹp một chút về nhà mẹ đẻ đây……”
Khương Ninh nói xong, xoay người muốn đi vào phòng.
Đặng Lan vừa nghe cô phải đi, tức giận đến một phen kéo cô trở lại.
Khương Ninh quay đầu nhìn cô.
Đặng Lan cố gắng nở một nụ cười, “Tiểu…… Tiểu Ninh…… Con cùng Đại Quải còn không có động phòng, về nhà mẹ đẻ làm gì, cũng không sợ người khác chê cười sao?”
“Không động phòng không phải vừa lúc sao, sau khi con trở về liền ly hôn đi. Ba con, anh con nói chỉ hy vọng con hạnh phúc, con muốn như thế nào liền như thế đó!” Khương Ninh ngoài cười nhưng trong không cười, từng câu từng chữ nói rõ.
Làm Đặng Lan tức giận muốn đánh người.
Đúng là người xấu xí nhiều tác quái!
Luôn miệng nói thích con trai bà, đây là thích sao?
Về sau ngày tháng còn dài!
Bà không tin, thu thập không được cô, trước cho cô ta khoe khoang đi. Chờ con trai động phòng cùng cô xong, ở xưởng sắt thép đứng vững vàng gót chân, bà lại chậm rãi thu thập cô ta!
Đặng Lan buông lỏng tay Khương Ninh ra, xoay người kéo Lý Tiểu Nguyệt đang phát ngốc ở bên kia qua, “Lý Tiểu Nguyệt! Ngày thường mẹ là như thế nào dạy con! Như thế nào kính già yêu trẻ, trưởng tẩu như mẹ?
Con cho ta quỳ xuống, cho chị dâu con xin lỗi!”
Lý Tiểu Nguyệt gân cổ lên phản kháng, “Mẹ, ngài nghĩ cái gì vậy? Bắt con quỳ xuống xin lỗi cô ta! Không có khả năng!”
Đặng Lan rốt cuộc là từ vợ biến thành mẹ chồng, không có mưu trí làm sao ở tại nhà họ Lý đứng vựng gót chân. Sao có thể cho Lý Tiểu Nguyệt nói lời vô nghĩa, trực tiếp dùng chân đá vào cẳng chân của cô ta.
Lý Tiểu Nguyệt ăn đau quỳ rạp xuống đất.
“Xin lỗi!”
Lý Tiểu Nguyệt bất mãn trừng mắt nhìn bà, “Mẹ, ngài bất công! Ngài vì anh trai! Liền mặt con đều từ bỏ…… mẹ khi dễ con…… Mẹ……”
“Câm miệng! Ta kêu con xin lỗi! Có nghe hay không!” Đặng Lan nhịn không được, tàn nhẫn ở trên vai Lý Tiểu Nguyệt đánh một cái .
Lý Tiểu Nguyệt nhịn đau không được, một mặt khóc lóc, một mặt xin lỗi, “Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi…… Ô ô……”
Mới mười tám Lý Tiểu Nguyệt, khóc đến hoa lê đái vũ, làm người đau lòng.
Khương Ninh vui vẻ gật đầu, “Tốt, mẹ, đỡ tiểu Nguyệt đứng lên đi. Chuyện này bỏ qua, con đi ra ngoài có việc.”
Đặng Lan không để ý tới Khương Ninh, trực tiếp đem Lý Tiểu Nguyệt túm vào phòng.
Hai mẹ con liền bắt đầu nói thầm.
Lý Tiểu Nguyệt khóc thật sự lợi hại, mà Đặng Lan vẫn luôn mắng cô ta : " Con không biết dùng đôi mắt nhìn xa à, ta cùng con dặn dò ngươi cấp quên rồi sao? Anh trai con hiện tại muốn thăng chức đều phải dựa vào ba của chị dâu con!
Chờ anh trai con ở xưởng sắt thép đứng vững gót chân, con xem ta như thế nào thu thập tiểu tiện nhân kia! Trong thôn Đại Lăng cách nhà mẹ đẻ cô ta xa, con còn sợ mẹ trị không được cô ta sao!
Nhưng mà chuyện này gấp không được, phải thuyết phục anh trai con động phòng, làm cô ta mất đi thân thể trong trắng, cô ta trốn không thoát, chúng ta mới xuống tay dễ dàng được, con nghe hiểu không!”
Lý Tiểu Nguyệt nức nở hai tiếng, “Mẹ, cô ta lớn lên ghê tởm, xấu xí như vậy, đại ca thà không thăng chức, cũng không nghĩ chạm vào chị ta. Nhìn cô ta, hắn đều muốn nôn! Ngài xem thân hình mập mạp, mặt toàn tàn nhang của cô ta đi!”
Nghe những lời này.
Khương Ninh nghe những lời này, giống như ai cầm dao khoét sâu vào tim cô.
Dù Khương Ninh bệnh sắp chết, bọn họ đều không bỏ ra một xu nào cho cô, đối với những lời này, cô đã sớm chết lặng.
Tại vì cô xấu xí, khiến bọn họ đều chán ghét như vậy.
Thế nhưng cả đời luôn làm bạn ở bên cạnh nàng Cố Thiêm Hành, anh vì cái gì ngốc như vậy?
“Nha đầu……”
Khương Ninh đột nhiên từ suy nghĩ hỗn độn tỉnh lại, nhìn người trước mặt, không phải ai khác, mà là Nghiêm Chi mẹ của Cố Thiêm Hành.
"Chào thím Cố.”
Khương Ninh lập tức lau lau khóe mắt.
Nghiêm Chi khẽ vuốt tóc cô, “Đôi mẹ con này thật khinh người quá đáng, cũng may Thiêm Hành đến kịp, không thì dao sắt sẽ chém vào người cháu rồi a, sẽ rất đau đó……”
“Thím, cảm ơn ngài.”
Nghiêm Chi ôn nhu nói: “Cảm tạ cái gì nha, đều là hàng xóm láng giềng, hơn nữa trước mẹ cháu là bạn học của ta”
Khương Ninh thế nhưng không biết chuyện này.
Nghiêm Chi lấy tay thô ráp của mình cầm tay nhỏ lạnh băng của cô vuốt ve, đem cô kéo đến bờ ruộng, đến chỗ không có người, bà lúc này mới nói: “Ta nghe nói cháu gả vào đến ngày thứ ba, Lý Đại Quải vẫn là không cùng cháu động phòng?”
Đời trước chuyện này cũng là không đến hai ngày nữa liền bị truyền ra.
Khương Ninh ở trong thôn thật không dám ngẩng đầu.
Bao nhiêu người nhìn cô, ánh mắt giống như xem quái vật.
Thậm chí có người cười nhạo cô: “Người xấu xí nhiều tác quái. Cũng không nhìn xem chính mình có bộ dáng quỷ gì. Lý Đại Quải lớn lên như vậy đẹp, sao liền cưới cô a.”
“Ta nghe nói là ba cô ta lấy quyền thế áp người, buộc Lý Đại Quải cưới. Thật đúng là ghê tởm……”
“cô ta gả lại đây sống như quả phụ, ta xem cũng là xứng đáng!”
Đặng Lan sợ chuyện này truyền tới tai nhà mẹ đẻ cô, liền buộc Lý Đại Quải chạm vào cô.
Sau đó Lý Đại Quải chạm vào cô.
Đêm đầu tiên……
Giống như ác mộng.
Nhưng cô trước nay không có trách qua hắn, chỉ liên tục oán trách chính mình, tại sao mình lớn lên xấu như vậy, sao mình lại không có một khuôn mặt đẹp.
Hiện tại nghĩ lại, chính mình lúc ấy cỡ nào ngu xuẩn!
Buồn cười!
Mà sau khi hắn chạm vào cô, cô càng thêm ngoan ngoãn nghe lời, đối hắn gần như hèn mọn lấy lòng.
Cho dù anh hơi thở cực kỳ mỏng manh, nhưng mắt lộ ra tia hung ác, nhìn về phía Lý Tiểu Nguyệt trong mắt toàn là lạnh băng.
Lý Tiểu Nguyệt môi run run hai cái, nhìn Cố Thiêm Hành trước mắt, “Thiêm Hành ca, anh sợ hãi em làm người khác bị thương, bị bắt đi sao? Anh là quan tâm em đúng hay không?”
Cố Thiêm Hành lãnh đạm liếc mắt nhìn Lý Tiểu Nguyệt, ngay sau đó xoay người muốn đi.
Lý Tiểu Nguyệt bỗng nhiên chạy tới, ôm chặt Cố Thiêm Hành, “Thiêm Hành ca, anh nhất định là quan tâm em…… Em thiệt tình thích anh a, nếu không ai nguyện ý gả cho anh một người sắp chết, còn có bệnh kín.”
Bệnh kín?
Khương Ninh sửng sốt một chút, đột nhiên nghĩ tới.
Cô hình như có nghe nói anh bị vô sinh, chỉ là…… Không nghĩ tới là thật sự!
Khương Ninh nhìn Lý Tiểu Nguyệt ngồi trên mặt đất si tâm, lại nhìn Cố Thiêm Hành lạnh nhạt vô tình.
Ở khoảng cách gần, cô mới thấy rõ mặt anh.
Trong đầu cô gương mặt tuấn mỹ của anh có chút mơ hồ.
Hoặc là nói cô trước nay đều không có quan tâm đến anh.
Hiện tại nhìn……
Dù chỉ liếc mắt một cái, hình ảnh anh liền khắc sâu vào trong xương cốt.
Bất quá chỉ trầm luân một giây, cô liền thực mau thức tỉnh.
Mà bên này Cố Thiêm Hành một chân vô tình đem Lý Tiểu Nguyệt đá văng, lạnh nhạt từ Lý gia đại viện đi ra ngoài.
Đặng Lan trợn trắng mắt, tàn nhẫn trừng mắt nhìn Lý Tiểu Nguyệt muốn đuổi theo người, nhỏ giọng nói thầm, "Con cái đồ không có tiền đồ! con không biết xấu hổ, mẹ còn muốn mặt a!”
Lý Tiểu Nguyệt khóc hoa lê đái vũ, khóc đến thương tâm muốn chết.
Lúc này Cố Thiêm Hành cùng người đời trước Khương Ninh tiếp xúc giống nhau, chưa bao giờ liếc mắt nhìn phụ nữ, là người không dễ thân cận.
Cho nên trước nay ấn tượng cô đối với anh là cực lãnh đạm.
Lúc anh cứu cô mà bị thương, cô cho rằng anh vì tiền, nên lấy gấp đôi tiền để bồi thường.
Hiện giờ nghĩ lại……
Anh chắc cảm thấy rất khó chịu khi cô lấy tiền bồi thường cho anh, hơn nữa còn phải nhận lấy những đồng tiền đó.
Cố Thiêm Hành, anh rốt cuộc chịu đựng như thế nào. Mấy chục năm…… Đến lúc sắp chết, anh đều không nói ra lời trong lòng.
Trò khôi hài kết thúc.
Đặng Lan đầu tiên không phải hống con gái mình, mà là hống Khương Ninh, “Tiểu Ninh a, cùng mẹ đi nhà bếp, bánh canh đã làm tốt. Con không cần cùng tiểu Nguyệt so đo, tiểu Nguyệt tuổi còn nhỏ.
Con vừa đến nhà chúng ta, em ấy có chút không quen, sau này quen thuộc sẽ tốt thôi.”
Nhìn Đặng Lan trong lòng rõ ràng hận đến nghiến răng nghiến lợi, mặt ngoài lại không ngừng lấy lòng cô, cô nhìn mà trong lòng vui sướng!
Khương Ninh hờ hững đẩy tay Đặng Lan ra, “Không so đo? Mẹ, vậy mẹ nói em ấy quỳ xuống xin lỗi con đi! Em ấy vừa rồi muốn chém chết con, nếu không phải nhờ đồng chí cách vách, có lẽ con đã bị chém chết?”
Đặng Lan nghe lời này, tức giận đến cơ mặt run run, “Quỳ…… Quỳ xuống cho cô xin lỗi…… Khương Ninh…… Cô đừng làm quá mức! Cô dâu mới vào cửa mà nháo quá mức, nháo đến phụ nữ chủ nhiệm bên kia, cô không sợ làm mất hết thể diện của ba cô, để cho người ta nói Khương gia nhà cô không biết dạy con sao ?”
“Mẹ, chính là ngài nói…… Trưởng tẩu như mẹ, em ấy đều có tâm muốn chém chết con, cho em ấy quỳ gối xin lỗi, đã là con đối với em ấy khoan dung. Nếu không thích, vậy nhà này con thật không sống nổi nữa…… Con dọn dẹp một chút về nhà mẹ đẻ đây……”
Khương Ninh nói xong, xoay người muốn đi vào phòng.
Đặng Lan vừa nghe cô phải đi, tức giận đến một phen kéo cô trở lại.
Khương Ninh quay đầu nhìn cô.
Đặng Lan cố gắng nở một nụ cười, “Tiểu…… Tiểu Ninh…… Con cùng Đại Quải còn không có động phòng, về nhà mẹ đẻ làm gì, cũng không sợ người khác chê cười sao?”
“Không động phòng không phải vừa lúc sao, sau khi con trở về liền ly hôn đi. Ba con, anh con nói chỉ hy vọng con hạnh phúc, con muốn như thế nào liền như thế đó!” Khương Ninh ngoài cười nhưng trong không cười, từng câu từng chữ nói rõ.
Làm Đặng Lan tức giận muốn đánh người.
Đúng là người xấu xí nhiều tác quái!
Luôn miệng nói thích con trai bà, đây là thích sao?
Về sau ngày tháng còn dài!
Bà không tin, thu thập không được cô, trước cho cô ta khoe khoang đi. Chờ con trai động phòng cùng cô xong, ở xưởng sắt thép đứng vững vàng gót chân, bà lại chậm rãi thu thập cô ta!
Đặng Lan buông lỏng tay Khương Ninh ra, xoay người kéo Lý Tiểu Nguyệt đang phát ngốc ở bên kia qua, “Lý Tiểu Nguyệt! Ngày thường mẹ là như thế nào dạy con! Như thế nào kính già yêu trẻ, trưởng tẩu như mẹ?
Con cho ta quỳ xuống, cho chị dâu con xin lỗi!”
Lý Tiểu Nguyệt gân cổ lên phản kháng, “Mẹ, ngài nghĩ cái gì vậy? Bắt con quỳ xuống xin lỗi cô ta! Không có khả năng!”
Đặng Lan rốt cuộc là từ vợ biến thành mẹ chồng, không có mưu trí làm sao ở tại nhà họ Lý đứng vựng gót chân. Sao có thể cho Lý Tiểu Nguyệt nói lời vô nghĩa, trực tiếp dùng chân đá vào cẳng chân của cô ta.
Lý Tiểu Nguyệt ăn đau quỳ rạp xuống đất.
“Xin lỗi!”
Lý Tiểu Nguyệt bất mãn trừng mắt nhìn bà, “Mẹ, ngài bất công! Ngài vì anh trai! Liền mặt con đều từ bỏ…… mẹ khi dễ con…… Mẹ……”
“Câm miệng! Ta kêu con xin lỗi! Có nghe hay không!” Đặng Lan nhịn không được, tàn nhẫn ở trên vai Lý Tiểu Nguyệt đánh một cái .
Lý Tiểu Nguyệt nhịn đau không được, một mặt khóc lóc, một mặt xin lỗi, “Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi…… Ô ô……”
Mới mười tám Lý Tiểu Nguyệt, khóc đến hoa lê đái vũ, làm người đau lòng.
Khương Ninh vui vẻ gật đầu, “Tốt, mẹ, đỡ tiểu Nguyệt đứng lên đi. Chuyện này bỏ qua, con đi ra ngoài có việc.”
Đặng Lan không để ý tới Khương Ninh, trực tiếp đem Lý Tiểu Nguyệt túm vào phòng.
Hai mẹ con liền bắt đầu nói thầm.
Lý Tiểu Nguyệt khóc thật sự lợi hại, mà Đặng Lan vẫn luôn mắng cô ta : " Con không biết dùng đôi mắt nhìn xa à, ta cùng con dặn dò ngươi cấp quên rồi sao? Anh trai con hiện tại muốn thăng chức đều phải dựa vào ba của chị dâu con!
Chờ anh trai con ở xưởng sắt thép đứng vững gót chân, con xem ta như thế nào thu thập tiểu tiện nhân kia! Trong thôn Đại Lăng cách nhà mẹ đẻ cô ta xa, con còn sợ mẹ trị không được cô ta sao!
Nhưng mà chuyện này gấp không được, phải thuyết phục anh trai con động phòng, làm cô ta mất đi thân thể trong trắng, cô ta trốn không thoát, chúng ta mới xuống tay dễ dàng được, con nghe hiểu không!”
Lý Tiểu Nguyệt nức nở hai tiếng, “Mẹ, cô ta lớn lên ghê tởm, xấu xí như vậy, đại ca thà không thăng chức, cũng không nghĩ chạm vào chị ta. Nhìn cô ta, hắn đều muốn nôn! Ngài xem thân hình mập mạp, mặt toàn tàn nhang của cô ta đi!”
Nghe những lời này.
Khương Ninh nghe những lời này, giống như ai cầm dao khoét sâu vào tim cô.
Dù Khương Ninh bệnh sắp chết, bọn họ đều không bỏ ra một xu nào cho cô, đối với những lời này, cô đã sớm chết lặng.
Tại vì cô xấu xí, khiến bọn họ đều chán ghét như vậy.
Thế nhưng cả đời luôn làm bạn ở bên cạnh nàng Cố Thiêm Hành, anh vì cái gì ngốc như vậy?
“Nha đầu……”
Khương Ninh đột nhiên từ suy nghĩ hỗn độn tỉnh lại, nhìn người trước mặt, không phải ai khác, mà là Nghiêm Chi mẹ của Cố Thiêm Hành.
"Chào thím Cố.”
Khương Ninh lập tức lau lau khóe mắt.
Nghiêm Chi khẽ vuốt tóc cô, “Đôi mẹ con này thật khinh người quá đáng, cũng may Thiêm Hành đến kịp, không thì dao sắt sẽ chém vào người cháu rồi a, sẽ rất đau đó……”
“Thím, cảm ơn ngài.”
Nghiêm Chi ôn nhu nói: “Cảm tạ cái gì nha, đều là hàng xóm láng giềng, hơn nữa trước mẹ cháu là bạn học của ta”
Khương Ninh thế nhưng không biết chuyện này.
Nghiêm Chi lấy tay thô ráp của mình cầm tay nhỏ lạnh băng của cô vuốt ve, đem cô kéo đến bờ ruộng, đến chỗ không có người, bà lúc này mới nói: “Ta nghe nói cháu gả vào đến ngày thứ ba, Lý Đại Quải vẫn là không cùng cháu động phòng?”
Đời trước chuyện này cũng là không đến hai ngày nữa liền bị truyền ra.
Khương Ninh ở trong thôn thật không dám ngẩng đầu.
Bao nhiêu người nhìn cô, ánh mắt giống như xem quái vật.
Thậm chí có người cười nhạo cô: “Người xấu xí nhiều tác quái. Cũng không nhìn xem chính mình có bộ dáng quỷ gì. Lý Đại Quải lớn lên như vậy đẹp, sao liền cưới cô a.”
“Ta nghe nói là ba cô ta lấy quyền thế áp người, buộc Lý Đại Quải cưới. Thật đúng là ghê tởm……”
“cô ta gả lại đây sống như quả phụ, ta xem cũng là xứng đáng!”
Đặng Lan sợ chuyện này truyền tới tai nhà mẹ đẻ cô, liền buộc Lý Đại Quải chạm vào cô.
Sau đó Lý Đại Quải chạm vào cô.
Đêm đầu tiên……
Giống như ác mộng.
Nhưng cô trước nay không có trách qua hắn, chỉ liên tục oán trách chính mình, tại sao mình lớn lên xấu như vậy, sao mình lại không có một khuôn mặt đẹp.
Hiện tại nghĩ lại, chính mình lúc ấy cỡ nào ngu xuẩn!
Buồn cười!
Mà sau khi hắn chạm vào cô, cô càng thêm ngoan ngoãn nghe lời, đối hắn gần như hèn mọn lấy lòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook