[ Thập Niên 80 ], Tái Giá Ma Ốm, Mẹ Chồng Cho Ta 10 Tỷ
-
Chương 14: Việc Hôn Nhân Định Ra
Khương Ninh thẳng thắn lắc đầu, “Không có! Mẹ, Cố đại ca con đã thấy, làm người thực tốt. Con còn có suy nghĩ về sau chúng ta kết hôn, sẽ ở nhà chúng ta ở một tháng, ở Cố gia một tháng. Bởi vì hai bên đều quan trọng giống nhau, đúng không?”
Nghiêm Chi vui mừng vỗ đùi nói, “Đúng đúng! Hai bên quan trọng giống nhau. Mình cũng đồng ý, hơn nữa mình không có con gái, mình sẽ xem Ninh Ninh như con gái ruột mà yêu thương.”
Tiền Nguyệt Hoa ngược lại không phải chướng mắt Cố Thiêm Hành.
Chỉ là sợ hãi Khương Ninh lại đi nhầm đường, hoặc lại dễ dàng thay đổi.
Vạn nhất tính cách không hợp nhau, lại sinh ra mâu thuẫn, kia phải làm sao mới tốt?
Tiền Nguyệt Hoa không nói lời nào, Nghiêm Chi nóng vội, tay không ngừng xoa mồ hôi nơi ống quần, “Nguyệt Hoa, mình biết cậu lo lắng sức khỏe của Thiêm Hành. Mới đầu mình cũng lo lắng, nhưng mà hôm nay mình đã thấy Tào Kiêu. Cậu biết đứa trẻ kia sao, ở nước ngoài học bác sĩ, y thuật tốt thật sự. Cậu ấy cùng mình nói, sáu tháng nữa Thiêm Hành có thể đi làm việc, thân thể cũng sẽ càng ngày càng tốt.”
Tiền Nguyệt Hoa nhìn Nghiêm Chi, “Mình biết Thiêm Hành là đứa trẻ tốt, Tào sư trưởng cũng có ý tốt. Chỉ là mình sợ Ninh Ninh nhà mình tính cách chưa trưởng thành, làm tốn thời gian của Thiêm Hành. Hơn nữa chuyện ly hôn với Lý Đại Quải mới qua……Mình muốn Ninh Ninh có thời gian giảm xốc đã, cho nên……”
Nghiêm Chi liên tiếp gật đầu, “đúng, đúng! Chuyện này gấp không được, gấp không được. Nhưng mà Nguyệt Hoa, chúng ta nói tốt, Ninh Ninh nếu gả chồng thì phải gả cho Thiêm Hành nhà mình, không thể gả cho người khác đó”
Tiền Nguyệt Hoa thật sự dở khóc dở cười.
Khương Ninh nghe, cảm giác muốn thuyết phục mẹ cô còn có chút khó khăn.
Xem ra chuyện này phải dựa vào cha, còn có thím hai suy nghĩ biện pháp.
Cô chỉ có thể ở sau lưng thúc đẩy.
Đời trước bởi vì chuyện cô ồn ào muốn gả cho Lý Đại Quải, làm tổn thương tâm mẹ cô, dẫn đến mẹ cảm thấy cô tính cách trẻ con, rất không thành thục, thích cái gì làm cái đó.
Cho nên lần này gả cho Cố Thiêm Hành, cô không thể gấp.
Nghiêm Chi thấy mọi việc đã nói xong, đứng dậy, “Nguyệt Hoa, Ninh Ninh, mình về đây. Các cậu thương lượng rồi nói cho mình? Được không?”
“Được. Ninh Ninh đưa Nghiêm thẩm của con ra cửa đi.”
“Vâng.”
Khương Ninh lập tức đứng dậy, đỡ Nghiêm Chi ra cửa lớn Khương gia.
Bỗng nhiên nghĩ đến bệnh ho khan của bà, “Thím Cố, ngài khó có lúc vào thành, cháu mang ngài đi bệnh viện kiểm tra phổi xem sao”
“Không cần, kiểm tra làm cái gì. Ninh Ninh, thím có vật này cho cháu.”
Nói xong bà lấy ra đồ vật được bao trong khăn tay đưa cho cô.
Khương Ninh sửng sốt một chút, “Cái này……?”
“Đây là vòng ngọc phượng hoàng tổ truyền của Cố gia nhà chúng ta, là mẹ chồng giao cho thím, về sau cháu chính là con dâu Cố gia nhà chúng ta cho nên vòng tay này, thím trước đưa cho cháu.”
Nghiêm Chi tất nhiên là có tư tâm.
Đem vòng tay này tặng, chờ lúc Cố Thiêm Hành biết chuyện này, nó cũng không có cách nào đem vòng tay lấy về, chuyện này liền thành kết cục đã định.
Mặc cho nó phản đối như thế nào cũng vô dụng.
Khương Ninh cầm vòng tay trong tay, nhìn Nghiêm Chi: “Thím Cố, Tào sư trưởng cũng cho Cố đại ca giới thiệu nhiều cô gái khác phải không?”
“Tào sư trưởng địa vị cao, cảm kích Thiêm Hành nhà ta cứu ông ấy, nên ông ấy cũng cho an bài mấy người, chỉ là các cô ấy đều xem mặt mũi của Tào sư trưởng đến gặp một lần, sau đó chuyện này cũng không tiếp tục.
Ninh Ninh, cháu nếu không muốn, thím cũng không ép buộc cháu.”
Khương Ninh lập tức mở khăn tay ra, đem vòng ngọc phượng hoàng màu đỏ đeo vào trong tay “Thím Cố, hiện tại cháu đã đeo vòng ngọc của ngài thì chính là người nhà ngài. Cháu hiện tại muốn đưa ngài đi bệnh viện xem bác sĩ, vậy ngài cũng không thể cự tuyệt!”
“Cháu…… Cháu cái nha đầu này……”
Nghiêm Chi kích động đến trong mắt rưng rưng.
Khương Ninh xem bên ngoài gió thổi lớn, “Thím, ngài chờ cháu một chút, cháu cùng mẹ nói một tiếng, sau đó cháu lại mang ngài đi bệnh viện.”
“tốt!”
Nghiêm Chi nhìn bóng dáng của Khương Ninh, kích động nắm chặt bàn tay, lão nhân a, còn may ông kịp thời báo mộng, bằng không con dâu tốt liền không có rồi.
Khương Ninh vào cửa, “Mẹ, con mang Nghiêm thẩm đi bệnh viện một chuyến. Tí nữa con sẽ trở về, được không?”
Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Ninh, “Con từ lúc nào thì coi trọng Cố Thiêm Hành?”
“Cũng không tính là coi trọng, liền cảm thấy điều kiện của mình vừa vặn xứng với anh ấy. Anh ấy trước làm quân nhân, là người chính trực, trước sau sẽ không ngoại tình, tìm kỹ nữ nha” Khương Ninh nói nhỏ như muỗi kêu.
Tiền Nguyệt Hoa sâu kín thở dài một hơi, “Cho dù con không cưới chồng, ta cũng có thể nuôi con cả đời. Mẹ liền sợ con là nhất thời mới mẻ, đứa trẻ này là đứa trẻ tốt nhưng mà con có biết không? Quân hôn được quốc gia bảo hộ, nếu đã kết hôn rồi thì không được phép ly hôn.”
“Biết! Mẹ, con tin tưởng Cố Thiêm Hành sẽ không bạc đãi con.”
Khương Ninh thực nghiêm túc nói.
Tiền Nguyệt Hoa xua tay, “Con gái gả chồng như bát nước đổ đi. Vừa xoay người, đã đem vòng tay nhà ngươi ta đeo lên.”
Khương Ninh theo bản năng giấu giấu vòng tay, “Mẹ…… Buổi tối trở về, con cùng sẽ cùng ngài giải thích. Đúng rồi, chuyện thầy thuốc kia, ngài đã nói chuyện với thím hai chưa, ngài nhanh chóng tìm thím hai nói đi.”
“Đã biết.”
Tiền Nguyệt Hoa trong lòng có chút khó chịu.
Đặc biệt là nhìn vòng tay Nghiêm Chi tặng đeo trên tay Khương Ninh.
May mà nha đầu này còn có chút lương tâm, biết phải về nhà mẹ đẻ ở, suy xét đến cảm nhận của bọn họ.
Gái lớn không giữ được a.
Tiền Nguyệt Hoa xoay người đi hậu viện.
Khương Ninh liền cầm áo khoác lạch bạch chạy ra cho Nghiêm Chi mặc thêm.
Gió nếu lớn, Thím ấy liền ho khan.
Thím ấy cùng mẹ cô tiếng ho khan có một ít khác biệt.
Buổi chiều bệnh viện người không nhiều lắm.
Khương Ninh vừa đến, liền yêu cầu bác sĩ cấp phổi của Nghiêm Chi kiểm tra toàn diện.
Nghiêm Chi muốn ngăn cản, nhưng không thể nói ra lời.
Bà nhìn nha đầu này, thật sự thay đổi rất nhiều.
Đặc biệt là lúc trước, đầu óc luôn không thông minh.
Lúc sau trải qua chuyện của Lý Đại Quải, cô thông minh lên không ít, giống như mọi chuyện đều hiểu. Nghe bác sĩ nói nửa ngày, bà nghe như lọt vào sương mù.
Cuối cùng còn làm Khương Ninh giúp bà trả viện phí.
Nghiêm Chi muốn trả tiền cho cô, Khương Ninh là chết sống không nhận.
Kiểm tra xong.
Khương Ninh tự mình đem Nghiêm Chi đưa lên máy kéo, lúc này mới trở về nhà.
Nghiêm Chi về đến nhà thời điểm mới 6 giờ, trời còn chưa hoàn toàn đen.
Cố Thiêm Hành đã đứng ở cửa chờ bà.
Sắc mặt phi thường không tốt, “Mẹ đi Khương gia phải không??”
“Đi.”
“Mẹ còn đem vòng tay mang đi?”
“Đúng vậy.”
Nghiêm Chi không dám nói nhiều =.=, bởi vì ánh mắt con trai giống như muốn ăn thịt người.
Cố Thiêm Hành tay đột nhiên nắm chặt, “Mẹ, ngài suy nghĩ cái gì? Tào Kiêu người này há mồm liền nói bậy! Chính mẹ đều không tin, sao mẹ lại đi gây họa cho con gái nhà người ta.”
Nghiêm Chi nhìn Cố Thiêm Hành đang kích động, “Thiêm Hành, con đừng kích động, đừng kích động, có được hay không? Mẹ…… Cũng không có ép buộc Ninh Ninh, đứa bé ấy là cam tâm tình nguyện gả cho con.”
“Cam tâm tình nguyện? chắc chắn mọi người lấy chuyện cô ấy đã từng cưới chồng, thân hình mập mạp để ép cô ấy phải không?”
Nghiêm Chi xua tay, “Không có, mẹ chỉ cùng thím Khương nói chuyện này một chút, sau đó đem vòng tay cho Ninh Ninh, Ninh Ninh liền nhận lấy, mẹ cái gì cũng chưa nói. Con trai, con sao không tin lời mẹ nói.
Cha con nói cô bé này chính là con dâu nhà ta, vậy khẳng định là đúng. Nói không chừng, Ninh Ninh vừa gả tới đây, thân thể con liền sẽ tốt lên.!”
Nghiêm Chi vui mừng vỗ đùi nói, “Đúng đúng! Hai bên quan trọng giống nhau. Mình cũng đồng ý, hơn nữa mình không có con gái, mình sẽ xem Ninh Ninh như con gái ruột mà yêu thương.”
Tiền Nguyệt Hoa ngược lại không phải chướng mắt Cố Thiêm Hành.
Chỉ là sợ hãi Khương Ninh lại đi nhầm đường, hoặc lại dễ dàng thay đổi.
Vạn nhất tính cách không hợp nhau, lại sinh ra mâu thuẫn, kia phải làm sao mới tốt?
Tiền Nguyệt Hoa không nói lời nào, Nghiêm Chi nóng vội, tay không ngừng xoa mồ hôi nơi ống quần, “Nguyệt Hoa, mình biết cậu lo lắng sức khỏe của Thiêm Hành. Mới đầu mình cũng lo lắng, nhưng mà hôm nay mình đã thấy Tào Kiêu. Cậu biết đứa trẻ kia sao, ở nước ngoài học bác sĩ, y thuật tốt thật sự. Cậu ấy cùng mình nói, sáu tháng nữa Thiêm Hành có thể đi làm việc, thân thể cũng sẽ càng ngày càng tốt.”
Tiền Nguyệt Hoa nhìn Nghiêm Chi, “Mình biết Thiêm Hành là đứa trẻ tốt, Tào sư trưởng cũng có ý tốt. Chỉ là mình sợ Ninh Ninh nhà mình tính cách chưa trưởng thành, làm tốn thời gian của Thiêm Hành. Hơn nữa chuyện ly hôn với Lý Đại Quải mới qua……Mình muốn Ninh Ninh có thời gian giảm xốc đã, cho nên……”
Nghiêm Chi liên tiếp gật đầu, “đúng, đúng! Chuyện này gấp không được, gấp không được. Nhưng mà Nguyệt Hoa, chúng ta nói tốt, Ninh Ninh nếu gả chồng thì phải gả cho Thiêm Hành nhà mình, không thể gả cho người khác đó”
Tiền Nguyệt Hoa thật sự dở khóc dở cười.
Khương Ninh nghe, cảm giác muốn thuyết phục mẹ cô còn có chút khó khăn.
Xem ra chuyện này phải dựa vào cha, còn có thím hai suy nghĩ biện pháp.
Cô chỉ có thể ở sau lưng thúc đẩy.
Đời trước bởi vì chuyện cô ồn ào muốn gả cho Lý Đại Quải, làm tổn thương tâm mẹ cô, dẫn đến mẹ cảm thấy cô tính cách trẻ con, rất không thành thục, thích cái gì làm cái đó.
Cho nên lần này gả cho Cố Thiêm Hành, cô không thể gấp.
Nghiêm Chi thấy mọi việc đã nói xong, đứng dậy, “Nguyệt Hoa, Ninh Ninh, mình về đây. Các cậu thương lượng rồi nói cho mình? Được không?”
“Được. Ninh Ninh đưa Nghiêm thẩm của con ra cửa đi.”
“Vâng.”
Khương Ninh lập tức đứng dậy, đỡ Nghiêm Chi ra cửa lớn Khương gia.
Bỗng nhiên nghĩ đến bệnh ho khan của bà, “Thím Cố, ngài khó có lúc vào thành, cháu mang ngài đi bệnh viện kiểm tra phổi xem sao”
“Không cần, kiểm tra làm cái gì. Ninh Ninh, thím có vật này cho cháu.”
Nói xong bà lấy ra đồ vật được bao trong khăn tay đưa cho cô.
Khương Ninh sửng sốt một chút, “Cái này……?”
“Đây là vòng ngọc phượng hoàng tổ truyền của Cố gia nhà chúng ta, là mẹ chồng giao cho thím, về sau cháu chính là con dâu Cố gia nhà chúng ta cho nên vòng tay này, thím trước đưa cho cháu.”
Nghiêm Chi tất nhiên là có tư tâm.
Đem vòng tay này tặng, chờ lúc Cố Thiêm Hành biết chuyện này, nó cũng không có cách nào đem vòng tay lấy về, chuyện này liền thành kết cục đã định.
Mặc cho nó phản đối như thế nào cũng vô dụng.
Khương Ninh cầm vòng tay trong tay, nhìn Nghiêm Chi: “Thím Cố, Tào sư trưởng cũng cho Cố đại ca giới thiệu nhiều cô gái khác phải không?”
“Tào sư trưởng địa vị cao, cảm kích Thiêm Hành nhà ta cứu ông ấy, nên ông ấy cũng cho an bài mấy người, chỉ là các cô ấy đều xem mặt mũi của Tào sư trưởng đến gặp một lần, sau đó chuyện này cũng không tiếp tục.
Ninh Ninh, cháu nếu không muốn, thím cũng không ép buộc cháu.”
Khương Ninh lập tức mở khăn tay ra, đem vòng ngọc phượng hoàng màu đỏ đeo vào trong tay “Thím Cố, hiện tại cháu đã đeo vòng ngọc của ngài thì chính là người nhà ngài. Cháu hiện tại muốn đưa ngài đi bệnh viện xem bác sĩ, vậy ngài cũng không thể cự tuyệt!”
“Cháu…… Cháu cái nha đầu này……”
Nghiêm Chi kích động đến trong mắt rưng rưng.
Khương Ninh xem bên ngoài gió thổi lớn, “Thím, ngài chờ cháu một chút, cháu cùng mẹ nói một tiếng, sau đó cháu lại mang ngài đi bệnh viện.”
“tốt!”
Nghiêm Chi nhìn bóng dáng của Khương Ninh, kích động nắm chặt bàn tay, lão nhân a, còn may ông kịp thời báo mộng, bằng không con dâu tốt liền không có rồi.
Khương Ninh vào cửa, “Mẹ, con mang Nghiêm thẩm đi bệnh viện một chuyến. Tí nữa con sẽ trở về, được không?”
Tiền Nguyệt Hoa nhìn Khương Ninh, “Con từ lúc nào thì coi trọng Cố Thiêm Hành?”
“Cũng không tính là coi trọng, liền cảm thấy điều kiện của mình vừa vặn xứng với anh ấy. Anh ấy trước làm quân nhân, là người chính trực, trước sau sẽ không ngoại tình, tìm kỹ nữ nha” Khương Ninh nói nhỏ như muỗi kêu.
Tiền Nguyệt Hoa sâu kín thở dài một hơi, “Cho dù con không cưới chồng, ta cũng có thể nuôi con cả đời. Mẹ liền sợ con là nhất thời mới mẻ, đứa trẻ này là đứa trẻ tốt nhưng mà con có biết không? Quân hôn được quốc gia bảo hộ, nếu đã kết hôn rồi thì không được phép ly hôn.”
“Biết! Mẹ, con tin tưởng Cố Thiêm Hành sẽ không bạc đãi con.”
Khương Ninh thực nghiêm túc nói.
Tiền Nguyệt Hoa xua tay, “Con gái gả chồng như bát nước đổ đi. Vừa xoay người, đã đem vòng tay nhà ngươi ta đeo lên.”
Khương Ninh theo bản năng giấu giấu vòng tay, “Mẹ…… Buổi tối trở về, con cùng sẽ cùng ngài giải thích. Đúng rồi, chuyện thầy thuốc kia, ngài đã nói chuyện với thím hai chưa, ngài nhanh chóng tìm thím hai nói đi.”
“Đã biết.”
Tiền Nguyệt Hoa trong lòng có chút khó chịu.
Đặc biệt là nhìn vòng tay Nghiêm Chi tặng đeo trên tay Khương Ninh.
May mà nha đầu này còn có chút lương tâm, biết phải về nhà mẹ đẻ ở, suy xét đến cảm nhận của bọn họ.
Gái lớn không giữ được a.
Tiền Nguyệt Hoa xoay người đi hậu viện.
Khương Ninh liền cầm áo khoác lạch bạch chạy ra cho Nghiêm Chi mặc thêm.
Gió nếu lớn, Thím ấy liền ho khan.
Thím ấy cùng mẹ cô tiếng ho khan có một ít khác biệt.
Buổi chiều bệnh viện người không nhiều lắm.
Khương Ninh vừa đến, liền yêu cầu bác sĩ cấp phổi của Nghiêm Chi kiểm tra toàn diện.
Nghiêm Chi muốn ngăn cản, nhưng không thể nói ra lời.
Bà nhìn nha đầu này, thật sự thay đổi rất nhiều.
Đặc biệt là lúc trước, đầu óc luôn không thông minh.
Lúc sau trải qua chuyện của Lý Đại Quải, cô thông minh lên không ít, giống như mọi chuyện đều hiểu. Nghe bác sĩ nói nửa ngày, bà nghe như lọt vào sương mù.
Cuối cùng còn làm Khương Ninh giúp bà trả viện phí.
Nghiêm Chi muốn trả tiền cho cô, Khương Ninh là chết sống không nhận.
Kiểm tra xong.
Khương Ninh tự mình đem Nghiêm Chi đưa lên máy kéo, lúc này mới trở về nhà.
Nghiêm Chi về đến nhà thời điểm mới 6 giờ, trời còn chưa hoàn toàn đen.
Cố Thiêm Hành đã đứng ở cửa chờ bà.
Sắc mặt phi thường không tốt, “Mẹ đi Khương gia phải không??”
“Đi.”
“Mẹ còn đem vòng tay mang đi?”
“Đúng vậy.”
Nghiêm Chi không dám nói nhiều =.=, bởi vì ánh mắt con trai giống như muốn ăn thịt người.
Cố Thiêm Hành tay đột nhiên nắm chặt, “Mẹ, ngài suy nghĩ cái gì? Tào Kiêu người này há mồm liền nói bậy! Chính mẹ đều không tin, sao mẹ lại đi gây họa cho con gái nhà người ta.”
Nghiêm Chi nhìn Cố Thiêm Hành đang kích động, “Thiêm Hành, con đừng kích động, đừng kích động, có được hay không? Mẹ…… Cũng không có ép buộc Ninh Ninh, đứa bé ấy là cam tâm tình nguyện gả cho con.”
“Cam tâm tình nguyện? chắc chắn mọi người lấy chuyện cô ấy đã từng cưới chồng, thân hình mập mạp để ép cô ấy phải không?”
Nghiêm Chi xua tay, “Không có, mẹ chỉ cùng thím Khương nói chuyện này một chút, sau đó đem vòng tay cho Ninh Ninh, Ninh Ninh liền nhận lấy, mẹ cái gì cũng chưa nói. Con trai, con sao không tin lời mẹ nói.
Cha con nói cô bé này chính là con dâu nhà ta, vậy khẳng định là đúng. Nói không chừng, Ninh Ninh vừa gả tới đây, thân thể con liền sẽ tốt lên.!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook