Thần Chi Tả Thủ
-
Quyển 2 - Chương 30
Edit + Beta: Tiểu Vũ
Sau khi nhà tài trợ phát biểu xong, chính thức bước vào giai đoạn thi đấu.
Thế nhưng khiến người xem không hiểu được là trên màn ảnh lớn không hiện ra danh sách thi đấu mà lại là một mảnh trắng tinh.
“Vừa rồi tôi đã nói, hôm nay sẽ có trận đặc sắc nhất trong nửa năm qua, ” bình luận nam đứng lên, bỗng nhiên cho tay vào túi quần, rất chậm rãi mà đi tới trước sân khấu, “Cái động tác tiêu chuẩn này, là của ai?”
Toàn hội trường hô to tên solo.
Mỗi lần anh lĩnh thưởng hoặc đi vào khu vực thi đấu đều là động tác như vậy.
Cô nhìn anh.
solo mỉm cười, nhưng không nhìn cô: “Em đang bị quay chiếu trên màn hình lớn kìa.”
Cô hoảng sợ, lập tức quay đầu nhìn màn hình lớn, phát hiện ra quả nhiên là cô và solo bị quay chiếu lên màn hình lớn…
Bình luận nam lấy ngón trỏ đẩy đẩy kính: “Thế còn cái này?”
Khu vực khán giả chỉ có chỗ của mấy chục nữ sinh hô như là được tập luyện hô to: “grunt~”
“Thế nên, có phải là tất cả mọi người đều cho rằng chỉ có grunt và solo mới là hai ngôi sao sáng ngày hôm nay đúng không?”
Khán giả từ chối cho ý kiến.
“Hôm nay người được ủng hộ và yêu mến nhất đích xác là solo, ” bình luận nam dừng lại một chút, “Nhưng không phải vì đến đây thi đấu biểu diễn Starcraft 2, mà là đội trưởng chiến đội CS đầu tiên 5-6 năm trước xưng bá. Trận chung kết lần này, các thành viên chiến đội năm đó cũng thành công bước vào top 8 đội mạnh nhất, đội trưởng solo cũng trở thành khách quý của cuộc tranh tài này… Và điều không ngờ tới nhất chính là ngay cả thành viên nữ duy nhất của chiến đội, tay súng bắn tỉa Cẩu Cẩu, cũng có mặt tại trận đấu ngày hôm nay.”
“Đây là bất ngờ sao? Hay là anh đã lập kế hoạch từ lâu?” Bình luận nữ cũng đứng lên, phối hợp nhìn về phía all.
all thầm thở dài, hài hước châm chọc: “Vận mệnh, đây là vận mệnh rồi, có người nào không biết là tôi vẫn thầm mến Cẩu Cẩu chứ?”
Ngải Tình cười vỗ vai anh ấy một chút, thật thủ đoạn.
“Tôi cũng là fan của Cẩu Cẩu, còn tự tay vẽ một bức tranh tặng cô ấy. Tôi vẫn rất hiếu kỳ, lúc ấy có bao nhiêu người con trai dán ảnh Cẩu Cẩu lên mặt bàn nhỉ?” Trong khu vực tuyển thủ, mấy lão làng CS không nhịn được cười rộ lên, có vài cao thủ còn hô to lên, tôi có dán…
Bình luận nam ho khan mộ tiếng, nghiêm túc nói: “Nói thật là, tôi cũng dùng qua…”
Tất cả mọi người đều cười rộ lên, không khí giao tranh giữa các fan lúc nãy trong nháy mắt đã được hóa giải.
Nói chuyện chốc lát, bình luận nam rốt cuộc quay trở về chủ đề chính: “Từ năm 2006 chiến đội solo giải tán, không có bất kỳ chiến đội nào có thể làm lại lịch sử huy hoàng của bọn họ năm đó, mà CS cũng hoàn toàn tiến vào giai đoạn trời đông giá rét, không hề được quan tâm, không hề có các vòng vây của người hâm mộ, nhưng chúng ta phải tin tưởng, nhất định tương lai sẽ khá hơn, ” Bình luận viên nhìn về phía mấy người Ngải Tình, “Từ khi thành viên chiến đội solo năm đó lọt vào top 8 đội mạnh nhất, chúng tôi liền chuẩn bị một món quà. Món quà này, tặng cho mọi người, cùng đồng thời tặng cho những người đã cùng trải qua những năm 2004 2005 đầy huy hoàng đó.”
Bình luận nam nói xong, đặt tay lên môi ra hiện yên lặng.
Hội trường dần yên lặng, trong nháy mắt đèn bị tắt hết.
Ngải Tình hiếu kì nhìn solo, solo cũng lắc đầu: “Không biết bọn họ giở trò quỷ gì.”
Within Temptation “Jillian” bỗng nhiên vang lên, ca khúc đặc biệt chấn động này, đưa ra tất cả các đáp án… Cô nhìn màn hình lớn sáng lên, có chút kinh ngạc, có chút cảm động, rốt cuộc không nói ra lời, chỉ nhìn màn hình lớn đến xuất thần.
Tuyển tập tranh tài của chiến đội năm 2005.
Trải qua quá trình cắt nối biên tập, tất cả đều là những màn đặc sắc nhất.
Cô nhìn all và Tiểu Mễ, một là trầm mặc, một người trong mắt đã hơi có hơi nước, thu hồi tầm mắt, điện thoại bỗng nhiên rung, mở ra nhìn, là Dt gửi tới: Rất đặc sắc.
Cô quay đầu nhìn khu vực khán giả, chỉ có thể mơ hồ phân biệt được người nào là Dt.
“Hoài niệm sao?” solo hỏi cô.
Trong tiếng nhạc, cô thu hồi tầm mắt, đối mặt với ánh mắt của solo: “Nói thật, có một chút.”
Anh như là cười lên.
Không kịp nhìn kĩ, solo đã quay đầu lại: “Ảnh của em.”
Trên màn hình lớn, đoạn thi đấu đã kết thúc, hình chụp của 5 thành viên lần lượt hiện lên, có cười, có ngửa đầu khóc, có những cái ôm, có nhận thưởng…
Tất cả ảnh chụp dần dần hết, trong bóng tối, chỉ còn lại một hàng chữ:
Trân trọng lấy những bức ảnh và video này, gửi lời chào đến chiến đội solo năm 2005.
Âm nhạc ngừng lại.
Tiếp theo là những tràng vỗ tay, những tiếng nói thổn thức.
Bất kể là người mới hay là những người đã trải qua những năm 2004 2005 huy hoàng, đều đang vỗ tay.
solo dẫn đầu đứng lên, xoay người về phía khán giả cúi người chào thật sâu, cô và các thành viên khác cũng đứng lên cảm ơn. Lúc này cô thấy Dt nhìn về phía này, cũng đang vỗ tay.
Sau khi nhà tài trợ phát biểu xong, chính thức bước vào giai đoạn thi đấu.
Thế nhưng khiến người xem không hiểu được là trên màn ảnh lớn không hiện ra danh sách thi đấu mà lại là một mảnh trắng tinh.
“Vừa rồi tôi đã nói, hôm nay sẽ có trận đặc sắc nhất trong nửa năm qua, ” bình luận nam đứng lên, bỗng nhiên cho tay vào túi quần, rất chậm rãi mà đi tới trước sân khấu, “Cái động tác tiêu chuẩn này, là của ai?”
Toàn hội trường hô to tên solo.
Mỗi lần anh lĩnh thưởng hoặc đi vào khu vực thi đấu đều là động tác như vậy.
Cô nhìn anh.
solo mỉm cười, nhưng không nhìn cô: “Em đang bị quay chiếu trên màn hình lớn kìa.”
Cô hoảng sợ, lập tức quay đầu nhìn màn hình lớn, phát hiện ra quả nhiên là cô và solo bị quay chiếu lên màn hình lớn…
Bình luận nam lấy ngón trỏ đẩy đẩy kính: “Thế còn cái này?”
Khu vực khán giả chỉ có chỗ của mấy chục nữ sinh hô như là được tập luyện hô to: “grunt~”
“Thế nên, có phải là tất cả mọi người đều cho rằng chỉ có grunt và solo mới là hai ngôi sao sáng ngày hôm nay đúng không?”
Khán giả từ chối cho ý kiến.
“Hôm nay người được ủng hộ và yêu mến nhất đích xác là solo, ” bình luận nam dừng lại một chút, “Nhưng không phải vì đến đây thi đấu biểu diễn Starcraft 2, mà là đội trưởng chiến đội CS đầu tiên 5-6 năm trước xưng bá. Trận chung kết lần này, các thành viên chiến đội năm đó cũng thành công bước vào top 8 đội mạnh nhất, đội trưởng solo cũng trở thành khách quý của cuộc tranh tài này… Và điều không ngờ tới nhất chính là ngay cả thành viên nữ duy nhất của chiến đội, tay súng bắn tỉa Cẩu Cẩu, cũng có mặt tại trận đấu ngày hôm nay.”
“Đây là bất ngờ sao? Hay là anh đã lập kế hoạch từ lâu?” Bình luận nữ cũng đứng lên, phối hợp nhìn về phía all.
all thầm thở dài, hài hước châm chọc: “Vận mệnh, đây là vận mệnh rồi, có người nào không biết là tôi vẫn thầm mến Cẩu Cẩu chứ?”
Ngải Tình cười vỗ vai anh ấy một chút, thật thủ đoạn.
“Tôi cũng là fan của Cẩu Cẩu, còn tự tay vẽ một bức tranh tặng cô ấy. Tôi vẫn rất hiếu kỳ, lúc ấy có bao nhiêu người con trai dán ảnh Cẩu Cẩu lên mặt bàn nhỉ?” Trong khu vực tuyển thủ, mấy lão làng CS không nhịn được cười rộ lên, có vài cao thủ còn hô to lên, tôi có dán…
Bình luận nam ho khan mộ tiếng, nghiêm túc nói: “Nói thật là, tôi cũng dùng qua…”
Tất cả mọi người đều cười rộ lên, không khí giao tranh giữa các fan lúc nãy trong nháy mắt đã được hóa giải.
Nói chuyện chốc lát, bình luận nam rốt cuộc quay trở về chủ đề chính: “Từ năm 2006 chiến đội solo giải tán, không có bất kỳ chiến đội nào có thể làm lại lịch sử huy hoàng của bọn họ năm đó, mà CS cũng hoàn toàn tiến vào giai đoạn trời đông giá rét, không hề được quan tâm, không hề có các vòng vây của người hâm mộ, nhưng chúng ta phải tin tưởng, nhất định tương lai sẽ khá hơn, ” Bình luận viên nhìn về phía mấy người Ngải Tình, “Từ khi thành viên chiến đội solo năm đó lọt vào top 8 đội mạnh nhất, chúng tôi liền chuẩn bị một món quà. Món quà này, tặng cho mọi người, cùng đồng thời tặng cho những người đã cùng trải qua những năm 2004 2005 đầy huy hoàng đó.”
Bình luận nam nói xong, đặt tay lên môi ra hiện yên lặng.
Hội trường dần yên lặng, trong nháy mắt đèn bị tắt hết.
Ngải Tình hiếu kì nhìn solo, solo cũng lắc đầu: “Không biết bọn họ giở trò quỷ gì.”
Within Temptation “Jillian” bỗng nhiên vang lên, ca khúc đặc biệt chấn động này, đưa ra tất cả các đáp án… Cô nhìn màn hình lớn sáng lên, có chút kinh ngạc, có chút cảm động, rốt cuộc không nói ra lời, chỉ nhìn màn hình lớn đến xuất thần.
Tuyển tập tranh tài của chiến đội năm 2005.
Trải qua quá trình cắt nối biên tập, tất cả đều là những màn đặc sắc nhất.
Cô nhìn all và Tiểu Mễ, một là trầm mặc, một người trong mắt đã hơi có hơi nước, thu hồi tầm mắt, điện thoại bỗng nhiên rung, mở ra nhìn, là Dt gửi tới: Rất đặc sắc.
Cô quay đầu nhìn khu vực khán giả, chỉ có thể mơ hồ phân biệt được người nào là Dt.
“Hoài niệm sao?” solo hỏi cô.
Trong tiếng nhạc, cô thu hồi tầm mắt, đối mặt với ánh mắt của solo: “Nói thật, có một chút.”
Anh như là cười lên.
Không kịp nhìn kĩ, solo đã quay đầu lại: “Ảnh của em.”
Trên màn hình lớn, đoạn thi đấu đã kết thúc, hình chụp của 5 thành viên lần lượt hiện lên, có cười, có ngửa đầu khóc, có những cái ôm, có nhận thưởng…
Tất cả ảnh chụp dần dần hết, trong bóng tối, chỉ còn lại một hàng chữ:
Trân trọng lấy những bức ảnh và video này, gửi lời chào đến chiến đội solo năm 2005.
Âm nhạc ngừng lại.
Tiếp theo là những tràng vỗ tay, những tiếng nói thổn thức.
Bất kể là người mới hay là những người đã trải qua những năm 2004 2005 huy hoàng, đều đang vỗ tay.
solo dẫn đầu đứng lên, xoay người về phía khán giả cúi người chào thật sâu, cô và các thành viên khác cũng đứng lên cảm ơn. Lúc này cô thấy Dt nhìn về phía này, cũng đang vỗ tay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook