Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch)
-
Chapter 4 Hạng Mục Kéo Dài Tính Mạng.(2)
Ngay từ ba năm trước, vị bạn học Chu Khôn đến từ Tân Tinh kia đã nhắc nhở bọn họ!
Cho dù là bởi vì say rượu, cũng không phải cậu ta có ý định muốn nói ra.
“Cậu nhất định phải có một danh ngạch đến Tân Tinh!” Tần Thành nói, sau đó tạm biệt, xoay người rời đi.
Với tư cách là sinh viên lớp nghiên cứu Cựu Thuật, khu ký túc xá của bọn họ tương đối yên tĩnh, bởi vì ngày thường cần thiền định cùng với luyện Thể thuật, không thể bị làm phiền.
Mỗi người đều có phòng độc lập, được cung cấp thức ăn đặc biệt đưa từ không gian sâu đến, có thể nói hạng mục “nghiên cứu Cựu Thuật” này rất được xem trọng.
Sáng sớm, Vương Huyên rời giường, sau khi diễn luyện một loại thể thuật tên là Kim Cang Quyền thì hắn tĩnh tâm lại, bắt đầu luyện Thải khí thuật dưới ánh nắng ban mai.
Dựa theo cách nói của giáo sư già, cần phải thông thạo một hoặc hai loại Thải khí thuật, thiền định, phương pháp nội dưỡng…đây là gốc rễ, ngọn nguồn sức mạnh của Cựu Thuật.
Thể thuật, ví dụ như Hình Ý, Kim Cang(2)…, đều là cành lá trên rễ, chỉ có hệ rễ mạnh, mới có thể cành lá tươi tốt.
Vương Huyên đương nhiên vô cùng coi trọng, tìm hiểu tất cả các “căn pháp(phương pháp gốc)”, sau đó lại càng nghiên cứu một cách có chọn lọc.
Khu vực sân trường này có nhiều cây to, trên bãi cỏ đầy lá vàng, lúc này rất yên tĩnh.
Vương Huyên nhắm mắt lại, tắm mình trong ánh bình minh, hắn đang thải khí, kết hợp phương pháp nội dưỡng, trong tâm trí tưởng tượng dẫn đến một sợi rồi một sợi ánh sáng màu vàng, bao phủ lấy chính mình.
Tuy là phương pháp nội dưỡng vẫn luôn ghi nhớ trong đầu, nhưng cơ thể của hắn tựa như thật sự nóng lên, cảm giác như là bị ánh sáng màu vàng chói lọi lượn quanh.
Nếu như có người đến gần, nhất định có thể nhìn ra một chút khác thường ở trên người của Vương Huyên, ánh ban mai trên người của hắn “đậm” hơn của người khác, như là có một tầng ánh lửa đang lưu chuyển.
Vương Huyên vừa thải khí, vừa vận dụng phương pháp nội dưỡng, tuy rằng chỉ là nhìn thấy dáng vẻ sợi vàng tiếp dẫn ở trong đầu, nhưng trong hiện thực tựa như đang thực sự xảy ra.
Quanh người của hắn nóng rực, càng về cuối càng tê dại, có một cỗ lực lượng xuyên qua thân thể, đầu tiên là đau nhức, sau đó lại cảm thấy rất thoải mái.
Cảm nhận khác thường này của hắn chỉ mới xuất hiện gần đây.
Vương Huyên biết, bởi vì luyện Thải khí thuật nhiều năm, cũng kết hợp phương pháp nội dưỡng, hiện tại hắn đã bắt đầu “thu hoạch”.
Đêm qua, hắn dùng tay phải mạnh mẽ ấn xuống, trực tiếp để lại dấu tay rõ ràng trên thân cây thô tô, chính là “Căn pháp” dần dần thể hiện thành công.
Trên con đường Cựu Thuật này, hắn đã có những bước tiến vượt bậc.
Trong lớp thực nghiệm, tuy rằng Tần Thành, Chu Khôn cũng đều đang luyện Cựu Thuật, nhưng phần lớn đều chỉ là tăng thể chất, chỉ xem như có một mình Vương Huyên là thải khí nhập vào cơ thể, nội dưỡng bản thân.
Nếu như Tần Thành, Chu Khôn đối đầu với người bình thường, một người có thể đối kháng mười mấy người cũng không thành vấn đề.
Quanh năm luyện Cựu Thuật cùng với ăn thức ăn uống thuốc quý hiếm thời gian dài đã khiến cho tố chất của bọn họ được tăng lên rất nhiều.
Vương Huyên không thải khí trước, cũng mạnh hơn các bạn cùng lớp rất nhiều rồi.
Cho nên, Tần Thành vẫn luôn bất bình thay cho hắn, nếu chỉ lấy riêng Cựu Thuật đối kháng, hoàn toàn không có ai có thể sánh được với Vương Huyên.
Thậm chí, hắn chỉ vận dụng một bàn tay, có lẽ sẽ có thể áp chế bất kỳ một bạn học nào trong lớp thực nghiệm Cựu Thuật.
Cơ thể của Vương Huyên nóng rực, sau đó thậm chí có chút nóng lên, từ máu thịt đến xương cốt, hình như có từng dòng điện nhỏ đang chạy qua.
Đây là thải khí, nội dưỡng thể hiện một sức nóng nhất định.
Vương Huyên muốn giữ từng sợi ánh bình minh tiến vào thân thể ở trong đầu, sau đó lại muốn đưa từng làn sương mù màu đen đục từ trong cơ thể tản mát ra ngoài.
Tương ứng với cái này, cơ thể hắn xuất hiện khác thường, quá trình trao đổi chất nhanh hơn, trên người ra một chút mồ hôi nhớp nháp, ướt dầm dề.
Hắn cảm thấy, máu thịt như là đang được gột rửa ở dưới ánh bình minh, trong ngoài thông suốt, tinh khí thần vô cùng dồi dào, toàn thân tràn ngập sức mạnh.
Ánh nắng ban mai xuyên qua rừng cây, làm mấy làn sương đều mang theo một màu vàng nhạt, có bốn người nam nữ trẻ tuổi tản bộ đi tới, hai người đàn ông chỉ thỉnh thoảng nói một hai câu, chủ yếu là hai cô gái đang nói chuyện gì đó.
Trong đó có một cô gái vô cùng xinh đẹp, vẫn luôn nói chuyện, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười, vừa nhìn chính là tính cách hoạt bát nhanh nhẹn.
Một cô gái khác thì mềm mỏng, có loại nhà dòng dõi Nho học, mang theo nụ ôn hòa.
Bọn họ cũng là học sinh của lớp thực nghiệm Cựu Thuật, đến từ Tân Tinh.
“Các cậu xem, đó không phải là Vương Huyên sao, sao cơ thể cậu ta giống như đang phát sáng như thế?” Cô gái trẻ tuổi tràn đầy sức sống mở miệng, đôi mắt xinh đẹp mở to, nghi ngờ có khi nào mình nhìn lầm hay không.
Cô gái dịu dàng ít nói kinh ngạc: “Có lẽ nào cậu ta đã luyện thành Thải khí thuật rồi sao?”
Một trong hai người nam giật mình: “Trong lớp thực nghiệm…… thế mà có người thật sự luyện thành!”
Nhưng rất nhanh cậu ta lại lắc lắc đầu, bởi vì cậu ta biết, hiện tại những thứ này đã vô nghĩa rồi.
Một người nam khác cũng mở miệng: “Đáng tiếc, thuật của thời đại cũ dù sao cũng lỗi thời rồi, hiện tại chính thức bị từ bỏ, không lâu sau chúng ta sẽ phải về Tân Tinh, bên kia lại có phát hiện mới, nắm chắc được cơ hội, thời đại mới có thể sẽ đến.”
Mấy người đến từ Tân Tinh, đều hiểu biết nội tình mới nhất, Cựu Thuật bị cho rằng lỗi thời, đã bị vứt bỏ, hiện tại đã có lựa chọn tốt hơn!
====
Chú thích:
(1)Lạp thể (tiếng Anh: plastid; bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp: πλαστός (plastós), nghĩa là hình thành, hun đúc) là nhóm bào quan chuyên hóa bao bởi màng kép tìm thấy trong tế bào thực vật và tảo. Lạp thể là nơi sản xuất và lưu trữ những hợp chất hóa học quan trọng được tế bào tiêu thụ.
(2) Kim Cang Quyền là một trong bảy mươi hai môn tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm.
- Hình ý quyền (tiếng Anh phiên âm từ tiếng Hoa là Xing Yi Quan.[1], còn có tên khác là Lục hợp quyền, xuất xứ từ Thiếu Lâm Tung Sơn Hà Nam, có đặc điểm là thế quyền nhanh gọn, gấp gáp, nghiêm ngặt, mạnh bạo so với các môn quyền của trường phái Đạo gia chủ ôn nhu trầm ổn, dìu dặt và khoan thai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook