Tà Tu
-
24: Giao Dịch
- Người đã làm gì ta ?
- Chỉ tạm thời phong bế nguyên lực cùng sức lực của người, để người ngủ một chút.
Hắn suy nghĩ một lúc quyết định cho nàng ăn một viên mê hồn đan nếu đổi thành một tên nam nhân thì hắn đã một chưởng đập cho bất tỉnh, Lý Tinh mang nàng vào bên trong thần lô đỉnh sao đó truyền âm cho Liễu Huân Vũ.
- Tiểu Lý nàng là ai ?
Liễu Huân Vũ vừa đến thì thấy tiểu đệ đang ôm một nữ nhân khác, giọng điệu của nàng nhất thời đề cao lên mấy phần.
- Sao này nàng ta chính là sư muội của tỷ.
- Ta không đồng ý.
- Chuyện tốt như vậy tại sao lại không đồng ý ? tỷ nghĩ thử xem được một cường giả kim đan cảnh gọi một tiếng sư tỷ sẽ oai phong như thế nào ?
- Nàng ta thật sự là kim đan cảnh ?
- Đúng vậy hơn nữa còn là ngũ phẩm linh căn.
Nàng nghe hắn nói nhất thời oán hận tiêu đi một nữa, nàng không thể vì sự ít kỉ của bản thân mà ảnh hưởng đến tương lai của hắn.
- Vậy miễn cưỡng thu nàng làm tiểu muội.
Lý Tinh đặt Ám Dạ lên giường sao đó tiến lại bên cạnh sư tỷ hôn nàng một cái.
- Vẫn là Vũ tỷ đối với đệ tốt nhất.
- Đệ làm gì vậy ? ở đây vẫn còn có người đó.
Liễu Huân Vũ nhỏ giọng nói, gương mắt thoáng đỏ ửng, ánh mắt lén nhìn nữ nhân nằm bên cạnh.
- Không sao nàng ta nhất thời sẽ không tỉnh lại, đừng để ý đến nàng.
Lý Tinh ôm lấy nàng hôn lên đôi môi quyến rũ kia một cái, cảm giác ngọt ngào truyền đến làm hắn không muốn dừng lại, hai tay bắt đầu loạn động tấn công khắp nơi.
- Chúng ta đi chỗ khác có được không ?
Liễu Huân Vũ bị hắn hôn đến toàn thân mềm nhũn chỉ có thể dựa vào lòng ngực đối phương, giọng nói giống như một tiểu nữ nhân đang làm nũng, ánh mắt cầu xin nhìn hắn.
Lý Tinh nhìn bộ dáng như mèo con của nàng trong người dâng lên một luồn hỏa khí lập tức ôm nàng chạy đi, sao khi tới chỗ an toàn hắn đặt nàng nằm xuống, ánh mắt nóng rực nhìn nữ nhân trước mặt, bộ dáng bây giờ của nàng đúng là mê người, mặt ngọc đỏ ửng ẩn chứa xuân tình, đôi môi hé mở thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ, một tay của nàng đang xoa bóp ngọc phong tay còn lại thì tự cởi lấy y phục của bản thân.
- Tiểu Lý tỷ muốn…
Liễu Huân Vũ cảm thấy bên trong cơ thể như có thứ gì đó đang thiêu đốt, toàn thân đỏ ửng, nàng vừa giải khai một nữa y phục đã lao tới ôm chầm lấy hắn, ngọc phong liên tục lên xuống ma sát với đối phương.
- Tỷ… tỷ thấy khó chịu…
Lý Tinh ôm lấy người ngọc trong lòng giúp nàng giải trừ một nữa y phục còn lại, y phục của hắn sớm đã bị nàng xé nát, một tay hắn bắt lấy ngọc phong không ngừng xoa nắn, tay còn lại tiến xuống phía dưới bỏ qua kiều đồn màu mỡ trực tiếp đâm vào giữa hai chân.
- Ướt rồi, nhanh như vậy ?
Liễu Huân Vũ cảm nhận có thứ gì đó đang tiến vào cơ thể của mình nàng chủ động lắc eo, kiều đồn căn mọng lắc lư phối hợp với hắn.
- Ân… ưm… tỷ muốn…
- Tỷ muốn gì ?
Lý Tinh biết nàng đã động tình đến mức không thể động tình hơn trong lòng hắn đột nhiên dân lên chủ ý trêu đùa nàng.
- Tỷ muốn đệ tiến vào bên trong ưm… của tỷ…
- Sao này tỷ nhất định phải nghe lời đệ.
- Tỷ sẽ nghe lời đệ… đệ mau tiến vào đi…
- Bây giờ tỷ nằm sấp xuống.
Liễu Huân Vũ nghe lời lập tức nằm úp lên giường, chân ngọc liên tục cọ xác vào nhau.
- Nâng mông cao lên.
- Ân…
Lý Tinh nhìn cặp mong căn tròn to lớn trước mặt nhiệt khí bên trong cơ thể nhất thời tăng lên mấy phần.
- Ba… ưm…
Bàn tay hắn vừa vỗ lên kiều đồn của nàng lập tức có một tiếng rên rỉ vang lên, hắn vỗ thêm mấy cái phát hiện cở thể sư tỷ đang không ngừng run rẩy sao đó một tia nước từ bên trong đào nguyên bắn ra, cả người nàng vô lực rủ xuống.
- Nhanh như vậy?
Lý Tinh dùng hai tay nắm lấy eo nàng kéo lên, cự vật to lớn từ phía sao đâm thẳng vào bên trong.
- Á… ân…
Liễu Huân Vũ vừa cao trãi qua cao trào cơ thể như hư thoát hoàn toàn vô lực tùy ý để đối phương hoạt động, một lúc sao nàng chủ động lắc eo phối hợp, từng cơn hưng phấn như làm cho cơ thể nàng muốn nổ tung.
Lý Tinh liên tục ra vào suốt hai canh giờ đến khi Vũ tỷ xin tha hắn mới bỏ qua cho nàng, sao đó cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.
Hôm sao Lý Tinh trở lại chỗ của Ám Dạ thì nàng đã tĩnh lại, đang muốn vận công khôi phục nguyên lực.
- Vô ít thôi, trên đời chỉ có ta mới có thể giúp người khôi phục nguyên lực.
Hắn nhìn nàng vẫn tiếp tục vận công thầm mắng nữ nhân này đúng là cứng đầu, Lý Tinh tiến lại bên cạnh tháo khăng che mặt của nàng.
- Người…
Một gương mặt xinh đẹp xuất hiện, mi thanh mục tú, ngũ quan tinh xảo kết hợp vô cùng hài hòa hoàn toàn không thua kém Nhạc tiểu thư kia, chỉ có điều trên trán của nàng lại có hai vết sẹo hoàn toàn phá hết mỹ quan.
- Có muốn ta giúp người xóa vết sẹo này đi không?
- Không cần.
- Nếu người không muốn thì thôi vậy, sao này người theo ta lăn lộn ta nhất định không bạc đãi người.
Lý Tinh nhìn nàng không phản ứng, xem ra nữ nhân này thật sự rất cứng đầu muốn thuần phục nàng nhất định không thể dùng cách mềm mỏng, hắn tiến lại ngồi trên giường một tay ôm lấy eo nhỏ.
- Cảm giác không tệ miễn cưỡng có thể là nha hoàn ấm giường cho ta.
- Buôn ra.
Ám Dạ lạnh lùng quát hắn một tiếng bây giờ nàng không thể sử dụng nguyên lực, bản thân chẳng khác gì nữ tử bình thường.
- Được rồi chúng ta nói chuyện nghiêm chỉnh đi.
Lý Tinh bày ra bộ mặt nghiêm túc nhìn nàng, sắc thủ cũng được thu vào.
- Chỉ cần người ở bên cạnh ta 10 năm ta sẽ giúp người giải độc.
Ám dạ nghe đối phương nói sắc mặt khẽ biến, ánh mắt liếc nhìn đối phương.
- Người biết ta trúng độc?
- Độc người trúng phải gọi là phá giới đan một khi người phá đan thành anh độc dược phát tác lúc đó chỉ có một con đường chết, độc này mỗi ngày sẽ phá hoại một ít kim đan của người cho nên mỗi năm người phải cần có giải dược để kiềm chế.
- Người có thể trị ?
- Tất nhiên, nếu không ta làm sao xứng làm chủ nhân của người.
Nàng suy nghĩ một chút sao đó đưa ra quyết định.
- Được ta đồng ý nhận người làm chủ, thẩm chí cả đời này theo bên cạnh người nhưng ta có hai điều kiện.
- Nói đi.
- Thứ nhất người không chỉ giải độc cho ta còn phải giải độc cho muội muội của ta.
- Được.
- Thứ hai người phải giúp ta trả thù.
- Chuyện này liên quan gì đến ta ?
Lý Tinh nhìn vẻ mặt thù hận của nàng trong lòng thử tính toán, nếu như vận khí của nàng không tệ sao này có thể trở thành cường giả hóa thần, nếu như kẻ thù của nàng không đạt tới hóa thần thì có thể giúp nàng một chút.
- Kẻ thù của người là ai ?
- Hoàng Trạch, tông chủ của Hỏa Diễm tông.
- Chỉ là một tông chủ sao người không tự đi trả thù ?
- 20 năm trước hắn đã là kim đan đỉnh phong bây giờ không chừng đã bước vào nguyên anh.
- Người cảm thấy ta sẽ vì một kim đan cảnh mà đắt tội một tên nguyên anh cảnh sao ?
Hắn ném cho nàng một cái ánh mắt khinh bỉ, hắn không phải loại người thấy nữ nhân thì hóa thú.
- Nếu người có thể giúp ta báo thù, đời này ta sẽ hầu hạ cho người, hơn nữa có thể cho người biết vị trí động phủ của một hóa thần cảnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook