Số 13 Phố Mink
Chương 1292: Chúng ta giống nhau (2)

"Heo tím xuống Địa ngục!"

"Heo tím xuống Địa ngục!"

Đây là một khu phố nhỏ mà người tóc tím tập trung sinh sống, ở chỗ này,

trường học do tự họ thành lập, mặc dù lực lượng giáo viên ở đây rất yếu, mà lại

không được chính phủ của thành phố York tán thành, nhưng khi một quần thể

người tập trung lại một chỗ phát triển đến quy mô nhất định, thường thường sẽ

bắt đầu tự phát triển bản thân....

Lúc này, phía ngoài trường học xuất hiện một đám người mặc áo bào trắng, bọn

chúng vốn định tấn công ngôi trường này, mà ở trước cổng và bức tường bên

phía này, gặp phải sự ngăn cản.

Trường học là có ký túc xá, vốn có không ít học sinh ở bên trong, mà sau khi

chuyện này xảy ra trong đêm nay, ở gần đó cũng có thêm không ít người dân tóc

tím tập trung lại.

Điều quan trong nhất đó chính là, hiệu trưởng trường này là một người ủng hộ

kiên định trong chiến dịch vận động đòi quyền bình đẳng của ngài Luther, càng

là một trong những trợ thủ của ngài Luther, ông ta cũng đã trợ giúp ngài Luther

tiến hành tổ chức rất nhiều buổi hội nghị, những thầy cô và các học sinh trong

trường cũng đều tham gia những buổi hội nghị này, cho nên tổ chức này có sự

tập trung rất tốt, không giống như hoàn cảnh năm bè bảy mảng thường thấy ở

những khu dân cư mà người tóc tím sinh sống khác.

Cây chổi và cán của dụng cụ lau nhót bị vót nhọn thành những ngọn giáo, bàn

học bị chất đống ở trước cửa trường học làm chướng ngại vật, cửa kính phòng

học bị đập nát rồi gom lại xem như vũ khí để ném, bản thân hiệu trưởng của

ngôi trường là ngài Tansai đang giơ một khẩu súng lên mà kiên cường ở khu

vực trung tâm, ừm, khẩu súng này là súng hiệu lệnh mà giáo viên sử dục trong

mấy đại học thể thao ở trường.

Lần thứ nhất, tiếng hô khẩu hiệu chói tai của đám người áo bào trắng muốn phá

tan nơi này, nhưng rất nhanh, bọn cũng cũng bị đánh lùi.

Những thầy và trò trong ngôi trường dựa vào hàng tường ngoài và chướng ngại

vật ở trước cổng trường, tiến hành phản kháng mãnh liệt lại đám người mặc áo

bào trắng, mảnh kính vỡ ném ra ngoài liên tục không chút do dự, trong chốc lát,

không ít tên mặt áo bào trắng đã biến thành mặc áo bào đỏ.

Nhưng sau khi tấn công lần thứ nhất thất bại cũng không để đám Tín Đồ Thánh

Hỏa này bỏ đi quyết tâm muốn tân công ngôi trường này, so với những người

tóc tím sinh sống ở khu nhà xưởng, khu ổ chuột hoặc cống thoát nước, những

người tóc tím đang sống trong ngôi trường này, lại càng dễ làm bọn chúng cảm

thấy khó chịu.

Bọn chúng này vừa trêu cợt đám heo tím này còn muốn đi học, lại vừa lo lắng

bọn họ thật sự có thể dựa vào học tập mà có cơ hội để chứng tỏ bản thân mình.

Đây là một loại cảm xúc cực kỳ phức tạp, nhưng cuối cùng đều có thể dẫn đến

một hướng hành động: Phá hủy cái trường học này!

Không chỉ có như thế, còn phải thông qua loại phương thức này để làm cho

chính phủ dỡ bỏ trường học của người tóc tím, ngăn cấm quyền được giáo dục

của bọn họ.

Rất nhanh, càng ngày càng nhiều người mặc áo bào trắng bắt đầu tập trung về

nơi này, số lượng đã gấp ba lúc đầu.

Lần tấn công thứ hai tràn đến, dưới sự chỉ huy của hiệu trưởng Tansai, trường

học lần nữa ngăn cản được đám người xâm nhập, mặc dù bên phía thầy trò

trong trường cũng phải trả một cái giá không nhỏ, nhưng tường rào và cổng

chính, vẫn như cũ còn ở trong tay của bọn họ.

"Đừng khóc, nước mắt vào thời điểm này là thứ níu chân của chúng ta nhất,

chúng ta phải đứng ở chỗ này, chúng ta phải dũng cảm đối mặt, chúng ta không

phải là đang đòi hỏi gì cả, chúng ta chỉ là muốn nhận được sự tôn trọng!

Nếu bọn chúng đã lựa chọn dùng máu và lửa để khiêu chiến với chúng ta, vậy

thì chúng ta cũng chỉ có thể dùng phương thức tương tự để đối phó lại!

Tất cả đều hãy đứng lên, chuẩn bị kỹ càng, bọn chúng sẽ không bỏ qua, đêm

nay, vẫn còn rất dài!"

Thật ra, nơi chiến đấu đều là ở khu vực cổng chính trường học và tường xây bao

quanh bên ngoài, bởi vì khu vực khác cũng không thích hợp để đám người tràn

vào, nhưng cũng có thể để người đi vào.

Cho nên, đám Tín Đồ Thánh Hỏa bên ngoài đang không ngừng tiếp tục vừa tập

trung người lại, không ít cư dân tóc tím ở gần đó cũng cầm lấy vũ khí như dao

phay ống sắt vân vân, tự động nhảy qua tường của trường học để gia nhập vào

cuộc chiến này.

Bởi vì bọn họ cũng rõ ràng, một khi trường học bị đánh sập, sau đó những tên

mặc áo bào trắng kia giết vào trong trường học, chắc chắn tiếp theo bọn chúng

sẽ ra tay với những hộ gia đình ở trên con phố này.

Cũng chính là bởi vì những lực lượng mới gia nhập vào này, trường học chặn lại

được đợt tấn công thứ ba....

Hiệu trưởng Tansai yên lặng mà châm một điếu thuốc, ánh mắt nhìn chằm chặp

ra tình hình phía bên ngoài.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương