Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
-
Chương 1379: Khai Thiên thức thứ sáu, phá tinh (4)
Tề Nhạc hơi có chút thở dốc nhìn Ngưu Ma Vương, quang mang phía trên Bàn Cổ Phủ đã hoàn toàn hòa nhập cùng Ngưu Ma Vương thành một thể. Hắn có chút kinh ngạc nói:
- Nguyên lai, ngươi cũng đã cùng Bàn Cổ Phủ dung hợp rồi, khó trách, ta cảm giác không thấy linh hồn bên trên Bàn Cổ Phủ, ngươi thậm chí ngay cả bên trên bên trên Bàn Cổ Phủ cũng đã đã luyện hóa được.
Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng:
- Đừng tưởng rằng năng lượng của ngươi đột nhiên tiến bộ, có thể đem ta hủy diệt. Đừng quên năng lượng của ta là tích lũy từ từ, so với ngươi đột nhiên có được thì chân thực hơn nhiều. Hôm nay chiến một trận chẳng biết hươu chết về tay ai, vứt bỏ hết những thứ khác, nếu như ta hôm nay có thể hủy diệt ngươi thì sau này cũng không có cái thiên ý gì có thể trói buộc sự hiện hữu của ta.
Sắc mặt của Tề Nhạc trở nên nghiêm túc lên, nhìn Ngưu Ma Vương, khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc bắt đầu phát sinh biến hóa, trường bào màu trắng không gió mà bay, năng lượng sắc bén khiến cho hắn trở thành một thái dương khác ngoài địa cầu quang mang chẳng những nóng rực mà còn thiêu đốt mãnh liệt. Hắn biết rõ, Ngưu Ma Vương nói cũng không sai, tuy rằng hắn đã đạt đến cấp độ của Ngưu Ma Vương, thậm chí là siêu việt tồn tại cấp độ Ngưu Ma Vương, nhưng lực lượng của hắn dù sao cũng không phải là dựa vào tu luyện mà có. Xét căn cơ không thể so với Ngưu Ma Vương. Lúc này, cảm xúc của Ngưu Ma Vương trong thời gian ngắn như vậy hoàn toàn ổn định lại, uy hiếp của hắn đối với Tề Nhạc cực lớn. Muốn chiến thắng hắn tuyệt không phải là một chuyện dễ dàng.
Bàn Cổ Phủ cùng cánh tay phải Tề Nhạc đồng thời giơ lên, lúc này quang mang màu vàng chưởng chưởng mà ra. Trong lòng bàn tay của Tề Nhạc một thanh năng lượng hình thái Hiên Viên Kiếm xuất hiện. Đây không chỉ đơn giản là Hiên Viên Kiếm hồn, dùng thân thể của Tề Nhạc làm cơ sở, đây chính là phóng xuất ra bản thân Hiên Viên Kiếm có khả năng phóng xuất ra.
Đỏ sậm cùng màu vàng, hai đạo thiểm điện cơ hồ đồng thời chớp động, va chạm kịch liệt đã bắt đầu, hai đạo năng lượng điên cuồng giữa không trung Thái Dương Hệ triển khai liều chết va chạm. Mỗi một lần năng lượng va chạm đều mang theo một vòng năng lượng rung động kịch liệt. Tại thời khắc này, dụng cụ trên địa cầu dò xét ngoài không gian hoàn toàn ngừng chạy, từng đạo năng lượng gió lốc không ngừng từ bên trong va chạm của hai người phóng xuất tán vào bên trong Thái Dương Hệ.
Hiên Viên Bát Pháp chống lại Khai Thiên Thất Thức, đến tột cùng ai có thể chiếm cứ thượng phong? Tề Nhạc không biết, Ngưu Ma Vương cũng không biết. Tề Nhạc bằng vào ưu thế Hiên Viên Kiếm thoáng mạnh hơn Bàn Cổ Phủ một phần mà năng lực bản thân hắn đã vượt qua Ngưu Ma Vương. Mà Ngưu Ma Vương bằng vào kinh nghiệm mấy vạn năm cùng với thân là nhi tử của Bàn Cổ thần sử dụng mật thiết Bàn Cổ Phủ hơn.
Năng lượng khổng lồ mỗi một lần va chạm, đều khiến cho năng lượng của cả hai tăng lên tới cực hạn, hai người ai cũng không có giữ lại. Kỹ xảo cuối cùng là do năng lượng va chạm sinh ra, đến cấp độ của họ thì năng lượng tinh khiết đã không có thể đại biểu hết thảy, đối với ứng dụng ứng dụng năng lượng cũng đồng dạng trọng yếu.
Oanh --
Kim cùng bạch hai đạo thân ảnh lần nữa bay ngược, kéo dài hơn vạn mét trong hư không. Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc cơ hồ làm ra đồng dạng động tác, lau máu tươi trên khóe miệng. Huyết dịch của Ngưu Ma Vương là màu đỏ sậm trong hỗn hợp có bạch sắc quang mang còn máu tươi của Tề Nhạc là kim hồng sắc. Năng lượng khổng lồ đang không ngừng tăng lên như trước, ngay từ lúc đầu chiến đấu, hai người cũng đã quyết định cuộc chiến đấu này chính là cục diện không chết không ngớt. Thăm dò giai đoạn trước đã xong, giờ khắc này quyết chiến sắp chính thức triển khai.
Sắc mặt Tề Nhạc dần dần trở nên bình tĩnh trở lại, nguyên bản một tay nắm Hiên Viên Kiếm biến thành hai tay, kim sắc quang mang nhu hòa dần dần biến thành màu trắng, trong mắt của hắn hoàn toàn trở nên bình thản. Nhìn Ngưu Ma Vương hoàn toàn là bộ dáng thương hại.
Biến hóa của Ngưu Ma Vương càng thêm quái dị, hắn cũng đồng dạng dùng hai tay nắm Bàn Cổ Phủ của mình, năng lượng ba động đồng dạng một lần lại một lần luật động lên, mỗi một lần luật động đều sinh ra một tia năng lượng ba động đặc thù, mà biểu lộ trên mặt hắn lại vô cùng kịch tính. Mỗi một bộ phận thân thể đều đang run rẩy run rẩy kịch liệt, mà trong ánh mắt hắn lại tràn đầy cảm giác sợ hãi, tựa hồ đang sợ cái gì đó. Nhìn Tề Nhạc, lão Ngưu luôn cường hoành lại trở nên hèn mọn bỉ ổi, toàn thân cao thấp không một chỗ không hề run rẩy.
Nhìn bộ dạng của Ngưu Ma Vương, bình thản trong ánh mắt của Tề Nhạc ngược lại nhiều thêm vài phần nghiêm nghị. Hắn biết rõ, năng lực chiến đấu của lão Ngưu tuyệt đối không hề dưới mình.
- Lòng mang sợ hãi, lão Ngưu, không nghĩ tới ngươi cường hãn lại lĩnh ngộ lòng mang sợ hãi. Thật là khiến người bất ngờ ah!
Thanh âm của Ngưu Ma Vương run rẩy:
- Ngươi, ngươi. . . Không phải. . . Cũng lĩnh. . . Ngộ. . . Rồi sao? Nhân. . .nhân ... tâm, Hiên Viên Kiếm. . . nhân. . . nhân. . . Tâm sao?
Tề Nhạc minh bạch, mình không thể khắc chế lão Ngưu, nhân giả lòng có thể khắc chế giết chóc nhưng không cách nào khắc chế lòng mang sợ hãi, từ tu vi hai người mà xét thì năng lượng đối với năng lượng đồng dạng cũng cân sức ngang tài. Mà kết quả tối chung quyết định trận chiến đấu này chỉ sợ thật sự là thiên ý.
Ngưu Ma Vương động, thân thể của hắn dùng một đạo đường vòng cung quỷ dị hướng phía Tề Nhạc bay tới, trong quá trình bay về phía trước, thân thể của hắn vẫn đang run rẩy. Mà Bàn Cổ Phủ trong tay hắn lại không ngừng cải biến phương hướng, phía dưới hai tay của hắn điều khiển, một đạo lại một đạo bạch sắc quang mang trên ngưng tụ không trung, khí tức năng lượng phóng lên trời, một hư ảnh Bàn Cổ Phủ cực lớn xuất hiện, thanh âm run rẩy của Ngưu Ma Vương phun ra mấy chữ:
- Khai thiên. . . Thất thức. . . , đệ lục. . . Thức, phá. . . Tinh. . .
Phá tinh - danh như ý nghĩa, Bàn Cổ Phủ có thể làm cho tinh cầu tan vỡ, hai thức cuối cùng của Bàn Cổ Phủ đúng là chung cực Áo Nghĩa, mà giờ khắc này, Ngưu Ma Vương rốt cục thi triển ra.
- Đấu Chuyển Tinh Di!
Tề Nhạc cũng động, hắn không thể đợi Ngưu Ma Vương hoàn toàn phóng xuất ra uy thế phá tinh. Vì thế Ngưu Ma Vương vừa mới di động thì lập tức hắn cũng động. Đôi thủ chưởng cầm Hiên Viên Kiếm cùng thân thể của hắn lập tức hợp hai làm một, dùng hình thái Thiên Nhân Hợp Nhất hướng phía Ngưu Ma Vương nghênh đón.
Giữa không trung không biết kéo dài qua bao nhiêu trong hư không, Bàn Cổ Phủ vô cùng khổng lồ mang theo đường vòng cung ưu mỹ mà quỷ dị phiêu nhiên xuống. Năng lượng ba động trong nháy mắt bị nó đình chỉ, lúc này trong chiến đấu của Ngưu Ma Vương dùng ra chiến thuật tâm lý, phương hướng trảm phá tinh chính là địa cầu. Tuy rằng chưa hẳn có thể đem Địa Cầu chém hai nửa, nhưng nếu quả thật oanh kích trên địa cầu thì tuyệt đối là tai nạn có tính chất huỷ diệt. Hắn muốn làm chính là liều mạng bức bách Tề Nhạc chính diện đấu với mình.
- Nguyên lai, ngươi cũng đã cùng Bàn Cổ Phủ dung hợp rồi, khó trách, ta cảm giác không thấy linh hồn bên trên Bàn Cổ Phủ, ngươi thậm chí ngay cả bên trên bên trên Bàn Cổ Phủ cũng đã đã luyện hóa được.
Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng:
- Đừng tưởng rằng năng lượng của ngươi đột nhiên tiến bộ, có thể đem ta hủy diệt. Đừng quên năng lượng của ta là tích lũy từ từ, so với ngươi đột nhiên có được thì chân thực hơn nhiều. Hôm nay chiến một trận chẳng biết hươu chết về tay ai, vứt bỏ hết những thứ khác, nếu như ta hôm nay có thể hủy diệt ngươi thì sau này cũng không có cái thiên ý gì có thể trói buộc sự hiện hữu của ta.
Sắc mặt của Tề Nhạc trở nên nghiêm túc lên, nhìn Ngưu Ma Vương, khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc bắt đầu phát sinh biến hóa, trường bào màu trắng không gió mà bay, năng lượng sắc bén khiến cho hắn trở thành một thái dương khác ngoài địa cầu quang mang chẳng những nóng rực mà còn thiêu đốt mãnh liệt. Hắn biết rõ, Ngưu Ma Vương nói cũng không sai, tuy rằng hắn đã đạt đến cấp độ của Ngưu Ma Vương, thậm chí là siêu việt tồn tại cấp độ Ngưu Ma Vương, nhưng lực lượng của hắn dù sao cũng không phải là dựa vào tu luyện mà có. Xét căn cơ không thể so với Ngưu Ma Vương. Lúc này, cảm xúc của Ngưu Ma Vương trong thời gian ngắn như vậy hoàn toàn ổn định lại, uy hiếp của hắn đối với Tề Nhạc cực lớn. Muốn chiến thắng hắn tuyệt không phải là một chuyện dễ dàng.
Bàn Cổ Phủ cùng cánh tay phải Tề Nhạc đồng thời giơ lên, lúc này quang mang màu vàng chưởng chưởng mà ra. Trong lòng bàn tay của Tề Nhạc một thanh năng lượng hình thái Hiên Viên Kiếm xuất hiện. Đây không chỉ đơn giản là Hiên Viên Kiếm hồn, dùng thân thể của Tề Nhạc làm cơ sở, đây chính là phóng xuất ra bản thân Hiên Viên Kiếm có khả năng phóng xuất ra.
Đỏ sậm cùng màu vàng, hai đạo thiểm điện cơ hồ đồng thời chớp động, va chạm kịch liệt đã bắt đầu, hai đạo năng lượng điên cuồng giữa không trung Thái Dương Hệ triển khai liều chết va chạm. Mỗi một lần năng lượng va chạm đều mang theo một vòng năng lượng rung động kịch liệt. Tại thời khắc này, dụng cụ trên địa cầu dò xét ngoài không gian hoàn toàn ngừng chạy, từng đạo năng lượng gió lốc không ngừng từ bên trong va chạm của hai người phóng xuất tán vào bên trong Thái Dương Hệ.
Hiên Viên Bát Pháp chống lại Khai Thiên Thất Thức, đến tột cùng ai có thể chiếm cứ thượng phong? Tề Nhạc không biết, Ngưu Ma Vương cũng không biết. Tề Nhạc bằng vào ưu thế Hiên Viên Kiếm thoáng mạnh hơn Bàn Cổ Phủ một phần mà năng lực bản thân hắn đã vượt qua Ngưu Ma Vương. Mà Ngưu Ma Vương bằng vào kinh nghiệm mấy vạn năm cùng với thân là nhi tử của Bàn Cổ thần sử dụng mật thiết Bàn Cổ Phủ hơn.
Năng lượng khổng lồ mỗi một lần va chạm, đều khiến cho năng lượng của cả hai tăng lên tới cực hạn, hai người ai cũng không có giữ lại. Kỹ xảo cuối cùng là do năng lượng va chạm sinh ra, đến cấp độ của họ thì năng lượng tinh khiết đã không có thể đại biểu hết thảy, đối với ứng dụng ứng dụng năng lượng cũng đồng dạng trọng yếu.
Oanh --
Kim cùng bạch hai đạo thân ảnh lần nữa bay ngược, kéo dài hơn vạn mét trong hư không. Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc cơ hồ làm ra đồng dạng động tác, lau máu tươi trên khóe miệng. Huyết dịch của Ngưu Ma Vương là màu đỏ sậm trong hỗn hợp có bạch sắc quang mang còn máu tươi của Tề Nhạc là kim hồng sắc. Năng lượng khổng lồ đang không ngừng tăng lên như trước, ngay từ lúc đầu chiến đấu, hai người cũng đã quyết định cuộc chiến đấu này chính là cục diện không chết không ngớt. Thăm dò giai đoạn trước đã xong, giờ khắc này quyết chiến sắp chính thức triển khai.
Sắc mặt Tề Nhạc dần dần trở nên bình tĩnh trở lại, nguyên bản một tay nắm Hiên Viên Kiếm biến thành hai tay, kim sắc quang mang nhu hòa dần dần biến thành màu trắng, trong mắt của hắn hoàn toàn trở nên bình thản. Nhìn Ngưu Ma Vương hoàn toàn là bộ dáng thương hại.
Biến hóa của Ngưu Ma Vương càng thêm quái dị, hắn cũng đồng dạng dùng hai tay nắm Bàn Cổ Phủ của mình, năng lượng ba động đồng dạng một lần lại một lần luật động lên, mỗi một lần luật động đều sinh ra một tia năng lượng ba động đặc thù, mà biểu lộ trên mặt hắn lại vô cùng kịch tính. Mỗi một bộ phận thân thể đều đang run rẩy run rẩy kịch liệt, mà trong ánh mắt hắn lại tràn đầy cảm giác sợ hãi, tựa hồ đang sợ cái gì đó. Nhìn Tề Nhạc, lão Ngưu luôn cường hoành lại trở nên hèn mọn bỉ ổi, toàn thân cao thấp không một chỗ không hề run rẩy.
Nhìn bộ dạng của Ngưu Ma Vương, bình thản trong ánh mắt của Tề Nhạc ngược lại nhiều thêm vài phần nghiêm nghị. Hắn biết rõ, năng lực chiến đấu của lão Ngưu tuyệt đối không hề dưới mình.
- Lòng mang sợ hãi, lão Ngưu, không nghĩ tới ngươi cường hãn lại lĩnh ngộ lòng mang sợ hãi. Thật là khiến người bất ngờ ah!
Thanh âm của Ngưu Ma Vương run rẩy:
- Ngươi, ngươi. . . Không phải. . . Cũng lĩnh. . . Ngộ. . . Rồi sao? Nhân. . .nhân ... tâm, Hiên Viên Kiếm. . . nhân. . . nhân. . . Tâm sao?
Tề Nhạc minh bạch, mình không thể khắc chế lão Ngưu, nhân giả lòng có thể khắc chế giết chóc nhưng không cách nào khắc chế lòng mang sợ hãi, từ tu vi hai người mà xét thì năng lượng đối với năng lượng đồng dạng cũng cân sức ngang tài. Mà kết quả tối chung quyết định trận chiến đấu này chỉ sợ thật sự là thiên ý.
Ngưu Ma Vương động, thân thể của hắn dùng một đạo đường vòng cung quỷ dị hướng phía Tề Nhạc bay tới, trong quá trình bay về phía trước, thân thể của hắn vẫn đang run rẩy. Mà Bàn Cổ Phủ trong tay hắn lại không ngừng cải biến phương hướng, phía dưới hai tay của hắn điều khiển, một đạo lại một đạo bạch sắc quang mang trên ngưng tụ không trung, khí tức năng lượng phóng lên trời, một hư ảnh Bàn Cổ Phủ cực lớn xuất hiện, thanh âm run rẩy của Ngưu Ma Vương phun ra mấy chữ:
- Khai thiên. . . Thất thức. . . , đệ lục. . . Thức, phá. . . Tinh. . .
Phá tinh - danh như ý nghĩa, Bàn Cổ Phủ có thể làm cho tinh cầu tan vỡ, hai thức cuối cùng của Bàn Cổ Phủ đúng là chung cực Áo Nghĩa, mà giờ khắc này, Ngưu Ma Vương rốt cục thi triển ra.
- Đấu Chuyển Tinh Di!
Tề Nhạc cũng động, hắn không thể đợi Ngưu Ma Vương hoàn toàn phóng xuất ra uy thế phá tinh. Vì thế Ngưu Ma Vương vừa mới di động thì lập tức hắn cũng động. Đôi thủ chưởng cầm Hiên Viên Kiếm cùng thân thể của hắn lập tức hợp hai làm một, dùng hình thái Thiên Nhân Hợp Nhất hướng phía Ngưu Ma Vương nghênh đón.
Giữa không trung không biết kéo dài qua bao nhiêu trong hư không, Bàn Cổ Phủ vô cùng khổng lồ mang theo đường vòng cung ưu mỹ mà quỷ dị phiêu nhiên xuống. Năng lượng ba động trong nháy mắt bị nó đình chỉ, lúc này trong chiến đấu của Ngưu Ma Vương dùng ra chiến thuật tâm lý, phương hướng trảm phá tinh chính là địa cầu. Tuy rằng chưa hẳn có thể đem Địa Cầu chém hai nửa, nhưng nếu quả thật oanh kích trên địa cầu thì tuyệt đối là tai nạn có tính chất huỷ diệt. Hắn muốn làm chính là liều mạng bức bách Tề Nhạc chính diện đấu với mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook