Sáp Kiện Vô Địch
Chương 122: Nhìn trộm mỹ nữ Võ Thần

Trong hải dương rộng lớn, chiếc cự hạm kim loại đang chém phong trảm sóng, lướt đi sâu trong một mảnh hải vực thần bí không biết tên.

Đây là lần đi thuyền đầu tiên của Du Dương từ lúc chào đời tới nay, trong lòng có cảm giác hoàn toàn mới lạ, đồng thời cũng có một chút khẩn trương, bởi vì Du Dương chính là một con vịt cạn. Lúc này hắn mới bi kịch phát hiện, căn bản là hắn không có biết bơi! Tuy hắn có Ngự Phong Giày, có thể bay lên trời, nhưng hắn lại không thể xuống biển, vạn nhất thuyền bị đắm thật, thì đúng là một thân bản lĩnh của hắn cũng phải đi gặp long vương rồi.

Du Dương nhìn về phía Nam Cung Du Long cùng phòng, mập này này cũng hết sức chu đáo đi, đang hưng phấn nỗ lực vất vả tiêu diệt bao đồ ăn vặt của hắn mang theo từ trên đất liền.

“Mập mạp, ngươi ăn nhiều như vậy, nếu mà bị say tàu, ta nhất định sẽ đá văng ngươi ra ngoài!” Du Dương nói.

Nam Cung vội bảo vệ thức ăn của hắn, nói: “Đây có thể là phần thức ăn vặt cuối đời của ta, ngươi ngàn vạn lần không nên cướp của ta a!”

Du Dương còn chưa có tâm đi tranh đoạt đồ ăn với hắn.

Du Dương nói: “Mập mạp, nhà các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người đi vào mạo hiểm đảo?”

“Cụ thể không rõ lắm…” Nam Cung mập mạp nhét vào miệng một cái đồ ăn vặt, vừa nhai vừa nói: “Chắc khoảng hai ba người!”

“Hai ba mươi người! Nhiều người như vậy, chẳng lẽ chưa có một người nào trở về sao?” Du Dương cả kinh.

“Không có, nếu có người trở về, Nam Cung gia chúng ta cũng đã không xuống dốc như thế này!” Nam Cung mập mạp nói lại.

“Mạo hiểm đảo này rốt cuộc là một cái địa phương jh đây?” Du Dương thầm nghĩ trong lòng. Từ mạo hiểm đảo người còn sống trở về không phải là không có, nhưng bọn hắn cũng cự tuyệt không đề cập jh đến những việc xảy ra trên mạo hiểm đảo.

“Bà mẹ nó, ăn chưa đã. Ta phải đi ra ngoài tìm chút jh đó để ăn!” Nam Cung mập mạp chiến đấu hết chỗ thức ăn hắn mang theo, nhưng vẫn còn chưa đã nghiền. “Bạn thân, ngươi đói không, đi ra ngoài kiếm chút jh đó ăn đi!”

“Ngươi đi đi. Ta muốn nghỉ ngơi một chút đã!” Du Dương sử dụng đệ nhị trí não đang điều tiết cơ năng thân thể của hắn, làm cho hắn mau chóng thích ứng với cảm giác trên thuyền, trước khi hắn điều chỉnh cho tốt, hắn sẽ không đi ra ngoài.

“Ah, vậy được rồi, nếu ta tìm được cái jh ngon, ta sẽ mang cho ngươi một phần” Nam Cung mập mạp đứng dậy rời khỏi phòng nhỏ hai người của bọn họ, đi tìm thức ăn.

Trong thân thể Du Dương đệ nhị trí não liên tục điều tiết cơ năng thân thể của hắn. Tuy rằng hắn hành động bất tiện, nhưng tiểu phân thân của hắn có thể tự do hành động, chỉ cần không xa hơn phạm vị 100m, hắn có thể thoải mái điều khiển tiểu phân thân.

Cự hạm mặc dù dài vượt quá 100m, nhưng mà chiều rộng lại chưa đến 20m.

Du Dương vươn tay phải chỉ chỉ, một giọt vật chất hình giọt nước theo da hắn chảy ra. Giọt nước liên tục nhúc nhích, chỉ chốc lát, một con muỗi nhỏ từ trong giọt nước bay ra.

“Haha, tiểu gia hỏa, mau đi tìm xem mỹ nữ Xích Long đế quốc kia, xem nàng đang ở phòng nào” Du Dương dâm đãng nghĩ, tìm được phòng ở của nàng, sau đó chờ đêm khuên tĩnh, ta đi thâu hương trộm ngọc!

Gia tộc của Nam Cung mập mạp đi mạo hiểm đảo không dưới hai mươi người, nhưng không ai sóng sót, có thể thấy được mạo hiểm đảo rất đáng sợ, tuy Du Dương tự nhận là đệ nhất nhân dưới Võ Thần, nhưng hắn cũng không dám chắc trăm phần trăm chính mình không bị uy hiếp, cho nên đi tìm một vài em xinh xử nữ xinh đẹp bắn vài phát pháo, vạn nhất có vùi mạng trên mạo hiểm đảo thì cũng là đàn ông chân chính a!

Con muỗi do ‘Bách biến Thái Tuế’ biến thành bay ra khỏi gian phòng của Du Dương, lặng lẽ đi kiểm tra tình huống các phòng ở trên thuyền.

Khoang thuyền trên tàu phân làm ba tầng thượng trung hạ, chỗ ở của bọn Du Dương là ở trung tầng, mà ở phía dưới một tầng là nhà hàng. Con tàu hoàn toàn là tự động điều khiển, không cần làm bất cứ một hành động thủ công nào!

Du Dương tại trung tầng lượn một vòng, nhưng không có phái hiện ra mỹ nữ Xích Luyến kia.

“Hay là không có ở trung tầng?” Du Dương nhớ là gian phòng của Xích Luyến được đặc sứ mạo hiểm đảo an bài. Du Dương khống chế con muỗi tiểu phân thân bay về phía tầng trên.

Trong phân thân tồn tại tư duy của Du Dương, nó có thể nhìn thấy tất cả, thì tương đương với Du Dương tận mắt nhìn thấy tất cả, chẳng những là thị giác, mà còn có thính giác cùng vị giác, Du Dương cùng nó đều duy trì đồng bộ.

Muỗi phân thân Du Dương bay đến thượng tầng.

Lúc này, Du Dương ngửi được một mùi hương thơm ngát nhàn nhạt.

‘Ha ha, là mùi của nữ nhân, xem ra thật sự là ở tầng này rồi !’

Thượng tầng cùng trung tầng bất đồng, bởi vì là đỉnh thuyền, cho nên diện tích nhỏ hơn trung tầng rất nhiều, bên trong cũng chỉ có bảy tám gian phòng.

Tuy mấy gian phòng đều là khóa cửa, nhưng cũng không làm khó được Du Dương phân thân. Đừng quên, phân thân của hắn có thể biến hình, chỉ cần một cái khe nhỏ là hắn có thể chui đi qua. (Du ngộ không)

Gian phòng có mùi hương tổng cộng có hai gian, Du Dương muỗi phân thân tùy ý chọn một phòng chui qua khe cửa đi vào.

Phòng này bố trí rất giản dị, nhưng so với phòng bọn Du Dương ở cũng xịn hơn rất nhiều. Phòng bọn Du Dương chỉ có hai cái giường cùng một cái phòng vệ sinh. Mà phòng này lại rất rộng, có phòng khách, có phòng ngủ, còn có cả tủ bếp kiểu vách tường.

Du Dương muỗi phân thân trong phòng bay lượn một vòng, nhưng không thấy có bóng người.

“Lẽ nào ở một cái phòng khác?”

Du Dương ý nghĩ khống chế muỗi phân thân bay đi, bỗng nghe từ buồng vệ sinh có tiếng nước chảy vang lên!

“Uây? Có tiếng nước, chẳng lẽ là đang tăm!” Ực…Ực…

Mang theo ý niệm tà ác trong đầu, muỗi phân thân bay về phía buồng vệ sinh.

Cửa buồng vệ sinh bên dưới đất có một cái khe nho nhỏ, muỗi phân thân dễ dàng từ dưới bò đi qua!

Tiến nhập đến buồng vệ sinh, Du Dương tìm phía phát ra tiếng nước, nhìn sang.

“Oa oa! Mỹ nữ thật sự đang tắm a!”

Một mảnh da thịt nõn nà xuất hiện trước mắt Du Dương, trắng noãn như ngọc! ( liệu bạch hổ không nhỉ) Ực, Du Dương tranh thủ khống chế muỗi phân thân bay lên cao, để cho mình có thể xem càng tỉ mỉ chi tiết hơn.

Kéo lại khoảng cách, Du Dương thấy được toàn cảnh Lư Sơn, mái tóc đen nhánh trên đỉnh đầu, vai, eo nhỏ nhắn, lại hướng lên cái đồ khiến người ta phún huyết cặp mông đầy đặn!

“**, **, **” (xịt máu mũi)

Mặc dù chỉ là cái bóng lưng, nhưng cũng khiến Du Dương dục huyết sôi trào!

Muỗi phân thân lại bay vòng ra trước người mỹ nữ trần truồng. Du Dương muốn quan sát một chút tiểu meo meo cùng điểm cơ bản của nàng.

“Ân?”

Ngay khi Du Dương khống chế muỗi phân thân muốn nhìn chính diện mỹ nữ đang tắm này thì, mỹ nữ đang bận tắm rửa tựa hồ cảm giác được có người đang nhìn trộm, nàng một tay vồ lấy cái khăn tắm bên cạnh, sau đó nhanh chóng che đi nhũng bộ vị nhảy cảm trên thân thể, đồng thời ánh mắt bắn về phía Du Dương muỗi phân thân!

Phanh!

Mặc dù chỉ là một ánh mắt, nhưng trong ánh mắt này lại ẩn chứa mấy vạn thất lực lượng, Du Dương phân thân lập tức hóa thành tro tàn, đồng thời chặt đứt liên hệ của phân thân và tinh thần Du Dương.

Du Dương cảm giáo não bộ mình hình như bị thiết chùy nặng nề đập một cái!

Nhưng vẫn chưa hết, trên người mỹ nữ kia trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ lực trường mạnh mẽ, theo sóng điện từ niệm lực của Du Dương truy đuổi trở về!

“Đclm! Là lực trường lĩnh vực! Cô nàng này là Võ Thần”.

Du Dương hoảng sợ chảy mồ hôi lạnh, rình trộm Võ Thần tắm, nếu như bị bắt lại, có khi tiểu JJ bị cắt mất cũng nên!

Du Dương vội vàng rút sóng điện từ niệm lực về. Nhưng mà nữ Võ Thần này lực trường lĩnh vực có tốc độ nhanh hơn, theo đúng phướng hướng sóng điện từ niệm lực của Du Dương đuổi theo.

“Xong rồi! Cái này quá nguy hiểm !”

Du Dương cho rằng sẽ chết chắc, nhưng nữ Võ Thần lực trường lĩnh vực đuổi theo được hơn mười thước, rồi không đuổi tiếp nữa. Du Dương tranh thủ thời gian nhanh chóng đem sóng điện từ niệm lực thu hồi vào trong cơ thể

Ầm

Một thân hắc sắc áo choàng, sứ giả mạo hiểm đảo phá nát bức tường, từ trong phòng lao ra, nàng chân trân đứng ở hành lang thượng tầng con tàu, khuôn mặt giấu trong áo choàng liên tục hướng bốn phía đánh giá, như là đang tìm kiếm cái jh đó, từng giọt nước mưa liên tục từ trên thân thể nàng chảy xuống mặt đất.

“Sứ giả, phát sinh chuyện jh vậy?” Xích Luyến nghe được âm thanh, từ một cái phòng khác chạy ra.

Sứ giả mạo hiểm đảo nhìn Xích Luyến, nói: “Không có việc jh. Ngươi trở về phòng đi!”

Nói xong, nàng quay người đi xuống dưới lầu, trong lúc nàng đi qua đoạn tường nát vụn kia thì vách tường rất thần kỳ bắt đầu tự động khôi phục, giống y hệt như trong phim điện ảnh vậy, chỉ có điều là vẫn còn vết tích bị đập nát nhưng nhìn chung là đã khôi phục lại nguyên trạng.

Du Dương tại trong khoang thuyền vỗ vỗ ngực mình, nói: “Nguy hiểm thật a, may mà phạm vi lực lường lĩnh vực của nàng chỉ có mười thước, nếu như lớn hơn một chút thì có thể ca sẽ bị nữ Võ Thần kia thiến cũng không phải là không thể xảy ra !”

Thật ra sứ giả mạo hiểm đảo là có cơ hội bắt được Du Dương, nhưng vì nàng phải mặc quần áo, cho nên sóng điện từ niệm lực của Du Dương mới có thể chạy mất, nếu không dùng tốc độ của Võ Thần, nàng có đầy đủ thời gian tìm được Du Dương.

Du Dương bị giật mình như thế, đã quên mất cảm giác say tàu, hắn đứng lên, dự định đi ra ngoài hoạt động một chút, mục đích quan trọng cũng là thoát đi hiện trường phạm tội, đi tới địa phương có nhiều người, tìm cho mình một nhân chứng mình không có ở trong phòng.

Dù không bị nữ Võ Thần kia bắt được, nhưng mà nếu bị liệt vào danh sách bị tình nghi, vậy cũng rất nguy hiểm a!

Nghĩ vậy, Du Dương lập tức rời phòng, thân thể hắn đã điều chỉnh rất tốt, hiện tại đã thích ứng với cuộc sống trên thuyền.

Du Dương rời phòng, hắn đi xuống nhà hàng ở tầng phía dưới, DU Dương biết nhà hàng ở hạ tầng hẳn là nơi có nhiều người nhất.

Nhà hàng hạ tầng rất lớn, nhưng mà ko có đầu bếp cùng phục vụ viên, nhưng thức ăn lại có rất nhiều. Ngươi có thể tự mình làm, hoặc có thể lựa chon một ít thực phẩm ăn sẵn. Những phần này đều là Vô Giới Võ Thần sai người chuẩn bị trước khi thuyền rời cảng.

Du Dương đi tới nhà hàng, dự định tìm xem Nam Cung mập mạp đang làm cái jh.

Hắn vừa bước vào cửa thì thấy trong nhà ắn có hai nhóm người đang choảng nhau.

Một nhóm trong đó đúng là Nam Cung mập mạp, Đông Phương Vô Địch, Bắc Minh Thần Tinh cùng Tây Môn Xuy Tuyết bốn người. Đối thủ của bọn hắn chính là đám người hỏa nhân Du Dương cũng đã gặp – tam đại liên minh.

Nam Cung mập mạp cùng Đông Phương Vô Địch bốn người mặc dù là cường giả tu luyện ‘Niệm lực thôi động’, nhưng thực lực đối phương cũng không yếu, hơn nữa nhân số lại chiếm thượng phong.

Có là nhìn Nam Cung mập mạp khá lớn, nên trở thành mục tiêu công kích chính của mọi người, có bốn người đang vây quanh hắn quần ẩu.

Tuy rằng Nam Cung mập mạp bị bốn người quần ẩu, nhưng dưới người hắn lại gắt gao đè nặng một thanh niên có vóc dáng nhỏ bé. Hắn đang dùng cái nắm tay to lớn, trái phải tấn công, đem bạn trẻ phía dưới đánh cho thành đầu heo.

“Thác Bạt Vũ Thành, Ngươi còn dám gọi mập mạp chết bầm, ta sẽ cmn đem ngươi đánh thành đầu heo!” Nam Cung mập mạp vừa đánh vừa quát.

Du Dương thầm nghĩ: “Móa, không phải đã đánh thành đầu heo rồi sao?”

Du Dương thấy Nam Cung mập mạp chịu đòn rất tốt, nên hắn cũng không vội vàng xuất thủ, Du Dương trong lòng kỳ quái “Thế nào mà Nam Cung mập mạp cùng ba người Đông Phương Vô Địch biến thành cùng một phe vậy?”

"Dừng tay!"

Đột nhiên một tiếng nói từ bên ngoài nhà hàng truyền tới. Mọi người đồng loạt nhìn lại, thấy sứ giả mạo hiểm đảo mặc áo choàng cùng Xích Luyến đang đi tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương