Ngao Triệu giây phút này đã khôi phục được ý thức, mà tràng vu sơn vân vũ mới vừa rồi kia y tuy bị khống chế ý thức, nhưng cũng là thân thân thể nghiệm, tư vị trong đó nếm trải thấu thấu triệt triệt, mặc dù lúc mới tiến nhập có chút đau đớn, chỉ là sau đó… sau đó…
Quân Ngọc Hàm còn bao phủ trên người y, khẽ giật giật, khiến Ngao Triệu nhận ra rằng vật thể của hắn còn đang chôn vùi ở trong cơ thể mình, một hồi phiền muộn xấu hổ, cả giận nói: “Còn chưa cút!”
Ngao Triệu đương nhiên cảm nhận được vật trong cơ thể không ngừng lớn mạnh, cố tình thân thể của bản thân theo cái vật đáng chết không ngừng sưng to lên đó nhạy cảm cũng nổi lên phản ứng, điều này càng khiến y nổi giận hơn. Tuy nói rồng tính háo sắc, nhưng giờ phút này mình là bị người sinh sinh đem đi làm vật thay thế cho nữ tử, lại còn có cái loại phản ứng thật không nên này, quả thực là làm tổn hại đến uy nghiêm Long Vương của y mà!
Trong lòng y vừa phiền vừa tức, hung hãn đẩy Quân Ngọc Hàm ra. Quân Ngọc Hàm rời đi quá mau, tiểu huyệt phía dưới còn chưa kịp khép lại, một luồng không khí từ tiểu huyệt rót vào trong cơ thể khiến hắn có hơi co rúm người lại, trong lòng lại càng thêm mấy phần phiền muộn.
Quân Ngọc Hàm bị đẩy ra có chút chật vật, gục ở trên mặt đất liền nhìn thấy huyệt khẩu đỏ tươi còn chưa kịp khép lại mang theo vài giọt bạch dịch, có một loại mị sắc nói không nên lời, lôi kéo dục niệm dưới đáy lòng hắn lại nổi lên mấy phần, cuống quýt đứng dậy xoay người lại mà sửa sang y phục.
Ngao Triệu thấy hắn xoay người không nhìn mình, trong lòng lại giận dữ. Bị lỗ là y, hắn đây là có ý gì! Rõ là chiếm được tiện nghi lại còn khoe mẽ! Trong lòng y một trận tức giận, nhanh chóng đứng dậy, thế nhưng đôi chân lại mềm nhũn ra, chỉ “Rầm” một tiếng ngã nhào trên đất.
Quân Ngọc Hàm nghe thấy tiếng động hấp tấp xoay người lại, thấy Ngao Triệu vô lực té trên mặt đất, cuống quýt chạy tới đỡ y dậy, nói: “Sao lại bất cẩn như vậy?”
Cái… cái tên này! Ngao Triệu trong bụng tức giận không lời nào tả nổi, hung dữ hất tay của Quân Ngọc Hàm ra, khàn giọng nói: “Cút!”
Quân Ngọc Hàm cảm thấy như thể lòng hảo tâm của bản thân không có hảo báo, nhưng lập tức không còn thấy tức giận, chỉ là mới vừa rồi mặc dù không phải xuất phát từ ý chí của hắn, suy cho cùng vẫn là thân thể của mình khinh bạc y, nói thế nào cũng là hắn không đúng. Thế nhưng bọn họ không phải kiểu gì cũng phải trải qua chuyện như mới vừa rồi sao? Y có cái gì mà tức giận? Nhưng mà Phần Hà Long Vương này lại là nam tử, bị nam nhân đặt dưới thân thì cảm thấy tức giận cũng là bình thường, hắn chỉ có thể lạnh run nói: “Mới vừa rồi cũng không phải xuất phát từ ý nguyện của ta, thế nhưng thật sự xin lỗi Phần Hà Long Vương ngài…”
Ngao Triệu nghe được lời xin lỗi của hắn, trong lòng lại có cảm giác quái dị, xoay người đi không để ý đến hắn nữa, bận bịu nhanh chóng mặc quần áo vào, lặng yên được một lúc lâu mới quay đầu lại nói với Quân Ngọc Hàm: “Hoang hồn của Xi Vưu kia đã biến mất rồi, ngươi mau xuống núi nói tin tức này cho những người Miêu kia đi.”
Ngao Triệu sửng sốt một chút, trên mặt nổi nên rạng ửng đỏ, tràng cá nước thân mật mới vừa rồi kia không biết liệu đã mang thai hay chưa. Lại nhớ đến thần đan Thu Chí Thủy cho mình mà y vẫn còn chưa ăn, Thu Chí Thủy từng phân phó đến Lôi Công Sơn phải ăn dược này rồi mới hành hoan, chẳng lẽ y còn phải ở lại nơi dã ngoại này với cái tên đạo sĩ gầy yếu kia giảng hòa bất thành?
Long Tộc mặc dù nam nữ đều có thể thụ dựng, song nam tử hoài dựng chung quy so với nữ tử hoài dựng thì cực khổ hơn nhiều lắm, chẳng những thời gian mang thai đối với bản thân dựng giả hao tổn rất lớn, còn phải không ngừng hấp thu tinh nguyên của một vị phụ thân khác mới có thể an thai. Nói cách khác dù cho y có dựng dục, còn phải không ngừng cùng Quân Ngọc Hàm làm chuyện cá nước thân mật, đây chính là chuyện mà y không cam lòng nhất!
Quân Ngọc Hàm còn bao phủ trên người y, khẽ giật giật, khiến Ngao Triệu nhận ra rằng vật thể của hắn còn đang chôn vùi ở trong cơ thể mình, một hồi phiền muộn xấu hổ, cả giận nói: “Còn chưa cút!”
Ngao Triệu đương nhiên cảm nhận được vật trong cơ thể không ngừng lớn mạnh, cố tình thân thể của bản thân theo cái vật đáng chết không ngừng sưng to lên đó nhạy cảm cũng nổi lên phản ứng, điều này càng khiến y nổi giận hơn. Tuy nói rồng tính háo sắc, nhưng giờ phút này mình là bị người sinh sinh đem đi làm vật thay thế cho nữ tử, lại còn có cái loại phản ứng thật không nên này, quả thực là làm tổn hại đến uy nghiêm Long Vương của y mà!
Trong lòng y vừa phiền vừa tức, hung hãn đẩy Quân Ngọc Hàm ra. Quân Ngọc Hàm rời đi quá mau, tiểu huyệt phía dưới còn chưa kịp khép lại, một luồng không khí từ tiểu huyệt rót vào trong cơ thể khiến hắn có hơi co rúm người lại, trong lòng lại càng thêm mấy phần phiền muộn.
Quân Ngọc Hàm bị đẩy ra có chút chật vật, gục ở trên mặt đất liền nhìn thấy huyệt khẩu đỏ tươi còn chưa kịp khép lại mang theo vài giọt bạch dịch, có một loại mị sắc nói không nên lời, lôi kéo dục niệm dưới đáy lòng hắn lại nổi lên mấy phần, cuống quýt đứng dậy xoay người lại mà sửa sang y phục.
Ngao Triệu thấy hắn xoay người không nhìn mình, trong lòng lại giận dữ. Bị lỗ là y, hắn đây là có ý gì! Rõ là chiếm được tiện nghi lại còn khoe mẽ! Trong lòng y một trận tức giận, nhanh chóng đứng dậy, thế nhưng đôi chân lại mềm nhũn ra, chỉ “Rầm” một tiếng ngã nhào trên đất.
Quân Ngọc Hàm nghe thấy tiếng động hấp tấp xoay người lại, thấy Ngao Triệu vô lực té trên mặt đất, cuống quýt chạy tới đỡ y dậy, nói: “Sao lại bất cẩn như vậy?”
Cái… cái tên này! Ngao Triệu trong bụng tức giận không lời nào tả nổi, hung dữ hất tay của Quân Ngọc Hàm ra, khàn giọng nói: “Cút!”
Quân Ngọc Hàm cảm thấy như thể lòng hảo tâm của bản thân không có hảo báo, nhưng lập tức không còn thấy tức giận, chỉ là mới vừa rồi mặc dù không phải xuất phát từ ý chí của hắn, suy cho cùng vẫn là thân thể của mình khinh bạc y, nói thế nào cũng là hắn không đúng. Thế nhưng bọn họ không phải kiểu gì cũng phải trải qua chuyện như mới vừa rồi sao? Y có cái gì mà tức giận? Nhưng mà Phần Hà Long Vương này lại là nam tử, bị nam nhân đặt dưới thân thì cảm thấy tức giận cũng là bình thường, hắn chỉ có thể lạnh run nói: “Mới vừa rồi cũng không phải xuất phát từ ý nguyện của ta, thế nhưng thật sự xin lỗi Phần Hà Long Vương ngài…”
Ngao Triệu nghe được lời xin lỗi của hắn, trong lòng lại có cảm giác quái dị, xoay người đi không để ý đến hắn nữa, bận bịu nhanh chóng mặc quần áo vào, lặng yên được một lúc lâu mới quay đầu lại nói với Quân Ngọc Hàm: “Hoang hồn của Xi Vưu kia đã biến mất rồi, ngươi mau xuống núi nói tin tức này cho những người Miêu kia đi.”
Ngao Triệu sửng sốt một chút, trên mặt nổi nên rạng ửng đỏ, tràng cá nước thân mật mới vừa rồi kia không biết liệu đã mang thai hay chưa. Lại nhớ đến thần đan Thu Chí Thủy cho mình mà y vẫn còn chưa ăn, Thu Chí Thủy từng phân phó đến Lôi Công Sơn phải ăn dược này rồi mới hành hoan, chẳng lẽ y còn phải ở lại nơi dã ngoại này với cái tên đạo sĩ gầy yếu kia giảng hòa bất thành?
Long Tộc mặc dù nam nữ đều có thể thụ dựng, song nam tử hoài dựng chung quy so với nữ tử hoài dựng thì cực khổ hơn nhiều lắm, chẳng những thời gian mang thai đối với bản thân dựng giả hao tổn rất lớn, còn phải không ngừng hấp thu tinh nguyên của một vị phụ thân khác mới có thể an thai. Nói cách khác dù cho y có dựng dục, còn phải không ngừng cùng Quân Ngọc Hàm làm chuyện cá nước thân mật, đây chính là chuyện mà y không cam lòng nhất!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook