Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 50: Quan sát

Thấy cậu mở mắt ra, Aurora định an ủi cậu: “Những phái không thi pháp phải thử ít nhất vài lần mới có thể thiền thành công, có người thậm chí phải luyện tập năm sáu ngày, hoặc hơn nửa tháng”, nhưng lại phát hiện mồ hôi lạnh rịn ra trên trán Lumian, trong mắt cậu lộ rõ vẻ sợ hãi.

“Sao thế?” Aurora lo lắng hỏi.

Lumian hít mấy hơi, càng nghĩ càng sợ hãi:

“Em đã thiền thành công, khi tinh hồn như đang lơ lửng, các màu sắc và màn sương xám mờ nhạt xung quanh chồng lên nhau, một số thứ mà em không thể nào mô tả cụ thể lang thang khắp nơi. Trên trời có những luồng ánh sáng vô cùng chói lọi và tinh khiết, không, chưa chắc đã là bầu trời, có lẽ là nơi nào đó đó rất xa, em không dám chắc.”

“Theo miêu tả của em thì đúng là thành công rồi.” Aurora bắt đầu giải thích, “Những ‘tinh linh thể’ em nhìn thấy hoặc cảm nhận được là cõi linh hồn. Ở đó, nhiều khái niệm hiện thực không tồn tại hoặc bị trộn lẫn với nhau, vì vậy em mới cảm thấy vừa giống trời cao, vừa như ở một nơi rất xa.”

“Bảy luồng sáng kia là cõi linh hồn thất quang được đề cập trong một số cuốn sách cổ. Chúng được coi là có vị trí gần với thần linh, không gì không biết và là những tồn tại bí ẩn xem như thân thiện. Nếu em có thể nắm được tôn danh đầy đủ của chúng thì có thể cầu nguyện, nhưng thật không may là chị cũng không biết.”

“Thứ lang thang khắp nơi, không thể diễn tả được là những sinh vật thuộc về cõi linh hồn, nhưng có vẻ em ‘thấy’ không nhiều lắm, cũng không đủ rõ ràng, ắt hẳn đâu là hạn chế của phái ‘Thợ săn’, linh tính không đủ cao, ừm... đợi lát nữa mở linh thị có lẽ sẽ hơi khó, hiệu quả cuối cùng chắc chắn không tốt lắm, ha ha, nhưng có còn hơn không.”

Cô vẫn luôn quan sát tình trạng của em trai, sẵn sàng vắt ngang việc chỉ dạy để giúp đỡ bất cứ lúc nào.

Thấy Lumian dần trở lại bình thường, cô nói hết những gì nên nói, sau đó hỏi:

“Nhưng nhìn thấy những thứ này sẽ không đến mức làm em sợ, chẳng phải em có biệt danh là ‘Lumian to gan’ à? Gần đây, em còn gặp được những thứ ly kỳ, hoang đường và ô nhiễm tâm linh như thời gian tuần hoàn, người biến thành cừu, đàn ông sinh con, cuộc diễu hành của ‘Phu nhân bóng đêm’, những sinh vật cõi linh hồn bình thường làm sao có thể khiến em sợ hãi được?”

Nghe chị gái nhắc tới những việc kia, gân trên trán Lumian khẽ giật, cậu không muốn nhớ lại quá nhiều, đặc biệt là những phần liên quan đến phu nhân Poualiss.

Cậu thở ra và nói:

“Em cảm thấy ở nơi sâu thẳm của cõi linh hồn hoặc một nơi rất rất cao, có thứ gì đó đang theo dõi em.”

“Chỉ nhìn chằm chằm thôi cũng khiến em sợ hãi đến mức không thể khống chế bản thân, trực tiếp thoát khỏi trạng thái thiền định.”

Ánh mắt Aurora khẽ động, cô trầm ngâm đáp:

“Chị nghi ngờ nó có liên quan đến hai biểu tượng kỳ lạ trên ngực mà em đã nhắc tới, chúng dính líu tới một tồn tại bí ẩn nào đó, có thể chỉ ra nguồn gốc khiến Kordu rơi vào vòng tuần hoàn, đồng thời cũng có thể tượng trưng cho điểm ‘đặc biệt’ giúp em giữ được sự tỉnh táo và sức mạnh trong giấc mơ và vòng tuần hoàn.”

“Là một ‘Thợ săn’, việc em thành công ngay trong lần thử thiền đầu tiên có khả năng cao là do ảnh hưởng của hai biểu tượng đó.”

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

Lumian gật đầu trong khi lắng nghe, đồng ý với cách nói của chị gái mình.

Điều này khiến cậu hơi thất vọng:

“Nếu như thế, em không thể ngồi thiền được, chỉ cần thành công, em sẽ bị theo dõi, bị bắt buộc phải thoát ra khỏi trạng thái đó. Hơn nữa, em nghĩ rằng việc bị theo dõi suốt ngày không phải là điều tốt.”

“Em tưởng rằng bây giờ em không bị theo dõi à?” Aurora bậtcười nói, “Chỉ là không tiến vào trạng thái thiền, nên em không cảm giác được thôi, nếu đã không trốn thoát được, chắc chắn sẽ chịu thương tổn thôi. Chi bằng thử nhiều hơn, tăng sức đề kháng tương ứng, để thời gian em có thể thiền dần dài hơn, biết đâu điều này có thể mang lại lợi thế cho em khi đối mặt với một số tình huống trong tương lai. Tất nhiên, trước khi trở thành ‘Kẻ phóng hỏa’ cấp 7, “Thợ săn” gần như không cần thiền sâu, em cứ đợi linh tính tăng lên rồi hãy thử sau.”

“Sao nghe có vẻ hơi thảm.” Lumian điều chỉnh lại tâm trạng, cười tự giễu, “Không thể phản kháng, đành phải hưởng thụ thôi.”

Aurora “a” lên một tiếng:

“Trong tình huống hiện tại, chị thà có điểm đặc biệt đó của em, cho dù sẽ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm và khó khăn chưa biết vì điều đó, nhưng ít nhất ở vòng tuần hoàn tới chị vẫn có thể giữ ký ức của mình, không cần em phải nhắc nhở, như vậy sẽ bỏ lỡ rất nhiều chi tiết.”

Rồi cô nhìn ra ngoài cửa sổ đã tối hẳn:

“Đã đến lúc dạy em cách mở linh thị rồi.”

“Em tiếp tục ngồi đó, thử thiền một lần nữa, không cần hoàn toàn tiến vào trạng thái suy nghĩ trở nên lơ lửng, mặc dù như vậy sẽ có lợi cho việc kích hoạt linh thị hơn, nhưng chẳng phải có một số tồn tại bí ẩn đang theo dõi em sao?”

“Ừ.” Lumian dựa vào ghế, thả lỏng cơ thể, phác họa mặt trời trong đầu trước, sau đó thay thế bằng hình cầu mà chị gái vẽ nguệch ngoạc.

Cậu không vẽ biểu tượng lặp đi lặp lại mà đợi khi cơ thể và tâm trí đều trở nên bình yên thì dừng lại.

Aurora quan sát trạng thái của cậu, nhẹ giọng nói:

“Được rồi, ở trạng thái hiện tại, giơ hai tay lên đặt ở trước mắt, em có thể mở mắt ra.”

Lumian duy trì sự tĩnh lặng của cơ thể và tâm trí, từ từ mở mắt, phát hiện chẳng biết chị gái đã tắt đèn dầu từ lúc nào, khiến tầng một chìm trong bóng tối, chỉ có ánh trăng đo đỏ ngoài cửa sổ chiếu sáng các đường nét của các sự vật.

Sau khi quen dần, cậu miễn cưỡng nhìn thấy đôi tay của mình.

“Ngón trỏ đối nhau, đến gần nhưng không được chạm vào nhau…” Aurora bắt đầu dẫn dắt, “Sau đó, đặt tiêu cự ở sau bàn tay, có thể là ở sau điểm đối nhau kia. Sau khi hoàn thành bước này, hãy từ từ di chuyển các ngón tay, giữ chúng ở trạng thái đối nhau nhưng không chạm vào, ừm, cũng không được nằm ngoài tầm mắt của em.”

Lumian làm theo một cách chính xác, mắt cậu nhìn vào khoảng không phía sau bàn tay, đồng thời di chuyển các ngón tay.

Sau khi di chuyển chẳng biết bao nhiêu lần, cậu vẫn không thể nhận ra bất cứ thay đổi nào. Chẳng bao lâu, không thể duy trì được trạng thái thiền định, cuối cùng cậu thoát ra.

“Em có thấy gì không?” Aurora hỏi.

Lumian lắc đầu.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

“‘Thợ săn’ tương đối khó, đừng có áp lực, lần sau không làm được thì vẫn còn lần sau sau nữa, hôm nay không được thì ngày mai.” Aurora an ủi, “Yên tâm, người thường có linh tính cao trải qua khoảng thời gian huấn luyện chuyên nghiệp đều mở được linh thị, chứ đừng nói tới người siêu phàm, tất nhiên, hiệu quả đến đâu lại là chuyện khác.”

Nếu vòng tuần hoàn lần này không được vẫn còn lần sau, nhưng nếu vòng tuần hoàn lần sau không được thì chưa chắc đã có lần sau nữa... Lumian lẩm bẩm trong lòng.

Cậu luôn là một người rất kiên cường và kiên nhẫn, sau khi nghỉ ngơi một lát, xốc lại tinh thần, cậu thử lại lần nữa. Sau nhiều lần thất bại, cuối cùng cậu nhìn thấy một điểm màu đỏ rực bùng lên từ khoảng không nơi hai ngón tay trỏ hướng vào nhau.

Thành công rồi? Lumian vui mừng khôn xiết, quay đầu lại nhìn chị gái mình.

Ngay lập tức, cậu nhìn thấy một số ánh sáng đỏ phát ra từ cơ thể của Aurora, bao phủ khắp bề mặt.

“Không phải chị bảo có thể nhìn thấy đủ loại màu sắc của ‘dĩ thái thể’ à?” Lumian nghi ngờ hỏi.

Aurora vui vẻ hỏi lại:

“Thành công rồi?”

Lumian gật đầu và mô tả trải nghiệm của mình.

“Đúng là đã thành công.” Aurora thở phào nhẹ nhõm, “Em thế là giỏi rồi, có lẽ là bởi vì được thứ ‘đặc biệt’ kia hỗ trợ thêm, nếu đổi thành ‘Thợ săn’ khác không luyện mười ngày nửa tháng chắc chẳng kích hoạt nổi linh thị đâu, thậm chí phải thăng lên cấp 8 rồi mới dễ dàng hơn. Ừm, thứ em nhìn thấy là một ‘dĩ thái thể’ cực kì mờ, màu đỏ tức là chị khá khỏe mạnh, còn về những thứ khác thì ‘thợ săn’ đừng hòng xem được, cường độ ‘tinh thần thể’ của em không cho phép.”

Cô ngay lập tức lấy lọ mực nhỏ ra, vặn nắp:

“Thử xem em có thể nhìn thấy ‘Giấy Trắng’ không.”

Lumian tập trung nhìn, chỉ thấy một bọt khí lờ mờ gần như trong suốt trôi ra khỏi miệng lọ. Nó rất giống với bong bóng thổi bằng nước xà phòng, to bằng nắm tay và nhuộm màu đỏ thẫm vì được ánh trăng chiếu rọi. Miễn cưỡng lắm Lumian mới nhìn thấy thứ đó, cảm giác như chỉ cần chớp mắt là sẽ mất dấu bên kia.

Bong bóng lơ lửng giữa không trung và bay về phía lòng bàn tay của Aurora, Aurora giơ nó lên, dùng ngón cái gãi nó. Bong bóng trong suốt lập tức co lại, sau đó từ từ nở ra, lặp đi lặp lại động tác ấy.

Lumian bình tĩnh lại, kể với chị gái những gì cậu nhìn thấy.

“Rất mơ hồ sao?” Aurora lắc đầu, “Đúng là linh thị của ‘Thợ săn’ không tốt, ‘dĩ thái thể’ chỉ thấy được khái niệm cơ bản nhất, sinh vật cõi linh hồn cũng chỉ thấy loại sinh vật như ‘Giấy trắng’, đa số em đều không thấy.”

“Có còn hơn không mà.” Lumian đáp lời chị bằng câu cô vừa mới nói. Chưa thử qua linh thị ở cấp độ mạnh hơn nên cậu khá hài lòng với tình hình hiện tại.

Aurora không nói nhiều, hướng dẫn Lumian thông qua việc nhập thiền lần nữa, kiềm chế tinh thần, liên tục nói linh tính của bản thân dừng và đóng linh thị lại, đồng thời huấn luyện cậu thiết lập việc đóng mở linh thị đơn giản bằng cách liên tục ám thị bản thân trong trạng thái nhập thiền.

Lumian luyện đi luyện lại, thuần thục được cách đóng mở linh thị, nhưng cậu lại chẳng thành công với cái “phím tắt” mà Aurora đã nói tới, chỉ lờ mờ chạm được vào điểm mấu chốt thôi.

“Được rồi, em nghỉ ngơi đi, lát nữa chúng ta quan sát xem linh mục phó có vấn đề gì.” Thấy sắc mặt em trai tái nhợt, linh tính tiêu hao quá nhiều, Aurora vội vàng để cậu đi chợp mắt một chút.

Hai người lên tầng hai, bật chiếc đèn điện trong thư phòng. Lumian nhanh chóng chìm vào giấc ngủ trên chiếc ghế êm ái, còn Aurora thản nhiên đọc sách, đợi trời tối dần. Chẳng bao lâu sau, Lumian tiến vào cõi mơ, nhưng cậu không vội khám phá mà buộc bản thân tiếp tục ngủ.

Cuối cùng, cậu bị Aurora đánh thức:

“Có thể quan sát linh mục phó được rồi.”

“Vâng.” Lumian đột ngột ngồi dậy, nhìn chị gái mình.

Aurora mở lọ mực nhỏ Ra, dùng tay phải vuốt ve ‘Giấy Trắng’, hai mắt nhanh chóng trở nên u ám và sâu hoắm.

Nhờ mối quan hệ khế ước, cô nhỏ giọng tụng niệm bằng tiếng Hermes:

“Sinh vật khế ước của ta, nhận lấy điểm đặc biệt của đôi mắt ta.”

Lumian bên cạnh nghe không hiểu và nhìn cũng không thấy, bởi vì cậu chưa mở linh thị nên chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Chỉ trong vài giây, Aurora đã thu bàn tay về, ngồi xuống và nói với Lumian:

“‘Giấy Trắng’ đã đến nhà của linh mục phó.”

Lumian nhìn kỹ hơn và phát hiện ra thứ phản chiếu trong mắt chị gái không phải khung cảnh trong phòng làm việc và bóng dáng của cậu, mà là những cành lá khẽ đung đưa trong bóng tối. Những cái cây đó nhanh chóng lùi lại.

Đó là khung cảnh mà “Giấy Trắng” nhìn thấy? Lumian nhận ra ngay.

Aurora nhặt một tấm gương tráng thủy ngân ở sau lưng, lấy ra một loại bột màu trắng nhạt và rắc lên trên. Bột phấn đó nhanh chóng tỏa sáng rực rỡ, làm cho tấm gương như được bao phủ bởi một lớp sóng nước. Trong sóng nước, linh mục phó Michel Garrigou xuất hiện. “Giấy Trắng” đã đến bên ngoài phòng của mục tiêu, nhìn vào anh ta qua ô cửa sổ kính.

Lúc này, Michel Garrigou đã chìm vào giấc ngủ với đôi mắt nhắm nghiền và hơi thở đều đều. Aurora và Lumian kiên nhẫn chờ đợi, sử dụng “tờ giấy trắng” để quan sát từ nhiều góc độ khác nhau.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, đột nhiên, Michel đang say ngủ khẽ mở miệng ra, một cái bóng trong suốt mờ mờ bò ra từ đó.

Đó là một thứ trông giống con thằn lằn.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương