Sáng hôm sau…

Ta tỉnh dậy thấy mình nằm trong căn phòng của Sesshomaru, có lẽ nhân lúc mình ngủ hắn đã đưa mình về, ta muốn ngồi dậy đi lại một chút, Nữ tỳ thường kề cạnh ta tên Mai xuất hiện, theo đó là một tô cháu thịt bằm cùng một chén thuốc đen lòm

Ặc… trước giờ ta ghét nhất là thuốc, bây giờ bắt ta uống có khác gì giết ta không chứ

Cuối cùng với sự kiên trì dưới bộ mặt than của vị tỳ nữ thân cận, ta đã uống hết chén thuốc, ta rất muốn nôn ra nhưng rất tiếc, nàng ấy như hiểu được ý đồ của ta nên đứng đó chăm sóc ta tận nửa tiếng đồng hồ mới chịu rời khỏi phòng, ta lúc ấy thực sự rất muốn khóc vô cùng buồn cái là không có giọt nước mắt nào rơi cả

Ngủ thêm được hai canh giờ, ta cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, liền kiếm cái áo khoác mặc lên người rồi chậm chậm đi ra ngoài, lúc nầy trời đã trở lại đêm, ta tìm một chỗ nào đó rồi ngồi xuống, ngước nhìn lên bầu trời đêm tĩnh mịch lòng ta tự dưng lại tĩnh mịch theo, đêm nay không sao, không trăng cũng chẳng có mây, chỉ vỏn vẹn bầu trời màu tím sẫm, trông thật trống vắng, ta lại nhớ nhà mà nhớ thì đã sao, ta cũng không trở về được

“Sess… ở đó sao không lên tiếng” ta cảm nhận được trong góc tối có yêu khí, lập tức biết là hắn

Hắn rời góc tối đến chỗ của ta ngồi, Mai đem cho ta và Sesshomaru vài thứ nhấm nháp, ta là chén rượu anh đào cùng vài miếng trái cây, hắn là một chén sương được hứng từ rừng hoa anh đào trên ngọn đồi cách đây không xa

Cả hai ta ngồi cạnh nhau nhưng chẳng ai nói lời nào, im lặng đến một lúc lâu, ta tự nhiên muốn đánh đàn liền sai Mai đem cây đàn tới

“ngươi hôm nay thật kì lạ, lại có nhã hứng đánh đàn” Sesshomaru hơi ngạc nhiên vì bình thương ta điều không muốn đánh đàn, nhất là vào đêm thế này, biết sao được, ta vừa trải qua trận chiến sinh tử, tâm trạng lại có chút nhớ nhà nên người có hơi bồn chồn, lúc trước ta cũng đã từng bị thương nhiều nhưng chưa bao giờ bị như thế này, cảm giác như mình được cải tử hồi sinh vậy

“ưm… hôm nay có tâm trạng nên muốn chơi bản nhạc”

Rất nhanh Mai đem đến cây đàn tranh, ta chỉnh âm đàn một chút mới bắt đầu gảy đàn, tiếng đàn nhẹ nhàng dần lan vào màn đêm tĩnh lặng, khắp thành chìm vào tiếng đàn, ta chỉ đơn giản gảy một bản nhạc ballat buồn hiện đại theo tâm trạng của ta, tiếng gió trong đêm lẫn tiếng lá cây xào xạc qua lại càng khiến cho tiếng nhạc của ta thêm buồn bã sâu lắng

Kết thúc bản nhạc ta thở dài rồi trả lại cây đàn cho Mai

“tinh thần ngươi đang không tốt?”

Ta ậm ờ cho qua chuyện, một lúc sau mới lên tiếng “mới trải qua cuộc chiến nguy hiểm, gặp ác mộng nên không vui”

“ngươi quá yếu đuối” hắn lạnh nhạt nói với ta

Ta lườm hắn “ta là con người chứ không phải yêu quái như ngươi”

Cả hai lại cứ im lặng như ban đầu, lâu lâu lại tiếp tục tranh cãi vài câu nhàm chán, hắn lúc nào cũng nói ta nhàm chán ta thất rất rất muốn lắm lắm luôn là chỉ vào thẳng mặt hăn la lên “ngươi tưởng bộ mặt than của ngươi không chán sao, còn nhàm chán hơn ta rất nhiều” nhều lúc định nói ra thì thấy anh mắt sắc nhẹm của hắn như nói rằng “ngươi muốn nói gì” ta đành phải ngậm miệng tìu hỉu nuốt lời muốn nói trong lòng

Trời lại sáng, hôm nay là một ngày vô cùng khác với mọi ngày của ta chính là lần đầu ngủ cùng phòng với hắn, ý ta không phải ngủ chung vì khi đi chạy trốn yêu quái ta đã ngủ chung rồi nhưng đó là tình huống bắt buộc đằng này là không, chỉ là tối đó ta uống vài chén rượu anh đào à khoảng 9, 10 chén chứ mấy, lúc ấy ta có hơi say say nên đi nhầm phòng và nằm nhầm giường và... nằm ngủ chung với Sesshomaru luôn

Theo lời kẻ của nhân chứng chính là Mai đây đã khai báo với ta rằng ta đã vào phòng hắn và lôi kéo hắn ngủ chung với ta, rồi theo lời nói của nạn nhân chính là Sesshomaru thì hắn … không nói gì, chỉ liếc ta một cái rồi vội vàng ra ngoài, ta tò mò bởi vì biết tính Sesshomaru, cho dù trời có sập thì hắn vẫn giữ vững bình tĩnh sẵn có, không hề kích đông như hôm nay, ta quay sang hỏi Mai thì biết rằng hôm nay cha của Sesshomaru thắng trận trở về, cũng tức là anh rể cũng tức là vị chủ nhân của tòa thành này

Ta theo chân Sesshomaru đi ra đón cha hắn Inu no taisho, vị đại yêu quái cai quản vùng đất phía tây

Ấn tượng của ta chính là hắn vô cùng soái ca, đẹp trai không gì tả nổi khác với vẻ đẹp yêu nghiệt của Sesshomaru, Inu no taisho đẹp theo kiểu chính chắn và lạnh lùng, Sesshomaru thì khỏi nói lạnh lùng, yêu nghiệt, tàn khốc có lẽ di truyền từ mẹ hắn đi

Ta có vẻ hơi nổi bật, Inu no taisho vừa hỏi thăm tình hình của Sesshomaru vài câu liền chú ý đến ta “tại sao trong thành có con người?”

Yue bên cạnh Inu no taisho trả lời “nàng ta là chị em kết nghĩa của ta, ta nhờ nàng giúp chúng ta trông Sesshomaru trong lúc chúng ta đi vắng và bây giờ cũng tạm ở đây vì bị thương trong lúc chiến đấu với yêu quái”

Hắn gật đầu, nhìn sang phía ta cảm tạ “phiền ngươi nhiều”

“không… chuyện không đáng gì”

Và cuộc sum họp mang mang tính chất ngợp thở đối với ta nhanh chóng kết thúc, tất cả điều ai trở về phòng nấy trừ ta ra, ta bị Yue giữ lại nói chuyện, dù trong người còn hơi mệt nhưng ta cũng cố nán lại xem Yue muốn nói gì

“ta nghe Toutousai nói ngươi nắm giữ thanh kiếm Huyết Phong?”

“ừ, ông ta không nói tỷ thanh kiếm ấy bị nát bấy rồi à?”

“có… ta bây giờ muốn nó nhưng lại của ngươi nên trước tiên ta muốn hỏi ý của ngươi”

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Yue ta biết chuyện này nàng không nói đùa, ta cũng cẩn thận suy nghĩ, hiện giờ tộc khuyển và Ảnh Nguyệt đang tiến tới chiến tranh cao trào nên cần một sức mạnh rất lớn, nếu đem thanh kiếm cho Yue thì có lẽ sẽ góp phần nào chiến thắng nhưng nếu không may mảnh vỡ thanh kiếm rơi vào tay Ảnh Nguyện thì có thể thời kỳ đen tối của mấy trăm năm trước sẽ lần nữa diễn ra, ta còn đang phân vân thì Yue lên tiếng “ta biết ngươi đang lo lắng chuyện gì, tin tưởng ta, ta sẽ không để chuyện đó xảy ra”

Ta suy nghĩ kỹ lại, trong tay Inu no taisho có hai thanh kiếm đó chính là Thiết Toái Nha và Tùng Nhân Nha, riêng Yue thì không có nếu trên chiến trận không có vũ khí thì cho dù mạnh đến đâu cũng sẽ gặp một ít khó khăn vả lại ta cũng tin tưởng hai vợ chồng này, chắc chắc sẽ không sử dụng sai

Và ta gật đầu chấp nhận giao mảnh kiếm Huyết Phong cho Yue, ta không quên chuyện hồi sáng vừa nghe là nàng bị thương “ta nghe nói ngươi bị tương, có cần ta giúp chữa trị không?”

Nàng lắc đầu từ chối “không nặng lắm đâu, chừng vài ngày là khỏi vả lại ta cũng đang cần người bảo vệ Sesshomaru, nếu ngươi sử dụng sức mạnh trị thương thì cũng mất vài ngày hồi phục lại sức mạnh”

Không còn chuyện gì ta liền cáo lui trở về phòng...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương