Ngay sau đó Liên Thảo nhanh chóng được đưa trở về phòng tĩnh thương. Một lúc sau ma y cũng được đưa đến.

– Thần tham kiến ma hậu.

– Được rồi ma y đại nhân ngài mau đến xem bệnh cho nương nương đi (Hồng Nhi hấp tấp nói thay cho Liên Thảo)

– Được, phiền ngươi hãy buộc sợi chỉ hồng này vào tay ma hậu.

– Dạ.

Tiểu Hồng nhanh chóng cầm sợi chỉ đỏ đi đến giường Liên Thảo nằm đã bị che khuất bởi tấm rèm lụa nhẹ nhàng lồng sợi chỉ buộc vào cổ tay.

Đưa mắt nhìn sợi chỉ ở cổ tay Liên Thảo nhẹ nói:

– Tiểu Hồng truyền lời với ma y không cần lằng nhằng vậy đâu, bắt mạch tận tay đi ta không ngại.

– Nương nương chắc không biết ma y từ trước đến nay chỉ xem bệnh qua sợi chỉ hồng này thôi.

– Đúng là ta không biết thật.

Ngay lúc đó ngoài cửa vang lên tiếng bước chân vội vàng, và giọng nói trầm ấm quen thuộc cất lên:

– Liên Thảo đau ở đâu?

– Vân Phong!

– Thần (nô tì) bái kiến ma vương.

– Được rồi mau đứng dậy hết đi.

Không màng quan tâm những ai đang ở đây anh vội ngồi xuống cạnh cô dịu giọng hỏi:

– Giờ còn đau nữa không? Là ả công chúa yêu tinh quốc đó làm em bị thương sao?

– Đỡ đau hơn rồi, là do em bất cẩn thôi. Phong! Cô công chúa đó?

– Ta cho người đuổi về yêu tinh quốc rồi. Ngoan đừng nói gì cả, ma y sau xem bệnh cho ma hậu.

– Thần tuân chỉ.

Ma y cầm căng sợi chỉ hồng dùng ma lực xem bệnh. Được 1 lúc khuôn mặt ma y vừa giãn ra thoải mái ngay lập tức nơi 2 đầu cung lông mày khẽ chau lại đầy khó hiểu.

Đặt sợi chỉ hồng sang bên ma y đứng dậy trầm ngâm nói:

– Khởi bẩm ma vương, ma hậu đã có long thai.

– Ngươi nói gì? Liên Thảo đã có thai. (giọng nói của anh ẩn chứa đầy niềm hân hoan, hạnh phúc)

– Dạ, ma hậu thật sự có long thai.

– Tuyệt qúa, Liên Thảo em thấy chưa? Em có thai rồi, đứa con đầu tiên của 2 ta.

Liên Thảo hạnh phúc không thể nói thành lời chỉ nghẹn ngào gật gật, nước mắt hạnh phúc không ngừng ướt lệ.

Đám nô tì, người hầu nghe vậy cũng đều vui sướng cuối cùng ma hậu cũng đã có long thai. Thật là tin tốt mà.

Nhìn mọi người hạnh phúc, hân hoan như vậy đặc biệt là ma vương, ma hậu. Cũng phải chung sống 300 năm nói dài không phải dài, nói ngắn không phải ngắn có con ai mà chẳng hạnh phúc. Khẽ thở dài, lắc đầu hắn sao dám nói cái thai nhi này không bình thường được chứ? Nhưng không bình thường ở đâu hắn không tài nào xem ra.

Thấy ma y lặng im đứng tần ngần, Vân Phong tinh ý hỏi:

– Ma hậu còn chuyện gì nữa sao?

– Dạ ma hậu không có chuyện gì hết chỉ là long thai sẽ phát triển không như bình thường.

– Nghĩa là sao?

– Thai nhi bình thường 1 năm mới sinh (ma giới không phải nhân giới đâu đó) nhưng còn long thai sẽ được sinh ra sau 1 tháng.

– 1 tháng? Khi nào sinh cũng được ta không quan tâm, chỉ cần nó là do Liên Thảo sinh thì dù bất thường thế nào ta cũng chấp nhận.

– Dạ, thần xin cáo lui.

– Được, cho ngươi lui.

Đêm hôm đó dưới ma giới lần đầu tiên sao chổi đồng loạt bay về hướng ma cung.

– Điểm xấu là điểm xấu mà.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương