Người Vợ Trọng Sinh: Lệ Tiên Sinh, Mau Ký Đơn!
-
Chương 29: Bá Vương
"Không có." Tô Thiên Từ một chút cũng không muốn cho bọn họ thêm hy vọng, "Anh ta không muốn chạm vào con."
Nghe vậy, Tô phu nhân có chút nóng nảy, "Cậu ta không chạm vào cô, thì cô không thể suy nghĩ tìm biện pháp khác sao?"
"Có biện pháp khác sao? Con không ép anh ta được!"
"Này..." Tô phu nhân có chút bất đắc dĩ, "Tóm lại cô ngàn vạn lần đừng làm mất mặt nhà chúng ta, cô cho rằng Lệ lão gia tử vì cái gì mà đồng ý cho cô gả vào đấy? Còn không phải bởi vì mẹ của cô hồi trẻ đã từng cứu ông ấy một mạng, nếu không cô cho rằng cô có thể có ngày hôm nay sao?"
"Nói đến cùng là chúng ta đem cô từ cảnh bần hàn trở về, cho nên hôm nay cô mới có thể bay lên cành cao, hiện tại phú quý cũng đừng quên công ơn của chúng ta."
"Ít nhất, cô cũng nên tìm ai đó trong Lệ gia mà giới thiệu cho chị họ của mình, nghe nói Lệ tiên sinh còn có một đứa em trai chưa lập gia đình, cô mau nghĩ cách cho hai người họ gặp mặt đi."
"Nếu không nghĩ được cách, thì cô thường xuyên dẫn Na Na đến Lệ gia chơi, nói không chừng còn có thể vô tình gặp mặt."
"Hừ! Tôi đang nói chuyện với cô đấy, rốt cuộc cô có nghe thấy không?"
Tô phu nhân nói một tràn lan địa hải, Tô Thiên Từ chỉ ừ một tiếng, vẻ mặt nhàn nhạt, rõ ràng là không bận tâm.
Tô San Na nhìn cô như vậy, hừ lạnh một tiếng: "Sớm biết vậy đã để cho ba ba nói với Lệ lão gia tử, tôi mới là đúng con gái của dì. Nếu tôi mà gả qua đó, chắc chắn sẽ không sợ mất mặt."
"Ồ, xem ra chị họ rất muốn gả cho anh ta, không bằng tôi ly hôn với anh ta, sau đó chị liền kết hôn với anh ta đi!" Tô Thiên Từ thần sắc nhàn nhạt, nhìn không ra thật giả.
"Thuận tiện đi làm một tờ xét nghiệm DNA, nói cho bọn họ biết chị mới là con gái của Tô Hàm, còn tôi chỉ là vô tình nhặt được, như vậy không phải càng tốt hay sao?"
Cô nói nửa thật nửa đùa nhưng lại làm hai mắt Tô San Na sáng rực lên.
Ngay cả Tô phu nhân, trên mặt cũng có vài phần rung động.
Tô Thiên Từ thấy vậy, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Kiếp trước, bọn họ chính là dùng cách này để đối phó cô.
Làm một bản kết quả DNA giả, rồi đưa đến Lệ gia, thông báo với tất cả mọi người thật ta cô chỉ là đứa con nhặt được, mà con gái của Tô Hàm thật sự chính là Tô San Na. Vợ chồng bọn họ bởi vì không thể sinh con nên mới nhận nuôi con gái của em mình.
Mục đích chính là để cho Tô San Na gả vào Lệ gia, làm vợ của Lệ Tư Thừa.
Ngay lúc đó chuyện này nháo đến thập phần oanh động, người xung quanh đều nghe nói con dâu của Lệ gia có lai lịch không rõ.
Lệ gia cũng không ngăn nổi tin này truyền ra ngoài, liền tạo cho Tô Thiên Từ một thân phận giả rồi cho người truyền ra, Lệ lão thủ trưởng căn bản cũng không có ý khiến hai người ly hôn.
Một nhà Tô Chính Quốc bàn tính kế hoạch như vậy mà vẫn thất bại, Tô gia cũng bởi vì chuyện này mà sụp đổ, bị Lệ gia trả thù rồi nhanh chóng phá sản.
Hiện tại nhắc tới việc này, trong lời còn mang theo sự trào phúng.
Không nghĩ tới cô chỉ nhắc như vậy thôi, đã khiến cho cả nhà bọn họ thật sự đánh lên chủ ý này.
"Cô đồng ý lu hôn với anh ấy?" Tô San Na có chút khó mà tin được, "Sao có thể, không phải cô vẫn luôn khoe rằng cô được gả cho Lệ Tư Thừa sao?"
"Ồ, tôi khoe ra khi nào?" Tô Thiên Từ hỏi lại.
Tô San Na nghẹn giọng, không có lời gì để nói.
Đúng vậy, Tô Thiên Từ không có khoe ra, mà cô vô thanh vô thức cũng đã đủ làm tất cả mọi người điên cuồng ghen ghét!
"Hôn nhân của tôi và anh ta sẽ không thể tồn tại quá lâu, ly hôn chỉ là chuyện sớm hay muộn." Tô Thiên Từ nhàn nhạt nói, cứ như đây chỉ chút chuyện nhỏ, nó không hề liên quan đến cô.
Tô Chính Quốc nghe thấy lời Tô Thiên Từ nói, chỉ nhíu nhíu mày, tựa hồ đang cân nhắc xem thật hay giả.
Tô phu nhân ngồi đối diện với Tô Thiên Từ, đột nhiên sắc mặt bà hơi đổi, lập tức sửa miệng oán trách nói: "Nói lời ngu ngốc, gả thì cũng gả đi rồi, nói cái gì mà ly với hôn."
Nghe vậy, Tô phu nhân có chút nóng nảy, "Cậu ta không chạm vào cô, thì cô không thể suy nghĩ tìm biện pháp khác sao?"
"Có biện pháp khác sao? Con không ép anh ta được!"
"Này..." Tô phu nhân có chút bất đắc dĩ, "Tóm lại cô ngàn vạn lần đừng làm mất mặt nhà chúng ta, cô cho rằng Lệ lão gia tử vì cái gì mà đồng ý cho cô gả vào đấy? Còn không phải bởi vì mẹ của cô hồi trẻ đã từng cứu ông ấy một mạng, nếu không cô cho rằng cô có thể có ngày hôm nay sao?"
"Nói đến cùng là chúng ta đem cô từ cảnh bần hàn trở về, cho nên hôm nay cô mới có thể bay lên cành cao, hiện tại phú quý cũng đừng quên công ơn của chúng ta."
"Ít nhất, cô cũng nên tìm ai đó trong Lệ gia mà giới thiệu cho chị họ của mình, nghe nói Lệ tiên sinh còn có một đứa em trai chưa lập gia đình, cô mau nghĩ cách cho hai người họ gặp mặt đi."
"Nếu không nghĩ được cách, thì cô thường xuyên dẫn Na Na đến Lệ gia chơi, nói không chừng còn có thể vô tình gặp mặt."
"Hừ! Tôi đang nói chuyện với cô đấy, rốt cuộc cô có nghe thấy không?"
Tô phu nhân nói một tràn lan địa hải, Tô Thiên Từ chỉ ừ một tiếng, vẻ mặt nhàn nhạt, rõ ràng là không bận tâm.
Tô San Na nhìn cô như vậy, hừ lạnh một tiếng: "Sớm biết vậy đã để cho ba ba nói với Lệ lão gia tử, tôi mới là đúng con gái của dì. Nếu tôi mà gả qua đó, chắc chắn sẽ không sợ mất mặt."
"Ồ, xem ra chị họ rất muốn gả cho anh ta, không bằng tôi ly hôn với anh ta, sau đó chị liền kết hôn với anh ta đi!" Tô Thiên Từ thần sắc nhàn nhạt, nhìn không ra thật giả.
"Thuận tiện đi làm một tờ xét nghiệm DNA, nói cho bọn họ biết chị mới là con gái của Tô Hàm, còn tôi chỉ là vô tình nhặt được, như vậy không phải càng tốt hay sao?"
Cô nói nửa thật nửa đùa nhưng lại làm hai mắt Tô San Na sáng rực lên.
Ngay cả Tô phu nhân, trên mặt cũng có vài phần rung động.
Tô Thiên Từ thấy vậy, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Kiếp trước, bọn họ chính là dùng cách này để đối phó cô.
Làm một bản kết quả DNA giả, rồi đưa đến Lệ gia, thông báo với tất cả mọi người thật ta cô chỉ là đứa con nhặt được, mà con gái của Tô Hàm thật sự chính là Tô San Na. Vợ chồng bọn họ bởi vì không thể sinh con nên mới nhận nuôi con gái của em mình.
Mục đích chính là để cho Tô San Na gả vào Lệ gia, làm vợ của Lệ Tư Thừa.
Ngay lúc đó chuyện này nháo đến thập phần oanh động, người xung quanh đều nghe nói con dâu của Lệ gia có lai lịch không rõ.
Lệ gia cũng không ngăn nổi tin này truyền ra ngoài, liền tạo cho Tô Thiên Từ một thân phận giả rồi cho người truyền ra, Lệ lão thủ trưởng căn bản cũng không có ý khiến hai người ly hôn.
Một nhà Tô Chính Quốc bàn tính kế hoạch như vậy mà vẫn thất bại, Tô gia cũng bởi vì chuyện này mà sụp đổ, bị Lệ gia trả thù rồi nhanh chóng phá sản.
Hiện tại nhắc tới việc này, trong lời còn mang theo sự trào phúng.
Không nghĩ tới cô chỉ nhắc như vậy thôi, đã khiến cho cả nhà bọn họ thật sự đánh lên chủ ý này.
"Cô đồng ý lu hôn với anh ấy?" Tô San Na có chút khó mà tin được, "Sao có thể, không phải cô vẫn luôn khoe rằng cô được gả cho Lệ Tư Thừa sao?"
"Ồ, tôi khoe ra khi nào?" Tô Thiên Từ hỏi lại.
Tô San Na nghẹn giọng, không có lời gì để nói.
Đúng vậy, Tô Thiên Từ không có khoe ra, mà cô vô thanh vô thức cũng đã đủ làm tất cả mọi người điên cuồng ghen ghét!
"Hôn nhân của tôi và anh ta sẽ không thể tồn tại quá lâu, ly hôn chỉ là chuyện sớm hay muộn." Tô Thiên Từ nhàn nhạt nói, cứ như đây chỉ chút chuyện nhỏ, nó không hề liên quan đến cô.
Tô Chính Quốc nghe thấy lời Tô Thiên Từ nói, chỉ nhíu nhíu mày, tựa hồ đang cân nhắc xem thật hay giả.
Tô phu nhân ngồi đối diện với Tô Thiên Từ, đột nhiên sắc mặt bà hơi đổi, lập tức sửa miệng oán trách nói: "Nói lời ngu ngốc, gả thì cũng gả đi rồi, nói cái gì mà ly với hôn."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook