Người Đuổi Thi
C25: Liều mạng

Triệu Bích Long đột nhiên nói: “Không thể để cho sát linh đoạt được những bộ hài cốt này, to xem ở trên sách nói, sau khi dùng biện pháp này tinh luyện, linh hồn sẽ vĩnh viễn không được siêu sinh, bị vây lại ở trên hài cốt. Từ oán niệm lại hình thành nên sát khí và âm khí, gấp bình thường tủ thi mấy chục lần, là vật đại bổ cho sát linh.”

Lưu Hồng giật mình, bảo sao dù trong người hắn mang rất nhiều âm khí nhưng vào trong động vẫn thấy quá ư là âm trầm.

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

Triệu Bích Long ngẫm nghĩ rồi nói: “Nhìn tình huống này cũng chỉ có thể dựa vào ta và ngươi hai người, chúng ta sẽ thử dùng phương pháp của mình độ hoá âm sát khí xem sao.”

Tiếp đó lại có chút buồn bã nói: “Biết trước như vậy ta hẳn là nên chăm chỉ tu luyện một chút, lúc ấy thực lực của ta có thể ấn một cái phá huỷ chúng là xong.”

Lưu Hồng đề nghị: “Hay là để ta hấp thu âm khí được không?”

Triệu Bích Long liên tục lắc đầu: “Không thể, không thể, chưa nói đến chuyện nhiều âm khí như vậy có thể để cho ngươi no đến nổ tung, mà lại ta cũng không thể đối phó với sát khí!”

“Vậy phải làm thế nào?” Lưu Hồng hỏi ngược lại.


Triệu Bích Long nói: “Mang hài cốt ra ngoài, để ta từ từ hoá giải oán khí, như vậy thì âm khí và sát khí cũng từ từ biến mất. Nhưng mà nếu không có một tháng vậy cũng không thể hoá giải hết được.”

Lưu Hồng phản đối nói: “Không thể nào, vừa rồi ở ngoài động không cảm thấy gì cả nhưng nếu mang ra ngoài chắc chắn sẽ bị sát linh phát hiện. Tốt nhất vẫn là đem cửa động giấu kín, ngày sau lại tính tiếp.”

Triệu Bích Long gật đầu, hắn phát hiện, cả động đều bị người dùng máu vẽ lên những ký hiệu quái dị.

“Chắc là những ký hiệu này ngăn không cho âm khí thoát ra ngoài.” Triệu Bích Long chỉ tay vào vách động mà nói: “Thật là thủ pháp âm tà thật tốt!”

Lưu Hồng lúc này không quan tâm cái gì mà âm tà với không âm tà, chỉ cần có thể mang mấy bộ hài cốt này giấu kín đi là tốt rồi.

Ngay khi hai người chuẩn bị đi ra khỏi động, đột nhiên cả ngọn núi chấn động, vài tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Lưu Hồng thầm nghĩ không tốt, những người trên đó vậy mà vẫn không rời đi.

Nàng đang chuẩn bị đi ra thì trần động tự nhiên nổ tung, cả cái động bỗng nhiên lộ ra trước mắt mọi người, trong đó có cả sát linh.

“Vô lượng … A di đà phật!” Triệu Bích Long dại mặt ra nói.

Nhưng mà cái này đạo tổ và phật có lẽ cũng không thể cứu kịp bọn họ.

Sát linh nhìn thấy động này, trong mắt không giấu nổi vẻ tham lam.

Nó vẫy tay một cái, mười bộ hài cốt liền bay lên trời, dựng đứng hướng về phía sát linh bay đi.

Lưu Hồng sắc mặt nghiêm trọng, nàng đang suy nghĩ có nên tranh thủ lúc sát linh đang hấp thu mười bộ hài cốt này mà chạy trốn hay không.

Dù sao trong trời đất to lớn này cũng không thiếu người tài ba, âm sát khí lớn như vậy, kiểu gì chả có người phát hiện.


Bây giờ chỉ tìm cách rời đi nơi này mới là tốt nhất.

Nhưng mà ý nghĩ này rất nhanh đã bị sát linh phá mất.

Chỉ thấy sát linh dùng sát khí để liên kết với mười bộ hài cốt này.

Sau đó hướng về phía Triệu Bích Long đánh tới.

Lưu Hồng khẽ cắn môi, âm khí quanh thân bốc lên thật nhiều, âm khí tụ lại trên nắm tay, đấm ra một đấm.

Nhưng lại bị sát khí trên người sát linh hấp thu rồi bắn ngược trở về, tán loạn.

Lúc này những người kia mới chợt nhớ ra bỏ chạy, cuống cuồng chạy về phía chân núi.

Sát linh cũng không thèm để ý những người này, mà có vẻ nó cảm thấy hứng thú với âm khí trên người Lưu Hồng.

Nó lập tức xoay người đánh về phía Lưu Hồng.

Lưu Hồng sắc mặt dữ tợn quát lên: “Đến đây, ta liều mạng với ngươi!”


Sau đó, hai con mắt càng trở nên đen kịt, hai tay giơ lên hấp thu âm khí.

Chỉ thấy âm khí từ mười bộ hài cốt bên cạnh sát linh toàn bộ hướng về phía Lưu Hồng bay lại.

Lưu Hồng cũng không chống cự, toàn bộ để chúng chui vào thân thể.

Khi cái chuỳ bằng sát khí của sát linh đâm tới, nàng một đấm đánh cho nó tán loạn, tiếp sau nhảy lên, chộp vào bản thể của sát linh.

Rất nhiều âm khí hoá thành một cái sừng trâu đâm về phía sát linh, cái đâm này như gõ vang chuông, nổ tung phát ra tiếng ầm ầm.

Nhưng đòn tấn công nhìn như cực kỳ mạnh mẽ này ngay đến cả sát khí hộ thể của sát linh cũng không thể đâm thủng.

Chỉ thấy nó hét lên một tiếng, toàn bộ sát khí trên tử thi trong thành đều hướng về nó tập trung mà đi.

Lưu Hồng lúc này cũng đã mất đi thần trí, thấy như vậy, nàng cũng học theo sát linh hét lên một tiếng dài.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương