Nghiệp Báo Hài Nhi
-
Chương 8: Tiếng khóc vọng trong gió
****
“ Ùng….Oàng…”
“ Rào….rào….rào….”
Cơn mưa nặng hạt đang trút xuống, trong ngôi nhà ba tầng khang trang, rộng rãi….Bốn người thanh niên đang ngồi trước mặt bà chủ nhà, một người đại diện nói:
- - Cô giảm cho bọn cháu 500 nghìn thôi cũng được. Chúng cháu sinh viên học cao đẳng cũng khó khăn lắm cô.
Bà chủ nhà mặt mũi có phần hớn hở đáp:
- - Thôi được rồi, vậy giảm cho 500 nghìn, một tháng phải trả 2tr5 tiền nhà nhé. Điện nước tự lo, ở đây điện với nước riêng biệt, dùng bao nhiêu có người đến thu. Wifi thì cắt lâu rồi, mai đứa nào tìm số điện thoại gọi người ta đến lắp lại. Nhà to, ba tầng, lại đầy đủ đồ dùng thế này là nhất chúng mày rồi đấy. Tại thương chúng mày còn đi học, với lại làm hợp đồng 2 năm nên cô mới cho thuê đấy nhé. Đặt cọc trước 6 tháng tiền nhà. Đấy hợp đồng đây, mấy đứa ký vào.
Duy mỉm cười huých huých tay thằng bạn ngồi bên cạnh ra điều thích thú. Ký tên vào hợp đông thuê nhà xong bà chủ nhà đếm đếm tiền rồi vội vã đứng dậy, lúc này đồng hồ đã là 5h chiều. Trời mưa nên trời khá tối, bà chủ nhà giao chìa khóa cho Duy rồi khẽ nói:
- - Vậy là mấy đứa dọn đến đây ở từ hôm nay phải không..? Thế cô về nhé, chìa khóa giữ cho cẩn thận nghe chưa.
Duy cười hớn hở:
- - Bên ngoài mưa to thế mà cô đã về rồi sao, sao cô không đợi ngớt mưa hãy về.
Bà chủ nhà mặt mũi lấm lét nhìn ra bên ngoài trời rồi đáp:
- - Ơ….ừ, mà không cô có ô rồi….Thôi, thôi cô về đây, có gì cứ gọi cho cô là được.
Như bị ma đuổi, bà chủ nhà bước vội ra bên ngoài mặc dù chưa bật ô. Duy quay lại nói với ba người bạn:
- - Êu, 2tr5 một tháng mà nhà đầy đủ tiện nghi, lại còn rộng rãi ba tầng….Cũng gần trường mình nữa, ngon quá tụi bay nhỉ..?
Vũ bạn học của Duy gật gù, nhưng vẫn thăc mắc:
- - Sao nhà đẹp mà rẻ thế này lại không ai thuê nhỉ, nhìn này, tuy đồ đạc còn mới nhưng phủ bụi thành lớp. Chắc cũng lâu không ai quét dọn hay sao ấy..?
Duy tặc lưỡi:
- - Thằng này, mày không nghe thấy cô ấy bảo nhà này trước của anh trai cô ấy từ Đức về ở, nhưng ở được 2 tháng lại đi ngay còn gì, chắc tại trước đòi giá cao nên không ai thuê, ế quá nên giờ cho chúng mình thuê đấy. Thôi lo quét dọn đi, đi lên tầng xem phòng ốc thế nào đi tụi bay.
“ Ùng….Ùng….Oàng..”
Tiếng sấm nổ vang cả một góc trời, phía trước cửa nhà là cái sân xi măng rải rác những chiếc lá của giàn gấc bị gió thổi rụng xuống.
“ Hu….hu….hu….hu….”
“ Hu….hu...hu….hu…”
Tiếng gió lùa vào những cánh cửa sổ đang hập ra hập vào của cái nhà kho bỏ trống nghe như tiếng khóc ai oán từ nơi xa xôi, âm u dưới lòng đất vọng lên…
“ Ùng….Oàng…”
“ Rào….rào….rào….”
Cơn mưa nặng hạt đang trút xuống, trong ngôi nhà ba tầng khang trang, rộng rãi….Bốn người thanh niên đang ngồi trước mặt bà chủ nhà, một người đại diện nói:
- - Cô giảm cho bọn cháu 500 nghìn thôi cũng được. Chúng cháu sinh viên học cao đẳng cũng khó khăn lắm cô.
Bà chủ nhà mặt mũi có phần hớn hở đáp:
- - Thôi được rồi, vậy giảm cho 500 nghìn, một tháng phải trả 2tr5 tiền nhà nhé. Điện nước tự lo, ở đây điện với nước riêng biệt, dùng bao nhiêu có người đến thu. Wifi thì cắt lâu rồi, mai đứa nào tìm số điện thoại gọi người ta đến lắp lại. Nhà to, ba tầng, lại đầy đủ đồ dùng thế này là nhất chúng mày rồi đấy. Tại thương chúng mày còn đi học, với lại làm hợp đồng 2 năm nên cô mới cho thuê đấy nhé. Đặt cọc trước 6 tháng tiền nhà. Đấy hợp đồng đây, mấy đứa ký vào.
Duy mỉm cười huých huých tay thằng bạn ngồi bên cạnh ra điều thích thú. Ký tên vào hợp đông thuê nhà xong bà chủ nhà đếm đếm tiền rồi vội vã đứng dậy, lúc này đồng hồ đã là 5h chiều. Trời mưa nên trời khá tối, bà chủ nhà giao chìa khóa cho Duy rồi khẽ nói:
- - Vậy là mấy đứa dọn đến đây ở từ hôm nay phải không..? Thế cô về nhé, chìa khóa giữ cho cẩn thận nghe chưa.
Duy cười hớn hở:
- - Bên ngoài mưa to thế mà cô đã về rồi sao, sao cô không đợi ngớt mưa hãy về.
Bà chủ nhà mặt mũi lấm lét nhìn ra bên ngoài trời rồi đáp:
- - Ơ….ừ, mà không cô có ô rồi….Thôi, thôi cô về đây, có gì cứ gọi cho cô là được.
Như bị ma đuổi, bà chủ nhà bước vội ra bên ngoài mặc dù chưa bật ô. Duy quay lại nói với ba người bạn:
- - Êu, 2tr5 một tháng mà nhà đầy đủ tiện nghi, lại còn rộng rãi ba tầng….Cũng gần trường mình nữa, ngon quá tụi bay nhỉ..?
Vũ bạn học của Duy gật gù, nhưng vẫn thăc mắc:
- - Sao nhà đẹp mà rẻ thế này lại không ai thuê nhỉ, nhìn này, tuy đồ đạc còn mới nhưng phủ bụi thành lớp. Chắc cũng lâu không ai quét dọn hay sao ấy..?
Duy tặc lưỡi:
- - Thằng này, mày không nghe thấy cô ấy bảo nhà này trước của anh trai cô ấy từ Đức về ở, nhưng ở được 2 tháng lại đi ngay còn gì, chắc tại trước đòi giá cao nên không ai thuê, ế quá nên giờ cho chúng mình thuê đấy. Thôi lo quét dọn đi, đi lên tầng xem phòng ốc thế nào đi tụi bay.
“ Ùng….Ùng….Oàng..”
Tiếng sấm nổ vang cả một góc trời, phía trước cửa nhà là cái sân xi măng rải rác những chiếc lá của giàn gấc bị gió thổi rụng xuống.
“ Hu….hu….hu….hu….”
“ Hu….hu...hu….hu…”
Tiếng gió lùa vào những cánh cửa sổ đang hập ra hập vào của cái nhà kho bỏ trống nghe như tiếng khóc ai oán từ nơi xa xôi, âm u dưới lòng đất vọng lên…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook