Ngạo Kiếm Vô Song
-
Chương 11: Thiên tài hội tụ
Tha hồ nghịch phá, Thiên Bảo tiếp tục lấn xuống khe động lộ thiên kia, rồi chuyện gì đến sẽ đến, khắp phòng tràn ngập sắc xuân. Hai thân thể quây quần ôm ấp, chiến đấu với nhau không ngừng, những âm thanh da thịt va chạm vào nhau làm cho không khí thêm ngào ngạt hương xuân. Sau một hồi hai cơ thể điên cuồng quây quần lấy nhau, Thiên Bảo nhấp càng kịch liệt hơn, Ngọc Nhi lại càng rên rỉ thê thảm hơn. Thiên Bảo ghì chặt lấy mông Ngọc Nhi, đẩy mạnh một cái bắn hết sinh khí của mình vào trong Ngọc Nhi, nàng cảm nhận được cái luồng sinh khí ấm nóng ấy lấp đầy trong cơ thể sung sướng đê mê, Thiên Bảo lại đặt lên môi Ngọc Nhi một nụ hôn thắm thiết, hai cơ thể ôm choàng lấy nhau, khuôn mặt đầy hạnh phúc, đêm hôm ấy hai thân thể lại quây quần lấy nhau thêm mấy lần nữa. Mặt trời dần lên, ánh nắng ban mai xuyên qua khe cửa chiếu rọi vào trong phòng hai thân thể đang trần truồng như nhộng vội choàng dậy mặc quần áo nghiêm chỉnh lại.
– Nàng thật sửu khỏe quá nha, ta xuýt nữa không lại nàng rồi.
– Thiên Bảo nở nụ cười khoái trá. Ngọc Nhi lườm thiên Bảo một cái rồi vội bước ra cửa về nhà. Trước khi đi vẫn không quên dặn dò vài câu.
– Chàng thi tốt nha phải dành quán quân để có thể cầu hôn được ta, cha thiếp rất quý trọng chàng nhưng mấy trưởng bối trong nhà không hề dễ tính tẹo nào. Thiên Bảo rảo bước đi đến địa điểm thi đấu Ngoài đường cũng tấp nập hàng đàn người kéo đi xem đại hội.
– Hôm nay toàn nhân tại không ta, không biết ai sẽ nhất ta. Ta nghe nói Hai huynh đệ của Lỗ Gia tai năng bất phàm a. Ta thấy Tiểu Thư Trần Gia cũng có thể nhất đó nghe nói nàng được trưởng bối trong Thiên Thủy phái nhận làm đồ đệ. Một đám người đàn tụ tập bàn luận trước cửa Vào khán đài của Long Vệ Đoàn. Thiên Bảo bước vào cảnh tượng khá bất ngờ, quảng trường khá rộng, võ đại bằng đá có xây rào xung quanh rộng khoảng trăm thước. Xung quanh tứ phía có các dãy ghế cho những người thần hoặc cùng đội của người tham gia đấu, phía sau là hàng ghế dành cho người xem sức chứa phải đến hơn năm ngàn người mà dường như vẫn không đủ chỗ cho mọi người đến xem.
– Thiên Bảo đệ, bên này. Phía xa Nhất Tiên ngồi trên dãy ghế dành cho người thân vẫy tay gọi, ngồi bên cạnh nàng là Nhất Hàn và Mạc Nhược còn có Thượng Quan lão gia phụ Thân của Ngọc Nhi, điều này làm Thiên Bảo khá bất ngờ. Tiếng chuông vang lên trên sân đấu 16 người xếp thành 2 hành dọc nhìn đối diện vào nhau, thành 8 cặp đấu, 8 cặp đấu này đã được ban tổ chức bốc thăm ngẫu nhiên 1 cách công khai nên không có bất kì ai dị nghị hay ý kiến gì. Đối diện Thiên Bảo lúc này là là Thanh Thanh đệ tử con gái út Trang Gia, Trang Thanh Thanh ở đội 3 Thiên Bảo có gặp qua vài lần nhưng không có cơ hội nói chuyện hay nhìn gần như lúc này. Lúc này Trang Thanh Thanh mặc bộ váy tơ xanh mượt, cổ áo mở hơi thấp, có thể nhìn thấy bộ ngực nhỏ như ẩn như hiện và đường cong mê người, dung mạo như hoa mai, lông mày như liễu, da thịt như tuyết, mái tóc dài đen nhánh, là một tiểu mỹ nhân, bờ môi đỏ tươi nhếch lên. Đúng là ‘’ Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da, hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh ‘’so với Nhất Tiên là phong cách đối lập, Nhất Tiên xinh đẹp năng động niềm nở như hoa mai còn Thanh Thanh Đẹp lạnh lùng, có chút như mì, khả ái, ánh mắt cho ta nhìn thấy một chút gì đó miên man bao la trong tâm hồn. Nhưng Trang Thanh Thanh lúc này tỏa ra một chút điềm đạm nho nhã, hấp dẫn lạ kì giống như muốn dụ dỗ người ta phạm tội. Trang Thanh Thanh và Nhất Tiên khó thể so sánh với nhau vì ‘’ mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười’’
– Thiên Bảo sư huynh muội sẽ không khách khí. Trang Thanh Thanh thủ thĩ một tiếng, chân khí quanh quẩn bên thân, phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, giống như bên ngoài cơ thể hình thành hào quang. Chân khí mộc hệ bùng phát, như sự sống đang dâng trào theo từng nhịp thở phập phồng của cặp ngực kia vậy.
– Vậy ta cũng sẽ dốc toàn lực bồi phụng Thiên Bảo trả lời, quanh người cũng có chân khí chấn động, trước người hình thành hào quang trắng sáng. Thiên Bảo nhìn chằm chằm vào Trang Thanh Thanh, không biết đối phó với nàng như nào cho hợp lý vì bản chất Thiên Bảo luôn nhân từ với lại đối diện với một mỹ nhân như vậy, khiến Thiên Bảo luôn cảm thấy thương hoa tiếc ngọc. Hai người tại trong đội 3 và đội 7 cũng có chút danh khí, đặc biệt là Thanh Thanh, danh khí càng lớn, cộng thêm nhan sắc của nàng nên có không ít người long vệ đoàn và khán giả hô to cổ vũ. Thiên Bảo quan sát đánh giá Thanh Thanh, Thanh Thanh là nữ sĩ, mộc thuộc tính hiếm, từ cấp độ thực lực, Thanh Thanh chính là long phụng trong bầy, khuôn mặt nàng trần đầy vẻ tự tin. Ngay lúc Thiên Bảo đang phân trần, Trang Thanh Thanh đã hóa thành thân ảnh màu lục, dường như muốn dốc toàn lực đánh nhanh thắn nhanh hạ gục Thiên Bảo. Trên người Thanh Thanh tỏa ra ánh sáng quanh quẩn, nội lực tràn ra đạp không bay ra sau lưng Thiên Bảo một kiếm quét ngang, dứt khoát, gọn gàng, tốc độ chớp nhoáng. Trang tất Thiên Bảo cuối người xuống về phía trước tránh được một kiếm của Thanh Thanh đồng thời xoay người nhanh nhẹn tung 1 chưởng về phía Trang Thanh Thanh
– Nàng thật sửu khỏe quá nha, ta xuýt nữa không lại nàng rồi.
– Thiên Bảo nở nụ cười khoái trá. Ngọc Nhi lườm thiên Bảo một cái rồi vội bước ra cửa về nhà. Trước khi đi vẫn không quên dặn dò vài câu.
– Chàng thi tốt nha phải dành quán quân để có thể cầu hôn được ta, cha thiếp rất quý trọng chàng nhưng mấy trưởng bối trong nhà không hề dễ tính tẹo nào. Thiên Bảo rảo bước đi đến địa điểm thi đấu Ngoài đường cũng tấp nập hàng đàn người kéo đi xem đại hội.
– Hôm nay toàn nhân tại không ta, không biết ai sẽ nhất ta. Ta nghe nói Hai huynh đệ của Lỗ Gia tai năng bất phàm a. Ta thấy Tiểu Thư Trần Gia cũng có thể nhất đó nghe nói nàng được trưởng bối trong Thiên Thủy phái nhận làm đồ đệ. Một đám người đàn tụ tập bàn luận trước cửa Vào khán đài của Long Vệ Đoàn. Thiên Bảo bước vào cảnh tượng khá bất ngờ, quảng trường khá rộng, võ đại bằng đá có xây rào xung quanh rộng khoảng trăm thước. Xung quanh tứ phía có các dãy ghế cho những người thần hoặc cùng đội của người tham gia đấu, phía sau là hàng ghế dành cho người xem sức chứa phải đến hơn năm ngàn người mà dường như vẫn không đủ chỗ cho mọi người đến xem.
– Thiên Bảo đệ, bên này. Phía xa Nhất Tiên ngồi trên dãy ghế dành cho người thân vẫy tay gọi, ngồi bên cạnh nàng là Nhất Hàn và Mạc Nhược còn có Thượng Quan lão gia phụ Thân của Ngọc Nhi, điều này làm Thiên Bảo khá bất ngờ. Tiếng chuông vang lên trên sân đấu 16 người xếp thành 2 hành dọc nhìn đối diện vào nhau, thành 8 cặp đấu, 8 cặp đấu này đã được ban tổ chức bốc thăm ngẫu nhiên 1 cách công khai nên không có bất kì ai dị nghị hay ý kiến gì. Đối diện Thiên Bảo lúc này là là Thanh Thanh đệ tử con gái út Trang Gia, Trang Thanh Thanh ở đội 3 Thiên Bảo có gặp qua vài lần nhưng không có cơ hội nói chuyện hay nhìn gần như lúc này. Lúc này Trang Thanh Thanh mặc bộ váy tơ xanh mượt, cổ áo mở hơi thấp, có thể nhìn thấy bộ ngực nhỏ như ẩn như hiện và đường cong mê người, dung mạo như hoa mai, lông mày như liễu, da thịt như tuyết, mái tóc dài đen nhánh, là một tiểu mỹ nhân, bờ môi đỏ tươi nhếch lên. Đúng là ‘’ Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da, hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh ‘’so với Nhất Tiên là phong cách đối lập, Nhất Tiên xinh đẹp năng động niềm nở như hoa mai còn Thanh Thanh Đẹp lạnh lùng, có chút như mì, khả ái, ánh mắt cho ta nhìn thấy một chút gì đó miên man bao la trong tâm hồn. Nhưng Trang Thanh Thanh lúc này tỏa ra một chút điềm đạm nho nhã, hấp dẫn lạ kì giống như muốn dụ dỗ người ta phạm tội. Trang Thanh Thanh và Nhất Tiên khó thể so sánh với nhau vì ‘’ mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười’’
– Thiên Bảo sư huynh muội sẽ không khách khí. Trang Thanh Thanh thủ thĩ một tiếng, chân khí quanh quẩn bên thân, phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, giống như bên ngoài cơ thể hình thành hào quang. Chân khí mộc hệ bùng phát, như sự sống đang dâng trào theo từng nhịp thở phập phồng của cặp ngực kia vậy.
– Vậy ta cũng sẽ dốc toàn lực bồi phụng Thiên Bảo trả lời, quanh người cũng có chân khí chấn động, trước người hình thành hào quang trắng sáng. Thiên Bảo nhìn chằm chằm vào Trang Thanh Thanh, không biết đối phó với nàng như nào cho hợp lý vì bản chất Thiên Bảo luôn nhân từ với lại đối diện với một mỹ nhân như vậy, khiến Thiên Bảo luôn cảm thấy thương hoa tiếc ngọc. Hai người tại trong đội 3 và đội 7 cũng có chút danh khí, đặc biệt là Thanh Thanh, danh khí càng lớn, cộng thêm nhan sắc của nàng nên có không ít người long vệ đoàn và khán giả hô to cổ vũ. Thiên Bảo quan sát đánh giá Thanh Thanh, Thanh Thanh là nữ sĩ, mộc thuộc tính hiếm, từ cấp độ thực lực, Thanh Thanh chính là long phụng trong bầy, khuôn mặt nàng trần đầy vẻ tự tin. Ngay lúc Thiên Bảo đang phân trần, Trang Thanh Thanh đã hóa thành thân ảnh màu lục, dường như muốn dốc toàn lực đánh nhanh thắn nhanh hạ gục Thiên Bảo. Trên người Thanh Thanh tỏa ra ánh sáng quanh quẩn, nội lực tràn ra đạp không bay ra sau lưng Thiên Bảo một kiếm quét ngang, dứt khoát, gọn gàng, tốc độ chớp nhoáng. Trang tất Thiên Bảo cuối người xuống về phía trước tránh được một kiếm của Thanh Thanh đồng thời xoay người nhanh nhẹn tung 1 chưởng về phía Trang Thanh Thanh
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook