Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi
-
Chương 46: Không Nhạy
Edit: Mị Mê Mều
Trần Thù Quan không ngờ rằng đồng hồ sinh học của mình cũng có ngày không nhạy.
Khi anh mở mắt thì nghe thấy tiếng sột soạt trên người, đôi mắt sâu thẳm đúng lúc đối diện với mắt hoa đào khôi phục chút thanh tỉnh của cô.
Tóc cô gái rối bù, cắn môi, cúi đầu liếc nhìn anh đầy lúng túng và hoảng loạn.
Hoàn toàn không nhớ chuyện mình chủ động bò lên người anh.
Chỉ là bây giờ dưới thân căng tức, cảm giác của hai cánh hoa gần như hoàn toàn biến mất.
Mạnh Sơ đỏ mặt liếc nhanh dưới mông mình, nơi đó đang nuốt thứ rõ ràng không thuộc về mình.
Không ngờ vật to lớn lại ngẩng đầu trong huyệt cô, liên tục nảy lên, giật giật hai cái.
Cô ngọ ngoạy muốn đứng lên, lại bị người đàn ông ôm sát eo khiến cô duy trì tư thế ngồi bọc lấy nó, chậm rãi nằm sấp xuống.
Anh đè gáy cô lại, xoa vành vai mềm mại của cô, giọng nói khàn khàn: "Bé ngoan, dùng xong thì muốn chạy, hư thế, hửm?"
Cô vất vả lắm mới cảm thấy tỉnh táo chút, ngượng ngùng mà phẫn nộ xoay mặt đi chỗ khác, hai gò má nóng bừng đến mức đỏ lên: "Ưm, em phải đi, buổi sáng còn có tiết toán."
Cô gái nhỏ nói mình 42 tuổi, kháng nghị với người thầy là anh rằng mình không nên trốn học giống như một đứa bé ngoan ngoãn nghe lời.
Đối thoại rất kỳ dị.
Trần Thù Quan quan sát cô đầy hứng thú một lúc mới không chút hoang mang nói cho cô biết: "Đã trễ rồi, Sơ Sơ ngoan để tôi chơi một lúc, còn đến nhà ăn ăn cơm trưa."
Đúng là đã trễ rồi, từ trước đến giờ Trần Thù Quan thức dậy lúc năm giờ rưỡi, so với đồng hồ báo thức còn đúng giờ hơn, đây là lần đầu anh tỉnh lại lúc mười giờ sau một giấc ngủ.
Trần Thù Quan cảm thấy mới mẻ, cô gái nhỏ của anh không phải người bình thường, nhưng cô thế này lại khiến anh cảm thấy tươi trẻ mà sinh động.
Dáng vẻ cô nhíu mày tích tụ khiến anh nảy sinh lòng trêu đùa hiếm có.
Anh xoa mi cốt đứng thẳng của cô, phần eo bỗng nhiên thúc lên phía trên, "Bằng không tôi xin nghỉ giúp em? Nhé?"
Cô gái không trả lời anh, bởi vì cô hoàn toàn không nói được câu đầy đủ.
*Truyện được đăng trên Wattpad của kittenctump*
Người đàn ông kìm nén hơn nửa đêm, rốt cuộc sắp đến giới hạn, không biểu cảm gì mà bóp lấy cánh mông cô.
dương v*t vùi trong thịt mềm căng mịn như loài chim dữ mới thoát khỏi lồng, xông lên một cách điên cuồng, sức lực hung mãnh suýt chút nữa húc cô gái nhỏ văng khỏi người mình.
"Anh nhẹ chút...!hức hức..." Cô gái nằm nhoài trên ngực anh, đầu v* áp vào thịt anh, bị xóc đến run lên bần bật.
Vách huyệt mềm mại của cô gái nhỏ bị côn th*t của người đàn ông căng ra một đêm, bên trong vừa mệt vừa tê, miệng huyệt suy yếu đến mức không thể khép lại.
Cô muốn anh dừng lại, cô không chịu nổi, rồi lại càng muốn anh chơi cô, hung ác mà chơi cô, lấp kín cảm giác trống vắng và ngứa ngáy dâng lên không thể giải thích được này.
Khuôn mặt nhỏ của cô tựa như đau đớn nhăn lại, trọng lượng của cơ thể mềm mại đặt hết lên người anh, vô cùng đáng thương chỉ có thể run rẩy theo sự va chạm của người đàn ông.
Người đàn ông không tạm ngừng động tác, càng không có ý định dừng lại.
Vách huyệt non mềm của cô gái như miếng bọt đàn hồi, cho dù bị cắm trong thời gian dài, lúc này cũng phục hồi trạng thái ban đầu.
Đường thịt quanh co ngoắt ngoéo bên trong huyệt sít chặt lấy dục vọng của người đàn ông, không ngừng co rút lại, cơ thể anh căng chặt.
Hết lần này đến lần khác đưa mình vào cơ thể cô.
Cô gái bất lực mà vòng lấy anh, mông nhỏ bị người đàn ông húc đến vểnh cao lên, dịch dục phun ra từ miệng huyệt ướt át, trông suy đồi mà dâm uế.
Hết chương 46.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook