Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Ở Trong Ngược Văn
-
Chương 204:
Ngay khi Nguyễn Kiều Kiều ngước mắt lên, cô đã nhìn thấy hắn từ trong số hàng chục người đàn ông ở hội trường.
Đối phương để tóc ngắn, đôi mắt phượng tuyệt đẹp, đeo kính gọng vàng, vẻ ngoài hiền lành, điển trai, phong độ lịch lãm, trái ngược hẳn với những người xung quanh. Khí chất trên người mang theo chút thư hương, có phần khiêm tốn, căn bản không giống xã hội đen.
Cô lặng lẽ bước đến, đứng bên cạnh người đàn ông.
"Cậu chủ, người của bang Bạch Hổ đến."
Tần Sí khẽ liếc cô một cái.
"Biết rồi, ở đây tôi có chuyện phải làm, cô tiếp đãi thay tôi một lúc."
Nguyễn Kiều Kiều nhận lệnh liền lập tức đi thực hiện.
Bang Thanh Long có một câu lạc bộ giải trí cung cấp dịch vụ ăn uống cờ bạc, vì vậy cô liền đưa những người từ bang Bạch Hổ qua, làm tròn chức trách chủ nhà, mở tiệc rượu và kêu vài người phục vụ.
Rượu quá ba tuần, Tần Sí mới khoan thai đến muộn.
Tất cả mọi người có mặt đều biết hắn đang ra oai phủ đầu, nhưng bang Bạch Hổ chỉ có thể nuốt giận, thậm chí phải khép nép.
Bọn họ mấy năm gần đây xuống dốc, thực lực cũng không còn mạnh như trước, còn bang Thanh Long thì ngược lại.
Vài năm trước, cha và anh trai của Tần Sí cùng lúc qua đời, hắn tiếp quản bang Thanh Long năm hai mươi tuổi.
Vốn dĩ thế lực khắp nơi không hề xem trọng nam chính còn nhỏ tuổi, mẹ và em trai đều không giúp được gì còn phải dựa vào hắn, trong gia tộc có một người chú như hổ rình mồi, âm mưu cướp quyền.
Trong mối nguy khắp nơi, hắn dựa vào đầu óc và thủ đoạn để có được chỗ đứng vững chắc, không chỉ khiến cho một nhóm trưởng lão tâm phục khẩu phục mà còn làm cho các bang khác phải nhìn mình bằng cặp mắt khác.
Giờ đây, việc kinh doanh của bang Thanh Long ngày càng đi lên, hắn cũng đã ngồi vững ở vị trí đầu bảng.
Địa bàn hiện tại của bang Bạch Hổ bị đoạt rất nhiều, vì thế bọn họ muốn liên minh với bang Thanh Long để bảo vệ mình.
Khi Tần Sí đến, Nguyễn Kiều Kiều đã uống vài ly rượu rồi, biết bọn họ định nói chuyện, cô liền đứng dậy rời khỏi bàn.
Cô không có hứng thú với mấy ông lớn này, đây là câu lạc bộ giải trí, dĩ nhiên sẽ có gái đẹp lên tiếp khách, vì vậy cô tự mình mở một gian phòng, còn gọi hai cậu ấm đến hầu hạ.
Cô Kiều vậy mà lại gọi đàn ông đến, điều này đối với bang Thanh Long chính là một tin lạ.
Bởi vì trong mắt họ, cô không có cái gọi là đời tư, chỉ là một người máy suốt ngày phục tùng mệnh lệnh của cậu chủ một cách mù quáng.
Đương nhiên, quản lý không dám lơ là cô Kiều, liền lấy bảng tên rồi gọi người mới rất được yêu thích đến, đồng thời dặn dò bọn họ.
Kết quả là vài người đứng ở cửa, nhưng lại nghe thấy giọng nói của một người đàn ông bên trong, bọn họ không khỏi nhìn nhau.
Quản lý bí mật đẩy khe cửa nhìn vào thì nhìn thấy cậu chủ Tần và cô Kiều đang ở bên trong, lập tức kinh ngạc đóng cửa lại.
Nguyễn Kiều Kiều không ngờ rằng cô ấy muốn nhờ hai anh chàng đẹp trai đến phục vụ, nhưng người đàn ông chó má Tần Sí này lại không cho phép.
Hắn không muốn cô đụng vào đàn ông, lý do rất đơn giản là vì sợ cô bị phân tâm và không còn tập trung vào công việc.
Đúng là súc vật cũng không bị bóc lột như thế này.
Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều rất tức giận, nhưng cô không biểu hiện ra mặt, ngay khi Tần Sí rời đi, cô cũng lập tức chuồn mất.
Dù sao thì cô cũng sẽ sớm bị hắn bán đi, đương nhiên nhanh chóng kiếm chút lợi ích cũng là chuyện tốt.
Đối phương để tóc ngắn, đôi mắt phượng tuyệt đẹp, đeo kính gọng vàng, vẻ ngoài hiền lành, điển trai, phong độ lịch lãm, trái ngược hẳn với những người xung quanh. Khí chất trên người mang theo chút thư hương, có phần khiêm tốn, căn bản không giống xã hội đen.
Cô lặng lẽ bước đến, đứng bên cạnh người đàn ông.
"Cậu chủ, người của bang Bạch Hổ đến."
Tần Sí khẽ liếc cô một cái.
"Biết rồi, ở đây tôi có chuyện phải làm, cô tiếp đãi thay tôi một lúc."
Nguyễn Kiều Kiều nhận lệnh liền lập tức đi thực hiện.
Bang Thanh Long có một câu lạc bộ giải trí cung cấp dịch vụ ăn uống cờ bạc, vì vậy cô liền đưa những người từ bang Bạch Hổ qua, làm tròn chức trách chủ nhà, mở tiệc rượu và kêu vài người phục vụ.
Rượu quá ba tuần, Tần Sí mới khoan thai đến muộn.
Tất cả mọi người có mặt đều biết hắn đang ra oai phủ đầu, nhưng bang Bạch Hổ chỉ có thể nuốt giận, thậm chí phải khép nép.
Bọn họ mấy năm gần đây xuống dốc, thực lực cũng không còn mạnh như trước, còn bang Thanh Long thì ngược lại.
Vài năm trước, cha và anh trai của Tần Sí cùng lúc qua đời, hắn tiếp quản bang Thanh Long năm hai mươi tuổi.
Vốn dĩ thế lực khắp nơi không hề xem trọng nam chính còn nhỏ tuổi, mẹ và em trai đều không giúp được gì còn phải dựa vào hắn, trong gia tộc có một người chú như hổ rình mồi, âm mưu cướp quyền.
Trong mối nguy khắp nơi, hắn dựa vào đầu óc và thủ đoạn để có được chỗ đứng vững chắc, không chỉ khiến cho một nhóm trưởng lão tâm phục khẩu phục mà còn làm cho các bang khác phải nhìn mình bằng cặp mắt khác.
Giờ đây, việc kinh doanh của bang Thanh Long ngày càng đi lên, hắn cũng đã ngồi vững ở vị trí đầu bảng.
Địa bàn hiện tại của bang Bạch Hổ bị đoạt rất nhiều, vì thế bọn họ muốn liên minh với bang Thanh Long để bảo vệ mình.
Khi Tần Sí đến, Nguyễn Kiều Kiều đã uống vài ly rượu rồi, biết bọn họ định nói chuyện, cô liền đứng dậy rời khỏi bàn.
Cô không có hứng thú với mấy ông lớn này, đây là câu lạc bộ giải trí, dĩ nhiên sẽ có gái đẹp lên tiếp khách, vì vậy cô tự mình mở một gian phòng, còn gọi hai cậu ấm đến hầu hạ.
Cô Kiều vậy mà lại gọi đàn ông đến, điều này đối với bang Thanh Long chính là một tin lạ.
Bởi vì trong mắt họ, cô không có cái gọi là đời tư, chỉ là một người máy suốt ngày phục tùng mệnh lệnh của cậu chủ một cách mù quáng.
Đương nhiên, quản lý không dám lơ là cô Kiều, liền lấy bảng tên rồi gọi người mới rất được yêu thích đến, đồng thời dặn dò bọn họ.
Kết quả là vài người đứng ở cửa, nhưng lại nghe thấy giọng nói của một người đàn ông bên trong, bọn họ không khỏi nhìn nhau.
Quản lý bí mật đẩy khe cửa nhìn vào thì nhìn thấy cậu chủ Tần và cô Kiều đang ở bên trong, lập tức kinh ngạc đóng cửa lại.
Nguyễn Kiều Kiều không ngờ rằng cô ấy muốn nhờ hai anh chàng đẹp trai đến phục vụ, nhưng người đàn ông chó má Tần Sí này lại không cho phép.
Hắn không muốn cô đụng vào đàn ông, lý do rất đơn giản là vì sợ cô bị phân tâm và không còn tập trung vào công việc.
Đúng là súc vật cũng không bị bóc lột như thế này.
Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều rất tức giận, nhưng cô không biểu hiện ra mặt, ngay khi Tần Sí rời đi, cô cũng lập tức chuồn mất.
Dù sao thì cô cũng sẽ sớm bị hắn bán đi, đương nhiên nhanh chóng kiếm chút lợi ích cũng là chuyện tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook