[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong
-
Chương 2: Trọng sinh rồi
NGÀY 8/2/2025
Những ngày đầu xuân đã kết thúc, con người phải quay trở lại với công việc vốn có của bản thân. Trên chiếc giường trong toà nhà cao cấp kia có một thân ảnh đang mơ hồ tỉnh dậy, tiếng đồng hồ cứ kêu ing ỏi báo hiệu đã đến lúc thức dậy. Cậu vớ tay tắt lịm đi tiếng chuông báo thức phiền phức kia, cậu lại chìm vào giấc ngủ lần nữa nhưng chưa được bao lâu cơn ác mộng kia đã khiến cậu bật dậy, mồ hôi chảy ướt cả áo, nước mắt còn đọng lại nơi khoé mắt. Một lúc sau, cậu mới trấn tĩnh được bản thân đưa mắt nhìn khắp nơi. cậu bất ngờ trợn tròn mắt vì kinh ngạc, đây là căn phòng cậu ở trước khi Mạt Thế giáng xuống. Không nghĩ ngợi nhiều cậu liền cầm chiếc điện thoại đang nằm yên trên chiếc bàn cạnh giường, cậu vỡ oà lên vì hạnh phúc.
Là ông trời thương thay cho số phận của cậu mà giúp cậu trọng sinh thay đổi cuộc đời như trong những cuốn tiểu thuyết cậu hay đọc. Cậu thờ phào nhẹ nhõm khi thấy số ngày còn cách Mạt Thế khá tốt, chỉ còn vỏn vẹn 4 tháng nữa là thảm kịch xảy ra. Mạt Thế giáng xuống là vào đầu tháng 6 và cuối tháng 5 theo như trí nhớ của cậu, không nghĩ ngợi nhiều nữa cậu bước vào phòng tắm để vệ sinh lại thân thể đang bốc mùi hôi này. Trong gương xuất hiện lên vẻ mặt của thiếu niên trẻ, làn da trắng mịm mềm mại, mái tóc mượt mà màu xanh dương pha chút ánh tím nhạt, đôi con người hai màu đỏ, xanh lá trông rất huyền bí. Đôi môi màu hoá anh đoà chúm chím, đôi má mỗi khi cười lên đều mạng theo những đồng tiền xinh xắn tựa hồ nụ cười vô cùng ấm áp.
Cậu con trai tạo mao này tên là Vu Nhiên Kỳ, Nhiên Kỳ vội dẹp cái vẻ ngơ ngác của bản thân qua một bên nhanh chóng tắm rửa thay quần áo xong xuôi, Nhiên Kỳ đã ngồi ngay trên chiếc bàn làm việc của mình. Lấy ra một quyển sổ và cây bút bắt đầu ghi chép những sự kiện quan trọng mà cậu đã từng trải qua, viết xong cậu bắt đầu nhớ đến việc phải dự trữ lương thực. Nhiên Kỳ mặt mày đanh lại, hiện giờ cậu làm gì có không gian. Đang ảo não thì bản thân lại nhớ ra điều gì đó rất quan trọng, Nhiên Kỳ đang giữ chiếc vòng cổ mà cô bạn thân của cậu tặng vào sinh nhật thứ 17. Cơ hồ vui sướng làm cậu nhảy cẩng lên, lôi chiếc vòng được bảo quản chu đáo trong chiếc hộp thủy tinh. Vu Nhiên Kỳ theo ký ức kiếp trước nhỏ máu nhận chủ, máu chảy vào chiếc vòng một ánh sáng bay ra cuốn lấy thân thể nhỏ nhắn của Nhiên Kỳ. Khi cậu mở mắt ra thì đã thấy mình đang đứng trước một cái cây anh đào được tạo kiểu thành hình trái tim, cây ngập tràn hoa đào nở rộ trông rất đẹp ở trên trân cây có một gian nhà và một cái bật thang để đi lên. Phái bên phải là một thác nước, Nhiên Kỳ tò mò bước về phía dòng thác ngó xuống mặt hồ, ánh mắt cậu loé lên. Quả nhiên cậu đoán không sai nước hồ rất trong, vì bản tính tò mò, hiếu kỳ mà cậu đã múc nước đó lên uống.
Sau khi uống vào không lâu sau cơ thể cậu bắt đầu đau đớn, Nhiên Kỳ cảm nhận được tất thảy sự tra tấn của một thứ gì đó vô hình trên cơ thể. Vì trước đây đã quen với sự hà khắc dạy dỗ của hai người ông yêu quý nên dường như cảm giác này đối với cậu thật bình thường dù nó đau hơn những việc cậu đã trải qua gấp mấy vạn lần. Cậu mơ màn cảm nhận được ngục phủ ngũ tang trong cơ thể đều bị đánh cho tan nát, không lâu sau cậu bất tỉnh. Mấy phút sau khi cậu tỉnh dậy cảm thấy cơ thể không còn đau nhức mà dường như còn cảm thấy tốt hơn bao giờ hết, nhưng đôi lông mi thanh tú khẽ nhíu lại cái mùi hôi thối phát ra từ cơ thể làm cậu buồn nôn. Vu Nhiên Kỳ lắc đầu rồi tự nhủ: 'Lại phải tắm lại lần nữa'
Những ngày đầu xuân đã kết thúc, con người phải quay trở lại với công việc vốn có của bản thân. Trên chiếc giường trong toà nhà cao cấp kia có một thân ảnh đang mơ hồ tỉnh dậy, tiếng đồng hồ cứ kêu ing ỏi báo hiệu đã đến lúc thức dậy. Cậu vớ tay tắt lịm đi tiếng chuông báo thức phiền phức kia, cậu lại chìm vào giấc ngủ lần nữa nhưng chưa được bao lâu cơn ác mộng kia đã khiến cậu bật dậy, mồ hôi chảy ướt cả áo, nước mắt còn đọng lại nơi khoé mắt. Một lúc sau, cậu mới trấn tĩnh được bản thân đưa mắt nhìn khắp nơi. cậu bất ngờ trợn tròn mắt vì kinh ngạc, đây là căn phòng cậu ở trước khi Mạt Thế giáng xuống. Không nghĩ ngợi nhiều cậu liền cầm chiếc điện thoại đang nằm yên trên chiếc bàn cạnh giường, cậu vỡ oà lên vì hạnh phúc.
Là ông trời thương thay cho số phận của cậu mà giúp cậu trọng sinh thay đổi cuộc đời như trong những cuốn tiểu thuyết cậu hay đọc. Cậu thờ phào nhẹ nhõm khi thấy số ngày còn cách Mạt Thế khá tốt, chỉ còn vỏn vẹn 4 tháng nữa là thảm kịch xảy ra. Mạt Thế giáng xuống là vào đầu tháng 6 và cuối tháng 5 theo như trí nhớ của cậu, không nghĩ ngợi nhiều nữa cậu bước vào phòng tắm để vệ sinh lại thân thể đang bốc mùi hôi này. Trong gương xuất hiện lên vẻ mặt của thiếu niên trẻ, làn da trắng mịm mềm mại, mái tóc mượt mà màu xanh dương pha chút ánh tím nhạt, đôi con người hai màu đỏ, xanh lá trông rất huyền bí. Đôi môi màu hoá anh đoà chúm chím, đôi má mỗi khi cười lên đều mạng theo những đồng tiền xinh xắn tựa hồ nụ cười vô cùng ấm áp.
Cậu con trai tạo mao này tên là Vu Nhiên Kỳ, Nhiên Kỳ vội dẹp cái vẻ ngơ ngác của bản thân qua một bên nhanh chóng tắm rửa thay quần áo xong xuôi, Nhiên Kỳ đã ngồi ngay trên chiếc bàn làm việc của mình. Lấy ra một quyển sổ và cây bút bắt đầu ghi chép những sự kiện quan trọng mà cậu đã từng trải qua, viết xong cậu bắt đầu nhớ đến việc phải dự trữ lương thực. Nhiên Kỳ mặt mày đanh lại, hiện giờ cậu làm gì có không gian. Đang ảo não thì bản thân lại nhớ ra điều gì đó rất quan trọng, Nhiên Kỳ đang giữ chiếc vòng cổ mà cô bạn thân của cậu tặng vào sinh nhật thứ 17. Cơ hồ vui sướng làm cậu nhảy cẩng lên, lôi chiếc vòng được bảo quản chu đáo trong chiếc hộp thủy tinh. Vu Nhiên Kỳ theo ký ức kiếp trước nhỏ máu nhận chủ, máu chảy vào chiếc vòng một ánh sáng bay ra cuốn lấy thân thể nhỏ nhắn của Nhiên Kỳ. Khi cậu mở mắt ra thì đã thấy mình đang đứng trước một cái cây anh đào được tạo kiểu thành hình trái tim, cây ngập tràn hoa đào nở rộ trông rất đẹp ở trên trân cây có một gian nhà và một cái bật thang để đi lên. Phái bên phải là một thác nước, Nhiên Kỳ tò mò bước về phía dòng thác ngó xuống mặt hồ, ánh mắt cậu loé lên. Quả nhiên cậu đoán không sai nước hồ rất trong, vì bản tính tò mò, hiếu kỳ mà cậu đã múc nước đó lên uống.
Sau khi uống vào không lâu sau cơ thể cậu bắt đầu đau đớn, Nhiên Kỳ cảm nhận được tất thảy sự tra tấn của một thứ gì đó vô hình trên cơ thể. Vì trước đây đã quen với sự hà khắc dạy dỗ của hai người ông yêu quý nên dường như cảm giác này đối với cậu thật bình thường dù nó đau hơn những việc cậu đã trải qua gấp mấy vạn lần. Cậu mơ màn cảm nhận được ngục phủ ngũ tang trong cơ thể đều bị đánh cho tan nát, không lâu sau cậu bất tỉnh. Mấy phút sau khi cậu tỉnh dậy cảm thấy cơ thể không còn đau nhức mà dường như còn cảm thấy tốt hơn bao giờ hết, nhưng đôi lông mi thanh tú khẽ nhíu lại cái mùi hôi thối phát ra từ cơ thể làm cậu buồn nôn. Vu Nhiên Kỳ lắc đầu rồi tự nhủ: 'Lại phải tắm lại lần nữa'
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook