Hắn tiến tới vươn cái tay dơ bẩn và ánh mắt biến thái kia định chạm vào Giai Kỳ, Nhiên Kỳ mới từ không gian trở ra thấy vậy liền phóng nhẹ chiếc dao xoẹt qua má tên kia.

Làm hắn đau đớn hai tay ôm chầm lấy má mình thầm mắng
"M* kiếp thằng chó nào làm"
"Tao làm đấy"
Vu Nhiên Kỳ bước lên kiểu ngạo đứng trước mặt hắn, Nhiên Kỳ thấy hiện giờ mình rất ngầu như kiểu anh hùng cứu mỹ nhân vậy, nhưng nếu cậu nghe được suy nghĩ đồi bài của tên kia thì cậu không tiếc cho hắn vào miệng đám tang thi đâu.

Hắn cười ha hả một tiếng, vòng tay định kéo eo cậu sát lại để ôm nhưng chưa kịp làm gì thì cậu đã nhảy ra sau.

"Này hành động đó thật kinh tởm"
"Haha tiểu mỹ nhân em thật đẹp nha, em là nam thiệt à"
Vu Nhiên Kỳ cười nhẹ khiến hắn tưởng rằng cậu thật sự bị cái vẻ ngoài đẹp trai của hắn quyến rũ.

Vâng Vu Nhiên Kỳ nhì vẻ mặt hắn cũng đoán ra được mấy phần cái suy nghĩ kia, cậu dù ngốc lại ngoan ngoãn chưa chửi ai bao giờ nhưng với cái tình huống này muốn đấm cho hắn một cái rồi.


Mỹ nhân c** m* nó ấy, Tử Khiết nhếch môi khinh bỉ, một vài tên trong nhóm hắn tức nhốn nháo một phen
"Đại ca thu nhận họ đi"
"Tao biết rồi, mày nhiều lời quá rồi đấy"
Hắn chính là cái giáng vẻ kiêu ngạo như vậy, con dao được thủ sẵn trong túi quần cũng lôi ra.

Xoẹt nhanh qua cổ tên vừa rồi, bọn người kia khả khinh lùi về sau mấy bước.

Hắn thấy vậy càng dương đắt
"Chúng mày nên đi theo tao về việc giết tang thi tao thua tụi mày nhưng về việc giết người tao hơn tụi mày đấy"
"Cái beep nhà mày, biến đi bẩn mắt ông quá rồi"
"Tử Khiết"
"Tch xin lỗi boss"
Hắn thấy bọn họ không để ý gì tới mình liền tức giận đùng đùng, cầm dao chạy về phía Giai Kỳ.

Hắn chỉ cần bắt được cô làm con tin thì chắc chắn họ sẽ theo hắn, thật nực cười chưa kịp làm gì Giai Kỳ thì cô đã vun ra vài quyền làm dao trên tay hắn rơi xuống đất.

Giai Kỳ còn cười nhẹ hỏi hang
"Anh không sao chứ, xin lỗi nha tôi lỡ tay, anh có đau lắm không?"
"Bitch mày dám"
"Đừng có mở mỏ ra chửi em ấy, cẩn thận cái miệng thối của mày"
Như Yến đá hắn một phát làm hắn ngã lăn ra đất,Hạ Như Yến dùng lực đạp lên tay hắn chà tới chà lui đến khi bật máu.

Bọn đàn em của hắn đứng bên nhìn run lên cầm cập không dám hó hé, haizzz mấy cái hành động ngu xuẩn này lại kéo theo vài đám tang thi lao tới.

Đúng là một ngày đen đủi, Á Hiên, Nhiên Kỳ và Văn Phong đứng hóng darama cứ ngáp ngắn ngáp dài.


Bọn họ định quay người đi thì mấy cô gái trong đám đó chạy tới ôm lấy tay họ, bộ ngực to kia cứ cạ tới cạ lui làm bọn họ phát ơn.

Như Yến và Giai Kỳ cười lạnh nhìn mấy đứa con gái không có liêm sỉ kia đang ỏng ẹo đòi đi theo
Vu Nhiên Kỳ lạnh nhạt hất tay ả kia ra làm ả ngã xuống đất, nước mắt ả rưng rưng nhìn cậu.

Nhiên Kỳ thầm oán trong tâm
"Ơ cái beep gì vậy, tao đã làm gì mày đâu mà mày khóc.

Mới đẩy ngã nhẹ vậy mà, cạn lời"
Mấy người kia lần lượt liếc ả, đôi mắt lạnh cùng với lời nói khẩu xà tâm phật của Tử Khiết làm mấy ả cứ oà lên mà khóc.

Đám đàn em của tên kia thương hoa tiếc ngọc lao về phía họ mà đánh, nhưng họ là ai chứ.

Một tên trong đó cầu nài xin tha mạng
"Đại ca à chúng tôi sai rồi tha cho chúng tôi đi, đừng giết chúng tôi"
"Tại sao tụi tao phải tha cho tụi mày, tụi mày là người kiếm chuyện trước"
Văn Phong thường ngày ôn nhu nhưng khi đánh đấm lại như biến thành người khác, giết người điên cuồng khiến ai cũng rùng mình bao gồm cả Nhiên Kỳ còn mấy người kia thì đã quen rồi nên họ cũng chả có một biểu cảm gì trên gương mặt.

Á Hiên đâm xuyên dao qua tim tên kia, làm vài tên trong đó phẫn nộ gào lên

"Chúng mày giết người là phạm pháp đấy, chúng mày sẽ bị bỏ tù sớm thôi!"
Vu Nhiên Kỳ đi tới trước mắt tên kia, miệng cười tươi như một thiên sứ, hắn nhìn đến mê mẩn và phập một nhát dao cắm sâu vào tim hắn.

Trước khi hắn ngã xuống trước mặt đám kia thì cậu nhẹ giọng thổi vài câu đủ cho đám kia nghe
"Với cái hoàn cảnh như vầy, luật pháp chỉ là cái beep với lại dù bọn mày có chết thì chính phủ cũng không để tâm đâu.

Bọn mày biết vì sao không vì trong cái thế giới hỗn loạn này kẻ mạnh chính là kẻ thắng và là kẻ có quyền sống sót.

Còn kẻ thua thì đợi làm mồi cho tang thi đi"
Tử Khiết cảm thán vỗ tay tán thưởng cậu, Á Hiên phất tay kêu mọi người rời đi đằng sau một đám tang thi đã kéo đến rất đông, may mắn phía trước đã bị dẹp qua một ít nên vẫn đi được.

Đợi từng bọn họ lên xe xong thì Tử Khiết quay ra nhìn đám kia chế nhạo một câu
"Lũ thua cuộc"
Văn Phong lái xe vượt cầu, cán qua đám tang thi rải rác phía trước..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương