Mạt Thế Ôm Lấy Đùi Vàng
-
Chương 44: Kỹ Năng Miệng Pháo
Bên kia, Hứa Khả Nhi khóc lóc trở về tiểu đội hỏa tường vi, vừa vào cửa đã gặp được một đội hữu
- U, khả nhi làm sao vậy, ai chọc em, chị giúp em trút giận, em chính là dị năng hệ trị liệu trân quý, làm em tức điên thì tổn thất của chúng ta không dậy nổi. Từ từ, không đúng a, không phải em đi tiểu đội Thí Thiên sao, như thế nào, Cơ thiếu gia không cho em mặt mũi, u, như vậy chúng ta cũng không cần vội giúp đỡ gì đó, lại bị cự tuyệt gì đó thì chúng ta thật đúng là không có gì biện pháp.
Người này có chút gầy ốm, mặt cái dùi, mũi cao, mắt to, sắc mặt có chút vàng như nến, chỉnh thể thoạt nhìn có chút khác biệt, gương mặt này trước mạt thế chính là gương mặt võng hồng điển hình. Cô ta tên Lưu Toa, là dị năng giả hệ thủy trong đội, ngày thường không quen nhìn Hứa Khả Nhi, không có việc gì liền muốn chọc cô ta vài câu, ai bảo cô ta có dị năng trân quý nhất đâu, thật vất vả bắt được đến cơ hội, không tới tìm vui sướng khi người gặp họa thì thực xin lỗi chính mình.
- Cô, ha hả, tôi như thế nào cũng còn hơn người còn chưa được vào cửa như cô, lại nói gương mặt này còn không biết đã động bao nhiêu dao kéo, tôi có dị năng cũng không cứu được cô, cô còn trông cậy vào Cơ thiếu gia có thể coi trọng cô sao, hừ.
Hứa Khả Nhi cũng không cam lòng yếu thế, trước mạt thế, cô ta ghét nhất loại người chỉnh dung giống hồ ly tinh như này, hiện tại khuyết thiếu đồ trang điểm, hơn nữa dinh dưỡng theo không kịp, không có cách nào tu bổ, di chứng chỉnh dung liền hiện ra, cả người thoạt nhìn rất quái dị, nếu không phải cô ta cùng đội trưởng có chút quan hệ thân thích, đã sớm bị loại bỏ khỏi đội.
- Hừ, nếu không phải cô có dị năng hệ trị liệu, chỉ bằng gương mặt như cái bánh lớn kia của cô, hơn nữa dáng người không phân rõ trước sau như cô, Cơ Thí Thiên có thể phản ứng cô sao?
Công phu miệng pháo của Lưu Toa cũng không thể khinh thường.
- Thì sao, tôi trước sau như nhau thì sao, tốt hơn cô, ngực không biết có độn thêm cái gì, to đến mức không hợp lẽ thường, lại không thể vận động kịch liệt, ngay cả tham gia săn tang thi đều không được, trừ bỏ phóng nước ra, cô còn có thể làm cái gì, nếu không phải đội trưởng nể tình quan hệ thân thích ném tám gậy tre đều không tới, mà thu lưu cô, thì cô đã sớm đầu thai chuyển thế rồi. Nga, thực xin lỗi, tôi đã quên, cô còn có thể làm một ít việc, dù sao cũng là phụ nữ, không phải sao?
Dứt lời cô ta liền nhìn nhìn nơi giữa hai chân Lưu Toa, làm cho Lưu Toa cả người run rẩy, vung tay muốn đánh Hứa Khả Nhi. Lâu Hiểu La không ở đây, nếu không cô nhất định sẽ vỗ tay, khen kỹ năng miệng pháo mãn phân a.
- Được rồi, đều đừng nháo, nháo nữa thì đều cút ra khỏi đội cho tôi.
Chu Diễm Dương ngăn Lưu Toa lại, sắc mặt không tốt, hai người thấy Chu Diễm Dương, nhất thời lửa đều tắt thanh, cũng không dám khiêu chiến quyền uy đội trưởng, mà Chu Diễm Dương tâm tình không tốt, cái người tên Lâu Hiểu La kia làm cô ta thấy bất an, cô ta hiện tại nhưng không tâm tình trấn an người phụ nữ này.
- Đội trưởng.
Hứa Khả Nhi thấp giọng gọi một tiếng.
- Tôi thấy người phụ nữ tên Hiểu La kia....
Những người khác nghe tên cũng dựng lỗ tai lên, Lâu Hiểu La còn không phải là người làm đội trưởng ăn mệt ở tiểu đội Thí Thiên sao, không nghĩ tới mặt của Hứa Khả Nhi cũng bị đánh, tuy mấy người phụ nự bọn họ không tiếp cận được Cơ Thí Thiên, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ coi hắn trở thành nam thần a, cho nên đối với Lâu Hiểu La, bọn họ có ngàn vạn cái tò mò.
- Đội trưởng, cái người tên Lâu Hiểu La kia thập phần kiêu ngạo, đừng nói Kiều Kiều, ngay cả cô cô cùng chú hai Cơ gia đều bị cô ta hạ thể diện, hiện tại bọn họ đã bị cắt hết thảy ưu đãi ở trong đội, về sau phải dự vào tự bản thân kiếm tinh hạch ăn cơm.
Lời này làm mấy người Chu Diễm Dương cả kinh, tuy rằng bọn họ thập phần chướng mắt cái người cô cô cùng chú hai cộng thêm một vị em họ của Cơ Thí Thiên, nhưng bọn họ xác thật là có huyết thống trực hệ với Cơ Thí Thiên, không thể nghĩ tới Cơ Thí Thiên có thể vì người phụ nữ kia không màng thân tình. Không đúng, hẳn là không phải vì Lâu Hiểu La, Cơ Thí Thiên hẳn đã sớm muốn chỉnh đốn trong đội, thu thập mấy con trùng hút máu kia một chút, bất quá hiện tại phát tác cũng một phần là vì muốn chống lưng cho Lâu Hiểu La, Chu Diễm Dương không khỏi suy nghĩ sâu xa vài phần.
Lúc này Lâu Hiểu La vui sướng đi dạo phố, cũng không biết này đó, nếu không cô nhất định sẽ hô to oan uổng, cô cái gì cũng không làm, vì sao khi không lại bị úp cái nồi to như vậy, đều là bạch hồ ly làm, mà bạch hồ ly lại là người phát ngôn của Cơ Thí Thiên, cho nên này hết thảy đều là Cơ Thí Thiên quản lý đội ngũ, có xu nào liên quan tới cô đâu, vì sao đột nhiên liền biến thành cô là người bị úp.
- Đội trưởng, không chỉ như vậy, Lâu Hiểu La kia còn hỏi thăm rất nhiều chuyện về chị, còn có mấy người phụ nữ kim tích dung kia, nghĩ đến cô ta hẳn là rất bất mãn với chị. Đội trưởng, chị nói cô có thể giở thủ đoạn gì sau lưng hay không, làm cơ thiếu gia phòng bị chị.
Khi Hứa Khả Nhi nhắc tới kim tích dung, ngữ khí có chút ghen ghét, kia cũng là người phụ nữ được Cơ Thí Thiên sủng ái, là một người thanh lệ thoát tục, trước mạt thế nổi danh trên mạng là tiên nữ tỷ tỷ, gia thế cũng khá tốt, so với loại võng hồng như Lưu Toa này, còn không có cửa.
Chu Diễm Dương không nói gì, Hứa Khả Nhi chỉ là nghe một chút, không có vài câu nói thật, nhưng một người tuổi trẻ, lớn lên cũng ổn, ở tiểu đội Thí Thiên lại có địa vị cao, thật đúng là không phải chuyện làm người ta vui vẻ a. Cô ta lại nhìn gương mặt vì ghen ghét đến vặn vẹo của Hứa Khả Nhi, trong lòng cười lạnh, có một số việc không cần cô ta ra tay, nếu không, bị điều tra ra sẽ làm ô uế thanh danh của bản thân, ở phương diện này kỳ thật Hứa Khả Nhi vẫn là thực đáng yêu.
Mấy ngày kế tiếp, thanh danh của Lâu Hiểu La ở trong căn cứ càng vang lên, cái gì mà tâm địa rắn rết, không dung thân nhân, cái gì mà tâm ghen ghét nghiêm trọng, ở trong đội tranh quyền đoạt thế, không phải trường hợp cá biệt, Lâu Hiểu La nghe xong, vẻ mặt không biết nói gì, nếu không phải những người đó nói tên của cô, thì cô còn muốn hỏi một chút, từ khi nào mà trong đội có một nhân vật cấp bậc hắc quả phụ như vậy.
- Yên tâm đi, lời đồn đãi chúng tôi sẽ xử lý.
Địch Thu an ủi nói.
- Chẳng lẽ liền không có người truyền đi mỹ mạo của tôi, nhiều người truyền tin giả khí thế ngất trời như vậy, vì sao sự thật lại bị người khác xem nhẹ a.
Lâu Hiểu La thương tâm nhất chính là cái này, mọi người cạn lời, cái này mới là giả nhất, được không.
- Kỳ thật lời đồn đãi là không bằng không chứng, so với làm bên ngoài truyền loạn, còn không bằng chính chúng ta chế tạo ra một lời đồn đãi mới, tỷ như nói mỹ nhan của tôi thịnh thế, hướng tới hoà bình, vì hết thảy chân thiện mỹ mà thời khắc nỗ lực phấn đấu.
Lâu Hiểu La sờ sờ má, thực khẳng định mà gật gật đầu.
- Cái này khó khăn quá lớn, thay một phương án khác.
Bạch Ngọc Li liếc liếc mắt nhìn Lâu Hiểu La một cái, có đôi khi không biết xấu hổ cũng là một loại thực lực, không thấy được hiện tại mọi người đều bị ghê tởm không nói nên lời sao, lần sau nếu có cãi nhau, tốt nhất vẫn nên để Lâu Hiểu La làm thôi.
- Thật không đáng yêu, được rồi nói đứng đắn, một đám các người a đều khẩn trương, này đó rõ ràng đều là xiếc của phụ nữ, trước kia không tiếp xúc qua thôi, đối phó với loại này không cần dùng thủ đoạn, có chút luống cuống tay chân, ai, ai bảo các người quá không bình dân.
Lâu Hiểu La ngồi ở trên sô pha ăn táo Cơ Thí Thiên cung cấp, cắn giòn. Ngô, bảo tồn thực tốt,nhìn chủng loại quả táo trước mạt thế, giá cả hẳn cũng là cái loại làm người ta hộc máu, hiện tại cảm giác ăn càng mỹ vị. Mọi người thấy bộ dạng ăn táo ‘răng rắc’ của cô,đều giật giật khóe miệng, bọn họ hiện tại là vì ai a, hảo tâm không có hảo báo.
Bạch Ngọc Li cũng có chút ngượng ngùng, hắn thật đúng là chưa từng tiếp xúc với mấy thủ đoạn này đó của phụ nữ, mấy người phụ nữ ở trước mặt hắn đều dịu ngoan, hiện ra các phương diện đều cực kỳ hoàn mỹ, nhưng chút thủ đoạn hữu hạn cũng là dùng ở phương diện tình thú cùng ăn dấm vặt, có không manh mối gì cũng đã bị ném tới góc xó xỉnh nào từ sớm, cho nên hiện tại xử lý thật là có chút nháo tâm.
- Căn cứ không phải đồn chúng ta không nói tình nghĩa sao, nói tôi giống như Đát Kỷ, thiết, đều thích như vậy, vậy làm cho bọn họ có thể lĩnh hội một chút, ai mà không có mấy người thân thích chờ ăn cơm a.
Lâu Hiểu La cười ha hả, Bạch Ngọc Li sờ sờ mắt kính, trong mắt tinh quang chợt lóe, nếu muốn lộng, vậy cũng nên đem con cá lớn kia cũng câu lên, tuy nói lúc bắt đầu những lời đồn đãi đó làm hắn có chút bất đắc dĩ, nhưng sau đó lại có rất nhiều người nhúng tay, nếu không mấy người phụ nữa kia sẽ không tạo thành trò chống gì.
- n, giao cho cô, Kỳ Hàn đi cùng Lăng Thiên thương lượng, xem làm thế nào phối hợp với hắn mang những người này đi làm chút nhiệm vụ, có hạt giống tốt thì tận lực thu nạp, chúng ta muốn chạy nhanh mở rộng đội ngũ, Hứa Tấn phụ trách an toàn trong đội, Địch Thu, thiết bị thông tin còn có thiết bị cảnh giới cũng phải mau chóng hoàn thiện, phỏng chừng chúng ta ngốc không lâu nữa, để Lăng Thiên bên kia gia tăng tốc độ, nga, đúng rồi, người mới nhập đội có thể thả lỏng phương diện nào đó.
Bạch Ngọc Li bày ra một bộ ngầm hiểu, Lâu Hiểu La bĩu môi, còn không phải là muốn tìm pháo hôi sao, nói mịt mờ như vậy, không thấy Địch Thu vẻ mặt quay vòng sao, tựa hồ giống như kỳ quái vì sao muốn hạ thấp yêu cầu đội viên, có bạn bè chỉ số thông minh hữu hạn lót đế, cảm giác thật là sảng a.
- Tôi đâu, tôi làm gì??
Lâu Hiểu La lúc này mới phản ứng lại, cô làm gì a, cùng Kỳ hàn đi nhận nhiệm vụ?
- Cô a?
Cơ Thí Thiên sờ sờ cằm.
Thật là có chút chuyện cho cô làm.
Nhìn bộ dáng Cơ Thí Thiên, Lâu Hiểu La mạc danh cảm thấy có chút lạnh.
- Cô liền đi theo tôi đi, gần nhất vừa lúc cô có chút hứng thú với kho dự trữ của quân đội, cô hành động cùng tôi đi, tôi phát hiện mỗi lần ở cạnh cô, vận khí của tôi đặc biệt tốt, vận may muốn chắn cũng ngăn không được.
Cơ Thí Thiên sờ sờ đầu Lâu Hiểu La, ngẫm lại những chuyện đã xảy ra từ lúc gặp được cô, nói không chừng cô thật đúng là linh vật a. Vì thế mọi người đều đi lên sờ sờ đầu lâu hiểu, muốn dính chút vận khí tốt, chỉ để lại Lâu Hiểu La ở nơi đó lệ rơi đầy mặt.
Không cần a, Lâu Hiểu La vẻ mặt đau khổ ở trong lòng hò hét, này có phải mang ý nghĩa cô lại phải đem đầu giắt trên eo không, hiện tại giả bệnh còn kịp không. Động tác của Bạch Ngọc Li rất mau, không có mấy ngày, liền có người trong căn cứ phát hiện mấy người có thực lực chợt có thêm một ít thân thích kỳ ba, cực phẩm nhất lại thuộc về phó lãnh đạo một tiểu đội, Triệu Kình thiên.
Tiểu kịch trường
Địch Thu: Ô ô, nữ chủ quá đáng thương, mẹ chồng cô ấy sao có thể đối với cô ấy như vậy, này quả thực là ngược đãi, chồng cô ấy cũng là tra nam, cư nhiên có nữ nhân ở bên ngoài.
Lâu Hiểu La: Thật là, đầu óc người phụ nữ kia bị đá đi, như vậy còn ở đây cẩn thận hầu hạ một nhà già trẻ, có bệnh đi, biên kịch đâu, có thể cho chút đầu óc không, nói ta có thể đổi đài không, ta cũng không thích xem một nữ nhân, loại phim truyền hình đại lão gia này, ngươi xem không biết xấu hổ sao.
Địch Thu: Ngươi thì biết cái gì, nhà mẹ đẻ nữ chủ có ca ca thích bài bạc, ba mẹ cô ấy lại trọng nam khinh nữ, nhà mẹ đẻ không trông cậy vào được, mỗi tháng còn phải cho không, nếu là nhà chồng không cần cô ấy, cô ấy đã sống không nổi nữa, lại nói nữ chủ như vậy chân thiện mỹ, nhất định có thể cảm hóa nhà chồng, cuối cùng sinh hoạt hạnh phúc ở bên nhau.
Lâu Hiểu La: Trong đầu ngươi đều là cái gì, nhân tài kỹ thuật của ngươi đều OOC rồi ngươi biết không.
Địch Thu: n?
Hứa Tấn: Tiểu thu của chúng ta thật đáng yêu.
- U, khả nhi làm sao vậy, ai chọc em, chị giúp em trút giận, em chính là dị năng hệ trị liệu trân quý, làm em tức điên thì tổn thất của chúng ta không dậy nổi. Từ từ, không đúng a, không phải em đi tiểu đội Thí Thiên sao, như thế nào, Cơ thiếu gia không cho em mặt mũi, u, như vậy chúng ta cũng không cần vội giúp đỡ gì đó, lại bị cự tuyệt gì đó thì chúng ta thật đúng là không có gì biện pháp.
Người này có chút gầy ốm, mặt cái dùi, mũi cao, mắt to, sắc mặt có chút vàng như nến, chỉnh thể thoạt nhìn có chút khác biệt, gương mặt này trước mạt thế chính là gương mặt võng hồng điển hình. Cô ta tên Lưu Toa, là dị năng giả hệ thủy trong đội, ngày thường không quen nhìn Hứa Khả Nhi, không có việc gì liền muốn chọc cô ta vài câu, ai bảo cô ta có dị năng trân quý nhất đâu, thật vất vả bắt được đến cơ hội, không tới tìm vui sướng khi người gặp họa thì thực xin lỗi chính mình.
- Cô, ha hả, tôi như thế nào cũng còn hơn người còn chưa được vào cửa như cô, lại nói gương mặt này còn không biết đã động bao nhiêu dao kéo, tôi có dị năng cũng không cứu được cô, cô còn trông cậy vào Cơ thiếu gia có thể coi trọng cô sao, hừ.
Hứa Khả Nhi cũng không cam lòng yếu thế, trước mạt thế, cô ta ghét nhất loại người chỉnh dung giống hồ ly tinh như này, hiện tại khuyết thiếu đồ trang điểm, hơn nữa dinh dưỡng theo không kịp, không có cách nào tu bổ, di chứng chỉnh dung liền hiện ra, cả người thoạt nhìn rất quái dị, nếu không phải cô ta cùng đội trưởng có chút quan hệ thân thích, đã sớm bị loại bỏ khỏi đội.
- Hừ, nếu không phải cô có dị năng hệ trị liệu, chỉ bằng gương mặt như cái bánh lớn kia của cô, hơn nữa dáng người không phân rõ trước sau như cô, Cơ Thí Thiên có thể phản ứng cô sao?
Công phu miệng pháo của Lưu Toa cũng không thể khinh thường.
- Thì sao, tôi trước sau như nhau thì sao, tốt hơn cô, ngực không biết có độn thêm cái gì, to đến mức không hợp lẽ thường, lại không thể vận động kịch liệt, ngay cả tham gia săn tang thi đều không được, trừ bỏ phóng nước ra, cô còn có thể làm cái gì, nếu không phải đội trưởng nể tình quan hệ thân thích ném tám gậy tre đều không tới, mà thu lưu cô, thì cô đã sớm đầu thai chuyển thế rồi. Nga, thực xin lỗi, tôi đã quên, cô còn có thể làm một ít việc, dù sao cũng là phụ nữ, không phải sao?
Dứt lời cô ta liền nhìn nhìn nơi giữa hai chân Lưu Toa, làm cho Lưu Toa cả người run rẩy, vung tay muốn đánh Hứa Khả Nhi. Lâu Hiểu La không ở đây, nếu không cô nhất định sẽ vỗ tay, khen kỹ năng miệng pháo mãn phân a.
- Được rồi, đều đừng nháo, nháo nữa thì đều cút ra khỏi đội cho tôi.
Chu Diễm Dương ngăn Lưu Toa lại, sắc mặt không tốt, hai người thấy Chu Diễm Dương, nhất thời lửa đều tắt thanh, cũng không dám khiêu chiến quyền uy đội trưởng, mà Chu Diễm Dương tâm tình không tốt, cái người tên Lâu Hiểu La kia làm cô ta thấy bất an, cô ta hiện tại nhưng không tâm tình trấn an người phụ nữ này.
- Đội trưởng.
Hứa Khả Nhi thấp giọng gọi một tiếng.
- Tôi thấy người phụ nữ tên Hiểu La kia....
Những người khác nghe tên cũng dựng lỗ tai lên, Lâu Hiểu La còn không phải là người làm đội trưởng ăn mệt ở tiểu đội Thí Thiên sao, không nghĩ tới mặt của Hứa Khả Nhi cũng bị đánh, tuy mấy người phụ nự bọn họ không tiếp cận được Cơ Thí Thiên, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ coi hắn trở thành nam thần a, cho nên đối với Lâu Hiểu La, bọn họ có ngàn vạn cái tò mò.
- Đội trưởng, cái người tên Lâu Hiểu La kia thập phần kiêu ngạo, đừng nói Kiều Kiều, ngay cả cô cô cùng chú hai Cơ gia đều bị cô ta hạ thể diện, hiện tại bọn họ đã bị cắt hết thảy ưu đãi ở trong đội, về sau phải dự vào tự bản thân kiếm tinh hạch ăn cơm.
Lời này làm mấy người Chu Diễm Dương cả kinh, tuy rằng bọn họ thập phần chướng mắt cái người cô cô cùng chú hai cộng thêm một vị em họ của Cơ Thí Thiên, nhưng bọn họ xác thật là có huyết thống trực hệ với Cơ Thí Thiên, không thể nghĩ tới Cơ Thí Thiên có thể vì người phụ nữ kia không màng thân tình. Không đúng, hẳn là không phải vì Lâu Hiểu La, Cơ Thí Thiên hẳn đã sớm muốn chỉnh đốn trong đội, thu thập mấy con trùng hút máu kia một chút, bất quá hiện tại phát tác cũng một phần là vì muốn chống lưng cho Lâu Hiểu La, Chu Diễm Dương không khỏi suy nghĩ sâu xa vài phần.
Lúc này Lâu Hiểu La vui sướng đi dạo phố, cũng không biết này đó, nếu không cô nhất định sẽ hô to oan uổng, cô cái gì cũng không làm, vì sao khi không lại bị úp cái nồi to như vậy, đều là bạch hồ ly làm, mà bạch hồ ly lại là người phát ngôn của Cơ Thí Thiên, cho nên này hết thảy đều là Cơ Thí Thiên quản lý đội ngũ, có xu nào liên quan tới cô đâu, vì sao đột nhiên liền biến thành cô là người bị úp.
- Đội trưởng, không chỉ như vậy, Lâu Hiểu La kia còn hỏi thăm rất nhiều chuyện về chị, còn có mấy người phụ nữ kim tích dung kia, nghĩ đến cô ta hẳn là rất bất mãn với chị. Đội trưởng, chị nói cô có thể giở thủ đoạn gì sau lưng hay không, làm cơ thiếu gia phòng bị chị.
Khi Hứa Khả Nhi nhắc tới kim tích dung, ngữ khí có chút ghen ghét, kia cũng là người phụ nữ được Cơ Thí Thiên sủng ái, là một người thanh lệ thoát tục, trước mạt thế nổi danh trên mạng là tiên nữ tỷ tỷ, gia thế cũng khá tốt, so với loại võng hồng như Lưu Toa này, còn không có cửa.
Chu Diễm Dương không nói gì, Hứa Khả Nhi chỉ là nghe một chút, không có vài câu nói thật, nhưng một người tuổi trẻ, lớn lên cũng ổn, ở tiểu đội Thí Thiên lại có địa vị cao, thật đúng là không phải chuyện làm người ta vui vẻ a. Cô ta lại nhìn gương mặt vì ghen ghét đến vặn vẹo của Hứa Khả Nhi, trong lòng cười lạnh, có một số việc không cần cô ta ra tay, nếu không, bị điều tra ra sẽ làm ô uế thanh danh của bản thân, ở phương diện này kỳ thật Hứa Khả Nhi vẫn là thực đáng yêu.
Mấy ngày kế tiếp, thanh danh của Lâu Hiểu La ở trong căn cứ càng vang lên, cái gì mà tâm địa rắn rết, không dung thân nhân, cái gì mà tâm ghen ghét nghiêm trọng, ở trong đội tranh quyền đoạt thế, không phải trường hợp cá biệt, Lâu Hiểu La nghe xong, vẻ mặt không biết nói gì, nếu không phải những người đó nói tên của cô, thì cô còn muốn hỏi một chút, từ khi nào mà trong đội có một nhân vật cấp bậc hắc quả phụ như vậy.
- Yên tâm đi, lời đồn đãi chúng tôi sẽ xử lý.
Địch Thu an ủi nói.
- Chẳng lẽ liền không có người truyền đi mỹ mạo của tôi, nhiều người truyền tin giả khí thế ngất trời như vậy, vì sao sự thật lại bị người khác xem nhẹ a.
Lâu Hiểu La thương tâm nhất chính là cái này, mọi người cạn lời, cái này mới là giả nhất, được không.
- Kỳ thật lời đồn đãi là không bằng không chứng, so với làm bên ngoài truyền loạn, còn không bằng chính chúng ta chế tạo ra một lời đồn đãi mới, tỷ như nói mỹ nhan của tôi thịnh thế, hướng tới hoà bình, vì hết thảy chân thiện mỹ mà thời khắc nỗ lực phấn đấu.
Lâu Hiểu La sờ sờ má, thực khẳng định mà gật gật đầu.
- Cái này khó khăn quá lớn, thay một phương án khác.
Bạch Ngọc Li liếc liếc mắt nhìn Lâu Hiểu La một cái, có đôi khi không biết xấu hổ cũng là một loại thực lực, không thấy được hiện tại mọi người đều bị ghê tởm không nói nên lời sao, lần sau nếu có cãi nhau, tốt nhất vẫn nên để Lâu Hiểu La làm thôi.
- Thật không đáng yêu, được rồi nói đứng đắn, một đám các người a đều khẩn trương, này đó rõ ràng đều là xiếc của phụ nữ, trước kia không tiếp xúc qua thôi, đối phó với loại này không cần dùng thủ đoạn, có chút luống cuống tay chân, ai, ai bảo các người quá không bình dân.
Lâu Hiểu La ngồi ở trên sô pha ăn táo Cơ Thí Thiên cung cấp, cắn giòn. Ngô, bảo tồn thực tốt,nhìn chủng loại quả táo trước mạt thế, giá cả hẳn cũng là cái loại làm người ta hộc máu, hiện tại cảm giác ăn càng mỹ vị. Mọi người thấy bộ dạng ăn táo ‘răng rắc’ của cô,đều giật giật khóe miệng, bọn họ hiện tại là vì ai a, hảo tâm không có hảo báo.
Bạch Ngọc Li cũng có chút ngượng ngùng, hắn thật đúng là chưa từng tiếp xúc với mấy thủ đoạn này đó của phụ nữ, mấy người phụ nữ ở trước mặt hắn đều dịu ngoan, hiện ra các phương diện đều cực kỳ hoàn mỹ, nhưng chút thủ đoạn hữu hạn cũng là dùng ở phương diện tình thú cùng ăn dấm vặt, có không manh mối gì cũng đã bị ném tới góc xó xỉnh nào từ sớm, cho nên hiện tại xử lý thật là có chút nháo tâm.
- Căn cứ không phải đồn chúng ta không nói tình nghĩa sao, nói tôi giống như Đát Kỷ, thiết, đều thích như vậy, vậy làm cho bọn họ có thể lĩnh hội một chút, ai mà không có mấy người thân thích chờ ăn cơm a.
Lâu Hiểu La cười ha hả, Bạch Ngọc Li sờ sờ mắt kính, trong mắt tinh quang chợt lóe, nếu muốn lộng, vậy cũng nên đem con cá lớn kia cũng câu lên, tuy nói lúc bắt đầu những lời đồn đãi đó làm hắn có chút bất đắc dĩ, nhưng sau đó lại có rất nhiều người nhúng tay, nếu không mấy người phụ nữa kia sẽ không tạo thành trò chống gì.
- n, giao cho cô, Kỳ Hàn đi cùng Lăng Thiên thương lượng, xem làm thế nào phối hợp với hắn mang những người này đi làm chút nhiệm vụ, có hạt giống tốt thì tận lực thu nạp, chúng ta muốn chạy nhanh mở rộng đội ngũ, Hứa Tấn phụ trách an toàn trong đội, Địch Thu, thiết bị thông tin còn có thiết bị cảnh giới cũng phải mau chóng hoàn thiện, phỏng chừng chúng ta ngốc không lâu nữa, để Lăng Thiên bên kia gia tăng tốc độ, nga, đúng rồi, người mới nhập đội có thể thả lỏng phương diện nào đó.
Bạch Ngọc Li bày ra một bộ ngầm hiểu, Lâu Hiểu La bĩu môi, còn không phải là muốn tìm pháo hôi sao, nói mịt mờ như vậy, không thấy Địch Thu vẻ mặt quay vòng sao, tựa hồ giống như kỳ quái vì sao muốn hạ thấp yêu cầu đội viên, có bạn bè chỉ số thông minh hữu hạn lót đế, cảm giác thật là sảng a.
- Tôi đâu, tôi làm gì??
Lâu Hiểu La lúc này mới phản ứng lại, cô làm gì a, cùng Kỳ hàn đi nhận nhiệm vụ?
- Cô a?
Cơ Thí Thiên sờ sờ cằm.
Thật là có chút chuyện cho cô làm.
Nhìn bộ dáng Cơ Thí Thiên, Lâu Hiểu La mạc danh cảm thấy có chút lạnh.
- Cô liền đi theo tôi đi, gần nhất vừa lúc cô có chút hứng thú với kho dự trữ của quân đội, cô hành động cùng tôi đi, tôi phát hiện mỗi lần ở cạnh cô, vận khí của tôi đặc biệt tốt, vận may muốn chắn cũng ngăn không được.
Cơ Thí Thiên sờ sờ đầu Lâu Hiểu La, ngẫm lại những chuyện đã xảy ra từ lúc gặp được cô, nói không chừng cô thật đúng là linh vật a. Vì thế mọi người đều đi lên sờ sờ đầu lâu hiểu, muốn dính chút vận khí tốt, chỉ để lại Lâu Hiểu La ở nơi đó lệ rơi đầy mặt.
Không cần a, Lâu Hiểu La vẻ mặt đau khổ ở trong lòng hò hét, này có phải mang ý nghĩa cô lại phải đem đầu giắt trên eo không, hiện tại giả bệnh còn kịp không. Động tác của Bạch Ngọc Li rất mau, không có mấy ngày, liền có người trong căn cứ phát hiện mấy người có thực lực chợt có thêm một ít thân thích kỳ ba, cực phẩm nhất lại thuộc về phó lãnh đạo một tiểu đội, Triệu Kình thiên.
Tiểu kịch trường
Địch Thu: Ô ô, nữ chủ quá đáng thương, mẹ chồng cô ấy sao có thể đối với cô ấy như vậy, này quả thực là ngược đãi, chồng cô ấy cũng là tra nam, cư nhiên có nữ nhân ở bên ngoài.
Lâu Hiểu La: Thật là, đầu óc người phụ nữ kia bị đá đi, như vậy còn ở đây cẩn thận hầu hạ một nhà già trẻ, có bệnh đi, biên kịch đâu, có thể cho chút đầu óc không, nói ta có thể đổi đài không, ta cũng không thích xem một nữ nhân, loại phim truyền hình đại lão gia này, ngươi xem không biết xấu hổ sao.
Địch Thu: Ngươi thì biết cái gì, nhà mẹ đẻ nữ chủ có ca ca thích bài bạc, ba mẹ cô ấy lại trọng nam khinh nữ, nhà mẹ đẻ không trông cậy vào được, mỗi tháng còn phải cho không, nếu là nhà chồng không cần cô ấy, cô ấy đã sống không nổi nữa, lại nói nữ chủ như vậy chân thiện mỹ, nhất định có thể cảm hóa nhà chồng, cuối cùng sinh hoạt hạnh phúc ở bên nhau.
Lâu Hiểu La: Trong đầu ngươi đều là cái gì, nhân tài kỹ thuật của ngươi đều OOC rồi ngươi biết không.
Địch Thu: n?
Hứa Tấn: Tiểu thu của chúng ta thật đáng yêu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook