Mạt Thế Ôm Lấy Đùi Vàng
-
Chương 43: Kẻ Đổ Lỗi
- Các người nói bậy gì đó, chúng ta cùng Thí Thiên đánh gãy xương cốt còn hợp với gân.
Cơ Thường Đức căm giận nói, ba mẹ Cơ Thí Thiên, ông ta không làm gì được, Cơ Thí Thiên, ông ta cũng không làm gì được, hiện tại ngay cả thủ hạ của hắn làm người ghét như vậy, nếu không phải mạt thế, xem ông ta thu thập những người này như thế nào.
- Thiếu gia, kỳ thật tôi cảm thấy tiểu la nói có đạo lý, trong đội nên đối xử bình đẳng, không nên phân chia đặc thù, rốt cuộc hiện tại mọi người sinh tồn không dễ, trong một đội đãi ngộ khác biệt quá lớn bất lợi cho đoàn kết, hơn nữa rất nhiều người thường trong đội đều dựa vào công việc của chính mình để đổi lấy đồ ăn cùng tinh hạch, nếu tiểu la nói ra, chúng ta cũng nên xem xét lại quy định một lần nữa, trước kia người không trở về, có nơi còn tồn tại rất nhiều sơ hở, nhân lúc lần này bổ sung, đây cũng là vì muốn tốt cho toàn đội.
Bạch Ngọc Li nói đến.
Lâu Hiểu La tức điên, cái gì mà cô nói có đạo lý, nói cái gì cũng chưa nói được không, rõ ràng là tên hồ ly Bạch Ngọc Li này đã sớm có ý tưởng đó, nói không chừng còn muốn đem mấy người chỉ ăn cơm trắng này đuổi đi, nhân cơ hội lần này mà chạy nhanh thực thi, lại không muốn gánh bêu xấu, liền đẩy lên trên đầu cô, đem nồi úp vào cô, hỗn đản, nếu không phải chỉ số thông minh bị nghiền áp không đánh lại hắn, Lâu Hiểu La đã sớm nhổ hết lông hồ ly của hắn làm khăn choàng cổ, xem hắn còn khoe khoang như thế nào.
- Cũng tốt, cậu viết kế hoạch định ra đi, chi tiết thì chúng ta cùng nghiên cứu.
Cơ Thí Thiên đánh nhịp.
- Thí Thiên, sao cháu có thể.
Cơ Thường Đức không nghe, vì sao ông ta cũng bị cắt trợ cấp, dựa vào cái gì, ông chính là chú ruột của hắn, hắn có trách nhiệm phụng dưỡng ông ta, Cơ Thí Thiên là tên hỗn đản không lương tâm.
- Nếu chú hai không hài lòng, có thể đến nơi khác hỏi thăm một chút, nói không chừng nơi đó đãi ngộ tốt hơn rất nhiều, tỷ như nói quân đội.
Cơ Thường Đức nghe xong, mặt trắng bệch, hắn có ý tứ gì, là biết chuyện ông ta âm thầm hợp tác cùng vương bình, không có khả năng, việc này ông ta đều không có nói cho ai, hắn không thể nào biết. Nghĩ đến đây, Cơ Thường Đức an tâm xuống, cũng không dám nói cái gì.
Cơ Thí Thiên cười trào phúng, cho rằng hắn không biết những động tác nhỏ của ông ta sao, hắn là muốn nhìn một chút, xem bọn họ có thể làm ra trò chống gì, kết quả quá làm hắn thất vọng rồi, thật nhàm chán, còn không có ý mới, nhân sinh a, thật đúng là tịch mịch như tuyết a, đáng tiếc Lâu Hiểu La không nghe thấy nội tâm Cơ Thí Thiên nói gì, bằng không khẳng định sẽ phun một ngụm máu, phun chết hắn, có mấy người được giống hắn, còn cả ngày ở kia, không ốm mà rên rỉ cái gì mà tịch mịch, chậc chậc.
- Thí Thiên, trong đội anh có cần người trị liệu sao, hôm nay tôi không có việc, có thể giúp mọi người nhìn xem.
Hứa khả nhi từ lúc nhìn thấy Cơ Thí Thiên xuất hiện liền một bộ xuân tâm nhộn nhạo, lúc này bày ra vẻ tươi cười mà cô ta tự nhận là đẹp nhất, cô ta tin tưởng Cơ Thí Thiên sẽ không cự tuyệt mình, rốt cuộc cô ta là người bọn họ muốn đoạt, tiểu đội khác muốn cô ta trị liệu cũng phải cần bó lớn tinh hạch, còn phải đợi cô ta có thời gian, hiện tại cô ta không yêu cầu gì mà trị liệu cho tiểu đội Thí Thiên như vậy, Cơ Thí Thiên nhất định có thể cảm nhận được tâm ý của cô ta.
Lâu Hiểu La bĩu môi, cảm thấy Hứa khả nhi hẳn nên dùng dị năng trị liệu đầu óc bản thân một chút, cả người như động đen không đáy, ngu ngốc không chịu được.
- Không cần, đội chúng tôi không có ai bị thương, cần trị liệu.
Cơ Thí Thiên nói, cho dù Hứa khả nhi là dị năng giả hi hữu, nhưng người này thật đúng là tâm cơ, cấp bậc dị năng lại thăng chậm, tác dụng lại không lớn. Lại nói nếu không phải hắn nói, chỉ dựa vào tiểu đội hỏa tường vi muốn giữ người như cô ta, quả thực là nằm mơ, xem ra hắn phải nói chuyện với chu diễm dương, quả tốt đội viên của cô ta, với chút chỉ số thông minh này, bọn họ cho dù có lợi hại cũng không giữ được a, chuyện trả giá lớn hơn thu hoạch này, hắn sẽ không làm, Cơ Thí Thiên quay đầu nhìn Lâu Hiểu La ở nơi nào đó cười trộm, hắn cũng rất nhọc lòng, azzz.
- Sao không có, tôi a, tôi đau đầu, mắt đau, tâm cũng đau, cô gái, cô xem giúp tôi, nga đúng rồi, thời điểm trị liệu thuận tiện ấn ấn bả vai giúp tôi, ai, cầm đao nhiều, cả người đau nhức, tới tới, mọi người đừng khách khí, đều xếp hàng, từng người từng người tới, không nghe thấy Khả Nhi tiểu thư nói cô ấy không có việc gì làm, tự nguyện phụng hiến sao. Cũng không thể lãng phí tâm ý của cô ấy, liền tính không có gì đau đớn thì coi như làm mát xa toàn thân, đều đừng khách khí, mau tới xếp thành hàng.
Lâu Hiểu La vui tươi hớn hở đi lên bắt lấy tay Hứa khả nhi, có người làm miễn phí không công, sao lại không cần.
Hứa khả nhi bị làm cho tức giận, cả người run rẩy, cô ta chính là dị năng giả hệ trị liệu, trân quý a, không phải người mát xa, nhìn ánh mắt mỉm cười của Cơ Thí Thiên, Hứa khả nhi không tiếp thu được, hất tay Lâu Hiểu La ra, khóc lóc chạy đi.
- Làm sao vậy, sao lại đi rồi, không phải muốn mát xa sao, người này, nói chuyện không tính toán gì hết, quá chán ghét.
Lâu tiểu la lẩm bẩm nói, tiểu bạch hoa này sao còn có trái tim pha lê đây.
- Được rồi, không phải cô muốn đi ra ngoài sao, chạy nhanh đi, tôi bồi cô đi, chúng ta thuận tiện đào bảo, nhặt của hời gì đó.
Địch Thu lôi kéo Lâu tiểu la đi ra cửa, hiện tại tạm thời rời đi, tuy rằng Cơ Thường Đức bọn họ không thể làm gì cô, nhưng nhìn bộ dáng hiện tại của bọn họ cũng quái dị, hai người vui vẻ hớn hở đi dạo phố.
- Tôi nói một người đàn ông như anh vậy, thích đi dạo phố làm gì a.
- Đừng không biết tâm người tốt.
Nhìn bọn họ một đường cãi nhau rời đi, Bạch Ngọc Li nâng nâng mắt kính, Lâu Hiểu La khẳng định là phúc tinh a, về sau không lo không có ai bối nồi, đối với cái này, Lâu Hiểu La tỏ vẻ năm trước cô nên mua cái đồng hồ.
- Kỳ thật tôi cảm thấy khả năng tiểu đội chúng ta sẽ ở thành phố C thời gian không dài, nơi này hiện tại nhìn như phát triển không tồi, nhưng vị trí địa lý không lý tưởng, hơn nữa quân đội cùng chính phủ đối lập, các tiểu đội lại từng người muốn làm chủ, mâu thuẫn sớm hay muộn cũng sẽ bùng nổ. Chúng ta bởi vì một ít nguyên nhân, giai đoạn trước đã bỏ lỡ thời gian tranh quyền tốt nhất, nếu muốn chiếm lĩnh thành phố C thì cần hao phí quá nhiều tinh lực, cũng không có lời. Hiện tại lão Bạch lại bắt đầu phải chỉnh hợp bên trong, nghĩ đến chờ chúng ta hệ thống hết thảy, chính là lúc nên rời đi.
Địch Thu nhìn người rao hàng chung quanh, nhàn nhạt nói, Địch Thu kỳ thật không quá thích căn cứ thành phố C, tổng cảm giác có chút chướng khí mù mịt, có thể rời đi cũng không tồi, bất quá chỉ cần mọi người ở bên nhau, hắn đi đâu cũng không sao cả.
- Thực xin lỗi, tôi đã coi khinh anh, tôi vẫn luôn cho rằng anh chỉ là trạch nam kỹ thuật, không nghĩ tới anh còn có hiểu biết toàn cục sâu như vậy.
Lâu Hiểu La bày ra một bộ mới vừa nhận ra, trước kia cô đã xem nhẹ chỉ số thông minh của Địch Thu, chép chép miệng nói.
- Lăn, tôi là một người có nội hàm có chiều sâu được không.
Địch Thu nâng cao cằm nhỏ, lại nói chỉ số thông minh của hắn không cao, thì sao hắn có thể nghiên cứu ra nhiều đồ vật cần tiêu hao lượng chỉ số thông minh cao như vậy, ở trong đội hắn chỉ thừa nhận chỉ số thông minh của Cơ Thí Thiên cao hơn hắn, còn Bạch Ngọc Li, hai người bọn họ kém nhau không phải chỉ số thông minh, mà là trình độ đen tối, ai kêu người ta là soái thiện tâm a.
- Ha hả, được rồi, những cái đó đều không phải thứ chúng ta nên nghĩ, được không, trong đội có vài người chỉ số thông minh cao ở đó, anh hao tâm tổn sức cái này làm gì, lại nói, nơi này trước mạt thế tuy là căn cứ quân sự, nhưng cũng là đô thị cấp 1, chung quanh bốn phía thông suốt, không khác nhiều lắm, cho dù người nhiều, hiện tại còn không phải là đánh mất nhiều sao.
Lâu Hiểu La không thèm để ý nói, căn cứ thành phố C giữ không nổi là khẳng định, nếu Cơ Thí Thiên muốn cắm rễ tại đây, dựa vào ánh sáng vai chính của hắn, căn cứ thành phố C còn có thể tồn tại trong mạt thế, nhưng nhìn bộ dáng Cơ Thí Thiên, rõ ràng là để thời gian cho em họ của hắn, cơ lăng thiên chọn tâm phúc cùng nhân tài, và cho Bạch Ngọc Li có thời gian chỉnh lý đội hình, chờ hết thảy ổn thoả, người ta đã sớm đi rồi, sao có thể ở nơi này thu thập cục diện rối rắm, bọn họ đi theo là tốt rồi, loại sự tình này có thể không lên tiếng thì không cần lên tiếng, nếu không sẽ làm người ngoài hoài nghi chỉ số thông minh.
Đời trước đến khi cô chết, mạt thế mới vượt qua bùng nổ lúc đầu không sai biệt lắm, động thực vật cũng bắt đầu biến dị không lâu, khi đó Cơ Thí Thiên nổi danh là cường giả, có thể nói là cao thủ đệ nhất, thủ hạ càng là cường giả trí giả như mây, tuy rằng cô chết sớm, không có nhìn thấy phát triển kế tiếp, nhưng nghĩ đến chỉ cần chính hắn không tìm đường chết, thì chính là đại BOSS có thể xưng vương xưng bá sống đến cuối cùng, cuối cùng chinh phục biển sao trời mênh mông, trở thành người đàn ông đứng ở đỉnh chuỗi đồ ăn, đây cũng là lý do cô lập chí với ôm đùi hắn.
Đột nhiên Lâu Hiểu La cả kinh, phía sau lưng toát ra mồ hôi lạnh, người đàn ông Cơ Thí Thiên này cũng rất giống vai ác đại BOSS trong văn nam chủ thăng cấp, bị nam chủ không biết từ nơi nào nhảy ra nghiền áp, cuối cùng bị treo lên đánh, một đường đưa trang bị, đưa mỹ nhân, đưa đồng đội cho người ta, sau đó bị một đám người, làm phản làm phản, tử vong tử vong, cuối cùng hoặc là thân tử đạo tiêu, hoặc là đồng quy vu tận, ngẫm lại đều làm người ta không rét mà run.
- Tiểu la, làm sao vậy, mặt đều đổ mồ hôi, đi bộ nóng?
Địch Thu vẻ mặt nghi hoặc, cô ấy không phải dị năng hệ băng sao, hẳn là chịu nhiệt giỏi nhất a, huống hồ hiện tại thời tiết cũng không quá nóng a, chẳng lẽ tẩu hỏa nhập ma, đột biến thành dị năng hệ hoả, nếu thật sự là như vậy, hắn cũng muốn cắt miếng nghiên cứu một chút, có thể thương lượng với Lâu Hiểu La, cho hắn chút máu không, này đối với Lâu Hiểu La chính là nằm mơ.
- Cậu có nghe nói căn cứ có người nào, ân,được rồi, không nói, chúng ta đi dạo phố đi.
Lâu Hiểu La nghĩ nghĩ, cho dù có người như vậy, hiện tại đoán chừng cũng là nhân vật nhỏ, còn chưa có quật khởi, sao có thể phát hiện a, huống chi có hay không còn không nhất định. Cô ở chung với Cơ Thí Thiên lâu như vậy chỉ số thông minh cũng đã online, cho dù thực sự có chân heo (vai chính), trước ánh sáng vai chính, chỉ số thông minh cũng bị giảm phân nửa, phỏng chừng cũng bị người treo lên đánh bình thường, cho nên cô ở đây buồn lo vô cớ, không có việc gì lại tự mình dọa mình. Còn không bằng vui vui vẻ vẻ đánh quái thăng cấp, gia tăng kỹ năng bảo mệnh a.
- Cô nói như vậy, về sau sẽ không có bạn.
Địch Thu bày ra gương mặt cổ quái, treo lòng hiếu kỳ của người ta lên sau đólại không nói, làm người ta ghét nhất. Lâu Hiểu La chà xát gương mặt giống ếch xanh của Địch Thu, cười lôi kéo hắn tiếp tục đi dạo phố, nhìn xem có cái gì có thể mua.
Tiểu kịch trường
Lâu Hiểu La: Ngươi đến tột cùng có mấy người em gái tốt, nga vì sao mỗi cái người em gái đều khó chơi như vậy, ngươi đến tột cùng có mấy người em gái, nga, trong lòng yêu ai, đoán không ra đoán không ra, thì ta ôm đùi như thế nào?
Địch Thu: Ta có thể không xướng không, đặc biệt là loại khúc không điều đơn tuần hoàn, nếu ngươi thật sự thích, lần sau ra nhiệm vụ thì cho bọn hắn xướng được không, nói không chừng còn có thể trở thành công kích tinh thần a, không cần tra tấn ta.
Hứa Tấn: Đồng ý
Kỳ Hàn: Đồng ý 10086+
Lâu Hiểu La: Ai, các ngươi đều không rõ tâm ta a, đại tẩu a, tiểu tẩu tử gì đó phải có trình tự, nếu không về sau ta lấy lòng thiếu gia lại gọi sai thì làm sao bây giờ, nhân loại ngu xuẩn.
Cơ Thí Thiên: Tiểu la, tới, chúng ta nói chuyện tâm sự.
Lâu Hiểu La: Vì cái gì, ta sai chỗ nào, hiện tại sửa còn kịp không?
Cơ Thường Đức căm giận nói, ba mẹ Cơ Thí Thiên, ông ta không làm gì được, Cơ Thí Thiên, ông ta cũng không làm gì được, hiện tại ngay cả thủ hạ của hắn làm người ghét như vậy, nếu không phải mạt thế, xem ông ta thu thập những người này như thế nào.
- Thiếu gia, kỳ thật tôi cảm thấy tiểu la nói có đạo lý, trong đội nên đối xử bình đẳng, không nên phân chia đặc thù, rốt cuộc hiện tại mọi người sinh tồn không dễ, trong một đội đãi ngộ khác biệt quá lớn bất lợi cho đoàn kết, hơn nữa rất nhiều người thường trong đội đều dựa vào công việc của chính mình để đổi lấy đồ ăn cùng tinh hạch, nếu tiểu la nói ra, chúng ta cũng nên xem xét lại quy định một lần nữa, trước kia người không trở về, có nơi còn tồn tại rất nhiều sơ hở, nhân lúc lần này bổ sung, đây cũng là vì muốn tốt cho toàn đội.
Bạch Ngọc Li nói đến.
Lâu Hiểu La tức điên, cái gì mà cô nói có đạo lý, nói cái gì cũng chưa nói được không, rõ ràng là tên hồ ly Bạch Ngọc Li này đã sớm có ý tưởng đó, nói không chừng còn muốn đem mấy người chỉ ăn cơm trắng này đuổi đi, nhân cơ hội lần này mà chạy nhanh thực thi, lại không muốn gánh bêu xấu, liền đẩy lên trên đầu cô, đem nồi úp vào cô, hỗn đản, nếu không phải chỉ số thông minh bị nghiền áp không đánh lại hắn, Lâu Hiểu La đã sớm nhổ hết lông hồ ly của hắn làm khăn choàng cổ, xem hắn còn khoe khoang như thế nào.
- Cũng tốt, cậu viết kế hoạch định ra đi, chi tiết thì chúng ta cùng nghiên cứu.
Cơ Thí Thiên đánh nhịp.
- Thí Thiên, sao cháu có thể.
Cơ Thường Đức không nghe, vì sao ông ta cũng bị cắt trợ cấp, dựa vào cái gì, ông chính là chú ruột của hắn, hắn có trách nhiệm phụng dưỡng ông ta, Cơ Thí Thiên là tên hỗn đản không lương tâm.
- Nếu chú hai không hài lòng, có thể đến nơi khác hỏi thăm một chút, nói không chừng nơi đó đãi ngộ tốt hơn rất nhiều, tỷ như nói quân đội.
Cơ Thường Đức nghe xong, mặt trắng bệch, hắn có ý tứ gì, là biết chuyện ông ta âm thầm hợp tác cùng vương bình, không có khả năng, việc này ông ta đều không có nói cho ai, hắn không thể nào biết. Nghĩ đến đây, Cơ Thường Đức an tâm xuống, cũng không dám nói cái gì.
Cơ Thí Thiên cười trào phúng, cho rằng hắn không biết những động tác nhỏ của ông ta sao, hắn là muốn nhìn một chút, xem bọn họ có thể làm ra trò chống gì, kết quả quá làm hắn thất vọng rồi, thật nhàm chán, còn không có ý mới, nhân sinh a, thật đúng là tịch mịch như tuyết a, đáng tiếc Lâu Hiểu La không nghe thấy nội tâm Cơ Thí Thiên nói gì, bằng không khẳng định sẽ phun một ngụm máu, phun chết hắn, có mấy người được giống hắn, còn cả ngày ở kia, không ốm mà rên rỉ cái gì mà tịch mịch, chậc chậc.
- Thí Thiên, trong đội anh có cần người trị liệu sao, hôm nay tôi không có việc, có thể giúp mọi người nhìn xem.
Hứa khả nhi từ lúc nhìn thấy Cơ Thí Thiên xuất hiện liền một bộ xuân tâm nhộn nhạo, lúc này bày ra vẻ tươi cười mà cô ta tự nhận là đẹp nhất, cô ta tin tưởng Cơ Thí Thiên sẽ không cự tuyệt mình, rốt cuộc cô ta là người bọn họ muốn đoạt, tiểu đội khác muốn cô ta trị liệu cũng phải cần bó lớn tinh hạch, còn phải đợi cô ta có thời gian, hiện tại cô ta không yêu cầu gì mà trị liệu cho tiểu đội Thí Thiên như vậy, Cơ Thí Thiên nhất định có thể cảm nhận được tâm ý của cô ta.
Lâu Hiểu La bĩu môi, cảm thấy Hứa khả nhi hẳn nên dùng dị năng trị liệu đầu óc bản thân một chút, cả người như động đen không đáy, ngu ngốc không chịu được.
- Không cần, đội chúng tôi không có ai bị thương, cần trị liệu.
Cơ Thí Thiên nói, cho dù Hứa khả nhi là dị năng giả hi hữu, nhưng người này thật đúng là tâm cơ, cấp bậc dị năng lại thăng chậm, tác dụng lại không lớn. Lại nói nếu không phải hắn nói, chỉ dựa vào tiểu đội hỏa tường vi muốn giữ người như cô ta, quả thực là nằm mơ, xem ra hắn phải nói chuyện với chu diễm dương, quả tốt đội viên của cô ta, với chút chỉ số thông minh này, bọn họ cho dù có lợi hại cũng không giữ được a, chuyện trả giá lớn hơn thu hoạch này, hắn sẽ không làm, Cơ Thí Thiên quay đầu nhìn Lâu Hiểu La ở nơi nào đó cười trộm, hắn cũng rất nhọc lòng, azzz.
- Sao không có, tôi a, tôi đau đầu, mắt đau, tâm cũng đau, cô gái, cô xem giúp tôi, nga đúng rồi, thời điểm trị liệu thuận tiện ấn ấn bả vai giúp tôi, ai, cầm đao nhiều, cả người đau nhức, tới tới, mọi người đừng khách khí, đều xếp hàng, từng người từng người tới, không nghe thấy Khả Nhi tiểu thư nói cô ấy không có việc gì làm, tự nguyện phụng hiến sao. Cũng không thể lãng phí tâm ý của cô ấy, liền tính không có gì đau đớn thì coi như làm mát xa toàn thân, đều đừng khách khí, mau tới xếp thành hàng.
Lâu Hiểu La vui tươi hớn hở đi lên bắt lấy tay Hứa khả nhi, có người làm miễn phí không công, sao lại không cần.
Hứa khả nhi bị làm cho tức giận, cả người run rẩy, cô ta chính là dị năng giả hệ trị liệu, trân quý a, không phải người mát xa, nhìn ánh mắt mỉm cười của Cơ Thí Thiên, Hứa khả nhi không tiếp thu được, hất tay Lâu Hiểu La ra, khóc lóc chạy đi.
- Làm sao vậy, sao lại đi rồi, không phải muốn mát xa sao, người này, nói chuyện không tính toán gì hết, quá chán ghét.
Lâu tiểu la lẩm bẩm nói, tiểu bạch hoa này sao còn có trái tim pha lê đây.
- Được rồi, không phải cô muốn đi ra ngoài sao, chạy nhanh đi, tôi bồi cô đi, chúng ta thuận tiện đào bảo, nhặt của hời gì đó.
Địch Thu lôi kéo Lâu tiểu la đi ra cửa, hiện tại tạm thời rời đi, tuy rằng Cơ Thường Đức bọn họ không thể làm gì cô, nhưng nhìn bộ dáng hiện tại của bọn họ cũng quái dị, hai người vui vẻ hớn hở đi dạo phố.
- Tôi nói một người đàn ông như anh vậy, thích đi dạo phố làm gì a.
- Đừng không biết tâm người tốt.
Nhìn bọn họ một đường cãi nhau rời đi, Bạch Ngọc Li nâng nâng mắt kính, Lâu Hiểu La khẳng định là phúc tinh a, về sau không lo không có ai bối nồi, đối với cái này, Lâu Hiểu La tỏ vẻ năm trước cô nên mua cái đồng hồ.
- Kỳ thật tôi cảm thấy khả năng tiểu đội chúng ta sẽ ở thành phố C thời gian không dài, nơi này hiện tại nhìn như phát triển không tồi, nhưng vị trí địa lý không lý tưởng, hơn nữa quân đội cùng chính phủ đối lập, các tiểu đội lại từng người muốn làm chủ, mâu thuẫn sớm hay muộn cũng sẽ bùng nổ. Chúng ta bởi vì một ít nguyên nhân, giai đoạn trước đã bỏ lỡ thời gian tranh quyền tốt nhất, nếu muốn chiếm lĩnh thành phố C thì cần hao phí quá nhiều tinh lực, cũng không có lời. Hiện tại lão Bạch lại bắt đầu phải chỉnh hợp bên trong, nghĩ đến chờ chúng ta hệ thống hết thảy, chính là lúc nên rời đi.
Địch Thu nhìn người rao hàng chung quanh, nhàn nhạt nói, Địch Thu kỳ thật không quá thích căn cứ thành phố C, tổng cảm giác có chút chướng khí mù mịt, có thể rời đi cũng không tồi, bất quá chỉ cần mọi người ở bên nhau, hắn đi đâu cũng không sao cả.
- Thực xin lỗi, tôi đã coi khinh anh, tôi vẫn luôn cho rằng anh chỉ là trạch nam kỹ thuật, không nghĩ tới anh còn có hiểu biết toàn cục sâu như vậy.
Lâu Hiểu La bày ra một bộ mới vừa nhận ra, trước kia cô đã xem nhẹ chỉ số thông minh của Địch Thu, chép chép miệng nói.
- Lăn, tôi là một người có nội hàm có chiều sâu được không.
Địch Thu nâng cao cằm nhỏ, lại nói chỉ số thông minh của hắn không cao, thì sao hắn có thể nghiên cứu ra nhiều đồ vật cần tiêu hao lượng chỉ số thông minh cao như vậy, ở trong đội hắn chỉ thừa nhận chỉ số thông minh của Cơ Thí Thiên cao hơn hắn, còn Bạch Ngọc Li, hai người bọn họ kém nhau không phải chỉ số thông minh, mà là trình độ đen tối, ai kêu người ta là soái thiện tâm a.
- Ha hả, được rồi, những cái đó đều không phải thứ chúng ta nên nghĩ, được không, trong đội có vài người chỉ số thông minh cao ở đó, anh hao tâm tổn sức cái này làm gì, lại nói, nơi này trước mạt thế tuy là căn cứ quân sự, nhưng cũng là đô thị cấp 1, chung quanh bốn phía thông suốt, không khác nhiều lắm, cho dù người nhiều, hiện tại còn không phải là đánh mất nhiều sao.
Lâu Hiểu La không thèm để ý nói, căn cứ thành phố C giữ không nổi là khẳng định, nếu Cơ Thí Thiên muốn cắm rễ tại đây, dựa vào ánh sáng vai chính của hắn, căn cứ thành phố C còn có thể tồn tại trong mạt thế, nhưng nhìn bộ dáng Cơ Thí Thiên, rõ ràng là để thời gian cho em họ của hắn, cơ lăng thiên chọn tâm phúc cùng nhân tài, và cho Bạch Ngọc Li có thời gian chỉnh lý đội hình, chờ hết thảy ổn thoả, người ta đã sớm đi rồi, sao có thể ở nơi này thu thập cục diện rối rắm, bọn họ đi theo là tốt rồi, loại sự tình này có thể không lên tiếng thì không cần lên tiếng, nếu không sẽ làm người ngoài hoài nghi chỉ số thông minh.
Đời trước đến khi cô chết, mạt thế mới vượt qua bùng nổ lúc đầu không sai biệt lắm, động thực vật cũng bắt đầu biến dị không lâu, khi đó Cơ Thí Thiên nổi danh là cường giả, có thể nói là cao thủ đệ nhất, thủ hạ càng là cường giả trí giả như mây, tuy rằng cô chết sớm, không có nhìn thấy phát triển kế tiếp, nhưng nghĩ đến chỉ cần chính hắn không tìm đường chết, thì chính là đại BOSS có thể xưng vương xưng bá sống đến cuối cùng, cuối cùng chinh phục biển sao trời mênh mông, trở thành người đàn ông đứng ở đỉnh chuỗi đồ ăn, đây cũng là lý do cô lập chí với ôm đùi hắn.
Đột nhiên Lâu Hiểu La cả kinh, phía sau lưng toát ra mồ hôi lạnh, người đàn ông Cơ Thí Thiên này cũng rất giống vai ác đại BOSS trong văn nam chủ thăng cấp, bị nam chủ không biết từ nơi nào nhảy ra nghiền áp, cuối cùng bị treo lên đánh, một đường đưa trang bị, đưa mỹ nhân, đưa đồng đội cho người ta, sau đó bị một đám người, làm phản làm phản, tử vong tử vong, cuối cùng hoặc là thân tử đạo tiêu, hoặc là đồng quy vu tận, ngẫm lại đều làm người ta không rét mà run.
- Tiểu la, làm sao vậy, mặt đều đổ mồ hôi, đi bộ nóng?
Địch Thu vẻ mặt nghi hoặc, cô ấy không phải dị năng hệ băng sao, hẳn là chịu nhiệt giỏi nhất a, huống hồ hiện tại thời tiết cũng không quá nóng a, chẳng lẽ tẩu hỏa nhập ma, đột biến thành dị năng hệ hoả, nếu thật sự là như vậy, hắn cũng muốn cắt miếng nghiên cứu một chút, có thể thương lượng với Lâu Hiểu La, cho hắn chút máu không, này đối với Lâu Hiểu La chính là nằm mơ.
- Cậu có nghe nói căn cứ có người nào, ân,được rồi, không nói, chúng ta đi dạo phố đi.
Lâu Hiểu La nghĩ nghĩ, cho dù có người như vậy, hiện tại đoán chừng cũng là nhân vật nhỏ, còn chưa có quật khởi, sao có thể phát hiện a, huống chi có hay không còn không nhất định. Cô ở chung với Cơ Thí Thiên lâu như vậy chỉ số thông minh cũng đã online, cho dù thực sự có chân heo (vai chính), trước ánh sáng vai chính, chỉ số thông minh cũng bị giảm phân nửa, phỏng chừng cũng bị người treo lên đánh bình thường, cho nên cô ở đây buồn lo vô cớ, không có việc gì lại tự mình dọa mình. Còn không bằng vui vui vẻ vẻ đánh quái thăng cấp, gia tăng kỹ năng bảo mệnh a.
- Cô nói như vậy, về sau sẽ không có bạn.
Địch Thu bày ra gương mặt cổ quái, treo lòng hiếu kỳ của người ta lên sau đólại không nói, làm người ta ghét nhất. Lâu Hiểu La chà xát gương mặt giống ếch xanh của Địch Thu, cười lôi kéo hắn tiếp tục đi dạo phố, nhìn xem có cái gì có thể mua.
Tiểu kịch trường
Lâu Hiểu La: Ngươi đến tột cùng có mấy người em gái tốt, nga vì sao mỗi cái người em gái đều khó chơi như vậy, ngươi đến tột cùng có mấy người em gái, nga, trong lòng yêu ai, đoán không ra đoán không ra, thì ta ôm đùi như thế nào?
Địch Thu: Ta có thể không xướng không, đặc biệt là loại khúc không điều đơn tuần hoàn, nếu ngươi thật sự thích, lần sau ra nhiệm vụ thì cho bọn hắn xướng được không, nói không chừng còn có thể trở thành công kích tinh thần a, không cần tra tấn ta.
Hứa Tấn: Đồng ý
Kỳ Hàn: Đồng ý 10086+
Lâu Hiểu La: Ai, các ngươi đều không rõ tâm ta a, đại tẩu a, tiểu tẩu tử gì đó phải có trình tự, nếu không về sau ta lấy lòng thiếu gia lại gọi sai thì làm sao bây giờ, nhân loại ngu xuẩn.
Cơ Thí Thiên: Tiểu la, tới, chúng ta nói chuyện tâm sự.
Lâu Hiểu La: Vì cái gì, ta sai chỗ nào, hiện tại sửa còn kịp không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook