Ngôn Tuấn Hàn tỉnh lại đã là ngày hôm sau, nhìn sang không thấy Tôn Tình đâu y có chút nhíu mày, Tôn Tình từ khi nào lại không túc trực bên y vậy
Vốn định sẽ trách phạt nàng nhưng khi thấy Viên Trình Nam và Kim Hoa An bước vào y liền hỏi ra thì mới biết được Tôn Tình vì không thấy tung tích của Huỳnh Liên cho nên lo lắng mà đích thân đi tìm tung tích người
Ngôn Tuấn Hàn nghe Huỳnh Liên mất tích cũng có chút lo lắng, vì thuốc mà Huỳnh Liên điều chế đã sắp hết y không thể duy trì được nếu không có thuốc của Huỳnh Liên
“Vậy là kể từ khi trở về kinh thành Huỳnh Liên liền như biến mất”
Ngôn Tuấn Hàn hỏi
“Bẩm vương gia đúng là như vậy”
“Viên Trình Nam ngươi không cần ở lại ra ngoài hỗ trợ Tôn Tình tìm kiếm tung tích của Huỳnh Liên, còn nữa hãy cho người giám sát phủ của tam ca ta thật kỹ càng, Kim Hoa An ở lại đây là được”

Viên Trình Nam liền tuân lệnh mà đi làm, Kim Hoa An ở lại giúp Ngôn Tuấn Hàn chuẩn bị y phục, hôm nay Ngôn Tuấn Hàn phải làm lễ phong vương gia, mặc dù hoàng thượng có căn dặn y không cần phải chủ trì lễ phong vườn vì mới trở về nên nghỉ ngơi nhiều một chút nhưng lễ tiết không thể bỏ qua được, hơn hết nếu y không xuất hiện đám lão đại thần trong triều lại nhiều lời cho xem
Lễ phong vương gia diễn ra suốt cả một ngày liền, buổi tối tại vương phủ vẫn phải tiếp đón các vị quan trong triều Ngôn Tuấn Hàn có chút đau đầu y ngay cả một giọt rượu cũng không động vào chủ yếu vì không có tâm trạng mà thôi
Đến khuya rốt cuộc các vị đại nhân cũng biết điều mà cáo từ trở về phủ của mình, Ngôn Tuấn Hàn trở về các nghỉ ngơi, Kim Hoa An vẫn kề cạnh hầu hạ
“Ngươi trở về nghỉ ngơi đi ta muốn yên tĩnh một mình”
“Nhưng Tại thị vệ không có ở đây một mình người có chút không an toàn”
Ngôn Tuấn Hàn cười nhẹ
“Không cần lo lắng cho ta, cứ lui xuống đi”
Kim Hoa An mặc dù không muốn nhưng vẫn lui đi, Ngôn Tuấn Hàn nhìn Kim Hoa An rời khỏi sau đó liền vào trong phòng thay một bộ hắc y, đêm nay Ngôn Tuấn Hàn có vài việc cần phải làm, đầu tiên đó chính là trà trộn vào Phùng phủ điểu tra vài thứ
Kể từ khi nghi ngờ điểm bất thường từ việc Phùng Kiều Ngọc gặp Ngôn Đình Anh thì Ngôn Tuấn Hàn nghi ngờ rằng đời trước Phùng thượng thư sớm đã có ý về phe của Ngôn Đình Anh chỉ là rốt cuộc là bị y cho Tôn Tình giết cả nhà theo lệnh của tiên đế nếu không có thể lúc đó không phải là Tại Chính Hiên tạo phản mà là Ngôn Đình Anh thì đúng hơn
Một đường dùng khinh công rốt cuộc Ngôn Tuấn Hàn cũng thành công trà trộn vào Phùng phủ
Phùng phủ quả thật là canh phòng khá nghiêm ngặt đấy, Ngôn Tuấn Hàn trà trộn một đường vào, nơi đầu tên y muốn đến chính là thư phòng của Phùng thượng thư
Kiếp trước mọi chuyện y đều giao cho Tôn Tình đi xử lí, tất cả đều thiêu rụi không để lại một chút gì cả cho nên có một số việc y vẫn không rõ ràng, đời này y cần biết rõ những chuyện phụ hoàng y đã giao cho Phùng thượng thư làm, ngay cả chuyện liên quan đến Tại tể tướng, có thật sự Tại tể tướng thật sự tạo phản hay không

Cũng may Phùng thượng thư lúc này đã say đến không biết trời đất, Ngôn Tuấn Hàn thành công tìm được thư phòng, y nhẹ nhàng vào bên trong, quan sát thư phòng một lượt y liền cảm thấy chỗ này chắc chắn có mật đạo, Phùng thượng thư làm việc kỹ lưỡng chắc chắn sẽ không để những thứ bất lợi cho bản thân ở thư phòng mà không biết phòng bị
Đang tìm kiếm thì y liền nghe tiếng động bên ngoài, Ngôn Tuấn Hàn liền phóng lên xà nhà, nhìn người đẩy cửa vào thư phòng có dáng dấp giống như nữ nhân nhưng nhìn lại thì giống nam nhân hơn, Ngôn Tuấn Hàn nhíu mày cảnh giác
Người kia tiến đến bức hoạ treo trên tường, nhẹ nhàng đụng lên bức hoạ, quả thật phía sau bức hoạ kia mở ra một mật đạo nhỏ để đựng rất nhiều sổ sách, người kia lấy đi vài thứ rồi nhanh chóng rời đi
Đợi người kia đi xa Ngôn Tuấn Hàn liền phóng xuống nhưng y đã quá bất cẩn kẻ kia ngay từ đầu đã cảm thấy có bất thường cho nên đã cố ý dụ y ra
Kẻ kia liền lấy chỉ thủ đâm vào bả vai của y một phát khiến cho Ngôn Tuấn Hàn nhíu mày, nhưng y cũng một phát đá cho người kia văng đến chỗ kệ sách, kẻ kia mặc dù chịu một cước nhưng vẫn lao lên cầm chuỷ thủ tấn công Ngôn Tuấn Hàn
Đúng lúc này một bóng đen từ bên ngoài xuất hiện ném vào một khói mê sau đó ôm lấy Ngôn Tuấn Hàn, kẻ kia bất cẩn bị khói làm cho mờ mắt, đến lúc có thể nhìn rõ thì người đã chạy mất từ khi nào
Tại Chính Hiên đỡ lấy Ngôn Tuấn Hàn, lưng t đang chảy rất nhiều máu, Tại Chính Hiên cố gắng nhanh chóng đưa Ngôn Tuấn Hàn trở về vương phủ, nhưng vương phủ một đường vô cùng xa, rốt cuộc Tại Chính Hiên vẫn là đưa Ngôn Tuấn Hàn đến Tại gia, Tại gia mặc dù không còn như trước nhưng nơi này yên tĩnh ít người chú ý đến
Tại Chính Hiên đỡ Ngôn Tuấn Hàn ngồi xuống giường sau đó lập tức sai Dinh Lâm chuẩn bị dược cùng nước để hắn lau vết thương cho Ngôn Tuấn Hàn
Ngôn Tuấn Hàn lúc này vết thương đau đớn đến mức y muốn bật khóc nhưng y cố kiềm lại, Tại Chính Hiên biết Ngôn Tuấn Hàn không chịu được đau đớn liền nắm lấy tay y

“Nếu đau thì cắn lấy tay ta”
Ngôn Tuấn Hàn liền lắc đầu, Dinh Lâm lúc này đem dược vào, Tại Chính Hiên liền xé y phục của Ngôn Tuấn Hàn ra, Ngôn Tuấn Hàn như nhớ lại hình ảnh trước đó liền vùng dậy, vết thương liền bị động mà chảy nhiều máu hơn
Tại Chính Hiên đau xót mà nhìn, sau đó cố gắng hết sức dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất mà nói với Ngôn Tuấn Hàn
“Hàn nhi, tin ta, ta không làm gì ngươi cả, Hàn nhi ta chỉ muốn thoa dược băng bó cho ngươi, tin ta được chứ”
Tại Chính Hiên nhìn y, Ngôn Tuấn Hàn lúc này mới cũng có chút nghi ngờ nhưng máu chảy quá nhiều khiến tầm mắt của y không còn rõ nữa cộng thêm bệnh có dấu hiệu phát tác y liền cứ như vậy mà ngất đi
Thấy Ngôn Tuấn Hàn ngất đi Tại Chính Hiên liền lập tức đỡ lấy y mà thoa dược cầm máu sau đó băng bó vết thương lại sau đó ôm lấy Ngôn Tuấn Hàn vào lòng đầy đau xót, nếu như hôm nay hắn không đi theo y liệu có chuyện gỉ sẽ xảy ra nữa đây, kẻ kia không hề dễ đối phó một chút nảo cả.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương