Khó Thoát Khỏi Cố Chấp Cưng Chiều
-
Chương 12
Tư Huệ Uyển đã sớm nghe nói Lục Nhứ sẽ chọn một nam một nữ làm quảng cáo tuyên truyền cho nhân vật, có vai phụ, nhưng chủ yếu là đề bạt cho danh tiếng của cặp nhân vật chính.
Nam sinh được tất cả thầy cô giáo trong trường ủng hộ không một ai khác chính là Tả Tư Nam. Cho dù anh ta có tham gia hay không.
Chưa đưa ra quyết định cuối cùng, những nam sinh khác không có chỗ trống mà nhảy vào.
Còn nhân vật nữ tới bây giờ Lục Nhứ còn chưa từng tiết lộ, nhưng Tư Huệ Uyển vẫn như cũ đối với mình vô cùng tự tin.
Chỉ là ngày hôm qua Ngô Quân nói cho cô biết Lục Nhứ đã đi tìm Thẩm Thư Điềm.
Chỉ có thể liên quan đến ngày kỷ niệm thành lập trường, ngoài lý do này Tư Huệ Uyển không thể nghĩ ra lý do nào khác. Đi tìm Thẩm Thư Điềm, tất nhiên là muốn cô ta đảm nhiệm nhân vật chính.
Tư Huệ Uyển đem mọi chuyện nghĩ lại lần nữa, tay đang nắm tay Ngô Quân vô ý thức mà nắm chặt lại.
Ngô Quân đau đớn rên lên một tiếng, lúc này cô ta mới lấy lại tinh thần, nhìn Ngô Quân cười xin lỗi, còn xoa xoa tay Ngô Quân.
Ngô Quân chỉ nghĩ cô ta đang phân tâm, vì ngày kỷ niệm thành lập trường cô ta thật sự rất bận rộn, vốn dĩ Ngô Quân cũng cho rằng Tư Huệ Uyển là người được lựa chọn, không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện một Thẩm Thư Điềm cản đường, quả thật làm cho người khác khó chịu.
Ngô Quân cũng không để ý, nhưng thật ra vẫn an ủi cô ta.
Tư Huệ Uyển nhìn Ngô Quân cười, về tới chỗ ngồi. Cô ta như thế nào cũng không nghĩ tới Lục Nhứ sẽ đối với Thẩm Thư Điềm có hứng thú, hiện tại người mà Tư Huệ Uyển không muốn thua nhất chính là người kia, Thẩm Thư Điềm là người đầu tiên khiến cô ta cảm thấy mình có nguy cơ bị đoạt ánh hào quang nhất.
Tư Huệ Uyển biết Lục Nhứ vẫn luôn vì Tả Tư Nam mà phiền não. Hiện tại người Lục Nhứ nhắm vào chính là Thẩm Thư Điềm, nhưng nếu cô có thể khuyên Tả Tư Nam tham gia quảng cáo, khẳng định sẽ để lại cho Lục Nhứ một ít ấn tượng, thầy ấy nhất định sẽ hiểu ý tứ của cô.
Cô cùng Lục Nhứ có quan hệ, muốn thay đổi nữ chính phút cuối cùng không phải không có khả năng.
Cho nên cô vờ như không biết chuyện gì xảy ra, đi gặp Lục Nhứ để dò hỏi, vẫn bình thường tiếp nhận nhiệm vụ đã được giáo.
Bên cạnh Tả Tư Nam không có một nữ sinh nào có thể tới gần, Tư Huệ Uyển cũng được xem là nữ sinh duy nhất được thân cận. Tuy nói là cô ta chỉ quen biết Vệ Tiêu Kiệt, nhưng lâu như vậy cũng không phải chỉ vì cậu ta.
Mấy năm qua không phải không có người đem cô ta cùng Tả Tư Nam ra nói giỡn. Hoa khôi trường cùng hotboy chính hiệu, hai người đều có gia thế, theo phân tích hai người rất có khả năng ở bên nhau, không ít người đều cảm thấy tất nhiên hai người sẽ ở bên nhau.
Cô ta luôn biết rõ ưu thế của mình, dáng dấp xinh đẹp, nhân duyên đào hoa, tài nghệ không kém.
Quen biết hai năm, Tư Huệ Uyển không tin Tả Tư Nam sẽ không có cảm giác gì với mình.
Cho nên sau khi nhận lời, ở giảng đường liền cùng Ngô Quân đi đến lớp mười một tìm Tả Tư Nam.
Chỉ là cô ta còn chưa có nói xong, cũng không biết là ai nói lớn hoa khôi Thẩm đang ở bên ngoài lớp học, lực chú ý của Tả Tư Nam ngay lập tức đã bị hấp dẫn qua bên đó.
Trên mặt Lâm Sương mang theo biểu cảm quả nhiên là như vậy, thúc giục nói: “Chị mau đi đi, Thái Tử gia kêu chị kìa.”
Thẩm Thư Điềm bĩu môi, cảm thấy lời nói cùng biểu cảm này của cậu không được tốt cho lắm, giống như đang kêu mèo con tới bên cạnh mình vậy.
Cô có chút không vui.
Nhưng mà cô xuống đây chính là tới tìm cậu, cho nên cô mang theo một chút không tình nguyện chầm chậm mà đi qua.
Tư Huệ Uyển còn ở bên trong đám người, đôi mắt nhìn Thẩm Thư Điềm lộ ra một tia cảm xúc không rõ ràng, cùng với Ngô Quân nhìn cô một cách khó chịu.
Xem ra quả nhiên giống như cô ta nói, các cô không có khả năng làm bạn tốt. Như này sao có thể ở chung được? Thi Lâm thế nhưng lại rất cao hứng khi nhìn thấy cô.
Đừng nhìn Thi Lâm luôn mua đồ ăn cho các nữ sinh, nhưng thật tâm để ý tới ai đó không tới mấy người, phần lớn cũng chỉ là tùy ý trêu chọc hai câu, sau đó liền quên.
Tư Huệ Uyển miễn cưỡng cũng được tính trong số đó, thanh mai trúc mã của Vệ Tiêu Kiệt cũng chỉ có như thế.
Cô ta cùng Thẩm Thư Điềm không giống nhau, có thể làm cho Tả Tư Nam đối với cô không giống với mấy người khác, chuyện này cũng đủ tạo ra sóng to gió lớn, làm cho Thi Lâm quan tâm cô một chút.
Cậu ta cà lơ phất phơ nói: “Chị Thẩm, chị xuống đây tìm em chơi sao.”
Thẩm Thư Điềm dừng chân lại, đôi mắt màu hổ phách chớp chớp, do dự một chút vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu.
Biểu tình không hề che giấu, tất cả mọi người nhìn thấy đều tới an ủi Thi Lâm.
“Thi Lâm, cậu có biết xấu hổ hay không? Thái Tử gia còn ở đây, nơi nào tới phiên cậu?”
“Thái Tử gia mà lên sân khấu, mọi người ở phía sau chỉ có thể lùi lại 300 bước.”
……
Bất quá Thi Lâm cũng không thèm để ý tới, rung đùi đắc ý cho bọn họ mỗi người một gõ.
Thẩm Thư Điềm không nói gì, lặng lẽ lơ hết tất cả mọi người, lập tức đi đến bên cạnh Tả Tư Nam, phồng má chu môi nói: “Em kêu chị đến đây làm gì?”
Tả Tư Nam mắt đen hiện lên một tia ý cười, cậu nhích lại gần nói: “Không phải chị tới tìm tôi sao?”
Chuyện này… đúng là như vậy.
Thẩm Thư Điềm làm lơ những ánh mắt khác đang nhìn bọn họ, suy nghĩ một chút thật cẩn thận nói: “Thầy Lục cảm thấy em cùng hình tượng nam chính vô cùng tuyệt vời, muốn mời em tham gia quay phim tuyên truyền ngày kỷ niệm thành lập trường, kêu chị tới hỏi ý kiến em một chút.”
Các học sinh khác đều đang nhìn cô, lại nhìn Tư Huệ Uyển, vừa rồi cô ta cũng nói thầy Lục nhờ cô ta tới dò hỏi một chút.
Xem ra Lục Nhứ thật sự đối với việc Tả Tư Nam tham gia ngày kỷ niệm thành lập trường chưa từng thay đổi, cho dù có cố ý hay vô tình, do tự mình tiến cử hoặc là do ông ta tiến cử, cũng chẳng có ai thành công.
Chỉ là tình huống hiện tại rất vi diệu, Lục Nhứ thế nhưng lại đưa ra hai hoa khôi trường, đây là muốn sử dụng mỹ nhân kế sao?
Hai người này đối chọi nhau, cũng không biết rốt cuộc ai có thể mời được Thái Tử gia, không ít người ở trong lòng âm thầm đặt tiền cược.
Tả Tư Nam một tay chống cằm, mắt đen nhìn cô, âm thanh lười biếng hỏi: “Thầy Lục kỳ vọng? Vậy còn chị?”
Thẩm Thư Điềm mờ mịt chớp chớp mắt, mềm mại nói: “A?”
Tả Tư Nam rất có kiên nhẫn, không nhanh không chậm bổ sung, tiếng nói trầm thấp dụ hoặc: “Chị cũng hy vọng tôi tham gia sao?”
Thẩm Thư Điềm kỳ thật không quan tâm, vốn dĩ cô cảm thấy Tả Tư Nam nhất định sẽ không tham gia.
Hiện tại đột nhiên bị hỏi một câu như vậy, không biết sẽ trả lời như thế nào có chút thất thần, cô li3m li3m môi dưới, mềm mại nói: “Đương nhiên chị cũng hy vọng.”
Tả Tư Nam mắt đen mang theo ý cười nói: “Vậy chị có tham gia không?”
Cô đương nhiên không có tham gia.
Lời này hiển nhiên sẽ làm cho cậu biết là Lục Nhứ đi tìm cô. Thẩm Thư Điềm trợn tròn đôi mắt, vô tội mà nhìn cậu, đương nhiên nghe không hiểu cậu đang nói gì.
Tư Huệ Uyển ý thức được sự tình hơi căng, cô nói cũng chả được gì.
Trong lòng cô kinh hãi, sau đó cưỡng chế áp xuống.
Cô ta bước đến gần nửa bước, nhu hòa nói: “Tư Nam, ngày kỷ niệm thành lập trường mười năm một lần, đối với trường mà nói rất quan trọng. Bất luận là thầy giáo hay các bạn học khác đều kỳ vọng cậu có thể tham gia, cậu suy xét một chút được không?”
Âm cuối kiều mị, đôi mắt của mỹ nhân ngày thường cao ngạo cũng xuất hiện một tia khẩn cầu, đối với đàn ông đây quả thật là điều không thể cưỡng lại được, thật sự làm người khác mềm lòng.
Tả Tư Nam hiển nhiên không có mặt trong đám đàn ông đó, cậu quay đầu nhìn về phía cô ta, giữa đôi lông mày mang theo sự không kiên nhẫn, âm thanh lạnh lùng nói: “Liên quan gì đến cô?”
Lãnh đạm, tàn nhẫn.
Mọi người đều trở nên yên tĩnh, hô hấp đều nhẹ hơn vài phần.
Ông trời ạ, Thái Tử gia thế nhưng cự tuyệt, một hoa khôi xinh đẹp như vậy, lời thỉnh cầu còn bị cự tuyệt.
Tuy rằng đều ở trong dự kiến của bọn họ, nhưng vẫn là quá tàn nhẫn.
Nói tránh một chút cũng được mà.
Chẳng qua là, muốn Thái Tử gia nhẹ nhàng, còn khó hơn lên trời
……
Tư Huệ Uyển không nghĩ tới cậu sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy làm cho cô ta mắt mặt, trên mặt tươi cười sắp duy trì không nổi nữa rồi, ngậm miệng nói không nên lời.
Thẩm Thư Điềm cảm thấy trong dự kiến của mình, quả nhiên như vậy, cậu tham gia mới là lạ.
Vẫn là hỏi một câu thôi, kế tiếp liền nằm yên, không cần giãy giụa.
Ngô Quân kéo tay Tư Huệ Uyển, mở miệng muốn an ủi cô ta.
Nhưng Tả Tư Nam lại nói như vậy, không quan tâm nhưng khí thế lại kinh người, lời nói tựa như dao nhỏ, mặc kệ Tư Huệ Uyển có bao nhiêu đau đớn.
Ngô Quân bị dọa sợ, căn bản không dám mở miệng, chỉ có thể vỗ vỗ tay Tư Huệ Uyển. Cô ta quay đầu, liếc mắt nhìn Thẩm Thư Điềm một cái.
Thẩm Thư Điềm: “…”
Liên quan gì đến cô? Tình huống hiện tại không phải quá bất bình thường sao?
Tả Tư Nam không hề cho Tư Huệ Uyển nửa phần ánh mắt, tầm mắt dừng ở trên người Thẩm Thư Điềm, lại là âm thanh nhu hòa động lòng người nói: “Chị tham gia sao?”
Mọi người liền hoàn hồn, vẫn còn có một người xinh đẹp hơn.
Thẩm Thư Điềm thấy mọi người đang nhìn mình, căng da đầu nói: “Hiện tại, người đang được hỏi là em, chị thì có liên quan gì?”
Tả Tư Nam cười như không cười, chậm rì rì nhích lại gần, đột nhiên nói: “Chị tham gia tôi liền tham gia.”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hít một hơi, những lời này có ý nghĩa bên trong quá dày đặc, bọn họ cũng không dám suy nghĩ sâu xa.
Tất cả mọi người đem tầm mắt dừng ở trên người Thẩm Thư Điềm, trong đầu có một ý tưởng dần dần rõ ràng. Thẩm Thư Điềm so với Tư Huệ Uyển xinh đẹp hơn nhiều, quyết định này tựa hồ cũng có thể hiểu được.
Chọn ra giữa 2 người các cô, bọn họ đổi lại cũng sẽ lựa chọn Thẩm Thư Điềm nha! Ánh mắt của mọi người ngày càng sáng rực.
Thẩm Thư Điềm: “…”
Đừng như vậy chứ, hiện tại cô đang áp lực thật lớn nha.
Chuông học vang lên, Thẩm Thư Điềm không đưa ra bất kì câu trả lời nào, có chút chật vật mà nói một câu hẹn gặp lại liền chạy ra ngoài.
Tư Huệ Uyển ở phía sau nhìn bóng dáng của Thẩm Thư Điềm, ý cười trên mặt hoàn toàn dập tắt.
Không ít người nhìn cô ta với ánh mắt có chút quái dị, có không ít trào phúng cùng cười nhạo, làm cho cô ta vô cùng nhục nhã lại khó chịu.
Ngô Quân an ủi cô ta: “Huệ Uyển à, cậu là người quản lý ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, so với Thẩm Thư Điềm lợi hại hơn rất nhiều.”
Tư Huệ Uyển trên mặt mang theo dịu dàng ý cười, nhu hòa nói: “Thành công là được, là ai tham gia tớ cũng không để ý. Nhưng Thư Điềm tựa hồ không muốn?”
Ngô Quân cảm thấy Tư Huệ Uyển thật tốt, Lục Nhứ cũng không biết mắt có bị mù hay không, cô ta coi như đương nhiên nói: “Cô ta có cửa à? Huệ Uyển à cậu thực sự rất tốt, thầy Lục nhất định sẽ chọn cậu.”
Tư Huệ Uyển cười cười nói: “Tớ không được tốt, thầy Lục chọn Thư Điềm đương nhiên là có lý do.”
Ngô Quân không vui nói: “Hiện tại còn chưa có quyết định, là ai còn chưa nói được.”
Tư Huệ Uyển cười, cúi đầu giấu đi suy nghĩ trong mắt.
Thẩm Thư Điềm căn bản không biết chuyện này như thế nào lại lan truyền nhanh đến như vậy.
Cả ngày hôm nay có rất nhiều người, không biết cố ý hay vô tình mà hỏi thăm cô chuyện này. Sau khi xác nhận, đa số bọn họ đều giở đôi mắt lấp lánh mà khuyên cô, kêu cô nhất định phải tham gia lần quay phim này.
Thẩm Thư Điềm vô cùng buồn bực, tinh thần uể oải, không khỏi bĩu môi, nhỏ giọng oán giận nói: “Rõ ràng là chuyện của Tả Tư Nam, như thế nào đều tới tìm tớ.”
Trần Ngữ Trúc thế nhưng nhìn thấy thật rõ: “Cậu biết đó, nữ sinh trong trường đều thích Tả Tư Nam. Là hình tượng đại biểu cho khối mười một, ngoại trừ Tả Tư Nam, là bất kỳ ai họ cũng đều cảm thấy chướng mắt, cậu biết không? Bởi vì tính tình của Thái Tử gia, chụp ảnh đều phải chụp lén. Hiện tại, khẳng định có rất nhiều nữ sinh hận không thể kéo cậu ta ra chụp thật nhiều hình.”
“Ở trong đám nam sinh, uy tín của cậu ta vô cùng cao, mọi người đều tin phục cậu ta, cho nên đối với chuyện cậu ta làm đại diện khẳng định không có chút ý kiến nào, không chừng còn có chút vinh dự.”
“Ngày kỷ niệm thành lập trường không phải là chuyện của mỗi nội bộ của trường chúng ta, các trường học khác đều sẽ chú ý đến, ví dụ như Nhất Trung. Nam thanh nữ tú, đều là những gương mặt đem lại danh dự cho trường học, cũng là lý do để trường học đem ra khoe khoang.”
Thẩm Thư Điềm liền trợn mắt, há hốc mồm, ngây ngốc mà nhìn Trần Ngữ Trúc, đáng thương nói: “Còn có chuyện như vậy?”
Như vậy còn chưa xong Trần Ngữ Trúc không một chút lưu tình mà tiếp tục bổ sung: “Chẳng qua là tớ cảm thấy, cho dù ảnh chụp được đưa ra, đại khái cậu cũng sẽ bị đẩy ra, hoặc bị mấy nữ sinh khác cắt rớt ra ngoài.”
Thẩm Thư Điềm: “…”
Tâm tình vô cùng hỗn loạn, không biết nói cái gì cho phải.
Thẩm Thư Điềm cả ngày nay đều gặp rất nhiều phiền toái, thậm chí còn bị vây ở trong nhà WC, thực quá đáng thương.
Các nữ sinh khóc đến thương tâm xin cô vì trường học mà tạo vẻ vang, còn ca ngợi cô trong nháy mắt làm các nữ sinh khác đổ gục, rõ ràng còn có dụng ý khác, các cô thật ra là muốn cưa đổ Thái Tử gia.
Cũng may tâm trạng buồn bực đến chiều tà được giải thoát không ít.
Ánh hoàng hôn nhu hòa chiếu xuống đất, Thẩm Thư Điềm đi đến cái hộp bên cạnh hồ, lấy nhánh cây mở ra, liền nhìn thấy bên trong có ba chú mèo nhỏ.
Chúng nó vẫn mang theo cảnh giác, nhưng lúc Thẩm Thư Điềm đưa tay vào liền lùi lại mấy bước, không có rời đi.
Thẩm Thư Điềm thậm chí còn suy nghĩ, liệu nó có phải cố ý chờ cô ở chỗ này không? Thế nhưng cô cũng không có hy vọng xa vời này, mèo tam thể lúc đầu còn cự tuyệt nhưng lúc sau cũng dần tiếp nhận cô, nhưng chú mèo trắng lại không cho cô một tí mặt mũi nào, một bước đều không có tới gần cô.
Thẩm Thư Điềm có chút tiếc nuối, cô vốn hy vọng hôm nay có thể sờ được nó, hiện tại xem ra không có khả năng.
Cô khổ sở chui ra ngoài, đáng thương mà ngồi xổm bên ngoài nhìn mèo trắng ăn ngấu nghiến đồ ăn mèo.
Tính ra cô tự an ủi chính mình, rất muốn được sờ thử.
Buổi tối lúc ăn cơm.
Thẩm Thư Điềm gặp được Tả Tư Nam, hôm nay cô gặp phiền toái là do tên đầu sỏ này gây ra, một lần nữa cảm thấy tức giận trong lòng.
Cô cúi đầu, xem như không nhìn thấy Tả Tư Nam, mượn biểu cảm này tỏ vẻ bất mãn.
Tả Tư Nam khóe miệng mang theo ý cười, nhìn cô gái đang giả vờ kiêu ngạo kia, dung túng cô muốn làm gì thì làm.
Ngón tay thon dài xuyên qua cái bàn, nắm lấy cằm của cô, khiến cho cô phải ngẩng đầu lên, đôi mắt hẹp dài nhìn thẳng vào cô.
Ngữ khí của cậu thực nhẹ nhàng, lại ẩn chứa nguy hiểm không dễ phát hiện: “Thẩm Thư Điềm, chị tham gia thì tôi nhất định tham gia. Chị không tham gia, dựa vào cái gì tôi phải phối hợp với người khác?”
Thẩm Thư Điềm: “…”
Nam sinh được tất cả thầy cô giáo trong trường ủng hộ không một ai khác chính là Tả Tư Nam. Cho dù anh ta có tham gia hay không.
Chưa đưa ra quyết định cuối cùng, những nam sinh khác không có chỗ trống mà nhảy vào.
Còn nhân vật nữ tới bây giờ Lục Nhứ còn chưa từng tiết lộ, nhưng Tư Huệ Uyển vẫn như cũ đối với mình vô cùng tự tin.
Chỉ là ngày hôm qua Ngô Quân nói cho cô biết Lục Nhứ đã đi tìm Thẩm Thư Điềm.
Chỉ có thể liên quan đến ngày kỷ niệm thành lập trường, ngoài lý do này Tư Huệ Uyển không thể nghĩ ra lý do nào khác. Đi tìm Thẩm Thư Điềm, tất nhiên là muốn cô ta đảm nhiệm nhân vật chính.
Tư Huệ Uyển đem mọi chuyện nghĩ lại lần nữa, tay đang nắm tay Ngô Quân vô ý thức mà nắm chặt lại.
Ngô Quân đau đớn rên lên một tiếng, lúc này cô ta mới lấy lại tinh thần, nhìn Ngô Quân cười xin lỗi, còn xoa xoa tay Ngô Quân.
Ngô Quân chỉ nghĩ cô ta đang phân tâm, vì ngày kỷ niệm thành lập trường cô ta thật sự rất bận rộn, vốn dĩ Ngô Quân cũng cho rằng Tư Huệ Uyển là người được lựa chọn, không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện một Thẩm Thư Điềm cản đường, quả thật làm cho người khác khó chịu.
Ngô Quân cũng không để ý, nhưng thật ra vẫn an ủi cô ta.
Tư Huệ Uyển nhìn Ngô Quân cười, về tới chỗ ngồi. Cô ta như thế nào cũng không nghĩ tới Lục Nhứ sẽ đối với Thẩm Thư Điềm có hứng thú, hiện tại người mà Tư Huệ Uyển không muốn thua nhất chính là người kia, Thẩm Thư Điềm là người đầu tiên khiến cô ta cảm thấy mình có nguy cơ bị đoạt ánh hào quang nhất.
Tư Huệ Uyển biết Lục Nhứ vẫn luôn vì Tả Tư Nam mà phiền não. Hiện tại người Lục Nhứ nhắm vào chính là Thẩm Thư Điềm, nhưng nếu cô có thể khuyên Tả Tư Nam tham gia quảng cáo, khẳng định sẽ để lại cho Lục Nhứ một ít ấn tượng, thầy ấy nhất định sẽ hiểu ý tứ của cô.
Cô cùng Lục Nhứ có quan hệ, muốn thay đổi nữ chính phút cuối cùng không phải không có khả năng.
Cho nên cô vờ như không biết chuyện gì xảy ra, đi gặp Lục Nhứ để dò hỏi, vẫn bình thường tiếp nhận nhiệm vụ đã được giáo.
Bên cạnh Tả Tư Nam không có một nữ sinh nào có thể tới gần, Tư Huệ Uyển cũng được xem là nữ sinh duy nhất được thân cận. Tuy nói là cô ta chỉ quen biết Vệ Tiêu Kiệt, nhưng lâu như vậy cũng không phải chỉ vì cậu ta.
Mấy năm qua không phải không có người đem cô ta cùng Tả Tư Nam ra nói giỡn. Hoa khôi trường cùng hotboy chính hiệu, hai người đều có gia thế, theo phân tích hai người rất có khả năng ở bên nhau, không ít người đều cảm thấy tất nhiên hai người sẽ ở bên nhau.
Cô ta luôn biết rõ ưu thế của mình, dáng dấp xinh đẹp, nhân duyên đào hoa, tài nghệ không kém.
Quen biết hai năm, Tư Huệ Uyển không tin Tả Tư Nam sẽ không có cảm giác gì với mình.
Cho nên sau khi nhận lời, ở giảng đường liền cùng Ngô Quân đi đến lớp mười một tìm Tả Tư Nam.
Chỉ là cô ta còn chưa có nói xong, cũng không biết là ai nói lớn hoa khôi Thẩm đang ở bên ngoài lớp học, lực chú ý của Tả Tư Nam ngay lập tức đã bị hấp dẫn qua bên đó.
Trên mặt Lâm Sương mang theo biểu cảm quả nhiên là như vậy, thúc giục nói: “Chị mau đi đi, Thái Tử gia kêu chị kìa.”
Thẩm Thư Điềm bĩu môi, cảm thấy lời nói cùng biểu cảm này của cậu không được tốt cho lắm, giống như đang kêu mèo con tới bên cạnh mình vậy.
Cô có chút không vui.
Nhưng mà cô xuống đây chính là tới tìm cậu, cho nên cô mang theo một chút không tình nguyện chầm chậm mà đi qua.
Tư Huệ Uyển còn ở bên trong đám người, đôi mắt nhìn Thẩm Thư Điềm lộ ra một tia cảm xúc không rõ ràng, cùng với Ngô Quân nhìn cô một cách khó chịu.
Xem ra quả nhiên giống như cô ta nói, các cô không có khả năng làm bạn tốt. Như này sao có thể ở chung được? Thi Lâm thế nhưng lại rất cao hứng khi nhìn thấy cô.
Đừng nhìn Thi Lâm luôn mua đồ ăn cho các nữ sinh, nhưng thật tâm để ý tới ai đó không tới mấy người, phần lớn cũng chỉ là tùy ý trêu chọc hai câu, sau đó liền quên.
Tư Huệ Uyển miễn cưỡng cũng được tính trong số đó, thanh mai trúc mã của Vệ Tiêu Kiệt cũng chỉ có như thế.
Cô ta cùng Thẩm Thư Điềm không giống nhau, có thể làm cho Tả Tư Nam đối với cô không giống với mấy người khác, chuyện này cũng đủ tạo ra sóng to gió lớn, làm cho Thi Lâm quan tâm cô một chút.
Cậu ta cà lơ phất phơ nói: “Chị Thẩm, chị xuống đây tìm em chơi sao.”
Thẩm Thư Điềm dừng chân lại, đôi mắt màu hổ phách chớp chớp, do dự một chút vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu.
Biểu tình không hề che giấu, tất cả mọi người nhìn thấy đều tới an ủi Thi Lâm.
“Thi Lâm, cậu có biết xấu hổ hay không? Thái Tử gia còn ở đây, nơi nào tới phiên cậu?”
“Thái Tử gia mà lên sân khấu, mọi người ở phía sau chỉ có thể lùi lại 300 bước.”
……
Bất quá Thi Lâm cũng không thèm để ý tới, rung đùi đắc ý cho bọn họ mỗi người một gõ.
Thẩm Thư Điềm không nói gì, lặng lẽ lơ hết tất cả mọi người, lập tức đi đến bên cạnh Tả Tư Nam, phồng má chu môi nói: “Em kêu chị đến đây làm gì?”
Tả Tư Nam mắt đen hiện lên một tia ý cười, cậu nhích lại gần nói: “Không phải chị tới tìm tôi sao?”
Chuyện này… đúng là như vậy.
Thẩm Thư Điềm làm lơ những ánh mắt khác đang nhìn bọn họ, suy nghĩ một chút thật cẩn thận nói: “Thầy Lục cảm thấy em cùng hình tượng nam chính vô cùng tuyệt vời, muốn mời em tham gia quay phim tuyên truyền ngày kỷ niệm thành lập trường, kêu chị tới hỏi ý kiến em một chút.”
Các học sinh khác đều đang nhìn cô, lại nhìn Tư Huệ Uyển, vừa rồi cô ta cũng nói thầy Lục nhờ cô ta tới dò hỏi một chút.
Xem ra Lục Nhứ thật sự đối với việc Tả Tư Nam tham gia ngày kỷ niệm thành lập trường chưa từng thay đổi, cho dù có cố ý hay vô tình, do tự mình tiến cử hoặc là do ông ta tiến cử, cũng chẳng có ai thành công.
Chỉ là tình huống hiện tại rất vi diệu, Lục Nhứ thế nhưng lại đưa ra hai hoa khôi trường, đây là muốn sử dụng mỹ nhân kế sao?
Hai người này đối chọi nhau, cũng không biết rốt cuộc ai có thể mời được Thái Tử gia, không ít người ở trong lòng âm thầm đặt tiền cược.
Tả Tư Nam một tay chống cằm, mắt đen nhìn cô, âm thanh lười biếng hỏi: “Thầy Lục kỳ vọng? Vậy còn chị?”
Thẩm Thư Điềm mờ mịt chớp chớp mắt, mềm mại nói: “A?”
Tả Tư Nam rất có kiên nhẫn, không nhanh không chậm bổ sung, tiếng nói trầm thấp dụ hoặc: “Chị cũng hy vọng tôi tham gia sao?”
Thẩm Thư Điềm kỳ thật không quan tâm, vốn dĩ cô cảm thấy Tả Tư Nam nhất định sẽ không tham gia.
Hiện tại đột nhiên bị hỏi một câu như vậy, không biết sẽ trả lời như thế nào có chút thất thần, cô li3m li3m môi dưới, mềm mại nói: “Đương nhiên chị cũng hy vọng.”
Tả Tư Nam mắt đen mang theo ý cười nói: “Vậy chị có tham gia không?”
Cô đương nhiên không có tham gia.
Lời này hiển nhiên sẽ làm cho cậu biết là Lục Nhứ đi tìm cô. Thẩm Thư Điềm trợn tròn đôi mắt, vô tội mà nhìn cậu, đương nhiên nghe không hiểu cậu đang nói gì.
Tư Huệ Uyển ý thức được sự tình hơi căng, cô nói cũng chả được gì.
Trong lòng cô kinh hãi, sau đó cưỡng chế áp xuống.
Cô ta bước đến gần nửa bước, nhu hòa nói: “Tư Nam, ngày kỷ niệm thành lập trường mười năm một lần, đối với trường mà nói rất quan trọng. Bất luận là thầy giáo hay các bạn học khác đều kỳ vọng cậu có thể tham gia, cậu suy xét một chút được không?”
Âm cuối kiều mị, đôi mắt của mỹ nhân ngày thường cao ngạo cũng xuất hiện một tia khẩn cầu, đối với đàn ông đây quả thật là điều không thể cưỡng lại được, thật sự làm người khác mềm lòng.
Tả Tư Nam hiển nhiên không có mặt trong đám đàn ông đó, cậu quay đầu nhìn về phía cô ta, giữa đôi lông mày mang theo sự không kiên nhẫn, âm thanh lạnh lùng nói: “Liên quan gì đến cô?”
Lãnh đạm, tàn nhẫn.
Mọi người đều trở nên yên tĩnh, hô hấp đều nhẹ hơn vài phần.
Ông trời ạ, Thái Tử gia thế nhưng cự tuyệt, một hoa khôi xinh đẹp như vậy, lời thỉnh cầu còn bị cự tuyệt.
Tuy rằng đều ở trong dự kiến của bọn họ, nhưng vẫn là quá tàn nhẫn.
Nói tránh một chút cũng được mà.
Chẳng qua là, muốn Thái Tử gia nhẹ nhàng, còn khó hơn lên trời
……
Tư Huệ Uyển không nghĩ tới cậu sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy làm cho cô ta mắt mặt, trên mặt tươi cười sắp duy trì không nổi nữa rồi, ngậm miệng nói không nên lời.
Thẩm Thư Điềm cảm thấy trong dự kiến của mình, quả nhiên như vậy, cậu tham gia mới là lạ.
Vẫn là hỏi một câu thôi, kế tiếp liền nằm yên, không cần giãy giụa.
Ngô Quân kéo tay Tư Huệ Uyển, mở miệng muốn an ủi cô ta.
Nhưng Tả Tư Nam lại nói như vậy, không quan tâm nhưng khí thế lại kinh người, lời nói tựa như dao nhỏ, mặc kệ Tư Huệ Uyển có bao nhiêu đau đớn.
Ngô Quân bị dọa sợ, căn bản không dám mở miệng, chỉ có thể vỗ vỗ tay Tư Huệ Uyển. Cô ta quay đầu, liếc mắt nhìn Thẩm Thư Điềm một cái.
Thẩm Thư Điềm: “…”
Liên quan gì đến cô? Tình huống hiện tại không phải quá bất bình thường sao?
Tả Tư Nam không hề cho Tư Huệ Uyển nửa phần ánh mắt, tầm mắt dừng ở trên người Thẩm Thư Điềm, lại là âm thanh nhu hòa động lòng người nói: “Chị tham gia sao?”
Mọi người liền hoàn hồn, vẫn còn có một người xinh đẹp hơn.
Thẩm Thư Điềm thấy mọi người đang nhìn mình, căng da đầu nói: “Hiện tại, người đang được hỏi là em, chị thì có liên quan gì?”
Tả Tư Nam cười như không cười, chậm rì rì nhích lại gần, đột nhiên nói: “Chị tham gia tôi liền tham gia.”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hít một hơi, những lời này có ý nghĩa bên trong quá dày đặc, bọn họ cũng không dám suy nghĩ sâu xa.
Tất cả mọi người đem tầm mắt dừng ở trên người Thẩm Thư Điềm, trong đầu có một ý tưởng dần dần rõ ràng. Thẩm Thư Điềm so với Tư Huệ Uyển xinh đẹp hơn nhiều, quyết định này tựa hồ cũng có thể hiểu được.
Chọn ra giữa 2 người các cô, bọn họ đổi lại cũng sẽ lựa chọn Thẩm Thư Điềm nha! Ánh mắt của mọi người ngày càng sáng rực.
Thẩm Thư Điềm: “…”
Đừng như vậy chứ, hiện tại cô đang áp lực thật lớn nha.
Chuông học vang lên, Thẩm Thư Điềm không đưa ra bất kì câu trả lời nào, có chút chật vật mà nói một câu hẹn gặp lại liền chạy ra ngoài.
Tư Huệ Uyển ở phía sau nhìn bóng dáng của Thẩm Thư Điềm, ý cười trên mặt hoàn toàn dập tắt.
Không ít người nhìn cô ta với ánh mắt có chút quái dị, có không ít trào phúng cùng cười nhạo, làm cho cô ta vô cùng nhục nhã lại khó chịu.
Ngô Quân an ủi cô ta: “Huệ Uyển à, cậu là người quản lý ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, so với Thẩm Thư Điềm lợi hại hơn rất nhiều.”
Tư Huệ Uyển trên mặt mang theo dịu dàng ý cười, nhu hòa nói: “Thành công là được, là ai tham gia tớ cũng không để ý. Nhưng Thư Điềm tựa hồ không muốn?”
Ngô Quân cảm thấy Tư Huệ Uyển thật tốt, Lục Nhứ cũng không biết mắt có bị mù hay không, cô ta coi như đương nhiên nói: “Cô ta có cửa à? Huệ Uyển à cậu thực sự rất tốt, thầy Lục nhất định sẽ chọn cậu.”
Tư Huệ Uyển cười cười nói: “Tớ không được tốt, thầy Lục chọn Thư Điềm đương nhiên là có lý do.”
Ngô Quân không vui nói: “Hiện tại còn chưa có quyết định, là ai còn chưa nói được.”
Tư Huệ Uyển cười, cúi đầu giấu đi suy nghĩ trong mắt.
Thẩm Thư Điềm căn bản không biết chuyện này như thế nào lại lan truyền nhanh đến như vậy.
Cả ngày hôm nay có rất nhiều người, không biết cố ý hay vô tình mà hỏi thăm cô chuyện này. Sau khi xác nhận, đa số bọn họ đều giở đôi mắt lấp lánh mà khuyên cô, kêu cô nhất định phải tham gia lần quay phim này.
Thẩm Thư Điềm vô cùng buồn bực, tinh thần uể oải, không khỏi bĩu môi, nhỏ giọng oán giận nói: “Rõ ràng là chuyện của Tả Tư Nam, như thế nào đều tới tìm tớ.”
Trần Ngữ Trúc thế nhưng nhìn thấy thật rõ: “Cậu biết đó, nữ sinh trong trường đều thích Tả Tư Nam. Là hình tượng đại biểu cho khối mười một, ngoại trừ Tả Tư Nam, là bất kỳ ai họ cũng đều cảm thấy chướng mắt, cậu biết không? Bởi vì tính tình của Thái Tử gia, chụp ảnh đều phải chụp lén. Hiện tại, khẳng định có rất nhiều nữ sinh hận không thể kéo cậu ta ra chụp thật nhiều hình.”
“Ở trong đám nam sinh, uy tín của cậu ta vô cùng cao, mọi người đều tin phục cậu ta, cho nên đối với chuyện cậu ta làm đại diện khẳng định không có chút ý kiến nào, không chừng còn có chút vinh dự.”
“Ngày kỷ niệm thành lập trường không phải là chuyện của mỗi nội bộ của trường chúng ta, các trường học khác đều sẽ chú ý đến, ví dụ như Nhất Trung. Nam thanh nữ tú, đều là những gương mặt đem lại danh dự cho trường học, cũng là lý do để trường học đem ra khoe khoang.”
Thẩm Thư Điềm liền trợn mắt, há hốc mồm, ngây ngốc mà nhìn Trần Ngữ Trúc, đáng thương nói: “Còn có chuyện như vậy?”
Như vậy còn chưa xong Trần Ngữ Trúc không một chút lưu tình mà tiếp tục bổ sung: “Chẳng qua là tớ cảm thấy, cho dù ảnh chụp được đưa ra, đại khái cậu cũng sẽ bị đẩy ra, hoặc bị mấy nữ sinh khác cắt rớt ra ngoài.”
Thẩm Thư Điềm: “…”
Tâm tình vô cùng hỗn loạn, không biết nói cái gì cho phải.
Thẩm Thư Điềm cả ngày nay đều gặp rất nhiều phiền toái, thậm chí còn bị vây ở trong nhà WC, thực quá đáng thương.
Các nữ sinh khóc đến thương tâm xin cô vì trường học mà tạo vẻ vang, còn ca ngợi cô trong nháy mắt làm các nữ sinh khác đổ gục, rõ ràng còn có dụng ý khác, các cô thật ra là muốn cưa đổ Thái Tử gia.
Cũng may tâm trạng buồn bực đến chiều tà được giải thoát không ít.
Ánh hoàng hôn nhu hòa chiếu xuống đất, Thẩm Thư Điềm đi đến cái hộp bên cạnh hồ, lấy nhánh cây mở ra, liền nhìn thấy bên trong có ba chú mèo nhỏ.
Chúng nó vẫn mang theo cảnh giác, nhưng lúc Thẩm Thư Điềm đưa tay vào liền lùi lại mấy bước, không có rời đi.
Thẩm Thư Điềm thậm chí còn suy nghĩ, liệu nó có phải cố ý chờ cô ở chỗ này không? Thế nhưng cô cũng không có hy vọng xa vời này, mèo tam thể lúc đầu còn cự tuyệt nhưng lúc sau cũng dần tiếp nhận cô, nhưng chú mèo trắng lại không cho cô một tí mặt mũi nào, một bước đều không có tới gần cô.
Thẩm Thư Điềm có chút tiếc nuối, cô vốn hy vọng hôm nay có thể sờ được nó, hiện tại xem ra không có khả năng.
Cô khổ sở chui ra ngoài, đáng thương mà ngồi xổm bên ngoài nhìn mèo trắng ăn ngấu nghiến đồ ăn mèo.
Tính ra cô tự an ủi chính mình, rất muốn được sờ thử.
Buổi tối lúc ăn cơm.
Thẩm Thư Điềm gặp được Tả Tư Nam, hôm nay cô gặp phiền toái là do tên đầu sỏ này gây ra, một lần nữa cảm thấy tức giận trong lòng.
Cô cúi đầu, xem như không nhìn thấy Tả Tư Nam, mượn biểu cảm này tỏ vẻ bất mãn.
Tả Tư Nam khóe miệng mang theo ý cười, nhìn cô gái đang giả vờ kiêu ngạo kia, dung túng cô muốn làm gì thì làm.
Ngón tay thon dài xuyên qua cái bàn, nắm lấy cằm của cô, khiến cho cô phải ngẩng đầu lên, đôi mắt hẹp dài nhìn thẳng vào cô.
Ngữ khí của cậu thực nhẹ nhàng, lại ẩn chứa nguy hiểm không dễ phát hiện: “Thẩm Thư Điềm, chị tham gia thì tôi nhất định tham gia. Chị không tham gia, dựa vào cái gì tôi phải phối hợp với người khác?”
Thẩm Thư Điềm: “…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook